Vô Hạn Tử Linh Sư
-
Chapter 83 Đột nhập chiều không gian (2)
Chương 83: Đột nhập chiều không gian (2)
Shinjuku, Tokyo, Nhật Bản.
Đây là một trong ba trung tâm chính của Tokyo và đồng thời được gọi là trung tâm phụ lớn nhất, nhưng…
Hiện tại, không một bóng người nào đi ngang qua - cứ như thể việc phường Shinjuku được gọi là trung tâm phụ lớn nhất của Tokyo chỉ là lời nói dối vậy.
Không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Bởi vì một bước sóng bùng phát cổng đã được phát hiện ở Shinjuku, đủ lớn để tập hợp tất cả các thợ săn hạng A của Nhật Bản.
Tất cả thường dân đều đã được sơ tán, và chỉ có bảy thợ săn hạng A ở đó chờ cánh cổng xuất hiện ở trung tâm Shinjuku.
Trong số đó, Oozuchi Kunishi, người vừa được công nhận là thợ săn hạng A ở Nhật Bản, cảm thấy tức tối.
"Tại sao trong bao nhiêu nơi mà cổng lại xuất hiện ở Shinjuku cơ chứ?"
Anh ta là một trong mười thợ săn hạng A của Nhật Bản, và đáng lẽ ra giờ anh ta phải trong một hầm ngục, tàn sát những con ma vật để hoàn thành hầm ngục.
Tuy nhiên, anh ta ở đây vì bước sóng bùng phát cổng được phát hiện ở Shinjuku.
‘Thật đấy, mình nhận ra rằng Nhật Bản là một quốc gia yếu về thợ săn vào bất cứ khi nào chuyện này xảy ra.’
Hiện tại, bước sóng bùng phát cổng được phát hiện ở Shinjuku, Tokyo, có thể được giải quyết bởi một thợ săn cấp S.
Đánh giá từ bước sóng cổng được phát hiện thì cấp độ để thoát ra khỏi cổng chỉ là hạng A.
Nghĩa là ngay cả khi quốc gia kêu gọi thợ săn thì cũng không phải là một chương trình nghị sự cần được giải quyết bằng cách gọi tới quá nhiều thợ săn hạng A.
Nhưng Nhật Bản phải gọi chừng này thợ săn đến để đối phó với cổng.
Không phải vì đất nước đang giả vờ ổn thỏa, như thể Shinjuku có dân số lưu động và cần phải được xử lý nhanh chóng và chắc chắn. Nguyên nhân nằm ở nơi khác.
Là do chỉ có một thợ săn vượt qua hạng A ở Nhật Bản.
Và ngay cả người đó hiện cũng đang dọn hầm ngục để cố gắng kiếm được một số trang bị hữu ích.
Do đó, những thợ săn hạng A từ khắp Nhật Bản, bao gồm cả Oozuchi Kunishi, tập trung tại Shinjuku để đối phó với tình huống khi mà thợ săn hạng S duy nhất ở Nhật Bản vắng mặt.
Vì vậy, Oozuchi Kunishi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thấy không hài lòng.
‘Nếu là Hàn Quốc hoặc Hoa Kỳ thì thay vì tập hợp tất cả thợ săn hạng A như thế này, họ sẽ gọi một thợ săn hạng S và xử gọn nó.’
Nhớ lại điều đó một lần nữa, Oozuchi Kunishi cảm nhận được cảm giác không hài lòng len lỏi khắp cơ thể mình.
Có lẽ những thợ săn khác xung quanh anh ta cũng chẳng khác gì, nên những lời than thở cũng tuôn ra từ miệng của họ.
“Chết tiệt! Bực cả mình. Tại sao các cánh cổng lại xuất hiện nhiều như vậy ở Nhật Bản khi không có đủ thợ săn cơ chứ?"
“Nếu họ định đẩy qua đẩy lại chúng ta như thế này thì ít nhất cũng phải trả cho chúng ta một khoản tiền cao chứ. Nhưng họ keo kiệt khủng khiếp."
“Sao cũng được. Hiệp hội thợ săn Nhật Bản đã bao giờ làm gì ra hồn chưa? Đây là một đất nước chết tiệt mà, như mấy cậu thấy đấy.”
Tất cả bọn họ đều như con chó đến Shinjuku và được trả cái giá thấp.
Chỉ vì theo lời của chính phủ Nhật Bản rằng tất cả các thợ săn phải tuân theo luật pháp của đất nước.
Vì vậy, không thể tránh khỏi những lời phàn nàn.
Nhưng cũng chỉ được một thời gian.
Vùuu!
Khoảnh khắc một vết nứt màu xanh bắt đầu xuất hiện ở giữa các con phố của Shinjuku rất nhanh đã đến.
“Cái đệt con mẹ…! Là một vết nứt! Sẵn sàng chiến đấu thôi!"
Những người thợ săn vừa càu nhàu trên đường phố liền thay đổi tinh thần và chuẩn bị cho trận chiến.
Dù tất cả đều không hài lòng với tình hình nhưng họ là những thợ săn kỳ cựu có đủ sức mạnh và đã tích lũy đủ kinh nghiệm chiến đấu để leo lên hàng thợ săn hạng A.
Do đó, những người thợ săn, bao gồm cả Oozuchi Kunishi, nhanh chóng đứng thẳng và nhìn chằm chằm vào cánh cổng nhưng—
"…Sao cơ?"
Dù họ có chăm chú nhìn vào vết nứt màu xanh đến thế nào thì vẫn không có con ma vật nào xuất hiện.
Vốn phải ít nhất một con ma vật sẽ xuất hiện ở lối vào của hầm ngục nếu một cánh cổng mới được hình thành.
Con số đó còn hơn thế trong trường hợp cổng hạng cao và xuất hiện đột ngột như thế này.
Nhưng không một con ma vật nào, thậm chí là một con kiến, thoát ra ư?
“Này, có vẻ hơi lạ…”
Đúng lúc đó, Oozuchi Kinishi mở miệng, anh ta cảm nhận được một cảm giác kỳ quặc lạ thường.
“—Tại sao lại có nhiều ruồi bọ bay quanh vậy?”
Một âm thanh mạnh mẽ từ bên ngoài cánh cổng vang lên bên tai anh ta như thể đang nói với Đất Trời.
Chẳng mấy chốc, một thanh niên mặc võ phục màu xanh da trời bước ra khỏi cánh cổng, nơi chưa có gì xuất hiện.
Họa tiết rồng được khắc bằng chỉ vàng trên võ phục màu xanh và cả thanh kiếm uốn cong trên thắt lưng phải của hắn ta.
Và mái tóc đuôi ngựa buộc gọn gàng ở sau lưng ám chỉ rằng chàng trai trẻ này không chỉ là một người tầm thường.
Chàng trai trẻ nhìn Oozuchi Kunishi như thể hắn ta đang nhìn một con bọ.
Sau đó, hắn ta gãi cằm bằng tay trái và cau mày như thể không hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.
“Không phải ta vừa hỏi ngươi rồi sao? Tại sao lại có nhiều ruồi bọ bay quanh vậy?”
Có phải vì giọng điệu ngạo mạn đến ngớ ngẩn của hắn ta hay không mà nghe như thể hắn ta đang thực sự nói chuyện với một con bọ thế chứ?
Những người ở đó thậm chí còn không thể cất lời vì họ đang hoang mang nhận ra rằng một người vừa bước ra khỏi cổng và trưng ra khuôn mặt chết lặng.
Và ngay sau đó, thợ săn đứng đằng sau Oozuchi Kunishi cau mày và hét lên với một giọng giận dữ.
"…Hử? Ý ngươi là cái quái gì? Này, đừng lảm nhảm những điều vô nghĩa nữa và giải thích xem ngươi đã đến—. ”
Và đó là những lời cuối cùng của người thợ săn đó.
Rắc!
Oozuchi Kunishi nghe thấy âm thanh của thứ gì đó bị nghiền nát cùng lúc với một chất lỏng nóng hổi nào đó đang trào lên lưng anh ta.
Rất nhanh anh ta đã nhận ra rằng đó là máu bắn ra từ cái đầu bị nghiền nát của người thợ săn vừa nói chuyện.
Run rẩy…
Giống như màu nước nhỏ vào cốc nước từ từ lan ra màu sắc.
Bắt đầu từ tấm lưng đẫm máu, toàn thân anh ta bắt đầu run lên như lá cây dương xỉ.
Oozuchi Kunishi lập tức hiểu vì sao.
Vì đây là một cảm giác quen thuộc đối với một thợ săn từng bị quăng quật ở những nơi nguy hiểm của hầm ngục.
“…”
***
Nỗi sợ.
Đó là cảm xúc của con mồi trước một kẻ thù mạnh mẽ vô hạn.
Thông thường, một con mồi trước một kẻ săn mồi như thế này sẽ thể hiện tổng cộng ba hành vi.
“Thằng chó đẻ, sao mày dám giết Shimura…! Tao sẽ không tha thứ cho mày…!”
Đầu tiên là chối bỏ cảm giác sợ hãi và lao về phía kẻ săn mồi.
Rắc!
"Không đời nào…! Tôi-tôi không muốn chết! C-Cứu tôi…!
Thứ hai là chạy trốn kẻ săn mồi, bị cảm xúc sợ hãi chi phối.
Rắc!
“…”
Thứ ba là từ bỏ mạng sống vì biết sức mạnh của một kẻ săn mồi là như thế nào.
“Giờ còn một người thì cuối cùng cũng yên tĩnh rồi đấy.”
Oozuchi Kunishi là loại thứ ba.
Bây giờ anh ta không chỉ run rẩy mà răng còn lập cập, thể hiện sự sợ hãi tột độ.
Anh ta không thể ngăn lại được.
Thanh niên xuất hiện trước mặt anh ta đã lập tức giết chết tất cả những thợ săn đứng sau Oozuchi Kunishi.
Oozuchi Kunishi không hề thấy chàng trai trẻ này cử động.
Anh ta không thể hiểu tại sao người thợ săn đứng đằng sau lại bị hắn ta nghiền nát đầu cho đến chết.
Hắn ta có lẽ đã sử dụng thanh kiếm trên thắt lưng của mình, hoặc có lẽ hắn đã giết họ thông qua một kỹ năng khác.
Ngay lúc đó anh ta nghe thấy âm thanh của những xác chết ngã xuống sau lưng mình.
Sáu trong số bảy thợ săn hạng A tập trung ở Shinjuku đều bị giết chết chỉ trong vòng vài phút.
"Bây giờ chỉ còn một con bọ nữa thôi, hẳn ta nên hỏi ngươi một cách lịch sự đây."
Thanh niên cười nhẹ, như thể hắn ta đã thay đổi ý định và tỏ ra thương xót.
“Gửi tin nhắn này đến người thách đấu Han Sungyeun.”
Và vì vậy, kẻ săn mồi trong hình dạng con người, mà bạn không bao giờ có thể chống lại, đã yêu cầu Oozuchi Kunishi—
“Rằng Long Kiếm Trời Xanh, Namgung Hyuk, đã đến để trả thù cho Baek Sunhak.”
Mang con mồi mới tới.
***
Sau khi mua Khứ Hồi Thạch, tôi lập tức lấy ra một số lượng lớn vật phẩm từ kho của mình.
Tôi phải vứt bỏ những vật phẩm cướp được khi giết Kim Seungjun trong thử thách tầng 10.
Ngoài ra còn cần phải xác nhận khả năng của một số vật phẩm mới mua được.
Vì vậy, tôi đã kích hoạt Khứ Hồi Thạch với tất cả các vật phẩm cần vứt bỏ và các vật phẩm cần xác nhận khả năng.
Và sau đó…
Trong nháy mắt, tôi đã không ở trong sảnh chờ của Tháp nữa, mà là ở một nơi khác.
「Bạn đã đến nơi ở của người thách đấu Han Sungyeun.」
Không gì khác mà chính là căn hộ studio mà tôi ở.
"Cuối cùng thì mình cũng đã trở lại."
Đây là lần trở lại thứ ba, vì vậy nên cảm giác quay trở lại không phải là mới.
Tôi bật dậy khỏi giường và mỉm cười chua chát trước những vật phẩm vương vãi xung quanh mình.
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu và sắp xếp những thứ này như thế nào khi nhìn vào hàng tá vật phẩm.
“Sẽ mất một chút thời gian để dọn dẹp đống này đấy.”
Ban đầu, thay vì chỉ vứt bỏ các vật phẩm, tôi phải xem xét tác dụng của vật phẩm đó và tìm thị trường, nhưng—
Đó là những ngày khi tôi là một thợ săn không có liên kết, và bây giờ tôi là một người được hưởng tự do mức độ cao trong một bang hội trong khi vẫn nhận được tất cả các lợi ích.
Nghĩa là khoảng thời gian mà tôi phải giải quyết mọi chuyện một mình đã qua.
'Có lẽ mình có thể liên hệ với Lee Hayeon và yêu cầu cô ấy chuẩn bị cho việc xử lý số lượng lớn các vật phẩm.'
Tôi tìm điện thoại của mình trong đống vật phẩm rải rác và bật nguồn.
Và ngay sau khi màn hình điện thoại được bật lên, tôi không thể không bị bất ngờ.
Vì-
[132 Cuộc gọi nhỡ.]
[87 Tin nhắn.]
Bởi vì điện thoại đã thông báo cho tôi rằng có vô số cuộc gọi trong khi tôi đi vắng.
“Đây là cái gì đây…”
Tôi cau mày và nhanh chóng kiểm tra xem ai đã gọi hoặc nhắn tin.
Và ngay sau đó, tôi lập tức tìm ra ai đang tìm kiếm tôi.
"Lee Hayeon?"
Có những số điện thoại mà tôi không biết, nhưng hầu hết đều là Lee Hayeon liên lạc với tôi.
Hơn nữa, các cuộc gọi mới bắt đầu từ ngày hôm qua.
Nói cách khác, có nghĩa là một điều gì đó đủ khẩn cấp để phải tìm tôi đã xảy ra trong thời gian ngắn đó.
Vì vậy, tôi nhanh chóng bắt đầu kiểm tra tin nhắn mà Lee Hayeon đã gửi.
[Lee Hayeon: Cậu Sungyeun, bạn vẫn đang ở trong Tháp à?]
[Lee Hayeon: Hiệp hội thợ săn đã ra lệnh cho tất cả những người thách đấu ở cấp độ Khó tập hợp lại.]
[Lee Hayeon: Hầu như tất cả các bang hội đều buộc phải gửi đi những người thách đấu đã ký hợp đồng.]
[Lee Hayeon: Nếu không tập hợp, cậu có thể vi phạm luật, vì vậy tôi nghĩ tốt hơn hết là cậu Sungyeun cũng nên đến.]
Hiệp hội thợ săn đang tập hợp tất cả những người thách đấu cấp độ khó?
Thật khó hiểu, nhưng ngay khi đọc tin nhắn bên dưới, tôi có thể nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
[Lee Hayeon: …Vui lòng liên hệ với tôi càng sớm càng tốt nếu cậu quay trở về từ Tháp. Thực sự rất khẩn cấp. ]
[Lee Hayeon: Liên quan đến một kẻ thách đấu đến từ thế giới khác, nhưng nội dung đang được giữ bí mật.]
[Lee Hayeon: Có vẻ như có chuyện lớn đã xảy ra ở phường Shinjuku, Tokyo, Nhật Bản.]
Có vẻ như một sự cố liên quan đến một kẻ thách đấu đến từ thế giới khác đã xảy ra.
Tuy nhiên, những kẻ thách đấu đến từ thế giới khác lại chủ yếu là những kẻ đột nhập tầng trong Tháp.
Và họ đã làm gì với phường Shinjuku ở Tokyo, Nhật Bản?
Ngay lúc tôi còn đang nghi ngờ, tôi cảm thấy có một tia sáng xẹt qua đầu mình.
"Có phải vì chức năng Thay Đổi Chiều Không Gian đã được kích hoạt không?"
Tôi nhớ lại tin nhắn cho biết rằng hệ thống đã được mở rộng khi tôi đến sảnh chờ tầng 11.
- 'Thay Đổi Chiều Không Gian' đang được thêm vào danh mục thị trường.
- Di chuyển đa chiều đã khả dụng.
Ra là vậy.
Di chuyển đa chiều không nhất thiết chỉ từ Trái đất đến một chiều không gian khác.
Nghĩa là ngay cả người đến từ thế giới Ares, Murim hoặc Callian giờ đây cũng có thể đến Trái đất.
Ngay sau khi tôi suy đoán đến đó, tôi lập tức gọi cho Lee Hayeon mà không cần đọc thêm bất kỳ điều gì nữa.
Rất may, tôi có thể nghe thấy giọng nói của Lee Hayeon sau khi chuông reo vài giây.
-…Cậu Han Sungyeun? Cuối cùng cậu đã trở lại rồi sao?
Giọng nói của cô ấy đầy mệt mỏi, nhưng cũng truyền đến cảm giác nhẹ nhõm yếu ớt.
Tôi nhanh chóng trả lời cô ấy.
"Đúng. Tôi vừa mới trở lại."
- Haiz, tôi không biết bắt đầu từ đâu và làm thế nào để giải thích, nhưng…
"Một kẻ thách đấu đến từ thế giới khác hẳn đã xuất hiện ở Shinjuku, Tokyo, Nhật Bản."
-Sao cậu biết được? Ngay cả Hiệp hội Thợ săn cũng cho biết điều này được dán nhãn tuyệt mật đấy!
“Chuyện đó không thực sự quan trọng. Cô có thể đi thẳng vào vấn đề chính rồi.”.
-… Đ-Được rồi. Đi thẳng vào vấn đề thì Hiệp hội thợ săn đã tập hợp tất cả những người thách đấu cấp độ Khó ở Hàn Quốc.
"Tại sao?"
-Hiệp hội thợ săn Hàn Quốc cũng quyết định chuẩn bị cho vụ việc diễn ra ở Shinjuku, đồng thời, Hiệp hội thợ săn Nhật Bản cũng đã nhờ phía Hàn Quốc giúp đỡ.
“…?”
-Hiện tại, kẻ thách đấu đến từ thế giới khác vẫn đang ở tại phường Shinjuku, Tokyo, Nhật Bản.
“Đừng nói với tôi là… Cô đang nói rằng họ không thể giết kẻ thách đấu đến từ thế giới khác à?”
-Cậu biết đấy, Nhật Bản là quốc gia có thợ săn yếu. Chỉ có một thợ săn hạng S và 40 thợ săn hạng A.
“…”
-Nhưng kẻ thách đấu đến từ thế giới khác xuất hiện ở Shinjuku đã giết sáu thợ săn hạng A đang ở đó chỉ trong vài giây, và chỉ còn một người sống sót.
Do đó, phía Nhật Bản đã yêu cầu sự trợ giúp từ bên ngoài do thực lực quá chênh lệch.
Nhưng có điều gì đó mà tôi không thể hiểu được.
“Vậy tại sao hiệp hội lại tập hợp những kẻ thách đấu khi có thể chỉ cần cử một thợ săn hạng S Hàn Quốc đi?”
- Đó là phần quan trọng nhất. Kẻ thách đấu đến từ thế giới khác xuất hiện ở Shinjuku đã tha cho một thợ săn hạng A và gửi một tin nhắn.
“…?”
Người sống sót đó được yêu cầu mang theo một kẻ thách đấu người Hàn Quốc không xác định và nói rằng hắn ta đã đề cập đến điều này.
Lee Hayeon hít một hơi thật sâu qua điện thoại và tiếp tục lời nói của mình.
Và tôi không thể không bị sốc đến nỗi tim gần như ngừng đập khi nghe những lời cô ấy nói.
-Namgung Hyuk, Long Kiếm Trời Xanh đến để trả thù cho Baek Sunhak.
-Long Kiếm Trời Xanh Namgung Hyuk.
Kẻ thách đấu Murim mà Thiết Huyết Vương đã cảnh báo với tôi đã đến Trái đất, chứ không phải là Tòa tháp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook