Xe Bánh Rán
Chương 29

“Là cậu gạt tớ trước.” Doãn Lương ngậm lấy bờ môi Lục Lộ, chầm chậm mút, dẫu chưa đạt đến trình độ thành thạo, nhưng vẫn khiến người ta rạo rực, “Gạt tớ như một thằng ngốc, bán bánh rán cùng cậu mỗi ngày.”

Lục Lộ cười khúc khích: “Vậy cậu…” Cậu giạng chân ra với hắn, “Trừng phạt tớ đi.”

Phía trong bắp đùi ấm áp, chất lỏng ẩm ướt dính nhớp, đôi mắt chất chứa sự khiêu khích.

Doãn Lương bỗng nhiên rút dây nịt ra, vứt xuống giường, tự mình cởi sạch sành sanh: “Lục Lộ, lát nữa cậu đừng hòng xin tha!”

Hắn ấn Lục Lộ xuống, chẳng hề nể tình mà húc mạnh phía dưới, thân thể tập bóng rổ săn chắc gồng lên, đè xương hông cậu rồi xông thẳng về phía trước.

Mặt Lục Lộ đỏ bừng, chau mày, mũi mất kiểm soát phát ra tiếng rên rỉ, tuy có chút sợ, nhưng càng hưng phấn nhiều hơn, ấp ủ nhìn lông mày Doãn Lương, giống hệt chú mèo con mà liếm lỗ tai cậu.

“Lớn không, hửm?” Doãn Lương dừng lại, thơm má cậu.

Lục Lộ biết quá rõ kích thước của hắn, mỗi lần thân mật, Doãn Lương đều âm thầm dùng nơi đó cọ cậu, nhưng Lục Lộ vẫn cứ mạnh miệng: “Vào rồi đấy à, sao tớ chưa cảm nhận được gì hết?”

Doãn Lương bực bội, kéo cánh tay cậu lên, nâng đối phương dậy, thử quan sát khu vực hai người kết hợp, Lục Lộ đã sớm ứ máu biến thành màu hồng phấn.

Từ vùng kín hướng lên trên, là một vật nhỏ đang lệch đầu khẽ lắc lư, Doãn Lương lập tức bắt được, xoa nắn trong lòng bàn tay.

“Doãn Lương!” Lục Lộ ưỡn ngực, lập tức kẹp chặt phía sau.

Núm vú căng trướng, khoảng cách tương đối lớn, một bên có nốt ruồi, Doãn Lương dùng đốt ngón tay nhéo nó, lại ghen tuông giở trò.

“Hưm… Doãn Lương…” Lục Lộ chộp lấy tay hắn, khó nhịn thở dốc, ngọa nguậy lung tung trên chiếc giường lớn trải đầy hoa.

Đúng ngay lúc cậu sảng khoái nhất, lơ là nhất, Doãn Lương đột nhiên ưỡn thẳng về phía trước, thọc vào lút cán, lông mu thô cứng đâm trúng da dẻ non nớt ở vùng kín: “Bây giờ đã cảm nhận được chưa?”

Bất thình lình ập tới, Lục Lộ run rẩy không nói thành lời, ngoác miệng trong vô ích, như cá mất nước mà ngỡ ngàng trừng to mắt.

Doãn Lương chẳng hề đợi cậu thích ứng, tìm kiếm vòng eo nhỏ nhắn nọ, siết xong xuôi rồi, bèn thử ra sức đưa đẩy chút đỉnh.

“Trời ạ…” Doãn Lương ngừng hít thở, khoái cảm quá mãnh liệt, như thể muốn nuốt trọn hắn luôn vậy, mồ hôi nóng bỏng xuôi theo cái trán trượt xuống, hắn tính chậm lại, nhưng chưa kịp chậm, đã chả khác gì một con ngựa hoang đến kì động dục, rong ruổi tùy tiện trên cơ thể Lục Lộ.

“A ưm… Hưmm…” Lục Lộ không xong rồi, trợn mắt co rụt bờ mông, nghe nhìn tiếng bành bạch nhanh tới tấp dưới thân mình, luống cuống cầu xin, “Doãn Lương, từ từ… Đây là lần đầu tiên của tớ…”

Doãn Lương đang trên đà hưng phấn, huy động toàn bộ cơ bắp, đè cậu vững vàng: “Chẳng phải cậu chưa cảm nhận được sao?” Hắn banh rộng đôi chân trắng ngần kia ra,”Dù sao tớ cũng không lớn, tăng tốc chút có là cái thá gì đâu.”

Quá sâu, quá nhanh, hoàn toàn trút hết sức mạnh thô bạo, Lục Lộ cảm thấy nửa người dưới cứ như bị điện giật, sắp tan chảy, đau buốt phảng phất trở thành trợ hứng, khiến cậu liều lĩnh rên rỉ: “Cậu lớn mà, thật đó… Cực kì lớn! Tớ… Tớ chịu hết nổi rồi, tớ muốn…”

Doãn Lương chả chú ý đến việc ngón chân cậu xiêu vẹo, cùng co giật nóng bỏng bất thường trong cơ thể, vồ vập càng thêm hung dữ mãnh liệt: “Chẳng phải ban nãy cậu rất mạnh mồm hay sao, để tớ chỉnh đốn cậu, tớ…”

Không có dấu hiệu mà tuôn trào, Lục Lộ vô cùng đáng thương phóng tinh, bụng dưới rụt lại, năm sáu đợt liên tiếp, bắn trọn lên trên cằm, bẩn rồi.

Doãn Lương bất chấp khó khăn kìm nén nỗi kích động ban đầu, giúp cậu lau sạch mặt, thành thạo giảm tốc độ, cầm điện thoại di động lên, mở khung thoại wechat với cục cưng honey, tìm tới đoạn voice 58 giây kia.

“Tạm dừng tí đã.” Hắn nhìn từ trên cao xuống, “Để tớ nghiên cứu cái này của anh tớ một chút, đêm nay còn dài, chúng ta từ từ học.”

Lục Lộ ngơ ngác nhìn đôi chân co quắp đang rũ dưới thân hắn, hai gò má đỏ rực, cặp mắt xinh đẹp ướt át, ngất xỉu luôn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương