Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ
Chương 45: Hứa Cảnh Minh Và Liễu Tiễn Phong

“Vị Liễu Tiễn Phong lão gia tử sẽ xuất thủ với Cảnh Minh.” Trên khán đài phòng phát sóng trực tiếp, bà Hứa căng thẳng, “Cảnh Minh có đỡ được đòn đánh lén của hắn ta không?”

“Đánh lén, quyết định ở xuất kỳ bất ý.” Hứa Hồng nghiêm túc nói, “Vị Liễu Tiễn Phong lão tiền bối hành tẩu không tiếng động, tốc độ cực nhanh, một khi ra chiêu… nếu phát hiện chậm chút, Cảnh Minh có thể sẽ phản ứng cũng không kịp đã bị một kiếm đánh chết. Đây chính là chỗ lợi hại của thích khách.”

“Không phải người đầu tiên ra khỏi trận chứ?” Bà Hứa lo lắng.

“Nhưng chỉ cần có thể phát hiện đối phương, vậy thì không đáng lo ngại nữa.” Hứa Hồng nói.

“Chú, Cảnh Minh có thể phát hiện đối phương không?” Lê Miểu Miểu hỏi.

“Không biết, hai bên đều là cao thủ cấp Thần, khó mà nói được.” Hứa Hồng chăm chú nhìn.

Vô số khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều nhìn chăm chú, chờ đợi trận giao tranh sắp bắt đầu.



Tay phải Hứa Cảnh Minh cầm thương, mắt nhìn bốn hướng, tai nghe tám phương, cẩn thận đi dọc theo ngõ nhỏ nhanh chóng tiến lên.

Hắn một một bộ áo giáp hộ thân hạng nhẹ, lưng đeo khiên, khi hành tẩu nhất định sẽ tạo ra một chút âm thanh rất nhỏ. Nếu mặc áo giáp hạng nhẹ này, tu luyện “Ảnh Báo tiến hóa pháp” “Huyễn Miêu tiến hóa pháp”, âm thanh khi hành tẩu có thể bỏ qua không tính tới.

Hắn không biết, lúc này, trên ngõ nhỏ ở đằng trước của hắn, có một lão giả nhỏ gầy ‘Liễu Tiễn Phong’ đang ẩn núp. Liễu Tiễn Phong trốn trong đó, im hơi lặng tiếng, chỉ dùng nơi khóe mắt chú ý Hứa Cảnh Minh, hô hấp của hắn nhỏ đến độ gần như không có, cả trời đất dường như đều im lặng.

Hứa Cảnh Minh cũng không phát hiện, tiếp tục đi tới.



Khi khoảng cách giữa song phương khoảng ba trượng.

Hai mắt Liễu Tiễn Phong hơi híp lại.

Ầm!

Trong nháy mắt cả người đáp xuống từ phía trên ngõ nhỏ như tia chớp, Hứa Cảnh Minh vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy một ánh kiếm vụt tới.

Phút chốc khi Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu, tay phải cầm trường thương đã đỡ lấy theo bản năng.

Thương ảnh của trường thương mờ nhanh, cũng nhanh đến đáng sợ!

“Keng.”

Ánh kiếm đâm tới kia chệch đi bổ lên thương của Hứa Cảnh Minh, đồng thời mượn lực phản chấn, thân hình nhỏ gầy như khỉ đạp một cái vào tường của ngõ nhỏ, nhảy lên trên ngõ rồi biến mất.

Một kích không trúng, lập tức bỏ chạy.

“Mọe!” Trán Hứa Cảnh Minh đều đổ mồ hôi lạnh, “Một chút động tĩnh cũng không có, động thủ dẫn tới sóng khí trong không khí ta mới cảm giác được, suýt chút nữa thì không đỡ được và toi mạng rồi.”

Lúc trước bất kể là bồi luyện trong sân luyện võ hay là thi xác định đẳng cấp đều là đối thủ được giả lập cả.

Trong thế giới ảo, đây vẫn là lần đầu tiên Hứa Cảnh Minh đối chiến với cao thủ chân thật.

Còn cuộc thi võ đạo trong hiện thực thì cũng là quang minh chính đại một đấu một trên lôi đài! Bị cao thủ ám sát, đây cũng là lần đầu tiên Hứa Cảnh Minh trải qua.



Đi ngang qua bờ sinh tử một lần khiến Hứa Cảnh Minh hơi tê cả da đầu: “May ta thường luyện Vô Ảnh Thứ, trong nháy mắt phát lực rất nhanh mới tránh được một kiếp.”

Mà xa xa.

Trong mắt lão đầu Liễu Tiễn Phong gầy nhỏ cũng có ý cười: “Tiểu tử kia thật lợi hại, một kiếm đánh lén trong vòng ba trượng của ta, hắn vậy mà có thể phản ứng kịp.”



Vòng cao thủ giao phong đầu tiên trong trận đối chiến cấp Thần khiến phòng phát sóng trực tiếp phía chính phủ Hạ quốc trong nháy mắt sôi trào.

“Hay!” Hoàng Vĩnh thán phục.

“Ám sát hay, ngăn cản cũng hay!” Hai mắt Tần Nhất Văn đều sáng lên.

Lưu Hâm phất tay ấn một cái, bắt đầu phát pha quay chậm trước khi giao thủ từ khu vực ‘trên cao’ của không gian chiến đấu.

“Các ngươi xem, lúc Liễu Tiễn Phong lão gia tử ẩn nấp giống như cây khô, không có bất kỳ động tĩnh nào. Hứa Cảnh Minh cũng không phát hiện điều gì. Tới khi lại gần, Liễu Tiễn Phong lão gia tử xuất thủ.” Hoàng Vĩnh chỉ vào hình ảnh.

Trong hình ảnh pha quay chậm, Liễu Tiễn Phong nhào lên trước, cả người đâm ra như một thanh kiếm.

“Lúc ra chiêu, Hứa Cảnh Minh có phát giác.” Hoàng Vĩnh chỉ vào hình ảnh, “Trong nháy mắt khi hắn ngẩng đầu, mũi kiếm trong tay Liễu Tiễn Phong chỉ cách hắn còn khoảng một trượng, khoảng cách quá gần, dựa theo tốc độ của một kiếm này, chỉ cần khoảng 0,06 giây là sẽ đâm trúng Hứa Cảnh Minh.”

“Tuy sau khi tu luyện phương pháp tiến hóa, thời gian phản ứng cực hạn của con người đều sẽ biến ngắn đi.” Hoàng Vĩnh nói, “Nhưng động tác của thân thể cũng cần thời gian. Nhìn xem, một tay Hứa Cảnh Minh dùng thương, thân thể phát lực, trường thương vụt tới, nhanh tới thương ảnh đều mơ hồ, đây là thốn kình phát lực trong nháy mắt! Nhanh như tia chớp! Dù vậy cũng không kịp đỡ một kiếm này, một thương của hắn là đâm thẳng vào người Liễu Tiễn Phong lão gia tử.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương