Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 48 Hợp đồng (3)

Chương 48: Hợp đồng (3)

 

 

“Tôi cần thêm thời gian trước khi đưa ra quyết định.”

 

Tôi cảm thấy nhóm Giám sát Người thách đấu rất thích hợp với minh.

 

Chúng tôi dường như có chung mục tiêu.

 

Tôi cũng muốn hoàn thành việc này càng sớm càng tốt.

 

"Bằng cách đó thì sau này quay trở về mình có thể sử dụng tất cả các hầm ngục nếu cần..."

 

Cô ấy dường như hiểu rất rõ điều đó.

 

“Tất nhiên rồi… Vậy thì cậu có yêu cầu gì không?”

 

Yêu cầu…

 

“Ừm, đầu tiên thì tôi muốn có quyền từ chối bất kỳ đợt điều động nào từ hội.”

 

"Còn gì nữa không?"

 

“Hội không được can thiệp vào bất kỳ hoạt động nào của tôi trong tháp, và tôi muốn có quyền lui tới tất cả các hầm ngục của hội.”

 

“Hừmmm… Với tư cách trưởng nhóm thì tôi có thể giúp cậu từ chối các lời kêu gọi và không bị can thiệp. Nhưng mà…"

 

"Nhưng?"

 

“Tôi không có thẩm quyền để cấp cho cậu quyền lui tới các hầm ngục của chúng tôi. Tất nhiên thì cậu sẽ dễ dàng nhận được giấy phép nếu có thành tích tốt… ”

 

“À, lời nói của trưởng nhóm không có sức nặng với mấy thứ này đâu.”

 

Tôi hiểu rồi.

 

Phúc lợi trong ngục chỉ dành cho một số thành viên nhất định.

 

"Lý tưởng nhất là một gương mặt trẻ triển vọng."

 

Nhưng…

 

“Nếu tôi có thể chứng minh được năng lực của mình thì lại là chuyện khác.”

 

“…Cậu hiểu biết hơn tôi nghĩ đấy. Ừm, cậu nói đúng."

 

"Còn hai điều kiện kia của tôi thì thế nào?"

 

“Coi như đã xong. Nhóm giám sát người thách đấu có nhiệm vụ hỗ trợ những người thách đấu như cậu mà. ”

 

Hừmm, thỏa thuận này ngon hơn tôi nghĩ.

 

"Có lẽ tôi đã yêu cầu hơi quá..."

 

Có thể là do cuộc gặp gỡ ngắn ngủi trong tháp nên cô ấy dường như rất dễ tính đối với tôi.

 

Như thể cô ấy sẽ làm mọi thứ có thể để giúp tôi đạt được mục đích vậy.

 

Nên tôi mới đổi ý sang đội của cô ấy.

 

“Nếu cô có thể cho tôi cơ hội chứng tỏ bản thân để được vào ngục thì tôi sẽ tham gia vào nhóm của cô.”

 

Cô ấy nở nụ cười rạng rỡ với vẻ ngạc nhiên.

 

"Thật sao?"

 

"Tôi phải xem qua hợp đồng đã, nhưng mà, được thôi."

 

Tôi đã cân nhắc rất kỹ trước khi quyết định, nhưng Lee Hayeon có vẻ không nghĩ vậy.

 

“…Tôi sẽ không làm cậu thất vọng.”

 

Cô ấy có vẻ xúc động trước quyết định của tôi.

 

“Sau khi ký kết hợp đồng thì cô có thể sắp xếp một cuộc chinh phạt để tôi chứng minh năng lực không?”

 

“Cậu không cần lo về chuyện đó. Tôi sẽ nhanh chóng tìm được cổng cho cậu."

 

Tôi bật cười hài lòng.

 

"Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ hơn mình nghĩ."

 

Có phải là vì tôi đã đạt được hầu hết mọi điều mình đặt ra chỉ trong một ngày không?

 

Lần quay trở về thứ hai hiệu quả hơn nhiều so với lần đầu tiên.

 

***

 

Ngày hôm sau, tôi đến quán cà phê đã hẹn.

 

‘Nếu là hôm qua thì hơn nhưng…’

 

Tham thì thâm.

 

Chắc hẳn Lee Hayeon cũng có việc riêng phải làm trong thời gian quay lại, và tìm một cánh cổng trong vòng một ngày cũng chẳng dễ dàng chút nào.

 

Thường thì phải mất nhiều thời gian hơn.

 

Cô ấy giữ vị trí lãnh đạo trong hội nên mới làm được điều đó.

 

Thời gian là vàng là bạc, nhưng không chỉ với riêng tôi.

 

Trở về tháp bây giờ vẫn là sớm, vậy nên cứ cho cô ấy chút thời gian .

 

Hơn nữa, ngày hôm qua cày khá nhiều nên tôi cũng thấy chút thoải mái.

 

Tôi ngồi đó đợi một lúc thì cuối cùng cũng có người bước vào.

 

Di-ring…

 

Người phụ nữ với mái tóc gọn sau tai bước vào và tôi nhận ra đó là Lee Hayeon.

 

Cô ấy nhìn xung quanh và thấy tôi đang ngồi ở bàn.

 

"Cậu, cũng đang đợi tôi sa?"

 

“Hờ, một chút thôi. Tôi rảnh hơn mình nghĩ. ”

 

"Tôi cứ nghĩ rằng mình đến sớm cơ... Xin lỗi vì đã để cậu đợi."

 

“Không cần đâu. Tôi biết cô bận mà. "

 

Đó là sự thật.

 

Không có ý gì đâu nhưng cô ấy khá mệt mỏi.

 

Quầng mắt trũng xuống má và mái tóc chưa khô.

 

“Haha… Thật như vậy sao? Có lẽ tôi hơi gắng sức quá. "

 

Cô ấy cười trừ và lấy ra một tập tài liệu trong cặp.

 

“Xem qua đi. Tôi viết đêm qua đấy. Hãy so sánh với giao kèo riêng của chúng ta ở bên cạnh.”

 

Tôi mở hợp đồng và bắt đầu đọc.

 

Soạt, soạt…

 

"Chà, cái gì...?"

 

Các điều khoản của hợp đồng khiến tôi sáng mắt.

 

"Mức lương cơ bản là 500.000 đô và mọi thứ mình tìm được trong ngục sẽ là tài sản của riêng mình."

 

Tôi đã nói rằng mình không quan trọng vụ tiền bạc, nhưng có lẽ cô ấy vẫn tăng lương.

 

Hầu hết các thợ săn bán Hạt nhân hoặc bất cứ thứ gì tìm thấy trong ngục thông qua bang hội của họ.

 

Do đó, việc các bang hội chiếm một phần chiến lợi phẩm từ hầm ngục đã trở nên quá bình thường…

 

Nhưng hợp đồng này không đề cập đến điều đó.

 

Thành thật mà nói, hợp đồng này khá ảo.

 

'Có thể từ chối bất cứ lệnh triệu tập nào của bang hội và bang hội không thể can thiệp vào bất kỳ hoạt động nào trong tòa tháp…'

 

Mọi điều kiện của tôi đều được đáp ứng.

 

Tôi quá hài lòng, đến mức nghi ngờ xem liệu có bị lừa không.

 

Quan trọng nhất là hợp đồng cũng bao gồm điều khoản về quyền lui tới hầm ngục.

 

"Nếu tôi có thể tự mình vượt qua một hầm ngục hạng C thì có thể tự do sử dụng tất cả các hầm ngục của hội...?"

 

Điều đó có nghĩa là…

 

Hầm ngục mà Lee Hayeon chuẩn bị cho tôi ít nhất là hạng C.

 

Tôi vẫn luôn muốn vào một hầm ngục có hạng cao hơn.

 

'Tốt lắm.'

 

Sau khi xem qua tài liệu, tôi quay sang phía Lee Hayeon và mỉm cười.

 

"Có vẻ như không có vấn đề gì với hợp đồng cả."

 

“Tuyệt quá. Không phụ công tôi đã chăm chỉ.”

 

Cô ấy ra vẻ tự hào về bản thân rồi hỏi tiếp.

 

“Nhân tiện thì cậu có giấy phép thợ săn không? Nếu không thì tôi có thể lấy cho cậu một tấm vé vào cửa tạm thời… ”

 

“Không cần đâu, tôi có một cái. Tôi đăng ký vào lần quay về trước. ”

 

"Hoàn hảo. Hiện tại rất khó để lấy được một cái vì hiệp hội luôn để mắt đến bất kỳ người thách đấu nào họ có thể tìm được.”

 

Tôi biết rằng chuyện đó sẽ có ích mà.

 

‘Trâu tới sớm thì không phải uống nước đục.’

 

Tôi ký tên vào hợp đồng và đối mắt với cô ấy.

 

"Vì hợp đồng đã hoàn tất rồi nên liệu chúng ta có thể đến hầm ngục thử nghiệm ngay bây giờ không?"

 

"Tất nhiên là được. Ta sẽ đi đến một cổng hạng C xuất hiện gần đây trong khu vực."

 

"Được thôi."

 

“Tôi sẽ ở đó với tư cách là quan sát viên. Có vấn đề gì không?"

 

"Không hề."

 

Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và nở một nụ cười nhạt với cô ấy.

 

"Đây có lẽ sẽ là cuộc dạo chơi cuối của mình."

 

Lần quay về thứ hai của tôi sắp đi đến hồi kết.



 

Uijeongbu Nogyang-dong, Núi Chunbo.

 

“Cuối cùng cũng tới nơi.”

 

Trước khi xuống xe thì chúng tôi cũng không đi được xa.

 

Tôi xuống xe từ ghế phụ và đeo lại trang bị của mình.

 

"Một cánh cổng ở giữa núi..."

 

Hơi lạ nhưng tôi quyết định không chú ý đến điều đó.

 

Những cánh cổng tạm thời như này thậm chí có được thực sự tính là cổng không?

 

Có vài người đang đứng gác gần cổng.

 

Tất nhiên rồi…

 

“À, trưởng nhóm Lee Hayeon. Xin vui lòng đi tiếp."

 

Chúng tôi cứ thế tiến vào.

 

Cộc, cộc…

 

“À, tôi phải nói với cậu điều này trước khi chúng ta vào…”

 

“…?”

 

"Cậu sẽ tự lo liệu mà không có sự trợ giúp của tôi."

 

"Cô sẽ chỉ ở đây và theo dõi thôi à."

 

"Ừ. Nếu tôi can thiệp thì đây đâu còn là bài kiểm tra năng lực nữa. ”

 

"Không sao."

 

Tôi đã phải tự lực cánh sinh để có được ngày hôm nay.

 

Lee Hayeon hẳn biết rõ điều đó hơn tôi.

 

"Tôi biết."

 

Cô ấy gật đầu và tiếp tục giải thích.

 

"Bài kiểm tra bắt đầu ngay khi cậu bước vào. Là cổng tạm thời nên chúng ta sẽ giết con boss trước khi ra ngoài."

 

Tôi không nghĩ rằng mình cần nghe thêm gì nữa.

 

Chẳng có gì đặc biệt.

 

"Được rồi."

 

Tôi chỉ cần giết hết những bọn quái vật ngáng đường mình.

 

***

 

Vùuuuu…!

 

Những đồi cỏ đập vào mắt tôi khi tôi bước qua cánh cổng.

 

"Hừm."

 

Có thể sẽ rất rắc rối.

 

Trong một bãi đất trống như thế này thì quái vật có thể lao về phía bạn từ mọi phương mọi hướng.

 

Nghĩa là sẽ có một cuộc tấn công toàn diện…

 

'Sẽ khó khăn hơn chút nếu mình phải làm điều đó trong khi bảo vệ một người ở phía sau.'

 

Dù cô ấy chỉ là một quan sát viên thì vẫn sẽ là mục tiêu của đám ma vật.

 

Và tôi biết đây cũng không phải là một nơi dành cho cô ấy.

 

Cô ấy nhận thấy ánh mắt tôi chuyển động và giải đáp những băn khoăn chưa nói ra của tôi.

 

“Đừng lo lắng về tôi. Tôi có một bảo vật được hội đưa cho. Nó tự động bảo vệ tôi khỏi các cuộc tấn công ”.

 

Cô ấy giơ ra cho tôi xem một chiếc vòng cổ được đính một viên đá quý kim sa.

 

“Vậy thì tôi sẽ…”

 

“Không cần phải bảo vệ tôi. Đây là vật phẩm hạng A gọi là vòng cổ 'Nữ hoàng'. Có thể hấp thụ sát thương khá lớn. Cũng có thể dùng để ẩn náu nữa.”

 

"Tốt lắm. Tôi có thể chiến đấu mà không cần bận tâm.”

 

“À, và tôi cũng sẽ tránh xa cậu vì việc chịu sát thương thay cho cậu cũng có thể coi là giúp đỡ.”

 

Chính lúc đó-

 

Kieeeeek…!

 

Tôi chuyển sự chú ý sang thứ âm thanh nghe như móng tay cào trên bảng đen.

 

“Ồ…”

 

Tôi quay lại thì thấy một con rùa với hắc hỏa đang ở trong miệng.

 

“Có phải là một con quỷ lửa đói khát không?”

 

Một giống loài hung dữ mà một số người thậm chí còn gọi chúng là 'quỷ nhỏ.'

 

Không giống như vẻ ngoài tương tự rùa, chúng rất nhanh nhẹn và phóng thích ngọn lửa mạnh mẽ.

 

Hơn nữa, chúng thường rất cứng cáp nên thợ săn có xu hướng tránh né chúng, nhưng…

 

"Giờ thì chúng chỉ là những linh hồn tội nghiệp sắp bị hấp thụ bởi Triệu hồn của mình mà thôi."

 

Lại đến lúc trở nên mạnh hơn rồi.



 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương