Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Máy Chủ
-
Chương 2: Slime Cường Đại
"Muốn ta xem trọng ngươi? " Lão đầu thản nhiên, đưa tay chỉ về phía đám slime màu lam đang nhảy loạn ở ngoài thôn, không nhịn được nói, "Rất đơn giản, giết một con slime để chứng minh thực lực của ngươi đi. "
(slime là chất nhờn ma quái, ở đây ám chỉ lũ quái chất nhờn màu xanh lam)
"Đinh! ~"
Hệ thống nhắc nhở : người chơi có nhận nhiệm vụ [chứng minh thực lực] (độ khó: cấp D) ?
"Có! "
Cho dù trong lòng Giang Hàn loạn cào cào, nhưng rõ ràng hiện tại chưa phải thời cơ thích hợp, hắn có chút tiếc nuối vì lão đầu này không thích nịnh bợ, đành phải chấp nhận nhiệm vụ kỳ lạ này.
[Chứng minh thực lực]
Mô tả nhiệm vụ : nhà mạo hiểm anh dũng , đánh chết một con slime chứng minh sức mạnh của mình, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể làm được.
Ban thưởng : 20 điểm kinh nghiệm.
Thời gian là vàng là bạc, sau khi nhận nhiệm vụ này, hắn nhanh chóng rời khỏi Tân Thủ thôn, ánh mắt đảo qua cơ thể đám sinh vật tràn đầy chất lỏng, không chút do dự giơ tay phải lên, lấy ra món trang bị duy nhất trong túi trữ vật.
Thiên bất sinh ngã Giang Hàn, Tân Thủ thôn vạn cổ như trường dạ!
Côn tới đây!
"Bạch! "
Trong tay Giang Hàn xuất hiện một cây mộc côn tân thủ dài nửa thước, to cỡ cổ tay người, múa may quay cuồng nện trên đỉnh đầu một con slime.
-5!
Hiện lên điểm sát thương màu đỏ tươi, mang ý nghĩa công kích của Giang Hàn khủng bố tới bực nào.
Sát thương của tân thủ sao lại thấp như vậy?
Giang Hàn có chút bất ngờ.
"Bành! "
Nhưng mà, chỉ một giây sau, hắn phát hiện mình quá sai lầm, bởi vì con slime kia dùng tốc độ kinh người bắn lên, Giang Hàn đang còn ngây ngốc, căn bản là chưa kịp chuẩn bị, chỉ cảm thấy trước ngực bị húc một cái chí mạng, cả người điên cuồng lui về phía sau, đồng thời điểm sinh mạng đã giảm một nửa.
-50!
"Không phải chứ? " Giang Hàn có chút kinh hãi.
Con Slime này có sát thương gấp mười lần tân thủ, chuyện này quá bất công rồi!
Trong lúc con slime chuẩn bị nhảy thêm lần nữa, Giang Hàn quyết đoán bay ngược ra sau, quay trở về phạm vi bảo hộ của Tân Thủ thôn, vội vàng mở ra bảng thuộc tính nhân vật xem có điểm gì sai hay không.
[Nhất Giang Hàn Thủy]
Đẳng cấp : 1
Sinh mạng : 100
Công kích : 2
Phòng ngự : 1
Danh vọng : 0
May mắn : 0
Kỹ năng : thuật dò xét (hiệu quả có thể điều tra tin tức cơ bản về quái hoặc đạo cụ không lớn hơn nhân vật 5 cấp)
......
Ngoại trừ điểm sinh mạng là ba chữ số, công kích của hắn cao nhất chỉ có 2 điểm, đây là do hắn trang bị thêm mộc côn, nói một cách tổng quát, điểm số bảng thuộc tính cao đến dọa người.
"Không đúng..., cũng không có điểm thuộc tính dư ra để mình cộng thêm......" Giang Hàn có chút khó hiểu, không rõ tình huống hiện tại là thế quái nào, có vẻ như vừa bắt đầu đoạn mở màn, thì khắp nơi trong trò chơi này liền tràn ngập quỷ dị.
"Mẹ kiếp, rõ ràng lão tử đánh không lại con slime này! "
Cùng lúc đó, bên cạnh Giang Hàn lóe lên ánh sáng trắng, một thanh niên có dáng người khôi ngô vừa xuất hiện, tựa hồ là hắn bị quái vật đánh bay hồn, cho nên hồi sinh lại chỗ này.
Giang Hàn vô thức nhìn qua ID của hắn, lập tức sợ điếng người.
Danh hiệu người tặng máy đóng cọc.
Cái tên mạnh nhất toàn bộ nhà trẻ bị bác bỏ, tại sao tên của đối phương có thể thông qua kiểm tra, ta không phục!
Bất quá cũng không quen người kia, cho nên Giang Hàn không muốn hỏi nhiều, chẳng qua là trơ mắt nhìn thấy vô số người bị slime đánh cho trở lại điểm hồi sinh, mắc kẹt ở trong thôn mà không ra được, hắn liền đảo mắt suy nghĩ, liền trực tiếp từ trong game tiến vào diễn đàn game, quả nhiên, diễn đàn đang sôi trào, vô số người đăng bài khiếu nại slime quá mạnh.
Trong đó có một bài có tiêu đề (ta là slime trấn áp hết toàn bộ thế gian), được đính trên hàng đầu của lượt tìm kiếm, khiến cho toàn bộ diễn đàn phát sốt!
Sau đó, Giang Hàn nhấp vào xem bình luận, xem thử cư dân mạng có thể tìm được phương pháp phá giải hay không.
Lão Mã Chi Phụ(người chơi): mọi người đừng cãi nữa, nhà phát hành làm như vậy, nhất định là có nỗi khổ tâm, ta nói một lời công đạo, nhà phát hành NMSL!
Minh Minh Tựu Bất Hảo Ý Tư (người chơi): không có sản phẩm nào cạnh tranh với họ, cho nên bọn họ muốn làm gì cũng được.
Suất Khí Hiềm Nghi Nhân (người chơi) : ta đã hỏi tất cả thôn dân, bọn hắn mém chút là giơ ngón tay giữa lên trước mặt ta, cám ơn ngài, nhà phát hành game.
.....
Tạm thời không có phương pháp phá giải?
Giang Hàn triệt để câm lặng.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: ngài nhận được một bưu kiện!
Bưu kiện?
Nhanh chóng mở ra, Giang Hàn nhìn thấy tin tức của nhà phát hành gửi tới ——
"Nhà mạo hiểm thân mến, chúc ngài tốt lành, bản trò chơi này áp dụng phương thức đặc biệt khiến cho Thiên Hằng Đại Lục tự động diễn hóa thế giới quan, tất cả NPC đều có chuyện xưa, tính cách riêng của mình, , bởi vậy, thật đáng tiếc là chúng tôi không thể nào thay đổi số liệu trong game, nhưng chúng tôi cam đoan, chắc chắc là Tân Thủ sẽ có lối ra, chúng tôi tin rằng nhà mạo hiểm có thể dựa vào thực lực của mình, dũng khí cùng trí tuệ, khiến cho thôn dân lau mắt mà nhìn. "
"Đây là quyết tâm muốn người chơi đau khổ sao? " Giang Hàn hơi nhíu mày, đúng là bội phục sát đất nhà phát hành game.
Không cách nào thay đổi bất cứ số liệu nào trong game, nói thì hay lắm, nhưng mà hắn đoán được, có lẽ nhà phát hành game cố tình tạo xì căng đan để chuyện này náo động diễn đàn, như vậy sẽ tăng thêm danh tiếng cho trò chơi, dù sao anti-fan cũng là fan, nếu lợi dụng một cách hợp lý, hiệu quả còn lớn hơn so với việc nhà phát hành chạy quảng cáo ở bên ngoài.
Tất cả NPC đều có tính cách, chuyện xưa của mình......
Cẩn thận đọc bưu kiện lại một lượt, Giang Hàn có chút suy nghĩ, hắn chạy quanh Tân Thủ thôn một vòng, cuối cùng xác định mục tiêu là gã binh sĩ cầm kiếm mang giáp trụ cũ mèm.
Binh sĩ Tân Thủ thôn ·? ? ?
Một tá dấu chấm hỏi, dựa vào cấp độ hiện tại của Giang Hàn, không cách nào dò xét được tin tức cụ thể của đối phương.
"Xem ra ít nhất thì binh sĩ Tân Thủ thôn cũng là cấp năm trở lên......" Sở dĩ hắn chọn mục tiêu là binh sĩ Tân Thủ thôn, bởi vì Giang Hàn nhìn trúng thực lực của đối phương.
Không chần chờ, hắn bước nhanh về phía trước, cười nói "Tiểu ca, có thể nhờ ngươi giúp một chuyện được không? "
"Không thể. "
Gã binh sĩ Tân Thủ thôn cự tuyệt rất dứt khoát.
Nhưng mà, Giang Hàn bám lấy không tha, từ tốn giơ lên một ngón tay, đang chuẩn bị mở miệng, đối phương lại nói :
"Những nhà mạo hiểm như các ngươi, trước tiên hãy suy nghĩ phương pháp công kích Slime để tự vệ đi, thực cho rằng một chút lợi ích có thể mua chuộc được ta? Ta cho ngươi biết, cho dù móc ra mười kim tệ, cũng đừng nghĩ dựa dẫm vào ta làm việc cho ngươi! "
Ta đi, quả nhiên, trong đám người chơi có rất nhiều kẻ thông minh, đã có người tiến hành thăm dò gã binh sĩ này !
Giang Hàn thở sâu, trầm giọng nói "Một vạn kim tệ! "
Mặc dù nhà phát hành《 vĩnh hằng》thông báo rất ít về nội dung trò chơi, nhưng mà hệ thống tiền tệ vẫn nói rất chi tiết.
Trong Vĩnh Hằng, được chia thành ba loại tiền là đồng tệ, ngân tệ, kim tệ, cũng giống như những trò chơi khác, 100 tệ đổi thành 1 ngân tệ, 100 ngân tệ đổi ra 1 kim tệ, về phần hệ thống nạp tiền, giai đoạn đầu còn chưa mở ra.
Bởi vậy, cho dù hiện tại người chơi có tiền thế nào, cũng không có khả năng móc ra một mai kim tệ, dù sao nếu như giai đoạn đầu game có thể sở hữu kim tệ mà nói, quả thực lập ra đồng tệ cùng ngân tệ chẳng có chút ý nghĩa nào.
"! ! "
Rất hiển nhiên, binh sĩ Tân Thủ thôn bị một câu của Giang Hàn làm cho kinh hãi, cả buổi không nói nên lời.
Thật lâu sau, hắn mới lạnh lùng nói "Nhà mạo hiểm, ngươi có biết khái niệm một vạn mai kim tệ là gì sao? "
"Nói ra ngươi cũng không tin, ở trong đám nhà mạo nhiểm, tài phú của ta có thể xem là nứt vách đổ tường, xài mấy đời cũng không hết. " Giang Hàn bắt đầu chém gió.
Xài mấy đời cũng không hết!
Lời này đương nhiên là chém gió, bởi vì trước khi tiến vào trò chơi, hắn vừa giải quyết xong một gói mì tôm, bên ngoài gói mì có ghi là rất nhiều thịt bò, kết quả sau khi hắn húp sạch nước mì, rốt cục tìm được một viên dưới đáy bát, cái loại cảm giác này chỉ có thể dùng bốn từ để hình dung, đó là như được chí bảo.
"Tuy rằng tạm thời ta không thể chuyển đống tài phú này đến Thiên Hằng Đại Lục, nhưng ta có thể cam đoan, tương lai ta sẽ trở thành nhà mạo hiểm giàu có nhất phiến đại lục này. "
Giang Hàn nghiêm túc nói : "Nếu ngươi không tin, có thể lập khế ước với ta, nếu như ta bội ước, ngươi có thể truy sát ta. "
Đuổi giết!
Với tư cách là người chơi, thứ mà hắn không sợ nhất chính là bị đuổi giết, khi đẳng cấp đủ cao, binh sĩ Tân Thủ thôn nho nhỏ này có thể nhảy nhót được bao nhiêu bọt nước.
"Chuyện này......"
Binh sĩ Tân Thủ thôn hơi do dự.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy nhà mạo hiểm vừa tự tin vừa giàu có tới vậy, thu nhập mỗi tháng của binh sĩ chỉ vỏn vẹn 50 ngân tệ, nói không động lòng thì chính là giả dối, hơn nữa lùi một bước mà nói, thực lực mấy nhà mạo hiểm này cực yếu, cho dù dám bội ước, căn bản cũng không có khả năng chạy thoát lòng bàn tay của hắn.
"Nếu như ngươi cho rằng ta gạt người, vậy thì quên đi. " Giang Hàn lấy lui làm tiến, tỏ vẻ tiếc nuối nói : "Ta tin chắc trong thôn sẽ có người đồng ý giúp ta. "
Vừa dứt lời, hắn liền quay người rời đi.
"...,! "
Nghe thấy Giang Hàn muốn tìm người khác, binh sĩ Tân Thủ thôn vội vàng tiến lên ngăn trở, lập tức nghiêm mặt nói :"Nhà mạo hiểm trẻ tuổi, sự khẳng khái của ngươi đã thuyết phục được ta, nói đi, ngươi muốn ta giúp gì cho ngươi? "
Nghe vậy, Giang Hàn đang đưa lưng về phía đối diện, khóe miệng nở một nụ cười đắc thắng.
Mặc dù con cá này khó câu, nhưng đối phương vẫn bị hắn cứng rắn móc lên !
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook