Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ
-
Chương 44: Mưa Phùn Trấn Nhỏ, Cấp Thần Đối Chiến (2)
“Song thuẫn của hắn là do sư phụ Liễu Hải truyền lại sau khi vào đội tuyển quốc gia. Thiên phú về thuẫn pháp của hắn rất cao, ở giải thi đấu Võ đạo thế giới, cũng từng dùng song thuẫn đánh bại đối thủ, vẫn rất có hiệu quả.” Hoàng Vĩnh cũng nói.
“Hai người sử dụng song thuẫn bảo vệ Thần Tiễn Thủ. Thần Tiễn Thủ có thể thỏa thích phát huy.” Tần Nhất Văn nói, “Một trận chiến này, ta xem trọng đội ngũ bên phải.”
…
“Cháu nội, cố lên.” Ông cụ Hứa hô to, nhất là nhiệt tình.
“Bọn họ cứ luôn khen Cao Sùng, chả thèm nói nhiều về Cảnh Minh.” Bà Hứa lại là nói.
“Trong mười người này, chắc là thực lực của Cao Sùng mạnh nhất.” Ông Hứa cũng là người trong nghề, bình luận, “Thi đấu trước đây đều là đánh sao cho đẹp, những người khác đi thi đấu đòi hỏi các loại thi đấu trí tuệ, hắn đi thi đấu chính là đấu đá lung tung, căn bản không cần trốn tránh! Cuối cùng cứng rắn vọt tới vô địch thế giới, lúc Cao Sùng giải nghệ, sư phụ Liễu Hải từng đánh giá qua, Hạ quốc võ đạo quay vòng, luận thương chi bá đạo… Cao Sùng, đứng hàng đệ nhất!”
“Đừng cổ vũ cho uy phong của người khác!” Ông cụ Hứa trừng mắt, “Còn chưa bắt đầu đâu, đã sợ rồi? Đi thi đấu, quan trọng nhất chính là một cái chữ, làm!”
Hứa Hồng lập tức cười theo: “Ba, ngươi nói đúng. Chấn thương ở chân của Cảnh Minh mà lành là cũng có thực lực giành lấy vô địch thế giới, chí ít cũng có thể đánh ngang tay với Cao Sùng.”
“Ừ.” Ông cụ Hứa nhìn không gian chiến đấu, “Người ta tò mò nhất là vị lão ca tên là Liễu Tiễn Phong kia, chín mươi bảy tuổi, ngày đầu tiên đã là cấp Thần.”
“Chú, ngươi biết vị lão tiền bối Liễu Tiễn Phong này không?” Lê Miểu Miểu hỏi.
“Ta cũng coi như đi khắp các nơi trên thế giới, trong nước cũng từng bái phỏng các trường phái, vẫn thật sự không biết hắn.” Hứa Hồng nói, “Có điều họ Liễu… Ở quê quán của sư phụ ‘Liễu Hải’ của Cảnh Minh, huyện Ký Bắc Thương bộ tộc họ Liễu ai cũng tập võ, có rất nhiều họ Liễu.”
“Đối chiến bắt đầu rồi!” Lê Miểu Miểu nhìn về phía không gian chiến đấu.
“Thế giới ảo, trận đối chiến cấp Thần đầu tiên của Hạ quốc chúng ta, hiện tại bắt đầu.” Giọng người dẫn chương trình Lưu Hâm cao vút nói, “Bản đồ đối chiến lần này là bản đồ trấn nhỏ.”
*******
Trấn nhỏ cổ đại, mưa phùn kéo dài.
Mười người tách ra phủ xuống ở các nơi của trấn nhỏ.
Hứa Cảnh Minh mặc bộ giáp hộ thân hạng nhẹ, cầm trong tay một cây trường thương, cõng song thuẫn, xuất hiện ở lầu hai của một tửu lâu.
“Miêu Đao Nữ Hiệp Liêm Sương cùng với lão tiền bối Liễu Tiễn Phong bên kia hẳn đều am hiểu ám sát, trước hết chúng ta tập hợp, bảo vệ tốt Thần Tiễn Thủ của chúng ta.” Hùng Miêu Trương Khiêm trò chuyện nội bộ, “Đương nhiên Đổng Húc lão ca có thể hành động đơn độc.”
“Tốt.”
Năm người trong đội đều không có dị nghị.
Thông qua bản đồ đối nội có thể biết được rõ ràng vị trí của đồng bạn.
“Vụt.” Hứa Cảnh Minh đi xuống dọc theo cầu thang của tửu lâu, đi ra từ cửa sau, bên ngoài mưa phùn như tơ sà lên mặt, rất là nhẹ nhàng khoan khoái. Hứa Cảnh Minh dán tường cẩn thận đi về phía trước, hai tai tỉ mỉ nghe ngóng tất cả động tĩnh.
Bên kia.
‘Ngụy Song Đao’ Đổng Húc đại sư, thân thể gầy gò, tu luyện “Ảnh Báo tiến hóa pháp”, mặc bộ bì giáp, thân hình như quỷ mị, cầm trong tay song đao đi xuyên qua trong lối nhỏ tìm kiếm con mồi.
. . .
Một đội ngũ năm người khác cũng đã sớm thống nhất ý kiến.
“Vương Tiêu sư huynh, Tôn Ngọc Đình, hai người các ngươi tập hợp cùng ta trước. Liêm Sương và Liễu Tiễn Phong lão gia tử, các ngươi tự do hành động, tốt nhất có thể giết Thần Tiễn Thủ trước khi bắt đầu đối chiến.” Đại Lực Thần Cao Sùng nói thông qua giọng nói đối nội.
“Đối chiến vừa mới bắt đầu, mọi người phân tán khắp nơi trong trấn nhỏ, là cơ hội tốt nhất để ám sát Thần Tiễn Thủ.” Thân hình Miêu Đao Nữ Hiệp Liêm Sương mờ nhạt, vụt lên nóc nhà, cẩn thận hành tẩu, đứng từ chỗ cao tìm kiếm mục tiêu.
Liễu Tiễn Phong lão gia tử, gầy nhỏ như khỉ, kiếm ở bên hông, chuyển ba chuyển bốn đã biến mất ở trong trấn nhỏ.
“Tốc độ nhanh thật!”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình Lưu Hâm, Hoàng Vĩnh, Tần Nhất Văn thuyết minh đều chú ý tới Liễu Tiễn Phong lão gia tử, Hoàng Vĩnh càng là nói: “Đội ngũ hai bên, Đổng Húc, Liêm Sương cùng với Liễu Tiễn Phong lão gia tử, hẳn là ba người họ đều là am hiểu thân pháp tốc độ, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra được… tốc độ của Liễu Tiễn Phong lão gia tử nhanh nhất linh hoạt nhất.”
Vụt vụt.
Liễu Tiễn Phong lão gia tử xuyên qua trấn nhỏ, có lúc dừng lại nhìn, một khi hành động, vừa vọt một cái chính là đi thật xa, mấy bước đã biến mất ở trong một ngõ nhỏ.
Liễu Tiễn Phong bỗng nhiên dừng lại, hai lỗ tai giật giật, cẩn thận đi vào trong khách sạn ở một bên, chọn một phòng trong đó lặng lẽ đứng bên cửa sổ quan sát, thấy cách đó không xa có một bóng người đang cẩn thận đi về phía trước, chính là Hứa Cảnh Minh.
“Liễu Tiễn Phong lão gia tử, phát hiện Thương Ma Hứa Cảnh Minh!” Hoàng Vĩnh hô lên, “Hứa Cảnh Minh vẫn không hề phát hiện tí gì, hắn gặp nguy hiểm rồi!”
“Hai người sử dụng song thuẫn bảo vệ Thần Tiễn Thủ. Thần Tiễn Thủ có thể thỏa thích phát huy.” Tần Nhất Văn nói, “Một trận chiến này, ta xem trọng đội ngũ bên phải.”
…
“Cháu nội, cố lên.” Ông cụ Hứa hô to, nhất là nhiệt tình.
“Bọn họ cứ luôn khen Cao Sùng, chả thèm nói nhiều về Cảnh Minh.” Bà Hứa lại là nói.
“Trong mười người này, chắc là thực lực của Cao Sùng mạnh nhất.” Ông Hứa cũng là người trong nghề, bình luận, “Thi đấu trước đây đều là đánh sao cho đẹp, những người khác đi thi đấu đòi hỏi các loại thi đấu trí tuệ, hắn đi thi đấu chính là đấu đá lung tung, căn bản không cần trốn tránh! Cuối cùng cứng rắn vọt tới vô địch thế giới, lúc Cao Sùng giải nghệ, sư phụ Liễu Hải từng đánh giá qua, Hạ quốc võ đạo quay vòng, luận thương chi bá đạo… Cao Sùng, đứng hàng đệ nhất!”
“Đừng cổ vũ cho uy phong của người khác!” Ông cụ Hứa trừng mắt, “Còn chưa bắt đầu đâu, đã sợ rồi? Đi thi đấu, quan trọng nhất chính là một cái chữ, làm!”
Hứa Hồng lập tức cười theo: “Ba, ngươi nói đúng. Chấn thương ở chân của Cảnh Minh mà lành là cũng có thực lực giành lấy vô địch thế giới, chí ít cũng có thể đánh ngang tay với Cao Sùng.”
“Ừ.” Ông cụ Hứa nhìn không gian chiến đấu, “Người ta tò mò nhất là vị lão ca tên là Liễu Tiễn Phong kia, chín mươi bảy tuổi, ngày đầu tiên đã là cấp Thần.”
“Chú, ngươi biết vị lão tiền bối Liễu Tiễn Phong này không?” Lê Miểu Miểu hỏi.
“Ta cũng coi như đi khắp các nơi trên thế giới, trong nước cũng từng bái phỏng các trường phái, vẫn thật sự không biết hắn.” Hứa Hồng nói, “Có điều họ Liễu… Ở quê quán của sư phụ ‘Liễu Hải’ của Cảnh Minh, huyện Ký Bắc Thương bộ tộc họ Liễu ai cũng tập võ, có rất nhiều họ Liễu.”
“Đối chiến bắt đầu rồi!” Lê Miểu Miểu nhìn về phía không gian chiến đấu.
“Thế giới ảo, trận đối chiến cấp Thần đầu tiên của Hạ quốc chúng ta, hiện tại bắt đầu.” Giọng người dẫn chương trình Lưu Hâm cao vút nói, “Bản đồ đối chiến lần này là bản đồ trấn nhỏ.”
*******
Trấn nhỏ cổ đại, mưa phùn kéo dài.
Mười người tách ra phủ xuống ở các nơi của trấn nhỏ.
Hứa Cảnh Minh mặc bộ giáp hộ thân hạng nhẹ, cầm trong tay một cây trường thương, cõng song thuẫn, xuất hiện ở lầu hai của một tửu lâu.
“Miêu Đao Nữ Hiệp Liêm Sương cùng với lão tiền bối Liễu Tiễn Phong bên kia hẳn đều am hiểu ám sát, trước hết chúng ta tập hợp, bảo vệ tốt Thần Tiễn Thủ của chúng ta.” Hùng Miêu Trương Khiêm trò chuyện nội bộ, “Đương nhiên Đổng Húc lão ca có thể hành động đơn độc.”
“Tốt.”
Năm người trong đội đều không có dị nghị.
Thông qua bản đồ đối nội có thể biết được rõ ràng vị trí của đồng bạn.
“Vụt.” Hứa Cảnh Minh đi xuống dọc theo cầu thang của tửu lâu, đi ra từ cửa sau, bên ngoài mưa phùn như tơ sà lên mặt, rất là nhẹ nhàng khoan khoái. Hứa Cảnh Minh dán tường cẩn thận đi về phía trước, hai tai tỉ mỉ nghe ngóng tất cả động tĩnh.
Bên kia.
‘Ngụy Song Đao’ Đổng Húc đại sư, thân thể gầy gò, tu luyện “Ảnh Báo tiến hóa pháp”, mặc bộ bì giáp, thân hình như quỷ mị, cầm trong tay song đao đi xuyên qua trong lối nhỏ tìm kiếm con mồi.
. . .
Một đội ngũ năm người khác cũng đã sớm thống nhất ý kiến.
“Vương Tiêu sư huynh, Tôn Ngọc Đình, hai người các ngươi tập hợp cùng ta trước. Liêm Sương và Liễu Tiễn Phong lão gia tử, các ngươi tự do hành động, tốt nhất có thể giết Thần Tiễn Thủ trước khi bắt đầu đối chiến.” Đại Lực Thần Cao Sùng nói thông qua giọng nói đối nội.
“Đối chiến vừa mới bắt đầu, mọi người phân tán khắp nơi trong trấn nhỏ, là cơ hội tốt nhất để ám sát Thần Tiễn Thủ.” Thân hình Miêu Đao Nữ Hiệp Liêm Sương mờ nhạt, vụt lên nóc nhà, cẩn thận hành tẩu, đứng từ chỗ cao tìm kiếm mục tiêu.
Liễu Tiễn Phong lão gia tử, gầy nhỏ như khỉ, kiếm ở bên hông, chuyển ba chuyển bốn đã biến mất ở trong trấn nhỏ.
“Tốc độ nhanh thật!”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình Lưu Hâm, Hoàng Vĩnh, Tần Nhất Văn thuyết minh đều chú ý tới Liễu Tiễn Phong lão gia tử, Hoàng Vĩnh càng là nói: “Đội ngũ hai bên, Đổng Húc, Liêm Sương cùng với Liễu Tiễn Phong lão gia tử, hẳn là ba người họ đều là am hiểu thân pháp tốc độ, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra được… tốc độ của Liễu Tiễn Phong lão gia tử nhanh nhất linh hoạt nhất.”
Vụt vụt.
Liễu Tiễn Phong lão gia tử xuyên qua trấn nhỏ, có lúc dừng lại nhìn, một khi hành động, vừa vọt một cái chính là đi thật xa, mấy bước đã biến mất ở trong một ngõ nhỏ.
Liễu Tiễn Phong bỗng nhiên dừng lại, hai lỗ tai giật giật, cẩn thận đi vào trong khách sạn ở một bên, chọn một phòng trong đó lặng lẽ đứng bên cửa sổ quan sát, thấy cách đó không xa có một bóng người đang cẩn thận đi về phía trước, chính là Hứa Cảnh Minh.
“Liễu Tiễn Phong lão gia tử, phát hiện Thương Ma Hứa Cảnh Minh!” Hoàng Vĩnh hô lên, “Hứa Cảnh Minh vẫn không hề phát hiện tí gì, hắn gặp nguy hiểm rồi!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook