Xin Chào, Chú Lâm!
-
Chương 10: Thử váy cưới
Sau đó một tuần, như đã hẹn trước cùng với Dương Tử Nghi, Thư Phàm cùng cô đi đến tiệm váy cưới lớn nhất thành phố để giúp cô ấy chọn váy cưới, nhưng hai người nhìn thấy số lượng váy cưới trong tiệm quá nhiều, Dương Tử Nghi liền nhanh chóng gọi điện nói Lâm Tiểu Lan đến giúp mình tìm váy cưới, khi này cô đang ở trong phòng làm việc tại công ty của chú ba cô ấy để hỏi chút về việc xét duyệt học bạ và trường đại học sẽ theo chuyên ngành nào, nghe được lời nói của cô bạn thân Lâm Tiểu Lan liền một mạch quên sạch những lời chú ba mình vừa nhắc nhở, ánh mắt long lanh nhìn về phía người đàn ông cao ngạo phía sau chiếc bàn lớn kia.
Anh không hề khó tính đối với cô cháu gái của mình, chỉ có điều anh luôn tỏ ra lạnh lùng với tất cả mọi người, nhưng khi nghe được qua điện thoại của cô cháu gái giọng nói quen thuộc kia, ánh mắt anh dường như dịu lại, vốn Lâm Tiểu Lan tưởng rằng anh sẽ tức giận vì cô không chú tâm, không ngờ Trương Bích Hoạt từ ngoài bước vào bởi cô ta cũng nghe ngóng được mấy từ như thử váy cưới, bèn nhẹ nhàng đến bên cạnh Lâm Dật. Bàn tay cô ta từ từ đặt lên vai anh nhẹ nhàng nói cũng muốn đến đó giúp sức cho Thư Phàm. Bởi cô ấy nhiều tuổi hơn Dương Tử Nghi và Lâm Tiểu Lan sẽ có mắt chọn hơn hai cô gái nhỏ, đồng thời cũng muốn tìm xem có bộ váy nào hợp với mình không, nên cũng nhỏ giọng nịnh nọt ngọt nhẹ mong rằng Lâm Dật sẽ đồng ý.
Vậy mà cô ta cũng không ngờ anh lại có thể đồng ý nhanh đến vậy, thậm chí còn nói rằng sẽ đưa hai người đi, mà trong lòng hai người kia nào đâu biết, bản thân anh cũng muốn ngắm nhìn cô gái nhỏ kia khi mặc váy cưới sẽ như thế nào.
Khi ba người bước vào tiệm váy cưới, thấy Thư Phàm đang ngồi nhẹ nhàng ở bàn chờ lễ tân chọn những dáng váy cưới mà cô dự định sẽ mặc thử, mọi người đều không thấy Dương Tử Nghi đâu hết, cho đến khi tiếng dép loẹt xoẹt phía xa vọng lại càng gần mọi người liền liếc mắt lên thấy Dương Tử Nghi đang đem đến cho Thư Phàm hai đôi giày cao gót màu trắng. Đây là những đôi giày cưới đẹp nhất ở cửa tiệm được Dương Tử Nghi cô đặc biệt chọn cho chị dâu của mình. Thư Phàm luôn cảm động vì cô em chồng hờ tương lai này, cô bé không những giúp cô làm được ước nguyện trong lòng mà còn cho cô những cảm xúc ấm áp nhất.
Lâm Tiểu Lan nhìn thấy Dương Tử Nghi thì nở nụ cười thật tươi, kéo cô lại gần nhìn những bộ váy Thư Phàm chuẩn bị mặc thử. Những bộ váy này đa phần đều là váy hở vai, khoe ra vai trần quyến rũ. Nhưng Dương Tử Nghi nhìn những bộ váy này quả nhiên không có thiện cảm. Váy cưới đã nặng rồi, còn rớt vai như vậy lỡ rơi cả váy cưới ra thì sao, cô xem trên phim ảnh cũng thấy quá nhiều hiện tượng váy rơi đúng trong ngày cưới rồi.
Vậy mà còn có một người phụ nữ phía sau cũng nhiệt tình không kém, cô ta chọn vài mẫu váy ôm sát cơ thể, rồi lại cố tình nói với Thư Phàm những mẫu váy cưới như vậy mới quyến rũ, đều là người phụ nữ khuyên cô ấy như vậy mới có thể chinh phục đàn ông. Mà câu nói này của cô ta vừa dứt Dương Tử Nghi liền đánh một ánh mắt lạnh lẽo về phía cô ta lên tiếng:
- A dì, chị Thư Phàm của cháu không hề muốn khoe thân đâu, cháu thấy áo cưới truyền thống vẫn đẹp lắm, chứ mặc đẹp cho khách nhìn chứ đến lúc vào đêm tân hôn rồi trực tiếp không mặc gì khoe ra là được, như vậy vừa riêng tư vừa lịch sự đó dì.
Trương Bích Hoạt nghe những lời Dương Tử Nghi nói cũng nở nụ cười, đúng vậy, cô mà ở bên cạnh Lâm Dật anh thì quả nhiên không cần mặc đồ liền gợi cảm, chỉ có điều cô bất chợt nghĩ lại, con bé trước mắt đang gọi cô là Dì. Cô hơn cô ta được mất tuổi chứ, cô bé đáng ghét kia đang chê cô già sao?
- Tiểu Nghi, sao em lại gọi chị là dì, chị không hơn em mấy tuổi hết.
- Ây già, chị đúng là không hiểu gì, em gọi chú ba của Tiểu Lan là Chú Lâm, chị gọi Chú Lâm bằng anh, không lẽ em lại gọi là chị và chú, như vậy không được, vẫn lên gọi là dì đi, dù sao trên mặt chị cũng nhiều nếp nhăn như vậy, gọi dì cũng xứng đáng.
Nửa câu đầu con bé như khẳng định nếu cô với Lâm Dật là một đôi thì lên gọi theo anh, khiến Trương Bích Hoạt trong lòng mừng rỡ không thôi, nhưng nửa câu sau con bé trực tiếp cho cô một gáo nước lạnh, nếp nhăn, cô mà có thể có nhiều nếp nhăn sao, cô những năm nay luôn không ngừng chăm sóc cơ thể và bản thân mình, làm sao có chuyện có nếp nhăn được cơ chứ. Nhưng cô không thể nói chuyện cùng những đứa nhóc này, bởi có nói thêm nữa cũng chỉ có thể làm cho cô trở lên tức giận hơn mà thôi. Cô đành quay sang nhìn về phía Lâm Dật đang ngồi ung dung nãy giờ lên tiếng.
- Dật, anh có thấy nếu như chỉ một mình cô dâu thử váy cưới sẽ rất khó phân biệt bộ nào đẹp hơn đúng không, hay là em cùng Thư Phàm đều thử những mẫu váy này để cùng so sánh anh thấy thế nào.
Cô ta đúng là tâm cơ, cũng muốn nhân cơ hội này, mặc lên chiếc váy cưới, biết đâu khi thấy cô ta mặc váy cưới người đàn ông kia lại rung động chấp nhận cưới cô thì sao? Dù sao hai người cũng đã ở bên cạnh nhau nhiều năm như vậy, cô chứ từng vượt quá thân phận mình đòi hỏi anh cưới cô, nhưng quỷ cũng biết cô mong muốn gả cho người đàn ông đấy như thế nào. Lâm Dật liếc nhìn lên khuôn mặt của Trương Bích Hoạt liền gật đầu đồng ý, khiến cô ta như muốn mở cờ trong bụng, liền nhanh chóng kéo tay Thư Phàm giả bộ thân thiết kéo cô đến phòng thử váy cưới.
- Còn hai đứa, có muốn thử váy cưới luôn không? - Lâm Dật nhìn về phía hai cô gái nhỏ vẫn đang tỏ ra đáng ghét ở phía kia lên tiếng.
Lâm Tiểu Lan thì nở nụ cười vui vẻ:
- Chú ba, cháu còn chưa có đối tượng, thử váy cưới bây giờ là quá sớm.
- Em mới thấy không có bộ nào vừa mắt hết.
- Cô giống đàn ông vậy cũng dám mặc váy sao? - Lâm Dật lên tiếng châm chọc cô.
Lời Lâm Dật anh vừa nói ra khiến Dương Tử Nghi không ngờ đến, bởi thứ nhất anh chưa bao giờ chủ động nói chuyện cùng cô, thứ hai đó là bởi vì anh nói cô giống đàn ông. Dương Tử Nghi chợt nhớ đến lời nói của Hứa Minh Thành, anh ấy cũng từng nói nếu cô yểu điệu nhẹ nhàng biết đâu sẽ được Lâm Dật để ý đến, không lẽ nào đó là sự thật. Bỗng nhiên khuôn mặt Dương Tử Nghi không còn nét lén lỉnh linh hoạt như ban đầu nữa. Cô trở lên trầm mặc, chỉ đợi Thư Phàm ra rồi nhận xét vào bộ váy cưới cô ấy chọn rồi lựa chọn một bộ váy cưới basic đơn giản. Không đính đá cườm cầu kì, khác hẳn những bộ váy gợi cảm khoe da thịt thậm chí đính đá cườm rườm rà như Trương Bích Hoạt đã mặc thử. Điều này khiến cô ta cũng chẳng buồn nói thêm, dù sao cô ta cũng đã mặc áo cưới đi đi lại lại trước mặt Lâm Dật nhưng khi cô hỏi anh có đẹp không, anh cũng chẳng buồn trả lời chỉ phất tay ý bảo cô đi thay bộ khác.
Anh không hề khó tính đối với cô cháu gái của mình, chỉ có điều anh luôn tỏ ra lạnh lùng với tất cả mọi người, nhưng khi nghe được qua điện thoại của cô cháu gái giọng nói quen thuộc kia, ánh mắt anh dường như dịu lại, vốn Lâm Tiểu Lan tưởng rằng anh sẽ tức giận vì cô không chú tâm, không ngờ Trương Bích Hoạt từ ngoài bước vào bởi cô ta cũng nghe ngóng được mấy từ như thử váy cưới, bèn nhẹ nhàng đến bên cạnh Lâm Dật. Bàn tay cô ta từ từ đặt lên vai anh nhẹ nhàng nói cũng muốn đến đó giúp sức cho Thư Phàm. Bởi cô ấy nhiều tuổi hơn Dương Tử Nghi và Lâm Tiểu Lan sẽ có mắt chọn hơn hai cô gái nhỏ, đồng thời cũng muốn tìm xem có bộ váy nào hợp với mình không, nên cũng nhỏ giọng nịnh nọt ngọt nhẹ mong rằng Lâm Dật sẽ đồng ý.
Vậy mà cô ta cũng không ngờ anh lại có thể đồng ý nhanh đến vậy, thậm chí còn nói rằng sẽ đưa hai người đi, mà trong lòng hai người kia nào đâu biết, bản thân anh cũng muốn ngắm nhìn cô gái nhỏ kia khi mặc váy cưới sẽ như thế nào.
Khi ba người bước vào tiệm váy cưới, thấy Thư Phàm đang ngồi nhẹ nhàng ở bàn chờ lễ tân chọn những dáng váy cưới mà cô dự định sẽ mặc thử, mọi người đều không thấy Dương Tử Nghi đâu hết, cho đến khi tiếng dép loẹt xoẹt phía xa vọng lại càng gần mọi người liền liếc mắt lên thấy Dương Tử Nghi đang đem đến cho Thư Phàm hai đôi giày cao gót màu trắng. Đây là những đôi giày cưới đẹp nhất ở cửa tiệm được Dương Tử Nghi cô đặc biệt chọn cho chị dâu của mình. Thư Phàm luôn cảm động vì cô em chồng hờ tương lai này, cô bé không những giúp cô làm được ước nguyện trong lòng mà còn cho cô những cảm xúc ấm áp nhất.
Lâm Tiểu Lan nhìn thấy Dương Tử Nghi thì nở nụ cười thật tươi, kéo cô lại gần nhìn những bộ váy Thư Phàm chuẩn bị mặc thử. Những bộ váy này đa phần đều là váy hở vai, khoe ra vai trần quyến rũ. Nhưng Dương Tử Nghi nhìn những bộ váy này quả nhiên không có thiện cảm. Váy cưới đã nặng rồi, còn rớt vai như vậy lỡ rơi cả váy cưới ra thì sao, cô xem trên phim ảnh cũng thấy quá nhiều hiện tượng váy rơi đúng trong ngày cưới rồi.
Vậy mà còn có một người phụ nữ phía sau cũng nhiệt tình không kém, cô ta chọn vài mẫu váy ôm sát cơ thể, rồi lại cố tình nói với Thư Phàm những mẫu váy cưới như vậy mới quyến rũ, đều là người phụ nữ khuyên cô ấy như vậy mới có thể chinh phục đàn ông. Mà câu nói này của cô ta vừa dứt Dương Tử Nghi liền đánh một ánh mắt lạnh lẽo về phía cô ta lên tiếng:
- A dì, chị Thư Phàm của cháu không hề muốn khoe thân đâu, cháu thấy áo cưới truyền thống vẫn đẹp lắm, chứ mặc đẹp cho khách nhìn chứ đến lúc vào đêm tân hôn rồi trực tiếp không mặc gì khoe ra là được, như vậy vừa riêng tư vừa lịch sự đó dì.
Trương Bích Hoạt nghe những lời Dương Tử Nghi nói cũng nở nụ cười, đúng vậy, cô mà ở bên cạnh Lâm Dật anh thì quả nhiên không cần mặc đồ liền gợi cảm, chỉ có điều cô bất chợt nghĩ lại, con bé trước mắt đang gọi cô là Dì. Cô hơn cô ta được mất tuổi chứ, cô bé đáng ghét kia đang chê cô già sao?
- Tiểu Nghi, sao em lại gọi chị là dì, chị không hơn em mấy tuổi hết.
- Ây già, chị đúng là không hiểu gì, em gọi chú ba của Tiểu Lan là Chú Lâm, chị gọi Chú Lâm bằng anh, không lẽ em lại gọi là chị và chú, như vậy không được, vẫn lên gọi là dì đi, dù sao trên mặt chị cũng nhiều nếp nhăn như vậy, gọi dì cũng xứng đáng.
Nửa câu đầu con bé như khẳng định nếu cô với Lâm Dật là một đôi thì lên gọi theo anh, khiến Trương Bích Hoạt trong lòng mừng rỡ không thôi, nhưng nửa câu sau con bé trực tiếp cho cô một gáo nước lạnh, nếp nhăn, cô mà có thể có nhiều nếp nhăn sao, cô những năm nay luôn không ngừng chăm sóc cơ thể và bản thân mình, làm sao có chuyện có nếp nhăn được cơ chứ. Nhưng cô không thể nói chuyện cùng những đứa nhóc này, bởi có nói thêm nữa cũng chỉ có thể làm cho cô trở lên tức giận hơn mà thôi. Cô đành quay sang nhìn về phía Lâm Dật đang ngồi ung dung nãy giờ lên tiếng.
- Dật, anh có thấy nếu như chỉ một mình cô dâu thử váy cưới sẽ rất khó phân biệt bộ nào đẹp hơn đúng không, hay là em cùng Thư Phàm đều thử những mẫu váy này để cùng so sánh anh thấy thế nào.
Cô ta đúng là tâm cơ, cũng muốn nhân cơ hội này, mặc lên chiếc váy cưới, biết đâu khi thấy cô ta mặc váy cưới người đàn ông kia lại rung động chấp nhận cưới cô thì sao? Dù sao hai người cũng đã ở bên cạnh nhau nhiều năm như vậy, cô chứ từng vượt quá thân phận mình đòi hỏi anh cưới cô, nhưng quỷ cũng biết cô mong muốn gả cho người đàn ông đấy như thế nào. Lâm Dật liếc nhìn lên khuôn mặt của Trương Bích Hoạt liền gật đầu đồng ý, khiến cô ta như muốn mở cờ trong bụng, liền nhanh chóng kéo tay Thư Phàm giả bộ thân thiết kéo cô đến phòng thử váy cưới.
- Còn hai đứa, có muốn thử váy cưới luôn không? - Lâm Dật nhìn về phía hai cô gái nhỏ vẫn đang tỏ ra đáng ghét ở phía kia lên tiếng.
Lâm Tiểu Lan thì nở nụ cười vui vẻ:
- Chú ba, cháu còn chưa có đối tượng, thử váy cưới bây giờ là quá sớm.
- Em mới thấy không có bộ nào vừa mắt hết.
- Cô giống đàn ông vậy cũng dám mặc váy sao? - Lâm Dật lên tiếng châm chọc cô.
Lời Lâm Dật anh vừa nói ra khiến Dương Tử Nghi không ngờ đến, bởi thứ nhất anh chưa bao giờ chủ động nói chuyện cùng cô, thứ hai đó là bởi vì anh nói cô giống đàn ông. Dương Tử Nghi chợt nhớ đến lời nói của Hứa Minh Thành, anh ấy cũng từng nói nếu cô yểu điệu nhẹ nhàng biết đâu sẽ được Lâm Dật để ý đến, không lẽ nào đó là sự thật. Bỗng nhiên khuôn mặt Dương Tử Nghi không còn nét lén lỉnh linh hoạt như ban đầu nữa. Cô trở lên trầm mặc, chỉ đợi Thư Phàm ra rồi nhận xét vào bộ váy cưới cô ấy chọn rồi lựa chọn một bộ váy cưới basic đơn giản. Không đính đá cườm cầu kì, khác hẳn những bộ váy gợi cảm khoe da thịt thậm chí đính đá cườm rườm rà như Trương Bích Hoạt đã mặc thử. Điều này khiến cô ta cũng chẳng buồn nói thêm, dù sao cô ta cũng đã mặc áo cưới đi đi lại lại trước mặt Lâm Dật nhưng khi cô hỏi anh có đẹp không, anh cũng chẳng buồn trả lời chỉ phất tay ý bảo cô đi thay bộ khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook