Vô Hạn Tử Linh Sư
-
Chapter 84 Đột nhập chiều không gian (3)
Chương 84: Đột nhập chiều không gian (3)
Khoảnh khắc tôi nghe thấy rằng Long Kiếm Trời Xanh, Namgung Hyuk, xuất hiện ở phường Shinjuku bằng cách du hành xuyên không gian…
Tôi lập tức lấy những vật phẩm có thể dùng được từ những vật phẩm vương vãi trên sàn.
「Áo đuôi tôm cổ xưa của Bá tước Ma cà rồng」
「Hạng: A-」
「Tốc độ di chuyển: +8%.」
「Phục hồi mana: +10%.」
「Một chiếc áo đuôi tôm đặc biệt được một trong những ma cà rồng của Callian mặc khi còn trẻ.」
「Khi người dùng bị tấn công, người dùng có thể tùy ý tiêu hao thể lực hoặc máu của mình để tạo ra một rào cản máu.」
「Cấp độ của lá chắn được xác định theo lượng thể lực và lượng máu tiêu thụ tại thời điểm đó.」
「Thiên Huyết Quỷ Kiếm」
「Hạng: B+」
「Tốc độ phản ứng +7%」
「Tốc độ tấn công +10%」
「Một thanh kiếm tốt từng là một trong những bảo vật được truyền lại từ Thiên Huyết Quỷ Giáo của Murim.」
「Khi được sử dụng bởi một người có kỹ năng kiếm thuật, huyết khí sẽ chảy xung quanh lưỡi kiếm, và dòng chảy của ma lực qua thanh huyết kiếm trở nên mượt hơn.」
Ngoài ra, thay vì Lưỡi Kiếm Sấm Sét, bên cạnh Áo đuôi tôm cổ xưa của Bá tước Ma cà rồng, tôi cũng cầm lấy thanh kiếm có tên là Thiên Huyết Quỷ Kiếm mà tôi lấy được từ Kim Seungjun.
Thành thật mà nói, nếu phải đối mặt với một kẻ thách đấu thông thường thì đây sẽ là một sự chuẩn bị không cần thiết, nhưng mà—
Ngay lúc này, tôi sắp phải đối mặt với một kẻ thách đấu không hề tầm thường.
‘Ngay cả làm như thế này cũng có khi là không đủ ấy chứ.’
Thiết Huyết Vương nói rằng không có cơ hội sống sót nếu tôi gặp Namgung Hyuk.
Namgung Hyuk đã quen với việc giết người từ khi còn nhỏ và đã luyện kiếm đến mức hắn ta lấy biệt danh vĩ đại là Long Kiếm Trời Xanh.
Và là một trong những người tài năng nhất trong chiều không gian Murim, hắn ta cũng mở rộng thêm vị trí của mình với vai trò là một kiếm sĩ lão luyện với sở trường về kiếm.
Vì vậy, ngay cả khi hắn ta bị suy yếu bởi hình phạt khi đột nhập tầng thì Thiết Huyết Vương chắc chắn rằng tôi sẽ bị giết trong vô vọng và bất lực nếu tôi gặp Namgung Hyuk.
Đó là Long Kiếm Trời Xanh, Namgung Hyuk đấy.
Nhưng hơn nữa, hắn ta lại xuất hiện ở phường Shinjuku, Tokyo, Nhật Bản chứ không phải ở Tòa tháp.
Đó chỉ là suy đoán hoang đường của tôi thôi, nhưng có khả năng Namgung Hyuk không bị suy yếu.
‘Hắn ta chắc hẳn sẽ không phải chịu bất kỳ hình phạt nào vì đột nhập tầng bởi hắn ta xuất hiện ở phường Shinjuku của Tokyo."
Không chỉ vì đó là một trận chiến diễn ra bên ngoài Tòa tháp, mà…
Là vì tin tức rằng Namgung Hyuk đã giết sáu thợ săn hạng A chỉ trong vòng vài giây.
Thành thật mà nói, ngay lúc này tôi có thể chiến đấu và chiến thắng sáu thợ săn hạng A.
Tuy nhiên, việc giết chết hết những thợ săn mạnh chỉ trong vài giây là bất khả thi.
Nói cách khác, có thể nói rằng hắn ta có sức mạnh ít nhất là của một thợ săn hạng S.
Sau khi chuẩn bị xong trong nháy mắt, tôi đã rút ra một kết luận.
"Đây không phải là chuyện mà mình có thể tự xử lý được."
Nghĩa là, không đời nào có thể đối phó với Namgung Hyuk một mình được.
Việc bỏ qua lời kêu gọi của Hiệp hội thợ săn đối với những người thách đấu và đi thẳng đến Nhật Bản đã vượt quá quy mô mà tôi có thể xử lý.
Vì vậy nên-
Giờ tôi nên đến gặp Hiệp hội thợ săn để có thể đưa ra cách đối phó với hắn ta một cách thận trọng.
Sau khi kết luận như vậy, tôi lập tức đi ra ngoài và bắt đầu di chuyển đến Hiệp hội Thợ săn.
***
Ngay khi ra khỏi căn hộ studio, tôi đi đến bên lề đường và cố bắt một chiếc taxi, nhưng…
Không hiểu sao không có người và xe cộ qua lại.
Vì vậy, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc gọi taxi bằng điện thoại của mình và ngồi vào ghế sau của chiếc taxi đến đón.
"Cho tôi tới Hiệp hội thợ săn Seoul."
Nơi tôi hướng đến không gì khác ngoài Hiệp hội Thợ săn tại Seoul.
Người tài xế taxi nhìn tôi như một kẻ điên khi mặc áo đuôi tôm vào ban ngày nhưng—
Anh ta nhanh chóng thay đổi cách nhìn sau khi nghe thấy nơi tôi muốn đến và trả lời ok.
Khi đang trên đường đến Hiệp hội thợ săn Seoul, nơi được chỉ định là nơi triệu tập những kẻ thách đấu, tôi có thể thấy ngay rằng thật kì lạ là không có người nào trên đường phố cả.
Để ý thấy từ nãy đến giờ bên đường không có ai, tôi hỏi tài xế taxi khi cảm thấy kỳ quái.
“Tại sao lại không có người nào trên đường phố vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Sau đó, tài xế taxi liếc nhìn tôi và nói với vẻ mặt không hiểu nổi.
"Nhìn vào việc cậu đang đi đến Hiệp hội thợ săn Seoul thì chẳng phải cậu là một thợ săn được triệu tập vào Hiệp hội sao?"
"Đúng thế."
"Nhưng cậu vẫn chưa nghe tin tức?"
“…?”
"Mọi người đang náo động vì một cánh cổng đã được mở ở Tokyo."
“…”
"Không phải cậu cũng được triệu tập vì chuyện đó sao?"
"Anh nói đúng, nhưng điều đó có liên quan gì đến việc không có ai trên đường cả?"
Nghe vậy, tài xế taxi đá lưỡi đáp lại với chút khó chịu.
"Tin đồn đang lan rộng rằng Tháp Thử thách đã gây nên các cánh cổng ở phường Shinjuku của Tokyo mấy ngày gần đây."
“Ý anh là…”
“Họ nói rằng cánh cổng xuất hiện ở Tokyo không phải là cổng bình thường, mà nguyên do đến từ Tháp Thử thách.”
“…”
“Chuyện này không được xác nhận chính thức, nhưng thấy họ tập hợp những người thách đấu ở Tháp và thợ săn lại thì tôi cũng không nghĩ chuyện đó hoàn toàn sai.”
“Vậy nên đó là lý do tại sao không có người nào trên đường phố. Có thể sẽ rất nguy hiểm nếu cổng mở bất ngờ như ở phường Shinjuku.”
Vậy tóm lại nghĩa là, tài xế taxi lái một chiếc taxi như thế này vào ngay bây giờ mới là điều kỳ lạ.
Và hầu hết người dân hiện nay thậm chí còn không đi bộ quanh các con phố vì sợ những cánh cổng mở ra như ở phường Shinjuku.
Ý tôi là, ai mà không sợ khi có tin đồn rằng ngay cả những thường dân cũng bị kéo đến Tháp, và Tháp là nguyên nhân mở ra một cánh cổng khủng khiếp cơ chứ?
‘Cứ tưởng việc kẻ thách đấu đến từ thế giới khác xuất hiện ở phường Shinjuku của Tokyo là chuyện tuyệt mật cơ.’
Dù là chuyện cơ mật, nhưng dường như có một số thông tin bị rò rỉ ra công chúng.
Ngay cả tài xế taxi còn thản nhiên sử dụng thuật ngữ Tháp Thử thách.
Nghĩa là khá nhiều thông tin về Tháp đã bị tiết lộ ra bên ngoài.
‘Vậy những thường dân có biết về Tháp Thử thách trong lúc đó không?’
Khi tôi đang leo lên tầng 11, xã hội dường như đã có nhiều thay đổi.
Như để chứng minh điều đó, tài xế taxi tuôn ra những lời lẽ như thể phàn nàn.
“Giả sử rằng những thường dân đang bị kéo vào Tháp Thử thách đi. Điều đó vẫn có thể hiểu được, nhưng để mà nghĩ rằng nó hiện đang ảnh hưởng đến cả thế giới thực… Chậc chậc, sắp tận thế rồi đấy.”
***
Nghe những lời đó, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ mà không có phản ứng gì.
Tôi mỉm cười chua chát trước những lời người lái taxi nói, về thế giới sụp đổ và này kia.
‘Thế giới vốn đã sụp đổ kể từ khi cánh cổng và ma vật bắt đầu xuất hiện rồi.’
Từ khi nào mà thế giới nơi những người không có tài năng, không bao giờ có thể trở nên mạnh mẽ dù có liều mạng, lại là một thế giới bình thường cơ chứ?
Chỉ vì không có bất kỳ năng khiếu nào mà bạn không thể đạt được dù chỉ một kỹ năng, dẫu cho đã mạo hiểm mọi thứ và không ngừng rèn luyện.
Dù đã mất cả gia đình nhưng tôi chẳng thể làm được gì.
Tôi đã sống trong một thế giới như vậy.
Tôi đã sống sót được 7 năm trong một thế giới như vậy.
Cuối cùng tôi đã bắt đầu nhìn thấy ánh sáng trong một thế giới như vậy.
Nên…
Chỉ vì thế giới vặn vẹo hơn một chút không có nghĩa là nó đang suy đồi.
Rốt cuộc thì tôi vẫn luôn biết loại người nào tồn tại được trong một thế giới đầy sóng gió như vậy.
Những người phù hợp nhất sẽ sống sót.
Những người không thể thích nghi với thế giới mới sẽ bị tàn sát.
Và những người đã thích nghi với thế giới mới… cai trị như những kẻ săn mồi hàng đầu.
“…”
Bình tĩnh nghĩ về điều đó, tôi nghĩ đến Namgung Hyuk, kẻ đã xuất hiện ở Shinjuku, Tokyo.
Ngay bây giờ tôi chỉ thấy bối rối và sợ hãi, nhưng tôi quyết định coi như mình sẽ sớm có thể vượt qua.
Như khi tôi được triệu hồi đến Tháp trong quá khứ.
Bây giờ, lại đến lúc tôi phải thích nghi rồi.
***
Khi đặt chân tới Hiệp hội thợ săn Seoul, tôi lập tức liên lạc với Lee Hayeon.
Trong hoàn cảnh hiện tại về lệnh triệu tập những người thách đấu, cô ấy cũng thuộc những người bị gọi.
Vậy nên cô ấy cũng đã ở Hiệp hội thợ săn Seoul từ trước nên đến đón tôi.
Lee Hayeon chạy đến cổng của Hiệp hội thợ săn Seoul, nhìn thấy tôi và mỉm cười chạy đến chỗ tôi, nhưng…
“…Cậu Sungyeun, trang phục đó là sao vậy?”
Ngay sau đó, cô ấy nhìn vào bộ quần áo tôi đang mặc và hỏi như thể không thể hiểu nổi.
“Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, vì vậy hãy nói chuyện trong lúc vào trong đi.”
Lee Hayeon lập tức yêu cầu câu trả lời trong khi dẫn tôi vào bên trong Hiệp hội thợ săn, và tôi trả lời ngắn gọn.
“Đây là một trang bị hữu ích mà tôi mới mua được từ Tháp.”
“Không, tôi đang hỏi tại sao cậu lại mặc nó cơ…”
“Tôi nghe nói rằng lệnh tập hợp những người thách đấu đã bị hủy bỏ, nhưng không phải vì họ muốn hỗ trợ Hiệp hội thợ săn Nhật Bản sao?”
“…”
“Hiệp hội thợ săn Nhật Bản cũng nói rằng kẻ thách đấu đến từ thế giới khác đã đề cập đến tên của một kẻ thách đấu người Hàn Quốc, vì vậy chúng ta sẽ không thể bỏ qua lời kêu gọi giúp đỡ được.”
Có vẻ như họ không biết chi tiết thế nào, như thể họ không biết được tên chính xác của Kẻ thách đấu người Hàn Quốc ấy.
Nhưng ít ra tên tôi đã được nhắc đến nên Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản sẽ nói rằng Hàn Quốc phải chịu trách nhiệm về việc này.
Vậy thì rõ ràng là ít nhất Hiệp hội thợ săn Hàn Quốc sẽ phải hỗ trợ Hiệp hội thợ săn Nhật Bản bằng cách phân loại những kẻ thách đấu, dù phải dốc hết lòng hết sức.
“…Cậu có chắc rằng cậu đã ở trong tháp mà không biết gì cho đến tận lúc này không?”
Lee Hayeon cất lời như thể cô ấy không thể tin được sau khi nghe những gì tôi nói.
Cũng dễ đoán thôi vì tôi biết rất nhiều thứ, nhưng tôi thực sự không biết.
"Nếu biết thì tôi đã không thoải mái ở trong tháp như vậy."
Nếu tôi biết rằng Namgung Hyuk đã thực sự xuất hiện ở phường Shinjuku, Tokyo, tôi sẽ tìm giải pháp ngay lập tức.
Nhưng dù sao thì, nếu nhìn vào lý do tại sao hắn ta xuất hiện ở phường Shinjuku của Tokyo thì đó là vì tôi đã giết Baek Sunhak trong Tháp.
“Đúng như cậu suy đoán, cậu Sungyeun. Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc dường như đang có kế hoạch chỉ định một vài người thách đấu hỗ trợ phía Nhật Bản. ”
"Không có ai phản đối à?"
“Tất nhiên là có. Có khá nhiều ý kiến được đưa ra như lý do tại sao chúng tôi phải nộp đơn để giúp đỡ Nhật Bản chỉ vì một kẻ thách đấu người Hàn Quốc đã được nhắc tới.”
“…”
“Ai đó cũng khẳng định rằng chúng ta cần phải tìm ra chính xác kẻ thách đấu người Hàn Quốc đó, tìm ra sự thật và buộc hắn phải chịu trách nhiệm… Chuyện đó khá rắc rối đây.”
"Vậy là hiện họ không chắc chắn về kẻ thách đấu người Hàn Quốc mà kẻ thách đấu đến từ thế giới khác đã đề cập đến?"
“Rõ ràng là vậy. Họ nói rằng thợ săn hạng A sống sót vào thời điểm đó đã không nghe đúng tên của kẻ thách đấu người Hàn Quốc.”
Dù tôi cảm thấy cay đắng khi nghe tin này nhưng vẫn là “trong cái rủi còn có cái may”.
Trước khi nhận ra, tôi đã thấy mình đang ở trong phòng họp của Hiệp hội thợ săn Seoul.
“…”
Bên trong phòng họp, khoảng mười người đã ngồi vào chỗ của họ.
Có lẽ bởi vì khí cảm của tôi cũng được cải thiện khi cấp độ kỹ năng của mạch mana tăng lên…
Tôi nhận thấy rằng những người ngồi bên trong phòng họp là những người thách đấu khá giỏi.
Tôi ngồi xuống bên cạnh Lee Hayeon và hỏi cô ấy những câu hỏi hiện ra trong đầu tôi.
“Cô Lee Hayeon, không phải lệnh triệu tập người thách đấu được đưa ra cho tất cả những người thách đấu cấp độ khó sao?”
"Ừ. Vậy nên mọi người thách đấu cấp độ khó đều đã dừng chân tại Hiệp hội thợ săn ít nhất một lần.”
"Nhưng tại sao chỉ có vài người thách đấu trong phòng họp này vậy?"
“Bởi vì trong phòng họp này, chỉ có 40 người hạng đầu trong Bảng xếp hạng đánh giá được tập hợp.”
Khi tôi nghiêng đầu khó hiểu trước những lời đó, Lee Hayeon mở miệng như thể giải thích cho tôi.
“Người thách đấu ở cấp độ khó dưới tầng 7 thậm chí không đi qua phòng họp.”
“Họ không được coi là có sức mạnh chiến đấu và cũng không có nhiều thông tin, vì vậy chúng tôi chỉ tập hợp những kẻ thách đấu có thứ hạng cao nhất đã gặp phải những kẻ thách đấu đến từ thế giới khác thôi.”
"Tôi hiểu rồi."
Ý tôi là, lợi ích của việc triệu tập ngay cả những người thách đấu cấp thấp hơn đến phòng họp là gì?
Tuy nhiên, khi nhìn xung quanh, tôi không thấy Kim Seunghoon và Oh Choonsuk đâu cả.
Tất nhiên, có khả năng họ vẫn chưa trở về từ Tháp, nhưng chuyện đó khó mà xảy ra được.
Bởi họ đã nói với tôi rằng họ đang có kế hoạch quay trở lại Trái đất sau khi kết thúc thử thách ở tầng 10.
Có lẽ họ sẽ không dành thời gian luyện tập như tôi để nâng cao trình độ kỹ năng và thậm chí là thi triển Kiếm Khí.
Và hẳn họ đã quay trở lại Trái đất, dù có đến muộn vì phải ký hợp đồng bổ sung với quản trị viên khác.
“Có bất kỳ người thách đấu nào ở đầu Bảng xếp hạng đánh giá không tham dự ở đây không?”
"Ở một mức độ nào đó thì có những người không thể liên lạc được hoặc đã chuyển đi."
"Ý cô nói chuyển đi là sao?"
“Đơn giản thôi. Những người nói rằng họ không có ý định hỗ trợ Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản và chỉ cung cấp thông tin, hoặc những người đã đến Nhật Bản rồi.”
Đã đến Nhật Bản ư?
Tôi nhìn chằm chằm vào Lee Hayeon, tự hỏi điều đó có nghĩa là gì, và ngay sau đó cô ấy tiếp tục giải thích.
“Như cậu biết đấy, Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã yêu cầu sự giúp đỡ từ Hiệp hội Thợ săn của các quốc gia khác.”
“…”
“Theo yêu cầu đó, một trong những thợ săn đã trở thành người thách đấu ở Hoa Kỳ, nói rằng họ sẽ trực tiếp ra mặt, và hai người từ Hàn Quốc cũng đã đến Nhật Bản trước.”
"Cô có thể vui lòng cho tôi biết hai người thách đấu đến từ Hàn Quốc đó là ai không?"
Sau đó, Lee Hayeon gật đầu và tiết lộ hai người đó là ai.
“Tôi khá chắc chắn là Kim Seunghoon và Oh Choonsuk chăng? Vị trí thứ nhất và thứ hai trong bảng xếp hạng Đánh giá cùng đến Nhật Bản với nhau.”
Ngay sau khi tôi nghe những lời cô ấy sau đó, tôi cảm thấy một tia sáng khả thi đã lọt vào tay mình.
Không gì khác ngoài khả năng đánh bại Namgung Hyuk nhờ sự hợp tác của Kim Seunghoon và Oh Choonsuk.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook