"Được, giao dịch hoàn thành, An tiên sinh, ngài chính thức hoàn thành việc thu mua công ty Lan Hải, hiện tại tất cả mọi thứ của công ty Lan Hải đều thuộc về ngài.

"Trong phòng họp rộng lớn và lạnh lẽo, cựu chủ tịch của công ty Lan Hải đưa ra một sấp tài liệu, cách bàn hội nghị dài đẩy tới phía đối diện.

Hệ thống gió mới trong phòng không ngừng đổi mới không khí, nhưng mùi thuốc lá hăng hắc nhè nhẹ vẫn xộc vào trong khoang mũi.

Một người ngồi ở bên kia bàn hội nghị, anh phủi nhẹ điếu xì gà thô to trong tay, chiếc đuôi thằn lằn màu sắc rực rỡ cuộn vào bên trong vì bị bỏng mà cuộn tròn lại.

“Tất cả mọi thứ ấy à?” An Côn phun ra một vòng khói trong miệng, "Bao gồm cả đại dương lớn nhất thuộc về công ty Lan Hải của các người, và cả… nhà nghiên cứu đứng đầu trong viện nghiên cứu độc lập ư?""Đúng.

" Vị cựu chủ tịch khom người với thái độ khiêm tốn, dù sao trước đó không lâu quý ngài An Côn này mới bỏ ra một số tiền lớn để mua lại công ty Hải Dương đang trên bờ vực phá sản của bọn họ.

“Bảo cô ấy đến gặp ông chủ mới.


" An Côn ấn cái đuôi thằn lằn trong điếu xì gà lên bàn hội nghị, một chút ánh lửa trên điếu xì gà tắt đi.

“Vâng, nhưng cô ấy không giỏi giao tiếp với người khác, nếu như đắc tội với ngài thì không tốt.

"Cựu chủ tịch nịnh nọt nói.

"Ngoại trừ bộ não quyến rũ, thì vẻ đẹp của cô ấy dường như cũng có tiếng tăm được nhiều người biết đến.

Ông cứ yên tâm, tôi có tấm lòng khoan dung với những người phụ nữ xinh đẹp.

"An Côn nghiêng người, châm một điếu xì gà mới, “Ha ha” khẽ nở nụ cười.

Lúc Quý Thanh Trác từ phòng thí nghiệm đi ra, mới vừa tháo kính mắt xuống, đặt ở trong túi bên cạnh quần áo nghiên cứu.


Cô vừa kiểm tra xong mẫu vật thu thập được từ vùng biển Dạ Lan, nhưng cô cảm thấy các mẫu vật đó có rất nhiều tạp chất bên trong, vì thế cô định đợi đến cuối tuần sẽ tự mình đi thu thập.

Với tư cách là người phụ trách kiêm đứng đầu hiện tại của Trung Tâm nghiên cứu độc lập, cô là người đầu tiên nhận được tin tức công ty mà cô ấy làm việc đã đổi chủ.

Việc công ty Lan Hải bị người ta thu mua cũng không phải việc gì đáng ngạc nhiên cả, mặc dù nó nắm giữ một vùng biển Dạ Lan tinh khiết nhất trong thiên hà xa xôi này, nhưng công ty đã chậm chạp không khai phá được tài nguyên của vùng biển Dạ Lan trong một quãng thời gian dài rồi, điều đó có nghĩa là công ty không có lợi nhuận, phá sản là chuyện sớm muộn gì vẫn sẽ xảy ra.

Đương nhiên, trước khi phá sản, nó có thể bán được một cái giá tốt, bởi vì ngoại trừ vùng biển Dạ Lan ra, thì nhà nghiên cứu trưởng của công ty Lan Hải dường như cũng có tiếng tăm lan xa.

Quý Thanh Trác nhận lấy văn kiện công ty bị thu mua, cô mím môi, trên gương mặt cũng không biểu lộ ra cảm xúc gì cả.

Tư thái như vậy sẽ luôn khiến cho người bên ngoài cảm thấy cô vô cùng cao lãnh, không dễ tiếp cận, nhưng trên thực tế, cô chỉ là không biết cách để giao tiếp với người khác mà thôi.

Cô gật đầu rồi đi về phía phòng họp.

Thang máy thẳng tắp đi lên một trăm tầng, Quý Thanh Trác sờ soạng trong túi lớn của đồng phục nghiên cứu của mình, trong túi có một viên kẹo đường vị chanh, còn có chiếc kính mắt cô vừa bỏ vào không lâu, cùng với những đồ lặt vặt kỳ quái khác.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương