Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Máy Chủ
Chương 1: Vừa Bắt Đầu Đã Khác Người !

"Răng rắc——"

Trên bầu trời đen kịt, bỗng nhiên có một tia chớp đánh xuống, soi sáng cả một vùng trời.

Nghe thấy tiếng sấm nổ, hai mắt Giang Hàn vội vàng mở ra, lại phát hiện bản thân đang đứng ở một đỉnh núi cao, đập thẳng vào mắt là một hẻm núi sâu không thấy đáy, dưới khe núi tràn ngập sương mù, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng cự long gào rú, khiến cho người nghe phải nổi da gà từng đợt.

Nhìn thấy một màn này, tuy rằng Giang Hàn có cảm xúc rất kỳ diệu, nhưng bởi vì biết bản thân đang ở nơi nào, cho nên hắn tương đối bình tĩnh, lúc này mới quyết đoán nhảy thẳng cẳng qua bên kia! "

Nói giỡn sao, hắn là game thủ chuyên nghiệp, cho nên biết được đây là màn dạo đầu của trò chơi Vĩnh Hằng, đoán chừng phân đoạn tiếp theo chính là chém chém giết giết, đủ loại nguyên tố bay loạn, để cho người chơi nhập vào một vai quần chúng.

Tua nhanh!

Đây đều là thứ hao phí thời gian, người thông minh thì sẽ bỏ qua mấy thứ rau tỏi này, nếu có hứng thú thì sau này quay lại xem sau, tranh thủ thời gian tiến vào trò chơi trước tiên, đây mới là vương đạo.

Theo âm thanh thông báo, bên tai Giang Hàn truyền tới một giọng nữ ngọt ngào.

"Đinh! "

Hệ thống nhắc nhở người chơi, có lựa chọn bỏ qua phân cảnh mở màn? ( xin chú ý, nếu bỏ qua phân cảnh mở màn, người chơi sẽ bị trừng phạt bằng cách giảm 50% kinh nghiệm trong một giờ đầu tiên.)

Giang Hàn "......"

Cái đệch con mợ ?

Người nào có tính khí hơi nóng nảy thì sẽ cho rằng đây là gài bẫy.

Lệnh trừng phạt này với giai đoạn đầu game chính là cực kỳ tai hại, Giang Hàn không thể làm gì, chỉ có đứng ở đỉnh núi kiên nhẫn trố mắt nhìn.

"Gào! "

Phía xa truyền tới một tiếng long ngâm, một con Ngân Long khổng lồ có thân hình dài quá ngàn mét bay lên từ dưới khe núi, sau đó dang rộng hai cánh che kín bầu trời, từ đằng xa lao tới gần, khiến cho gió táp sấp mặt, phóng thẳng tới chỗ Giang Hàn.

Giang Hàn khẽ nhíu mày, mặc dù hắn đã sớm quen với các loại mở màn game online, nhưng mà tận mắt nhìn thấy một đầu ngân long dữ tợn xông tới trước mặt mình thì vẫn tương đối rung động.

Cùng lúc đó, hắn chú ý ở phía dưới khe núi có một vị nam tử khoát trường bào màu xám, nam tử này có khuôn mặt tái nhợt, khóe miệng lại nở một nụi cười quái đản, dùng giọng khàn đặc cười nói: "Cho dù Long Thần tự mình đến đây, cũng phải chết thôi, huống chi là ngươi. "

Vừa dứt lời, hắn nhún người bay vọt lên cao, sau đó xoay chân một góc 90 độ đá vào đầu ngân long, khiến cho nó rơi xuống như diều đứt dây, rơi nặng nề xuống sát vách núi, vô số đá tảng lăn xuống, khói bụi đầy trời, tràng cảnh này có lực phá hoại thật lớn.

"Xoẹt......"

Một tia kiếm khí giống như dải lụa trắng gào thét bay đến.

Nam tử áo xám khinh thường đưa tay, đầu ngón tay khẽ bún nhẹ, kiếm khí sắc bén liền bay ngược ra ngoài, lúc chạm đến vách đá lại chém ngang một đường thật dài, sâu không thấy đáy.

"Chút thực lực này, chỉ sợ chưa đủ bức ta lấy thần binh ra sử dụng. "

Đúng là trang bức, còn rất vang dội!

Giang Hàn thầm nhận xét một câu.

"Hôm nay, chắc chắn ta sẽ trấn áp ngươi ở đây. "

Ở trong tầng sương mù, xuất hiện một vị nam tử tóc bạc đang cầm lợi kiếm, sắc mặt nam tử này có vẻ rất kiên quyết, tựa hồ dự định liều chết một phen.

Về sau, không ngoài dự đoán của Giang Hàn, hai người bay múa khắp nơi, thi triển ra các loại chiêu thức rực rỡ, mỗi người đều bị thương, đánh cho hẻm núi trời long đất lở, chỉ còn lại một đống hoang tàn.

Đoán chừng tiếp theo là bắt đầu thi triển tuyệt kỹ để chấm dứt trận đấu đi?

Màn mở đầu không nên quá dài, Giang Hàn cảm thấy thời gian cũng gần hết, không khỏi xoa tay múa chân, không thể chờ đợi được mà muốn vào game đại triển quyền cước.

Trong trò chơi có rồng, như vậy không hề nghi ngờ, tọa kỵ tương lai của ta nhất định phải là cự long, không, Long Thần mới chuẩn!

Quảng cáo nói trình độ trí tuệ của npc đủ đạt tới con người, mình sẽ tìm một npc cực kỳ xinh đẹp làm bạn gái, chuyện này hẳn là không quá đáng chứ?

Dạng trò chơi này đột nhiên xuất hiện, nhất định sẽ có cơ hội làm ăn buôn bán, mình lại là game thủ chuyên nghiệp, cố gắng kiếm lãi khoảng 180 vạn gì đó, nghĩ đến cũng là chuyện có thể......

Giang Hàn yên lặng chú ý hai người chiến đấu, đang tưởng tượng trong tương lai mình cũng có thể đạt tới cấp độ này, thậm chí còn bá đạo hơn, trong lòng của hắn không khỏi sinh ra vài phần hào tình tráng chí, bốc lên một cỗ nhiệt huyết, cầm lòng không đặng mà đưa hai tay khoanh trước ngực đứng ngạo nghễ trên đỉnh núi, bày ra vẻ đứng trên cao nhìn xuống, cười lạnh nói "Hừ, hai con kiến hôi! "

"......"

Nghe thấy vậy, sắc mặt hai người dưới khe núi liền ngưng trọng, tất cả đều dừng chiến đấu, dùng ánh mắt hơi nghi ngờ nhìn về phía Giang Hàn, trên mặt lộ vẻ  kinh ngạc.

Trong lúc nhất thời, bọn hắn không biết nói gì.

Người này là ai..., rõ ràng là yếu đến mức thảm thương, vừa lúc bắt đầu đã đứng ở nơi nó, hiện tại rõ ràng còn dám xuất khẩu cuồng ngôn, nói bọn họ là kiến hôi?

Hay là người này đang che dấu thực lực, khiến cho bọn họ nảy sinh ảo giác ?

"? ! "

Giang Hàn thấy hai người phía dưới trố mắt nhìn hắn đến quái dị, có chút ngỡ ngàng.

Không thể không nói đúng là đám NPC này có trí tuệ khá cao, nhưng mà trí tuệ đến mức này thì có hơi quá!

Một giây......Hai giây......

Bầu không khí giằng co lúc trước trở nên có chút lúng túng.

"Ha ha ha......"

Giang Hàn nhịn không được gượng cười vài tiếng, chợt nghiêm mặt nói "Ta chỉ đùa thôi, các ngươi cứ tiếp tục, không cần phải chú ý tới ta. "

"Ta cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là các hạ có bản lĩnh thế nào, dám gọi chúng ta là kiến hôi! "

Nam tử áo xám không chờ đợi nổi nữa, đang muốn thăm dò thực lực của đối phương, hắn trở nên thận trọng ..., lấy ra một thanh lợi kiếm màu xanh thẳm, vừa mở vỏ kiếm đã phóng ra một đạo kiếm khí bá đạo tuyệt luân, tựa hồ muốn chém đứt khối thiên địa này.

Đạo kiếm khí kia gầm thét, ở trong mắt Giang Hàn không ngừng biến lớn, biến lớn hết cỡ......

"Bá! "

Lóe lên một đạo bạch quang, hình ảnh trước mắt Giang Hàn tắt ngúm, hai gã võ lâm cao thủ cùng hẻm núi đều biến mất sạch sẽ, thay vào đó là cung điện vàng son lộng lẫy, xung quanh truyền tới tiếng nhạc hùng vĩ.

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở ký chủ có muốn tạo nhân vật hay không?

"......"

Cố nén xúc động muốn tố cáo nhà phát hành game, Giang Hàn thở sâu, bình phục tâm tình đang nhảy loạn, gật đầu nói "có! "

Một giây sau đó, trước mặt hắn liền xuất hiện một gã thanh niên mặc quần áo rách rưới, thanh niên này có diện mạo đoan chính, dáng người cao to, hai mắt trong suốt có tinh thần, tướng mạo không khác gì hắn.

"Có thể chỉnh sữa khuôn mặt hay không? " Giang Hàn hỏi.

Nếu khuôn mặt này quá giống hắn, có lẽ sau này sẽ gây ra phiền toái không cần thiết.

Lấy một ví dụ đơn giản, ngươi kết thù trong trò chơi, nếu trong hiện thực bị người kia nhận ra, khó tránh khỏi bị đối phương nhớ đến, tới cửa trả thù, bởi vì cái gọi là phòng người thì dễ phòng tâm mới khó, nếu có thể tránh đi, thì tận lực tránh trước vẫn hay hơn.

Lại lấy một ví dụ khác, nếu như dung mạo của ngươi quá mức xuất sắc, đám Fans nữ hâm mộ cũng có khả năng tìm tới tận cửa......

Thói đời thay đổi, lòng người đã khác xưa, bây giờ nam hài tử đi ra ngoài bên ngoài, chính là gặp rất nhiều nguy hiểm.

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở có thể chỉnh sửa không quá 20%.

"Bá! "

Một giây sau, trước mặt Giang Hàn xuất hiện một cửa sổ giao diện trong suốt, hắn đã có thể tiến hành chỉnh sửa diện mạo nhân vật trong game.

Cũng không có suy nghĩ quá nhiều, hắn hơi chỉnh sửa một chút, liền nhấn nút xác định.

"Đinh! ~"

Hệ thống thông báo đã chỉnh sửa thành công, mời người chơi đặt tên cho nhân vật. ( chú ý sau khi đặt tên sẽ không được đổi lại, mời người chơi cân nhắc kỹ càng)

Gọi là cái gì đây......

Giang Hàn nghĩ nghĩ, bèn nói: " Toàn Ấu Trĩ Viên Tối Mãnh! "

(dịch : mạnh nhất toàn bộ nhà trẻ)

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở, sau khi trải qua kiểm tra, tuổi của người chơi không phù hợp với tên gọi này, đã tự động xóa đi, mời người chơi đặt lại tên khác.

Ta đặt một cái tên thôi mà, còn cần phải xét độ tuổi có phù hợp hay không?

Trong lúc nhất thời, hắn không biết là nên bội phục sát đất nhà phát hành game hay là chửi cha mắng mẹ cái game chết tiệt này.

"Được rồi, vẫn là chọn cái tên đứng đắn một chút. " Giang Hàn lắc đầu, sau khi cân nhắc chu toàn, mới nói ra: "Nhất Giang Hàn Thủy! "

Suy xét một chút, hắn không tin có người dựa vào tên trong game mà có thể suy đoán ra tên thật của hắn ngoài hiện thực, huống chi tên của hắn chẳng có gì đặc biệt, có rất nhiều người trùng tên như vậy.

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở : trải qua kiểm tra, tên này chưa có ai đặt, có xác định hay không?

"Xác định! "

"Bá! "

Trong chốc lát, xung quanh lóe sáng, rất nhanh bao phủ cả người hắn, ngay sau đó tầm mắt Giang Hàn chuyển một cái, đã xuất hiện trong một cái thôn cũ nát, xung quanh có rất nhiều điểm sáng rơi xuống, hẳn là mấy người chơi khác giống hắn, dùng thân phận mạo hiểm giả rơi xuống Tân Thủ thôn.

Trước tiên phải đi nhận nhiệm vụ!

Giang Hàn dời mắt qua phải, trực tiếp khóa chặt một lão già tóc trắng đang chống quải trượng, chen qua đám người trước mặt để tới gần, hỏi thăm "Lão nhân gia ngài có khỏe không, ta có thể giúp gì được cho ngài? "

"Dựa vào ngươi? " Lão nhân lườm Giang Hàn một cái, khinh thường nói, "Cũng muốn? "

"......"

Giang Hàn bối rối trước câu trả lời này, lập tức trợn mắt trắng dã nói: "Lão đầu, ngươi xem thường ai đó? "

Con bà nó, gặp quỷ rồi, chẳng lẽ npc trong game này đều như vậy ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương