Khi báo tin xong Mạc Tuyết tìm lý do mà chuồn đi, Nam Trường Tư nhìn Bạch Thuần đang suy tư bên cạnh ôm vào lòng, cúi xuống cắn cắn vành tai cậu.

Nam Trường Tư:“Chúng ta tiếp tục được không”

Anh hỏi nhưng tay lại táy máy xuống dưới mông Bạch Thuần. Bạch Thuần hết hứng rồi nên gõ cái mông vuốt của anh ra, liền ngồi xuống sô pha nói chuyện chính.

Bạch Thuần:“Sắp tới anh và Phương Khả sẽ theo em đi nâng cao thực lực”

Cậu cần nâng cao thực lực của 2 người lên để thúc đẩy 2 người đến cuối cốt truyện, còn việc 2 nhân vật chính có yêu nhau hay không chắc không quan trọng đâu nhỉ?

Nam Trường Tư tất nhiên là hiện tại cậu nói gì cũng đúng nên là đồng ý mà không thắc mắc.


Từ hôm đó Bạch Thuần luôn dùng người giấy để theo dõi mọi nhất cử nhất động của Mộc Linh.

Mộc Linh là một người phụ nữ cũng tầm 30 tuổi nhưng có vẻ ngoài cực kỳ xinh đẹp, xinh đẹp động lòng người, rất nhiều người xung quanh cô đều mến ngộ cô.

Mộc Linh là người ở thế giới khác. Mộc Linh từ thế giới hiện đại khoa học mà xuyên tới đây. Cô ở thế giới đó là một người có vẻ ngoài tầm thường, thường xuyên phỉ nhổ những người có vẻ đẹp xuất sắc, coi thường những người có tài giỏi, cô là một kẻ cực kỳ háo sắc, thường xuyên đọc mấy bộ truyện ngôn tình mà ảo tưởng mình là nữ chính được nam chính nhà giàu.

Cô ở thế giới đó giống như một kẻ dưới đáy xã hội, gia đình ruồng bỏ, xã hội chê cười. Trong một lần đi qua đường lo bấm điện thoại mà không cẩn thận bị xe tung chết vì mất máu.

Sau khi chết, Mộc Linh được một hệ thống tên là hệ thống phản diện trao cho cơ hội đi qua những thế giới trong tiểu thuyết làm nhiệm vụ để đạt được ước nguyện mà cô mong muốn.

Thật ra hệ thống rất là không vừa lòng ký chủ này, không chỉ vì cô vừa phế vật vừa ăn hại không được tích sự gì nhưng đã không còn người nào để nó ký sinh nữa nên đành sử dụng người này.

Hiện tại thế giới này là thế giới thứ 2 mà Mộc Linh làm nhiệm vụ, thế giới trước cô thất bại thảm hại nhưng nhờ hệ thống mà cứu vớt được chút đỉnh mà hoàn thành nhiệm vụ.

Ở thế giới này việc cô cần làm là thu phục nhân vật chính, trở thành người đầu tiên đạt được cấp 30.

Sau khi nghe tin Nam Trường Tư là người có quyền trong căn cứ, cô liền muốn tiếp cận anh.


Thời điểm cô xuyên qua là lúc các omega ở căn cứ A được cứu hoàn thành và Bạch Thuần đã rời căn cứ A được 1 tuần. Cô nhờ có hệ thống mà biết được cốt truyện của thế giới này nhưng kể cả hệ thống cũng không biết tại sao cốt truyện của thế giới này lại diễn ra nhanh vậy, các omega được tự do sớm hơn cốt truyện tận mấy năm trời.

Tuy không lý giải được, nhưng hệ thống vẫn giục Mộc Linh làm nhiệm vụ, nếu không hoàn thành được thì cứ chờ bị loại bỏ đi. Hệ thống cũng chờ Mộc Linh bị giết chết trong thế giới nhiệm vụ này để đi tìm người khác mà ký sinh.

Mộc Linh dựa vào kỹ năng tiên tri của hệ thống mà được lãnh đạo cấp cao trong căn cứ trọng dụng. Nhờ đó mà cô có thể gặp mặt được Nam Trường Tư nhưng nhiều lần cô bắt chuyện nhưng anh lạnh lùng không thèm trả lời cô mà rời đi.

Cô hơi xấu hổ, nhờ vẻ đẹp mà hệ thống ban tặng cho nên cô được mọi người xung quanh yêu thích và bắt đầu quay sang chê trách Nam Trường Tư không biết nhìn người gì hết, nhưng cũng chỉ dám nói xấu với người quen chứ nói ra ngoài coi chừng bị nướng chín như chơi.

Hiện tại người giấy của Bạch Thuần theo dõi mọi động tĩnh của Mộc Linh, cậu thu được khá nhiều tin tức. Thứ nhất cô ả chắc chắn không phải người của thế giới này. Thứ 2 cô ta thường hay nói chuyện với không khí, điều này làm nghi hoặc cô ta nói chuyện với 2 thứ gì đó không phải là sinh vật mà giống như thực thể hơn.

Khi đã biết được cô ta không phải người của thế giới này và có âm mưu không tốt có thể khiến thế giới này diệt vong, Bạch Thuần cũng không có ý định giữ cô ta lại lâu.

Nhưng để cho con rối nhỏ này nhảy nhót thêm vài hôm nữa rồi mình sẽ xử lý bắt cá một mẻ cũng được. Thực thể cũng chỉ dám trốn núp sau không gian hư không mà thôi, cậu có thể tìm được nó.


Lúc này Bạch Thuần đang ở trong phòng của mình tại nhà Nam Trường Tư, cậu đang nghiên cứu vài quyển sách tình yêu như là “Bá tổng và cô vợ nhỏ bé” hay là “Người yêu của học bá”. Đây đều là những quyển sách mà cậu tìm thấy trong không gian của cậu. Cậu hơi khâm phục cái tài thu vật tư mà lọt ra mấy quyển tiểu thuyết tình yêu này cũng hay.

Lúc đang nghiên cứu miệt mài, một tiếng gõ cửa vang lên. Bạch Thuần biết là Nam Trường Tư vì vậy kêu vào đi, Nam Trường Tư mặc bộ đồ ở nhà đi vào phòng cậu, thấy tựa đề trên quyển sách mà cậu đang đọc. Anh híp mắt kéo lên nụ cười, lại gần ôm cậu ngã xuống giường. Thân thể anh đè cậu, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến cậu lắm vì cậu có thể dễ dàng đấm anh bay ra khỏi nhà luôn cũng được mà.

Nam Trường Tư đè trên người Bạch Thuần chôn đầu vào hõm cổ của cậu ngửi ngửi mùi mật đào thơm ngọt của cậu. Anh thè lưỡi ra liếm liếm điểm nhô lên sau cổ cậu. Bạch Thuần bị nhột liền cười cười đẩy đầu anh ra, Nam Trường Tư không chịu cứ muốn chôn đầu ở đó.

Bạch Thuần hết cách liền chiều người yêu, cậu cảm thấy mình chính là tổng tài còn anh người yêu này của cậu là bé vợ của mình.

Sự hạnh phúc bao trùm lấy cả căn phòng, hai người ôm nhau như thế mà ngủ đến sáng ngày hôm sau.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương