Bạch Thuần khi trở về căn cứ A, cậu không đi cổng trước mà dịch chuyển hẳn vào nhà của Nam Trường Tư.

Lúc này anh vừa mới tắm xong đang ngồi ở phòng khách nhớ nhung cậu, trên người chỉ mặt chiếc quần dài thoải mái. Khi nhìn thấy cậu đứng ở trước cửa vào, anh tưởng mình tưởng tượng ra cậu vì vậy dụi dụi mắt.

Bạch Thuần:“Sao không mặc quần áo vào, không sợ bị cảm lạnh à.”

khi nhìn thấy cậu bước đến cất giọng trêu chọc, cứ tưởng mình gặp ảo giác nhưng lúc cậu tiến tới gần anh, anh nghe được mùi đào quen thuộc từ cậu. Anh ôm cậu lại, hai tay ôm chặt eo cậu, mặt dụi vào cổ cậu như chú chó lớn lâu ngày gặp chủ.

Bạch Thuần cười cười xoa đầu anh, thật ra cậu không chắc rằng mình có tình cảm với Nam Trường Tư không nên cậu muốn thử yêu đương với anh.

Bạch Thuần:“Chúng ta yêu đương đi.”

Cậu bình tĩnh nói với anh như là một câu thông báo. Anh nghe được cậu nói liền bất ngờ, buông cậu ra nhìn cậu, khuôn mặt cậu vẫn bình tĩnh không chút gợi sóng giống như là những lời khi nãy không phải do cậu nói.

Nam Trường Tư:“Em nói gì cơ.”


Anh hơi ngập ngừng muốn cậu nói lại, anh sợ rằng những lời khi nãy của cậu là ảo giác của anh.

Bạch Thuần:“Tôi nói rằng chúng ta thử yêu đương đi.”

Cậu lặp lại lời nói khi nãy. Tuy với khuôn mặt vô cảm nhìn anh nhưng thật ra trong đầu cậu đang loạn bát quái trong đó rồi, cậu biết anh thích cậu từ lâu dù không thể hiện ra ngoài nhưng làm gì qua mắt được người sống lâu thấu hiểu hồng trần như cậu chứ. Từ những hành động của anh đã thể hiện ra hết rồi.

Nam Trường Tư:“Em nói thật sao?”

Anh hơi không tin được mà muốn xác nhận lại.

Bạch Thuần:“Ùm”

Anh vui mừng khi nghe được câu trả lời của cậu liền ôm cậu sung sướng, được crush tỏ tình là cảm giác gì? Sướng như trên mây chứ sao.

Bỗng nhiên Bạch Thuần cảm giác được có một thứ gì đó mềm mại chạm vào môi câu. Nam Trường Tư ôm eo cậu, trao cho cậu nụ hôn nhẹ, Bạch Thuần chưa từng yêu đương vì vậy không biết hôn như thế nào.

Nam Trường Tư không thầy vẫn biết, đưa lưỡi vào trong khoang miệng cậu, cướp hết hô hấp của cậu. Bạch Thuần vì lần đầu chưa quen liền rụt lưỡi lại nhưng vẫn bị Nam Trường Tư cuốn lưỡi lại, trao nhau nụ hôn ướt át.

Khi Bạch Thuần sắp thở không nổi, Nam Trường Tư liền buông tha cậu, Bạch Thuần hô hấp như cá mắc cạn được trả về nơi nó thuộc về.

Bạch Thuần mềm mại dựa vào Nam Trường Tư, nếu không có Nam Trường Tư giữ eo cậu, chắc cậu đã té rồi.

Không khí ái muội khắp nơi, bỗng dưng Mạc Tuyết chạy tới phá tan bầu không khí này. Bạch Thuần liền đẩy Nam Trường Tuyết ra, mặt già này cũng biết ngại chứ. Bạch Thuần sống lâu nhưng tính cách và suy nghĩ cũng gần giống như thanh niên mới lớn thôi.

158 tuổi của cậu ở kiếp trước cũng chỉ là mới 18 tuổi ở thế giới này.


Mạc Tuyết đi vào thấy người quần áo Bạch Thuần sộc xệch và Nam Trường Tư lộ nửa người liền biết 2 người này chuẩn bị làm gì nên hơi sợ, sợ Năm Trường tư thủ tiêu anh mất.

Nam Trường Tư bực vì Mạc Tuyết phá hỏng chuyện tốt của anh, liền nhìn Mạc Tuyết bằng ánh mắt ‘Nếu không có việc gì quan trọng thì coi chừng cái mạng’.

Mạc Tuyết:“Đại ca, Mộc Linh tiên đoán được vào khoảng ngày mai ở phía đông sẽ có một cuộc tang thi triều khổng lồ, cuộc tang thi triều này có thể khiến cho căn cứ A bị tiêu diệt.”

Bạch Thuần hơi nghi hoặc vì cái người tên Mộc Linh này không xuất hiện trong cốt truyện.

Nam Trường Tư thấy Bạch Thuần đang nghi hoặc liền giải thích:

“Cô ấy là tiến hoá giả tiên tri, một tháng trước lúc không có em ở đây cô ấy đã giúp căn cứ rất nhiều nhờ năng lực này”.

Nam Trường Tư giải thích cho cậu. Nhưng cậu đang có một suy đoán táo bạo rằng người tên Mộc Linh này chính là người ngoại lai khiến thế giới này bị tiêu diệt.

Rốt cuộc cô ta đã làm gì mà có thể dẫn đến thế giới này bị tiêu diệt như vậy.

Bạch Thuần dự định sẽ theo dõi hành động của người tên Mộc Linh này, cậu muốn biết kẻ này sẽ làm gì tiếp theo.


Nói một chút về công pháp và kỹ năng mà Bạch Thuần có:

Kết giới: tất cả kết giới của tu tiên giới. Nhờ chức trưởng lão mà được hưởng thụ những đặc quyền riêng

Những công pháp tầm thường: có ích trong sinh hoạt chẳng hạn như nhìn trong bóng tối, đi xuyên tường…

khinh công: được truyền thụ từ sư phụ Thiên Mộng chân nhân, có thể sử dụng không cần dùng linh khí và có tốc độ cực nhanh

Kỹ năng từ 2 thần khí: Mặc cốt phiến và lưỡng cực kiếm

Mặc cốt phiến và lưỡng cực kiếm đều có kỹ năng riêng, rất nhiều

Thuật khống chế linh hồn: cho phép điều khiển và sử dụng linh hồn của ai đó một cách tùy ý. Nhưng nếu bị linh hồn mạnh hơn đánh ngược lại sẽ phản phệ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương