Tuyệt Đỉnh Phù Thủy
-
Chương 30: Tạo dựng thế lực
“Kỳ, ta muốn thành lập một tổ chức tình báo, chuyên thu thập tin tức” Thiên San hướng La Kỳ nói. Lục Thương đã từng nói với nàng. Bảo vật không phải chỉ có ở nơi hiểm địa mà mỗi gia tộc cũng đều có một số lượng không nhỏ, đặc biệt là hoàng thất cùng đại gia tộc, tài bảo có thể tích trữ thành một ngọn núi nhỏ. Nàng tuy rằng không thể trực tiếp đi cướp nhưng vẫn có thể cùng họ trao đổi mà muốn trao đổi có lời thì phải có thật nhiều thông tin cần thiết cũng như gia tộc đó có món bảo vật nào hợp mắt nàng không. Người xưa có câu “biết người biết ta trăm trận trăm thắng” đó thôi. Thế giới này không như thế giới kiếp trước của nàng có internet muốn biết gì thì lên hỏi bác google là được. Nàng cũng nghĩ đến thế giới này chắc là có tổ chức buôn bán tin tức nhưng cứ đi mua tin hoài cũng không tốt.
Chi bằng tự mình thành lập một tổ chức muốn biết gì cũng dễ. Dù sao nàng tuy đến thế giới này đã bảy năm nhưng đối với thế giới này lại không biết bao nhiêu, vẫn rất mơ hồ.
Lúc này, bọn La Kỳ đã ngồi lại trên ghế, Tần Khang thì tìm một chỗ khác ngồi xuống bỏ trống chiếc ghế chủ vị.
“Tiểu thư định làm như thế nào?” La Kỳ hỏi.
“Ách… Ta cũng không biết” Thiên San ngượng ngùng gãi gãi đầu. Nàng thật lòng muốn thành lập một tổ chức nhưng phải làm thế nào thì nàng cũng không biết.
“Muốn biết tin tức có thể đến tửu lâu, quán trà nghe ngóng” Tô Thanh suy nghĩ một chút nói.
“Tốt nhất là chúng ta tự mở thanh lâu, nơi đó ngư xà hỗn tạp không chỉ thu được nhiều thông tin cũng dễ ẩn náo”. La Thư khẳng định nói. La Sát Cung cũng là dùng thanh lâu làm nơi che dấu thân phận cùng tiếp nhận giao dịch với khách hàng.
Hai chữ ‘thanh lâu’ vừa ra, trừ Thiên San và La Thư thì sắc mặt những người khác có chút mất tự nhiên. Thậm chí mặt ba thiếu nữ trong phòng hơi ửng đỏ trừng mắt nhìn La Thư.La Kỳ là không cảm thấy gì mà Thiên San là không biết. Nhìn dáng vẻ kỳ lạ của mọi người Thiên San khó hiểu hỏi.
“Mọi người sao vậy?”
“Khụ…Không có gì” Tần Khang ho khan làm dịu không khí.
“Cái đó… nơi đó dương như không ổn lắm. Chi phí thành lập rất tốn kém.” Lâm An phân tích nói.
“Ân. Muốn tìm nhân thủ cũng hơi vất vả” Tần Thịnh bổ sung nói.
“Trước mắt, chúng ta có thể mở một tửu lâu trước, sau này lại mở rộng ra những nơi khác. Nhạc Sương có thể phụ trách công việc nấu nướng. Còn việc quản lý cũng như thu thập tin tức… Lâm An, huynh phục trách việc này thế nào?” La Thư phân phó nói.
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Thiên San nhìn mọi người cảm thấy nàng thật vô dụng a.
“Này, chỉ vậy là có thể tạo dụng một tổ chức rồi hả?” Đơn giản vậy sao?
“Dĩ nhiên không phải” La Kỳ lắc đầu nói.“Tửu lâu chỉ là nơi thu tin tức. Muốn thành lập một tổ chức chúng ta cần có rất nhiều nhân lực mà trên hết cần có rất nhiều tiền làm trợ lực. Hiện tại, tuy chúng ta có Dong binh đoàn Thiên Phong nhưng thu nhập không nhiều. Mà chúng ta không chỉ cần tiền để mở tửu lâu mà còn cần để bồi dưỡng thêm nhân thủ”.
“Tuy tửu lâu cũng có thể kiếm tiền nhưng chỉ chút đó là xa xa không đủ” Lâm An tiếp lời.
Mọi người đều trở nên trầm mật. Ai không muốn kiếm được nhiều tiền, nhưng phải làm sao mới được.
“Phải rồi. Số vật phẩm mấy ngày nay chúng ta thu được đó, ta xem cũng rất có giá đặt biệt là Ma Tinh của con Kim Mao Vượn cấp sáu có thể mang đến hội đấu giá, nhất định sẽ thu được không ít ngân tệ”. Tần Thịnh lên tiếng phá vỡ không khí im lặng.
Mấy người nghe thế đều nhao nhao phóng ánh mắt lên người Thiên San. Số vật phẩm đó đều ở trong nhẫn trữ vật của Thiên San từ tối qua đến giờ.
Thiên San cũng nhớ tới mấy con ma thú nàng đánh được hiện cũng đang ở trong nhẫn trữ vật, chi bằng lấy ra hết cho bọn họ nhìn xem đáng gia bao nhiêu.
Vì thế, Thiên San đứng dậy đi ra ngoài.
“Phòng này quá nhỏ, ta sợ sẽ chứa không hết”
Lời này của Thiên San khiến cho mọi người nghi hoặc nhìn nhìn căn phòng. Không đúng a ~. Chỉ mấy bao vật phẩm sao phòng này lại chứa không nổi. Mọi người mang theo nghi vấn ra cửa, đến khi nhìn thấy mấy cái xác ma thú trong sân thì hiểu rõ, sau đó đều xoa xoa mắt xem bản thân có phải hoa mắt hay không, thậm chí là chạy lại gần xác nhận.
Ma thú dưới cấp năm thì không nói nhưng ma thú cấp sáu, cấp bảy cũng gần chục con, ba con ma thú cấp tám, còn có một con ma thú cấp mười mà ma thú này là Tử Nhãn Phong Báo phải hai Cao cấp Chiến sư sơ giai vây công mới miễn cưỡng đánh bại nó.
Hai mắt mọi người lóe sáng, vô cùng sùng bái nhìn Thiên San. Tiểu thư người quá ngưu rồi!
Đón nhận ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Thiên San có chút không biết làm sao. Liền chuyển đề tài nói: “Mọi người xem rồi thu vật có giá trị đi. Thịt của chúng có thể làm giữ lại nấu ăn. À… Ma Tinh thì mọi người nhớ giữ lại toàn bộ cho ta. Ta cần dùng chúng.”
Các nam nhân bình ổn cảm xúc xao động trong lòng bắt tay làm việc. Thiên San đến chỗ Tô Thanh hỏi việc mà nàng vẫn thắc mắc.
“Tại sao tỷ không tu luyện Pháp sư mà tu luyện Chiến sư vậy?” Lúc khế ước nàng có thể nhận ra La Thư, Tần Khang, Tô Thanh và Lâm Ngọc đểu có thể tu luyện Pháp sư.
Tô Thanh hơi bất ngờ trước câu hỏi của Thiên San, không biết Thiên San làm sao biết chuyện này, nhưng nàng cũng không hỏi chỉ là cười nhạt trả lời câu hỏi của Thiên San.
“Có lẽ tiểu thư cũng biết, tốc độ tu luyện Pháp sư rất chậm cần có nhiều tài bảo trợ giúp, đối với những người không có thân phận, thế lực như chúng ta thật không biết phải tu luyện đến khi nào mới có thành quả. Tuy hấp thu linh khí trong Ma Tinh sẽ có ích cho Pháp sư tu luyện nhưng có thể hấp thu được bao nhiêu linh khí trong đó cũng là tùy từng người. Còn tu luyện Chiến Sư thì đơn giản mau thăng cấp hơn nhiều”.
“À..” Nàng hiểu rồi. Địa vị Pháp Sư cao hơn Chiến Sư nhưng phải là Pháp sư có cấp bậc cao. Vì linh khí đại lục này không sung túc nên Pháp sư lâu lên cấp. Còn chuyện hấp thu linh khí nhiều ít từ Ma Tinh thì phải nói đến việc ma thú chưa có phân hệ nguyên tố, linh khí trong Ma tinh không thuần nhất chứa nhiều loại nguyên tố khác nhau nên Pháp sư nếu may mắn thì có được Ma Tinh chứa nhiều nguyên tố cùng hệ với hắn, hấp thu nhiều linh khí hơn. Mà Huyễn thú đến cấp Yêu thú mới sinh hệ nguyên tố cũng như Pháp sư chỉ hấp thu loại nguyên tố nó cần trong linh khí. Khi đó linh khí trong Ma tinh mới thuần, công hiệu cũng rõ hơn. Tỷ như Pháp Sư hệ phong có thể hấp thu linh khí trong Ma Tinh của Yêu thú hệ phong.
Chi bằng tự mình thành lập một tổ chức muốn biết gì cũng dễ. Dù sao nàng tuy đến thế giới này đã bảy năm nhưng đối với thế giới này lại không biết bao nhiêu, vẫn rất mơ hồ.
Lúc này, bọn La Kỳ đã ngồi lại trên ghế, Tần Khang thì tìm một chỗ khác ngồi xuống bỏ trống chiếc ghế chủ vị.
“Tiểu thư định làm như thế nào?” La Kỳ hỏi.
“Ách… Ta cũng không biết” Thiên San ngượng ngùng gãi gãi đầu. Nàng thật lòng muốn thành lập một tổ chức nhưng phải làm thế nào thì nàng cũng không biết.
“Muốn biết tin tức có thể đến tửu lâu, quán trà nghe ngóng” Tô Thanh suy nghĩ một chút nói.
“Tốt nhất là chúng ta tự mở thanh lâu, nơi đó ngư xà hỗn tạp không chỉ thu được nhiều thông tin cũng dễ ẩn náo”. La Thư khẳng định nói. La Sát Cung cũng là dùng thanh lâu làm nơi che dấu thân phận cùng tiếp nhận giao dịch với khách hàng.
Hai chữ ‘thanh lâu’ vừa ra, trừ Thiên San và La Thư thì sắc mặt những người khác có chút mất tự nhiên. Thậm chí mặt ba thiếu nữ trong phòng hơi ửng đỏ trừng mắt nhìn La Thư.La Kỳ là không cảm thấy gì mà Thiên San là không biết. Nhìn dáng vẻ kỳ lạ của mọi người Thiên San khó hiểu hỏi.
“Mọi người sao vậy?”
“Khụ…Không có gì” Tần Khang ho khan làm dịu không khí.
“Cái đó… nơi đó dương như không ổn lắm. Chi phí thành lập rất tốn kém.” Lâm An phân tích nói.
“Ân. Muốn tìm nhân thủ cũng hơi vất vả” Tần Thịnh bổ sung nói.
“Trước mắt, chúng ta có thể mở một tửu lâu trước, sau này lại mở rộng ra những nơi khác. Nhạc Sương có thể phụ trách công việc nấu nướng. Còn việc quản lý cũng như thu thập tin tức… Lâm An, huynh phục trách việc này thế nào?” La Thư phân phó nói.
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Thiên San nhìn mọi người cảm thấy nàng thật vô dụng a.
“Này, chỉ vậy là có thể tạo dụng một tổ chức rồi hả?” Đơn giản vậy sao?
“Dĩ nhiên không phải” La Kỳ lắc đầu nói.“Tửu lâu chỉ là nơi thu tin tức. Muốn thành lập một tổ chức chúng ta cần có rất nhiều nhân lực mà trên hết cần có rất nhiều tiền làm trợ lực. Hiện tại, tuy chúng ta có Dong binh đoàn Thiên Phong nhưng thu nhập không nhiều. Mà chúng ta không chỉ cần tiền để mở tửu lâu mà còn cần để bồi dưỡng thêm nhân thủ”.
“Tuy tửu lâu cũng có thể kiếm tiền nhưng chỉ chút đó là xa xa không đủ” Lâm An tiếp lời.
Mọi người đều trở nên trầm mật. Ai không muốn kiếm được nhiều tiền, nhưng phải làm sao mới được.
“Phải rồi. Số vật phẩm mấy ngày nay chúng ta thu được đó, ta xem cũng rất có giá đặt biệt là Ma Tinh của con Kim Mao Vượn cấp sáu có thể mang đến hội đấu giá, nhất định sẽ thu được không ít ngân tệ”. Tần Thịnh lên tiếng phá vỡ không khí im lặng.
Mấy người nghe thế đều nhao nhao phóng ánh mắt lên người Thiên San. Số vật phẩm đó đều ở trong nhẫn trữ vật của Thiên San từ tối qua đến giờ.
Thiên San cũng nhớ tới mấy con ma thú nàng đánh được hiện cũng đang ở trong nhẫn trữ vật, chi bằng lấy ra hết cho bọn họ nhìn xem đáng gia bao nhiêu.
Vì thế, Thiên San đứng dậy đi ra ngoài.
“Phòng này quá nhỏ, ta sợ sẽ chứa không hết”
Lời này của Thiên San khiến cho mọi người nghi hoặc nhìn nhìn căn phòng. Không đúng a ~. Chỉ mấy bao vật phẩm sao phòng này lại chứa không nổi. Mọi người mang theo nghi vấn ra cửa, đến khi nhìn thấy mấy cái xác ma thú trong sân thì hiểu rõ, sau đó đều xoa xoa mắt xem bản thân có phải hoa mắt hay không, thậm chí là chạy lại gần xác nhận.
Ma thú dưới cấp năm thì không nói nhưng ma thú cấp sáu, cấp bảy cũng gần chục con, ba con ma thú cấp tám, còn có một con ma thú cấp mười mà ma thú này là Tử Nhãn Phong Báo phải hai Cao cấp Chiến sư sơ giai vây công mới miễn cưỡng đánh bại nó.
Hai mắt mọi người lóe sáng, vô cùng sùng bái nhìn Thiên San. Tiểu thư người quá ngưu rồi!
Đón nhận ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Thiên San có chút không biết làm sao. Liền chuyển đề tài nói: “Mọi người xem rồi thu vật có giá trị đi. Thịt của chúng có thể làm giữ lại nấu ăn. À… Ma Tinh thì mọi người nhớ giữ lại toàn bộ cho ta. Ta cần dùng chúng.”
Các nam nhân bình ổn cảm xúc xao động trong lòng bắt tay làm việc. Thiên San đến chỗ Tô Thanh hỏi việc mà nàng vẫn thắc mắc.
“Tại sao tỷ không tu luyện Pháp sư mà tu luyện Chiến sư vậy?” Lúc khế ước nàng có thể nhận ra La Thư, Tần Khang, Tô Thanh và Lâm Ngọc đểu có thể tu luyện Pháp sư.
Tô Thanh hơi bất ngờ trước câu hỏi của Thiên San, không biết Thiên San làm sao biết chuyện này, nhưng nàng cũng không hỏi chỉ là cười nhạt trả lời câu hỏi của Thiên San.
“Có lẽ tiểu thư cũng biết, tốc độ tu luyện Pháp sư rất chậm cần có nhiều tài bảo trợ giúp, đối với những người không có thân phận, thế lực như chúng ta thật không biết phải tu luyện đến khi nào mới có thành quả. Tuy hấp thu linh khí trong Ma Tinh sẽ có ích cho Pháp sư tu luyện nhưng có thể hấp thu được bao nhiêu linh khí trong đó cũng là tùy từng người. Còn tu luyện Chiến Sư thì đơn giản mau thăng cấp hơn nhiều”.
“À..” Nàng hiểu rồi. Địa vị Pháp Sư cao hơn Chiến Sư nhưng phải là Pháp sư có cấp bậc cao. Vì linh khí đại lục này không sung túc nên Pháp sư lâu lên cấp. Còn chuyện hấp thu linh khí nhiều ít từ Ma Tinh thì phải nói đến việc ma thú chưa có phân hệ nguyên tố, linh khí trong Ma tinh không thuần nhất chứa nhiều loại nguyên tố khác nhau nên Pháp sư nếu may mắn thì có được Ma Tinh chứa nhiều nguyên tố cùng hệ với hắn, hấp thu nhiều linh khí hơn. Mà Huyễn thú đến cấp Yêu thú mới sinh hệ nguyên tố cũng như Pháp sư chỉ hấp thu loại nguyên tố nó cần trong linh khí. Khi đó linh khí trong Ma tinh mới thuần, công hiệu cũng rõ hơn. Tỷ như Pháp Sư hệ phong có thể hấp thu linh khí trong Ma Tinh của Yêu thú hệ phong.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook