Vực Sâu Sắc Tình Kiều Thê Khó Làm Ntr Np
-
45: Mặc Váy Ôm Ngắn Đi Học
Khuôn viên trường tấp nập người ra kẻ vào, Khương Tuyết cúi đầu bước nhanh như bay, cố gắng tránh chỗ đông người, khó khăn lắm mới vào được lớp.Váy áo mà đàn em Từ Phong đưa tới nhìn quá cay mắt, lúc Khương Tuyết nhận được quần áo suýt thì cọc banh nóc.Cũng không biết tên đàn em kia có trình độ thẩm mỹ thế nào lại mang đến cho cô một chiếc áo liền váy cổ rộng hớ hênh.
Bực hơn nữa là chân váy quá ngắn, lại còn không mua đồ lót giùm cô nữa chứ!?"Cái đếch gì đây Từ Phong? Tôi không mặc cái này, anh kêu người ta mua lại giúp tôi bộ nào bình thường xíu được không, ít nhất cũng phải che được cái mông chứ.
Hơn nữa còn không mua cho tôi áo ngực với quần lót, đúng là đồ vắt cổ chày ra nước! Anh nói coi tôi mặc bộ này sao mà đi ra ngoài?"Từ Phong thấy Khương Tuyết mặc bộ váy này vào lại càng phấn khởi, cười không ngừng, vừa cười trên nỗi đau của cô, vừa giải thích cho cô hiểu đấy là cái gì."Chắc cưng không biết, đây là bộ bướm nhỏ lấp ló sau váy ngắn, là kiểu phổ biến nhất trong hộp đêm đấy.
Phụ nữ mặc vào, dù có ở đâu cũng biến thành người uốn éo khiêu vũ trên sàn nhảy, đàn ông đứng phía sau có thể đút chim vào bất cứ lúc nào mà váy áo vẫn cứ chỉnh tề như cũ.
Cưng không biết từng có bao nhiêu người đàn bà đại sát tứ phương, chinh phục đàn ông nhờ bộ chiến bào này đâu.
Quả là bộ váy ghê gớm.""Em cứ mặc thế này đi.
Em không biết em mặc vào đẹp thế nào đâu cưng ơi.
Nào, để anh chụp cho cưng xem, rồi chia cho tụi anh Khải xem nữa, chắc chắn đám bọn nó yêu chết thân thể này của em rồi.
Lần sau dẫn cưng đi hộp đêm, nhớ mặc bộ này để bọn anh chịch bướm."Cuối cùng, Khương Tuyết đành mặc váy ngắn cũn cỡn vào lớp, tiếp tục khóa học buổi chiều.
Bình thường cô luôn ngồi ở góc cuối cùng của lớp để tiện cho việc lười biếng.Ngồi trên lớp chưa được bao lâu, Khương Tuyết đã bắt đầu gật gà gật gù, rồi ngủ mất.Cộc cộc cộc… bàn bị gõ vài tiếng, Khương Tuyết lập tức giật mình tỉnh lại.
Ngẩng đầu thì thấy giáo viên bộ môn tiếng Anh nhìn mình, mặt không biểu tình."Tối qua làm gì mà không ngủ, lên lớp được nửa buổi lại ngủ, em có còn coi tôi là thầy nữa không? Em đứng hết tiết này đi cho tỉnh ngủ, đọc bài.”Khương Tuyết cầm sạch giáo khoa, cựa quậy đứng lên, còng lưng như mèo.
Thầy tiếng Anh không vui, mắng nhẹ: “Đừng có xà lần xà mò lãng phí thời gian của mọi người nữa, đứng thẳng lên.”Giọng thầy nghiêm tới nỗi các bạn trong lớp quay lại nhìn xem tại sao Khương Tuyết lại chọc tức thầy Lâm rồi.
Phải biết thầy giáo Lâm Dư Thù được nhà trường mời về dạy mấy năm nay, vừa trẻ vừa đẹp trai, lại còn là người tao nhã xuất chúng, ôn tồn lễ độ có tiếng, ít khi nào cọc lên la học sinh, rất được các bạn học yêu mến..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook