Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 3 Tháp Thử Thách (3)

Chương 3: Tháp thử thách (3)

「Kích hoạt thiên phú ‘ Triệu hồn (F) ’」

「Bạn có muốn hấp thụ linh hồn Sa Yêu không? 」

「C / K」

“…?”

Ban đầu tôi bị bối rối bởi hàng loạt tin nhắn, nhưng tôi bắt đầu nắm được ý chính rồi.

Một khả năng mà tôi chưa bao giờ có trong khi những người khác đã sử dụng một cách thuần thục, như thể nó là một phần của cơ thể họ.

Việc giác ngộ được thiên phú của bản thân.

Tôi không khỏi bồi hồi, xúc động khi biết rằng thiên phú của mình đã được mở khóa sau 7 năm.

Bình tĩnh lại tôi ơi…

Tôi không nên mất bình tĩnh chỉ vì đã mở khóa được thiên phú.

"Còn quá sớm để vui mừng."

Tôi cần phải giữ một cái đầu lạnh.

Còn hơn những cơn đau hành hạ cả thể xác, tôi thật sự đã kiệt quệ cả về tinh thần.

Giờ tôi chỉ cần lĩnh hội những điều cơ bản và di chuyển sang sảnh chờ.

‘Vậy làn khói đen này là thiên phú của tôi sao ?’

Vụt vụt.

Tôi đã cố gắng vẫy tay vào nó nhưng chẳng có gì xảy ra cả.

Cũng không khó hiểu.

Nếu chúng xuất hiện là do thiên phú của tôi, chúng sẽ không thể biến mất chỉ với một cái vẫy tay.

Tôi phải xác nhận lại mới được.

「Han Sungyeun」

「Sức mạnh - 9」 「Thể lực - 9」

「Tốc độ - 8」 「Mana - 8」

「Thiên phú -‘ Triệu hồn (F) 」

「Kỹ năng - Phục hồi nhanh chóng (E+)」

Cửa sổ trạng thái mà tôi đã không mở trong một khoảng thời gian giờ đã không thể nhận ra được.

Vì một phần hoàn toàn mới đã xuất hiện, đó là trang hiển thị thiên phú của tôi.

Danh sách các kỹ năng cũng hiển thị dòng “Phục hồi nhanh chóng (E +)” thay vì để trống.

Tất nhiên, các chỉ số vẫn chưa thay đổi, nhưng phần quan trọng nhất chính là mở khóa “thiên phú.”

Tôi nhấp vào chức năng hiển thị thêm thông tin chi tiết.

「Thiên phú - “Triệu hồn (F)”」

「Thông thạo - 0%」

「Dòng cơ bản - Có khả năng hấp thụ linh hồn của người chết và điều khiển họ theo ý muốn. 」

「Dòng phụ (1) - Có khả năng tăng chỉ số vĩnh viễn tùy thuộc vào bản chất và cấp bậc của linh hồn.」

「Dòng phụ (2) - Có khả năng lưu trữ linh hồn để sử dụng sau này. Sức chứa linh hồn phụ thuộc vào cấp bậc của thiên phú. 」

“Vãi ……!”

Phần thưởng nãy đúng là không phụ công tôi đã mạo hiểm cả tính mạng để đổi lấy.

Và các dòng đề cập đến việc “tăng chỉ số vĩnh viễn”…

Tôi không thể thôi văng tục khi nhìn thấy điều đó.

Chỉ số là thứ chẳng hề tăng lên dù cho tôi đã tập luyện nhiều như thế nào đi nữa.

Nhưng…

"Cuối cùng thì mình cũng có thể tăng chỉ số rồi."

Cứ như đã trúng số độc đắc vậy.

Tôi tiếp tục và nhấp vào “Phục hồi nhanh chóng.”

「Kỹ năng - Phục hồi nhanh chóng (E +)」

「Thông thạo - 0%」

「Tác dụng - Có khả năng hồi phục nhanh chóng sau những vết thương không nguy hiểm đến tính mạng.」

Kỹ năng đầu tiên của tôi cũng không phải là một kỹ năng tầm thường.

Tất cả các kỹ năng thuộc dòng tái tạo đều rất hiếm.

Các kỹ năng có thể hồi máu ngay giữa trận có thường có những yêu cầu vô cùng khó đạt được.

Tôi nghe nói chỉ những thợ săn đã tham gia vô số trận chiến sinh tử mới có thể có được nó.

Thế nhưng chỉ sau một trận tôi lại có được nó.

Nếu như đây là mức phần thưởng của tầng đầu tiên, vậy thì khi lên những tầng cao hơn sẽ còn tốt đến thế nào nữa?

Và…

"Điều đó sẽ còn nguy hiểm đến mức nào?"

Tuy chỉ là suy đoán vô căn cứ nhưng… tòa tháp hẳn sẽ chẳng cung cấp những kỹ năng này chỉ vì lòng thương hại.

Ngay từ ban đầu lý do duy nhất tôi nhận được những thứ này là do tôi đã chiến thắng trong cuộc chiến hạ gục quái vật cát.

Rủi ro mà tôi phải gánh chịu để nhận đạt được những kỹ năng này cũng đơn giản thôi.

Cái chết thôi mà :))

Điều này đã được nhấn mạnh rõ ràng ngay từ đầu trong dòng tin nhắn ba chiều.

Thiên phú của tôi là phần thưởng cho việc vượt qua khiêu chiến ấy. Đổi lại nếu thất bại thì sẽ phải đối mặt với cái chết.

Rủi ro càng lớn, phần thưởng càng cao.

Đây là hệ thống được tạo ra bởi Tháp thử thách.

Tôi càng lên cao…

Thì những thử thách sẽ càng nguy hiểm.

"Chết tiệt…"

Bất kể phần thưởng có tốt đến đâu, chỉ cần thất bại là sẽ ngỏm củ tỏi.

Và chẳng giống như nơi ngục tối, bạn không thể thoát ra chỉ sau khi vượt qua một tầng.

"Chủ nhà hơi quá khắc nghiệt với vị khách này rồi."

Đó là một rủi ro điên rồ mà chẳng người tỉnh táo nào có thể chấp nhận được.

Tôi muốn trở thành thợ săn vì tôi đã chán ngấy việc bản thân vô dụng và muốn trả thù cho bố mẹ mình.

“Nhưng tất cả những điều đó sẽ trở nên vô nghĩa nếu mình chết.”

Tôi không muốn tiếp tục chiến đấu mà phải canh cánh nỗi lo này.

Bởi vì tôi cũng đã mở khóa thiên phú của mình rồi nên càng không có lý do gì để tôi tiếp tục sợ hãi thế này nữa.

Tôi có thể trở thành một thợ săn nếu tôi quay trở lại với kĩ năng này.

Nhưng…

"Tôi chỉ có thể làm thế đó nếu tôi sống sót khỏi đây."

Điều đó có nghĩa là tôi cần phải học cách sử dụng tất cả các tài nguyên mà tôi được cung cấp.

Tôi đứng dậy và đồng ý với thông điệp về việc hấp thụ linh hồn.

「Bạn đã hấp thụ linh lực của Sa Yêu. 」

「Số lượng linh hồn sở hữu - 1/5」

「Độ thông thạo tăng 7%」

Cùng lúc đó, làn khói đen kịt bay vào cơ thể tôi.

Shhhhhh…!

Đúng là một cảm giác kỳ lạ.

"Bằng cách nào đó tôi đã biết chính xác cách sử dụng thiên phú của mình."

Tôi biết rằng chỉ cần ước là bản thân có thể nâng cao chỉ số.

Có lẽ tất cả những thợ săn khác cũng cảm thấy thế khi họ mở khóa thiên phú của mình.

Chỉ là tôi hơi chậm hơn chút thôi.

「Tăng vĩnh viễn chỉ số của bạn bằng cách sử dụng những linh hồn bị giam cầm. 」

「Sức mạnh tăng lên 3.」

「Sức chịu đựng tăng lên 2.」

「Số lượng linh hồn sở hữu - 0/5」

Một luồng năng lượng được như thoát ra khỏi vai và toàn bộ cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tràn đầy sinh lực.

Một cảm giác tiến bộ mơ hồ đã bao trùm cơ thể tôi nhưng…

"Không cần thiết phải thử nghiệm nó ngay bây giờ."

Toàn thân vẫn còn đầy thương tích, vì vậy tôi không muốn kiểm chứng nó ngay bây giờ.

Sau đó, tôi tiếp tục tiến về cánh cổng nơi con quái vật cát từng đứng.

Khoảnh khắc khi tôi tiến đến đó.

「Di chuyển đến sảnh chờ. 」

Môi trường xung quanh tôi một lần nữa thay đổi.

***

Vụt!

Điều đầu tiên tôi nhìn thấy là một căn phòng hình hộp bằng đá.

「Bạn đang ở sảnh chờ tầng 2. 」

「Chữa lành mọi vết thương và tình trạng bệnh tật. 」

「Hiệu ứng chữa lành sẽ xảy ra liên tục được trong phòng chờ. 」

Các tin nhắn xuất hiện trong không khí, và vết thương của tôi dần biến mất.

"Thậm chí chẳng còn gì đáng ngạc nhiên nữa."

Tôi đoán mình đã bắt đầu quen với điều này.

Khi những cơn đau biến mất hoàn toàn, tôi kiểm tra cơ thể của mình.

Như thông báo đã nói, mọi vết thương của tôi đã biến mất.

Như thể trận chiến của tôi với quái vật cát chỉ là một giấc mơ.

"Dù sao thì không thể nào là mơ được."

Chỉ cần nhìn vào quần áo của tôi cũng đủ hiểu đây không phải.

Như thể tòa tháp chỉ muốn làm điều tối thiểu nhất, nó chữa lành vết thương cho tôi trong khi mặc cho quần áo tôi rách nát như vậy.

Tôi phủi bỏ cát còn dính lại trên quần áo của mình.

Tôi đoán có một ít cát đã rơi vào miệng mình vì bây giờ cổ họng đang rất ngứa ngáy.

"Ít nhất thì họ cũng đã chữa lành cơ thể của mày sau khi đợt khiêu chiến kết thúc."

Bớt đi một chuyện phải lo lắng.

Khi tôi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu nhận thấy nhiều thứ xung quanh mình hơn.

"Nơi này thực sự rộng rãi, nhưng cảm thấy thật trống trải."

Ngay cả khi đây được coi là một khu vực chờ, từ duy nhất có thể miêu tả nơi này là hoang tàn.

Mặc dù vậy, có một chiếc giường ở góc phòng.

"Nhưng trông cũng chẳng có vẻ gì là chất lượng cả."

Đáng ra tôi nên biết ơn vì họ còn cho tôi một chiếc giường.

Tõm. 

Đầu tôi đầy suy nghĩ khi tôi nhìn chăm chăm lên trần nhà.

'Giờ mình nên làm gì đây? Mình có thể trốn thoát khỏi đây không? "

Tương lai của tôi trông thật ảm đạm.

Hừm

"Mình được triệu hồi đến đây với mục đích gì nhỉ ?"

Nhưng…

"Mình không hiểu."

Tất cả các câu hỏi của tôi đều được trả lời bằng "Mình không biết." Hoặc "Mình chẳng thể làm được gì."

Tôi thậm chí còn không biết chuyện gì sẽ xảy ra trên tầng này, chứ đừng nói đến việc liệu tôi có thể quay trở lại Trái đất…

Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra.

Trong khi tôi nằm xuống và suy nghĩ vẩn vơ—

「Tất cả các cấp độ của thử thách hướng dẫn đã được hoàn thành. 」

「Kích hoạt hệ thống “Tháp thử thách.” 」

Một hàng văn bản hiện lên cùng dòng tin nhắn.

「Bây giờ bạn có thể sử dụng những lệnh này. 」

「Thông tin, thị trường, cộng đồng, kiểm kê, thử thách. 」

「Các lệnh sẽ có hiệu lực khi bạn dùng miệng nói ra. 」

Các tin nhắn đã dừng lại sau đó.

Thông điệp cuối cùng đã phá vỡ dòng suy nghĩ của tôi.

“…Phải, giờ đây mình phải cố gắng kiểm soát bản thân thôi.”

Tôi chẳng thể thay đổi bất cứ điều gì về tình hình lúc này.

Tôi chỉ cần tìm hiểu thêm thêm về tòa tháp này và cách để tôi có thể tiếp tục sống sót.

Tôi nằm trên giường suy tính những bước đi tiếp theo của mình, cuối cùng tôi cũng mở miệng.

"Thử thách."

「Thử thách tầng 2 sẽ bắt đầu trong – 23 giờ 21 phút」

「Không thể chọn thử thách vào lúc này. Vui lòng chờ. 」

Đúng như tôi nghĩ, các thử thách vẫn sẽ tiếp tục diễn ra.

Tôi đã chuyển sang thử nghiệm các lệnh trực quan hơn.

"Kiểm kê."

Như cái tên gợi ý, nó có vẻ giống như một đơn vị lưu trữ.

Một cửa sổ kiểm kê giống như trò chơi xuất hiện, nơi các vật phẩm có thể được lưu trữ.

"Tôi không thể lưu trữ một số lượng lớn đồ vật nhưng nó có vẻ khá hữu ích,"

Tôi chưa rõ về cách thức hoạt động của nhưng có vẻ nó sẽ là một công cụ hữu dụng khác cho kho vũ khí của tôi.

"Thị trường."

Đây cũng là một lệnh trực quan kích hoạt mở ra một cửa sổ mua sắm trên trang web như Amazon.

Tôi không thể bán bất cứ thứ gì, nhưng có vẻ như tôi có thể mua thứ gì đó bất cứ lúc nào.

Từ những vật dụng nhỏ bé, lặt vặt cho đến vũ khí và thậm chí cả đồ đạc.

Hàng nghìn mặt hàng đang được bán trong thẻ thị trường.

Tôi không muốn dùng lệnh thị trường trước khi thử các lệnh khác, thế nên tôi quyết định bỏ qua.

Chỉ còn 2 lệnh nữa thôi.

Thông tin và cộng đồng.

"Thông tin."

Thứ mà tôi cần nhất lúc này.

Khi tôi đọc lệnh, một cửa sổ bất ngờ hiện lên.

「Hãy hỏi một câu hỏi. 」

「Quản trị viên sẽ trả lời câu hỏi đã gửi. 」

「Số câu hỏi hiện có - 1」

Chỉ là một cửa sổ để gửi câu hỏi cho quản trị viên.

Một quản trị viên.

Vậy dù ngay cả khi Tháp Thử Thách này là một hiện tượng tự nhiên, nó vẫn có một người quản lý sao?

Tôi không chắc lắm, nhưng bây giờ tôi cũng chẳng thể làm gì với điều đó.

Tôi đang băn khoăn không biết nên hỏi gì khi nhìn thấy bản in đẹp.

「Bạn có thể hỏi 1 câu khi bước vào tầng mới. 」

「Các câu hỏi có thể được tích lũy. 」

"Hừm, chắc mình sẽ để dành vậy."

Tôi phải thận trọng với câu hỏi của mình vì chỉ có một câu hỏi duy nhất.

 Họ nói rằng nó có thể được tích lũy, vì vậy chẳng nhất thiết phải hỏi luôn lúc này.

Tôi có thể quyết định điều đó sau khi thử lệnh cộng đồng.

「Bạn đã tham gia vào cộng đồng. 」

「Cấp độ - Khó」

「Cộng đồng Tầng 2 (3971/4321)」

Lee Seungjin: Có ai có thể giải thích chuyện gì đang xảy ra không?

Park Jinwoo: Chết tiệt, đây là Đại Họa lần thứ hai ư?

Lee Heejin: Tất cả các chỉ số và kỹ năng của tôi đều được tái thiết lập. Tôi nên làm gì đây?

Park Chansuk: Cái quái gì vậy. Hãy trả lại chỉ số cho tôi.

Kim Seunghoon: Im đi. Cậu nghĩ rằng cậu là người duy nhất bị như vậy sao?

Hyuk Sukjin: Thậm chí tôi còn chẳng phải là một thợ săn. Tại sao tôi lại bị kéo vào những thứ này chứ?

Park Chansuk: Cậu không phải là một tuyển thủ sao? Làm thế nào mà cậu đến được đây?

Hyuk Sukjin: Sao anh lại hỏi tôi? Lúc bắt đầu thử thách tôi cũng chỉ vừa mới được thức tỉnh.

Tôi nhìn chằm chằm vào hàng loạt tin nhắn và chớp mắt.

'Cộng đồng giống như một mạng lưới giao tiếp thực tế ư?'

Hầu hết những người ở đoạn hội thoại này cũng đang ở trong trạng thái khó hiểu như tôi.

Hoàn toàn hỗn loạn.

Là từ duy nhất phù hợp để diễn tả những gì đang xảy ra.

Nhưng dù sao vẫn có những điều tôi có thể học hỏi từ họ.

"Mình không phải là người duy nhất bị kéo vào đây."

Rất nhiều người bình thường cũng vô cớ bị kéo vào chuyện này dù chẳng liên quan gì.

Cũng có vài người thợ săn.

Họ đều đang bận rộn than khóc về việc mất hết chỉ số và kỹ năng của mình.

Tôi hy vọng rằng họ sẽ có thể nhanh chóng giúp chúng tôi thoát khỏi cái chết.

Nhưng họ cũng chẳng thể giúp vì chính họ cũng đang ở cùng một con thuyền với chúng tôi.

"Khoan đã…"

Rất nhiều người đã đề cập đến việc mất hết các kỹ năng và chỉ số.

"Có lẽ việc đó không xảy ra với mình vì các chỉ số của mình chưa bao giờ thay đổi."

Nhưng đối với những người thợ săn, họ như thể mất đi tất cả vậy.

Một vài người còn nói rằng họ thậm chí không phải là thợ săn khi họ bị kéo đến đây.

Đó không thể nào là lời nói dối vì hàng chục người cũng đang nói điều tương tự.

"Có lẽ đây thực sự chính là Đại Họa lần hai."

Nếu không, tất cả điều này sẽ có ý nghĩa gì chứ?

"Mình cũng thể làm bất cứ điều gì nếu thật sự Đại Họa lần hai đang đến."

Có vô vàn tin tức được tôi có thể lấy được từ cuộc trò chuyện.

Nhưng điều này chẳng kéo dài bao lâu.

Một khoảng thời gian đã trôi qua, nhưng phòng trò chuyện vẫn ở trong trạng thái hỗn loạn.

"Vẫn còn rất nhiều người không hiểu chuyện gì đang xảy ra."

Phòng trò chuyện ngập tràn những tin nhắn ngẫu nhiên về Đại họa và cả những lời chửi rủa.

Hoặc đó chỉ là những lời phàn nàn của đám thợ săn đã bị tước hết chỉ số và kỹ năng.

Tôi có thể hiểu được tại sao họ lại như vậy, nhưng chẳng liên quan tới tôi.

Dù sao thì tôi cũng chẳng có gì để mất.

Điều này đã giúp tôi giữ được bình tĩnh hơn so với những người khác.

“Chỗ này không còn gì nhiều để học hỏi nữa.”

Khi tôi chuẩn bị thử các lệnh khác—

「Quản trị viên 囗 囗 囗 đã vào cuộc trò chuyện. 」

Một thông báo lớn xuất hiện trên đầu thẻ cộng đồng.

Luồng tin nhắn bị gián đoạn và cuộc trò chuyện dừng lại.

「Trò chuyện đã bị cấm. 」

‘Quản trị viên vừa tham gia thì cuộc trò chuyện bị đóng lại……’

Con người đúng là chẳng có nhiều thời gian để hiểu những sự tình bất cập.

囗 囗 囗: Có một thông báo cho tất cả những người thách đấu đã vượt qua phần hướng dẫn.

Tin nhắn bắt đầu hiển thị trên phòng trò chuyện đang bị đóng băng.


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương