Vô Hạn Tử Linh Sư
Chapter 24 Thợ Săn Han Sungyeun (4)

Chapter 24 - Thợ Săn Han Sungyeun (4)


 

Không hối tiếc.

 

Ngay từ đầu, tôi đã nghĩ đây là cấp độ thích hợp nhất.

 

Nhưng Hwang Manho dường như không đồng tình cho lắm.

 

“Thưa ngài, ngài thực sự chọn cấp độ 10 sao?”

 

Như thể anh ấy muốn hỏi một người như tôi làm thế nào mà có thể vượt qua một kỳ thi như vậy.

 

Chà, có lẽ là tôi thực sự không phản bác lại được…

 

"Đúng vậy."

 

Tôi không có ý thay đổi quyết định của mình.

 

Tôi chọn vậy vì tôi đã xác định rằng đó là cấp độ phù hợp với bản thâni.

 

Thêm vào đó, tôi muốn kiểm tra lại chính xác mức độ hiệu quả của phần thưởng từ ‘Tháp thử thách.

 

“Được, tôi sẽ chuyển sang cấp 10, vui lòng vào phòng.”

 

Giọng điệu của Kim Inhoo không thay đổi, như thể anh ấy thờ ơ với mọi chuyện đang xảy ra.

 

Gần như một cái máy.

 

Có lẽ anh ấy không quan tâm vì không có bất kỳ nhà tài trợ nào.

 

"Hời hợt, đúng không."

 

Ý tôi là, đã có quá nhiều tranh cãi liên quan đến các nhà tài trợ.

 

Điều này về cơ bản không là gì so với chuyện đó.

 

Bịch bịch.

 

Tôi lặng lẽ tiến về phía cửa kính.

 

Một căn phòng bằng đá trắng như ngọc trai, khi cánh cửa đóng lại sau lưng tôi thì một thông báo bắt đầu.

 

Wrrrr.

 

「Bắt đầu kỳ thi thợ săn của ứng viên Han Sungyeun.」

 

「Kỳ thi sau đây là cấp độ cao nhất, cấp 10, và xếp hạng thấp nhất khi đậu sẽ là hạng D.」

 

「Hãy chọn vũ khí bất kỳ ở bên tay phải của bạn để sử dụng. 」

 

「Trong ba phút nữa, chuẩn bị đối mặt với ma vật hình thành bên trong vòng tròn đen.」

 

‘Bắt đầu với hạng D? Không tệ.'

 

Có thể coi đây là vị trí bắt đầu tốt nhất cho các thợ săn vì thông thường phải mất khá nhiều thời gian để đạt đến mức đó.

 

Tất nhiên, điều đó đồng nghĩa với việc kỳ thi sẽ khó hơn nhiều.

 

Nhưng tôi vui mừng hơn là lo lắng.

 

Tôi tự hỏi họ nói trước nhiều như vậy để làm gì.

 

"Sẽ không phải là thứ lố bịch như song trùng đâu."

 

Tôi gần như không thể cười nổi sau khi nhớ lại khả năng chiến đấu gần như hạng C của nó.

 

Trận đấu 1v1 ở tầng 3 để lại khá nhiều ấn tượng với tôi.

 

Nhưng tôi nghĩ rằng mình có thể đánh bại song trùng khá dễ dàng với trạng thái hiện tại.

 

"Ít nhất nếu hoàn cảnh là 1v1."

 

Tôi có lẽ sẽ gặp một số rắc rối nếu có khoảng 4 đứa như vậy.

 

Chúng có rất nhiều tính năng, như kháng sát thương vật lý và thay đổi hình dạng.

 

Mặt khác, tôi có thể xử lý hầu hết mọi con ma vật miễn là chúng ở quanh mức đó.

 

Hiệp hội thợ săn có lẽ không thể mô phỏng được điều gì quá khó khăn.

 

"Giờ mình chỉ cần chọn một vũ khí."

 

Tôi xem xét bức tường vũ khí ở bên phải.

 

Và cuối cùng chọn ra hai cái tiện nhất.

 

「Kiếm thép sản xuất hàng loạt của Hiệp hội Bạc Nguyên chất」

 

「Hạng: F」

 

「Một thanh kiếm được sản xuất bằng cách đổ thép chất lượng tốt vào khuôn.」

 

「Rất cân bằng và không dễ cùn. 」

 

Đầu tiên, tôi chọn vật phẩm có ghi "sản xuất hàng loạt".

 

Không thứ gì tốt hơn thứ này và nó cũng gần giống với con dao găm Hắc diệu thạch của tôi nhất.

 

Thật xúc phạm khi so sánh con dao găm trong phòng tôi với cái thứ rác rưởi này nhưng—

 

"Chà, chiều dài của lưỡi kiếm ít ra cũng tương tự."

 

Sau đó, tôi nhặt một trong những chiếc khiên gần đó.

 

Một tấm khiên thép hình chữ nhật, yếu hơn tấm khiên bằng gỗ của tôi.

 

「Khiên thép sản xuất hàng loạt của Hiệp hội Bạc Nguyên chất」

 

「Hạng: F」

 

「Một tấm khiên được sản xuất bằng cách đổ thép chất lượng tốt vào khuôn. 」

 

「Khá nặng, không có ưu nhược điểm nào khác.」

 

Khiên Người lùn Thô còn tốt hơn thế này.

 

Tôi không muốn sử dụng chúng, dù chỉ để thi.

 

Đặc biệt là vì ít ra cũng có những vật phẩm hạng E trong lần cuối tôi tham gia thi.

 

"Không lẽ cấp 10 là như vậy?"

 

Không có bất kỳ thông tin nào về chuyện đó vì tôi chưa gặp ai đã thi cấp 10 cả.

 

Giọng nói máy móc phá vỡ dòng suy nghĩ của tôi.

 

「Kỳ thi sẽ bắt đầu sau 30 giây.」

 

「Hãy hoàn thành việc chuẩn bị của bạn.」

 

3 phút đã trôi qua thật nhanh chóng.

 

Có lẽ không thành vấn đề.

 

Tôi tự tin rằng mình có thể đối đầu với bất kỳ con ma vật nào, dù chúng đến từ đâu.

 

"Chúng đến từ đó."

 

Tôi nhếch mép nhìn vòng tròn đen nhỏ ở giữa phòng.

 

Thông thường, tôi sẽ lo lắng đến mức gần như không thở được.

 

Tôi thấy như vậy trong kỳ thi cấp thấp nhất, nhưng giờ thì không cảm thấy gì cả.

 

"Có lẽ trưởng thành là vậy."

 

「Kỳ thi bắt đầu.」

 

「Hãy săn phượng hoàng lửa. 」

 

Tôi nheo mắt nhìn ngọn lửa sáng rực xuất hiện ở trung tâm căn phòng.

 

Một con ma vật tôi đã từng thấy trong sổ tay thợ săn.

 

“Phượng hoàng lửa, ma vật hạng D. ‘

 

Độ khó của nó rất đa dạng, tùy thuộc vào cách ta đấu với nó.

 

Đúng như tên gọi, loài chim này hầu như không có khả năng chống nước và mọi loại đòn tấn công ma thuật.

 

Vấn đề là không thể đánh bại nó chỉ bằng tấn công vật lý.

 

Như thể bảo một đứa trẻ giết con yêu tinh sau khi đưa cho nó một cây gậy vậy.

 

Điều này có vẻ khó khăn một cách phi lý nhưng…

 

‘...Có lẽ kỳ thi cấp 10 cũng chỉ như thế.”

 

Bảo sao họ đánh giá bắt đầu từ hạng D.

 

Con phượng hoàng được bao bọc bởi ngọn lửa phát ra tiếng thét ớn lạnh.

 

“Kwaaaaak…!”

 

「Do kỹ năng ‘Tiếng gầm săn mồi’, chuyển động của bạn hiện chậm hơn 25%. 」

 

Cơ thể tôi cứng lại như thể các khớp đã bị rỉ sét.

 

Không hạn chế như lần người thách đấu sử dụng trong thử thách thứ 4.

 

Kỹ năng này thấp hơn một vài cấp độ.

 

"Tấn công trực tiếp hẳn sẽ tốt hơn."

 

Sau đó, tôi có thể giảm bớt tác dụng của kĩ năng đó bằng kháng sát thương vật lý.

 

Nếu cố thì tôi có thể bỏ qua, nhưng vẫn khá khó chịu.

 

Như thể tôi đang đi bộ qua một đầm lầy.

 

Tôi dừng lại một giây để nghĩ cách đối phó với con ma vật biết bay này.

 

Theo cuốn sổ tay thì những người chiến đấu tầm gần phải đánh bại nó bằng cách sử dụng kháng mana nhưng…

 

Chuyện đó là không thể với tôi vì tôi không có bất kỳ kỹ năng nào liên quan.

 

"Đúng lúc mình muốn thử kỹ năng mới, tuyệt thật"

 

Rắc!

 

Tôi đẩy viên đá trắng xuống và lưu thông mana khắp cơ thể.

 

Kỹ năng này có thể khiến cơ thể tôi căng cứng.

 

“Tăng tốc tức thời”.

 

「Kích hoạt kỹ năng ‘Tăng tốc tức thời.’」

 

Vừa nói ra khỏi miệng, tôi cảm thấy toàn thân nhẹ tựa lông hồng.

 

Tác dụng toàn diện hơn và mạnh hơn Áo choàng sát thủ.

 

Sau đó-

 

Kwaaaaang!

 

Những hạt đá bay ra từ nơi tôi đã đứng khi tôi bay lên không trung.

 

Khoảng 10m trên không, khoảng cách hoàn hảo để thổi bay con chim…

 

Tôi vung thanh kiếm trong tay và—

 

'Đã xong.'

 

Sleeet!

 

Con phượng hoàng bị cắt gọn làm đôi.

 

Thông báo xuất hiện ngay lập tức.

 

「Kỳ thi kết thúc. 」

 

「Xin chúc mừng.」

 

「Đánh giá cuối cùng của ứng viên Han Sungyeun là C.」

 

Tôi đã dành 7 năm cố gắng vượt qua kỳ thi này.

 

Và cái kết không thể nào thất vọng hơn được nữa.

 

***

 

Người đàn ông quan sát qua bức tường kính nổi điên lên.

 

Kwaang!

 

“... Không, mẹ kiếp, cái quái gì thế!”

 

Người đàn ông đập tường bày tỏ sự tức giận là Hwang Manho.

 

Anh ta thậm chí không thể hiểu được những gì vừa xảy ra trước mắt mình.

 

Kẻ vốn chỉ là một thực tập sinh bằng cách nào đó đã giết một con phượng hoàng lửa hạng D.

 

Ngay khi nó vừa được triệu hồi.

 

Khả thi sao?

 

"Không, không khả thi."

 

Han Sungyeun là tuyển thủ tệ nhất anh ta từng thấy.

 

Chưa kể rằng cậu ta không có chút gì liên quan đến khả năng kháng mana.

 

Tuyển thủ rác rưởi thậm chí còn không thể mở khóa thiên phú của bản thân.

 

Han Sungyeun.

 

"Đệt, làm thế nào mà lại..."

 

Không thể có lời giải thích nào cho những gì vừa xảy ra.

 

Hwang Manho hướng sự tức giận của mình về phía người đàn ông đứng bên cạnh.

 

"... Anh có thể giải thích những gì vừa xảy ra không?"

 

"...Không biết nói gì cho phải, đây có thực sự là một tuyển thủ chưa ra mắt không đấy?"

 

“Đừng giả ngu với tôi. Tôi bảo cậu đánh trượt cậu ta trong 10 giây, không phải thông qua.”

 

"Cậu đang buộc tội tôi à?"

 

Kim Inhoo nới lỏng cà vạt trước lời buộc tội của Hwang Manho.

 

“Chúng tôi đã làm những gì có thể. Như cậu đã nói, kỳ thi này này được thiết kế thành bất khả thi đối với Han Sungyeun.”

 

Họ định xếp cho cậu ta một con ma vật cao hơn một cấp so với bất cứ thứ gì cậu ta chọn ban đầu.

 

Đó là những gì Hwang Manho yêu cầu và họ đã chấp nhận.

 

Anh ta là một nguồn cung cấp rất nhiều thợ săn mới, vậy nên họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận.

 

Nhưng tình hình đã thay đổi.

 

“Đầu tiên thì cậu ta đã chọn cấp độ cao nhất có thể, vì vậy kế hoạch ban đầu là không hợp lý. Sau đó, cậu ta tự mình vượt qua kỳ thi. Sao lại là vấn đề của tôi được? ”

 

“…”

 

"Và chúng tôi thậm chí còn thả ra con ma vật mà cậu ta không hợp chiến đấu nhất."

 

“Nhưng— Tên khốn đó…”

 

“Như thông báo đã nói, cậu ta sẽ nhận được giấy phép thợ săn hạng C.”

 

"Ý tôi là, cậu có thể hạ xuống một chút được không?"

 

“Hạ thế quái nào được? Cậu ta vượt qua bài thi chỉ trong 10 giây. Nếu cậu ta nhận được đánh giá hạng D, chúng tôi sẽ bác bỏ. "

 

"Chết tiệt."

 

Anh ta phải nuốt ngược cơn giận vì họ đã đúng.

 

"Cậu ta sẽ bắt đầu với tư cách là một thợ săn hạng C..."

 

Hồi trước Hwang Manho đã giải nghệ với tư cách là một thợ săn hạng C.

 

Anh ta nghỉ việc vì tài năng không bao giờ đưa anh ta đi xa hơn và làm việc chăm chỉ chưa bao giờ là điểm mạnh của anh ta.

 

Đó là lý do tại sao Han Sungyeun khiến anh ta thấy rất phiền.

 

Như thể nhìn thấy tất cả những việc mà anh ta chưa bao giờ làm.

 

Và đó là lý do tại sao anh ta luôn bỏ mặc cậu mà không dạy đúng cách.

 

"Chết tiệt ...!"

 

Bây giờ cậu ta chính thức là một thợ săn rồi.

 

Và là một thợ săn đầy hứa hẹn.

 

Han Sungyeun có lẽ sẽ càng ngày càng phát triển.

 

Chính lúc đó-

 

“Trông anh không được khỏe cho lắm. Có chuyện gì xảy ra à? ”

 

Cửa kính bật mở và Hwang Manho quay đầu lại.

 

Nguồn cơn cho sự cau có của Hwang Manho.

 

“Han Sungyeun…”

 

Cậu mỉm cười khi nhìn xuống người quản lý thất thế.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương