Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ
-
Chương 49: Bát Cực Hổ Phác!
“Lầu hai của tửu điếm bên trái tửu lâu, ta có thể xác định là có người!” Liễu Tiễn Phong lão gia tử nói trong đội, “Nhưng mà các ngươi phải cẩn thận, cho đến bây giờ ta cũng không tìm được Ngụy Song Đao Đổng Húc, lúc nào Đổng Húc cũng có thể xuất thủ đánh lén.”
“Vậy thì tửu điếm kia.”
Đại Lực Thần Cao Sùng chạy nhanh tới, mỗi một bước chân đều khiến phiến đá trên đường rung động, nếu như nói lúc trước là chạy, vậy hiện tại chính là xung phong! Huyết Phù Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình cũng đều cầm khiên xung phong thẳng đến tửu điếm.
“Cao Sùng, để ta xem ngươi có mấy phần thủ đoạn.” Nam tử cường tráng Ngô Trại cũng mặc áo giáp hạng nặng, cầm trong tay hai cái khiên lớn xuất hiện trên đường phố.
Lúc này Hứa Cảnh Minh cũng xuất hiện ở bên trái Ngô Trại, cũng mỗi tay cầm một khiên, chỉ là song thuẫn của hắn so với Ngô Trại rõ ràng nhỏ hơn một chút, đường kính chỉ có 60cm, cũng chỉ mặc áo giáp hộ thân hạng nhẹ. Còn cây thường thương thì chia thành hai đoạn đeo ở sau lưng.
Một khi chiến đấu Cao Sùng trở nên hung lệ cuồng bộ! Giải thi đấu Võ đọa năm đó, từ trận đầu tiên đến trận cuối cùng hắn vẫn luôn đấu đá lung tung, giết đến vô địch thế giới! Đó vẫn là chiến đấu trong thực tế. Bây giờ chém giết trong thế giới ảo, hắn lại càng thả bay bản thân hơn.
“Nhãi tôm nhãi tép gì đây!” Cao Sùng xung phong ở tuyến đầu, trường thương đánh thẳng đến chỗ Ngô Trại! Cú đánh này khi đánh xuống giống như thiên hà đảo ngược, thế cực kỳ cuồng mãnh.
Ngô Trại giơ song thuẫn, thói quen quyền anh nhiều năm khiến hắn phòng ngự như vậy, lúc này hắn cũng tin tưởng song thuẫn nơi tay có thể đỡ được toàn bộ xung kích của đối thủ.
“Ầm --”
Cú đánh cực kỳ mạnh mẽ như một búa khai thiên tích địa của Bàn Cổ giáng thẳng lên khiên.
Ngô Trại chỉ cảm thấy lực trùng kích thông qua khiên nghiền tới, không khống chế được mà bay ngược ra ngoài, hắn cũng không thể tin được: “Cái quỷ gì vậy?”
“Đối kháng vũ khí võ đạo, thực chiến tăng thêm của hắn là 0% đúng không?” Hứa Cảnh Minh thấy thế, cũng trợn mắt há mồm.
Chắc chắn trình độ khống chế thân thể của vị Quyền Vương truyền kỳ này rất cao, quyền pháp và thuẫn pháp cũng có điểm tương đồng, về mặt số liệu chiến lực cơ sở ít nhất đạt tới 1200.
Nhưng kinh nghiệm thực chiến vũ khí quá kém.
“Uy thế xung phong khi mặc áo giáp nặng mấy trăm ký lại còn cầm thương bổ tới có thể cứng đối cứng được sao?” Hùng Miêu Trương Khiêm vốn ẩn nấp trong nhà dân chuẩn bị đánh lén, thấy vậy chỉ có thể lập tức lao ra, Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao lập tức hóa thành rồng bay, ngăn cản Cao Sùng định bổ thêm một thương.
“Keng!”
Trường thương va chạm với Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao, Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao khẽ cong xuống, Hùng Miêu Trương Khiêm thuận thế lui lại hai bước, chống đỡ được một kích này.
“Hùng Miêu, cảm ơn.” Ngô Trại cũng nhân cơ hội đứng lên, có hơi xấu hổ, “Không có kinh nghiệm gì, mong mọi người lượng thứ.”
“Mau tới hỗ trợ.” Hùng Miêu Trương Khiêm chỉ tiếp mấy chiêu thôi đã bị ép cho rất khó chịu.
Mà bên kia.
“Vây giết Hứa Cảnh Minh trước.” Huyết Phủ Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình cũng bắt lấy thời cơ này, hình thành hai đánh một.
Trong tay Hứa Cảnh Minh cầm song thuẫn, trong nháy mắt khi hai người ép lại gần hắn hơi lùi một chút, song thuẫn trong tay cũng rung lên một nhịp đã khiến cho Huyết Phủ Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình xông tới đều thấy khó chịu vô cùng.
“Thuẫn pháp của hắn là do Liễu Hải dạy, thuẫn pháp thuộc bộ Thái Cực kia, giống như kẹo da trâu.” Tuy Tôn Ngọc Đình lực đạo thuẫn kích của Tôn Ngọc Đình bị hẫng nhưng vẫn đâm tới một kiếm như rắn độc. Huyết Phủ Vương Tiếu cũng bổ thêm một búa.
“Ầm.” “Keng.”
Hứa Cảnh Minh lấy một chọi hai, lại phòng thủ đến không lọt một giọt nước nào.
Nếu đây làm một thanh đại thương thì không dễ thủ như vậy. Nhưng cái khiên có ưu thế rất lớn trên phương diện phòng ngự, tuy thuẫn pháp do sư phụ Liễu Hải dạy cũng có chiêu thức bùng nổ, nhưng chủ yếu là mượn lực giảm lực.
Mà ở nhà dân đối diện tửu điếm, Thần Tiễn Thủ Vương Di quan sát trận chiến trên đường phố.
Cao Sùng đâm ngang đụng dọc, chiêu thức bạo lực, dù một chọi hai cũng có thể đè đầu Hùng Miêu Trương Khiêm và Quyền Vương Ngô Trại ra đánh.
Hứa Cảnh Minh ngăn cản vây công của Tôn Ngọc Đình và Vương Tiêu, lại phòng thủ chặt chẽ.
“Cao Sùng.” Vương Di giương cung, tên đã lên dây.
Chiêu thức của Cao Sùng cuồng bạo, dù sao sự bảo hộ đối với phần đầu phải yếu hơn Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc, Huyết Phủ Vương Tiêu một chút.
Hai mắt Vương Di lạnh lẽo.
“Vậy thì tửu điếm kia.”
Đại Lực Thần Cao Sùng chạy nhanh tới, mỗi một bước chân đều khiến phiến đá trên đường rung động, nếu như nói lúc trước là chạy, vậy hiện tại chính là xung phong! Huyết Phù Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình cũng đều cầm khiên xung phong thẳng đến tửu điếm.
“Cao Sùng, để ta xem ngươi có mấy phần thủ đoạn.” Nam tử cường tráng Ngô Trại cũng mặc áo giáp hạng nặng, cầm trong tay hai cái khiên lớn xuất hiện trên đường phố.
Lúc này Hứa Cảnh Minh cũng xuất hiện ở bên trái Ngô Trại, cũng mỗi tay cầm một khiên, chỉ là song thuẫn của hắn so với Ngô Trại rõ ràng nhỏ hơn một chút, đường kính chỉ có 60cm, cũng chỉ mặc áo giáp hộ thân hạng nhẹ. Còn cây thường thương thì chia thành hai đoạn đeo ở sau lưng.
Một khi chiến đấu Cao Sùng trở nên hung lệ cuồng bộ! Giải thi đấu Võ đọa năm đó, từ trận đầu tiên đến trận cuối cùng hắn vẫn luôn đấu đá lung tung, giết đến vô địch thế giới! Đó vẫn là chiến đấu trong thực tế. Bây giờ chém giết trong thế giới ảo, hắn lại càng thả bay bản thân hơn.
“Nhãi tôm nhãi tép gì đây!” Cao Sùng xung phong ở tuyến đầu, trường thương đánh thẳng đến chỗ Ngô Trại! Cú đánh này khi đánh xuống giống như thiên hà đảo ngược, thế cực kỳ cuồng mãnh.
Ngô Trại giơ song thuẫn, thói quen quyền anh nhiều năm khiến hắn phòng ngự như vậy, lúc này hắn cũng tin tưởng song thuẫn nơi tay có thể đỡ được toàn bộ xung kích của đối thủ.
“Ầm --”
Cú đánh cực kỳ mạnh mẽ như một búa khai thiên tích địa của Bàn Cổ giáng thẳng lên khiên.
Ngô Trại chỉ cảm thấy lực trùng kích thông qua khiên nghiền tới, không khống chế được mà bay ngược ra ngoài, hắn cũng không thể tin được: “Cái quỷ gì vậy?”
“Đối kháng vũ khí võ đạo, thực chiến tăng thêm của hắn là 0% đúng không?” Hứa Cảnh Minh thấy thế, cũng trợn mắt há mồm.
Chắc chắn trình độ khống chế thân thể của vị Quyền Vương truyền kỳ này rất cao, quyền pháp và thuẫn pháp cũng có điểm tương đồng, về mặt số liệu chiến lực cơ sở ít nhất đạt tới 1200.
Nhưng kinh nghiệm thực chiến vũ khí quá kém.
“Uy thế xung phong khi mặc áo giáp nặng mấy trăm ký lại còn cầm thương bổ tới có thể cứng đối cứng được sao?” Hùng Miêu Trương Khiêm vốn ẩn nấp trong nhà dân chuẩn bị đánh lén, thấy vậy chỉ có thể lập tức lao ra, Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao lập tức hóa thành rồng bay, ngăn cản Cao Sùng định bổ thêm một thương.
“Keng!”
Trường thương va chạm với Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao, Tam Tiêm Lưỡng Nhận đao khẽ cong xuống, Hùng Miêu Trương Khiêm thuận thế lui lại hai bước, chống đỡ được một kích này.
“Hùng Miêu, cảm ơn.” Ngô Trại cũng nhân cơ hội đứng lên, có hơi xấu hổ, “Không có kinh nghiệm gì, mong mọi người lượng thứ.”
“Mau tới hỗ trợ.” Hùng Miêu Trương Khiêm chỉ tiếp mấy chiêu thôi đã bị ép cho rất khó chịu.
Mà bên kia.
“Vây giết Hứa Cảnh Minh trước.” Huyết Phủ Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình cũng bắt lấy thời cơ này, hình thành hai đánh một.
Trong tay Hứa Cảnh Minh cầm song thuẫn, trong nháy mắt khi hai người ép lại gần hắn hơi lùi một chút, song thuẫn trong tay cũng rung lên một nhịp đã khiến cho Huyết Phủ Vương Tiêu, Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc Đình xông tới đều thấy khó chịu vô cùng.
“Thuẫn pháp của hắn là do Liễu Hải dạy, thuẫn pháp thuộc bộ Thái Cực kia, giống như kẹo da trâu.” Tuy Tôn Ngọc Đình lực đạo thuẫn kích của Tôn Ngọc Đình bị hẫng nhưng vẫn đâm tới một kiếm như rắn độc. Huyết Phủ Vương Tiếu cũng bổ thêm một búa.
“Ầm.” “Keng.”
Hứa Cảnh Minh lấy một chọi hai, lại phòng thủ đến không lọt một giọt nước nào.
Nếu đây làm một thanh đại thương thì không dễ thủ như vậy. Nhưng cái khiên có ưu thế rất lớn trên phương diện phòng ngự, tuy thuẫn pháp do sư phụ Liễu Hải dạy cũng có chiêu thức bùng nổ, nhưng chủ yếu là mượn lực giảm lực.
Mà ở nhà dân đối diện tửu điếm, Thần Tiễn Thủ Vương Di quan sát trận chiến trên đường phố.
Cao Sùng đâm ngang đụng dọc, chiêu thức bạo lực, dù một chọi hai cũng có thể đè đầu Hùng Miêu Trương Khiêm và Quyền Vương Ngô Trại ra đánh.
Hứa Cảnh Minh ngăn cản vây công của Tôn Ngọc Đình và Vương Tiêu, lại phòng thủ chặt chẽ.
“Cao Sùng.” Vương Di giương cung, tên đã lên dây.
Chiêu thức của Cao Sùng cuồng bạo, dù sao sự bảo hộ đối với phần đầu phải yếu hơn Nữ Chiến Thần Tôn Ngọc, Huyết Phủ Vương Tiêu một chút.
Hai mắt Vương Di lạnh lẽo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook