Tuyệt Đỉnh Phù Thủy
-
Chương 29: Thuộc hạ của Phù Thủy
Thiên San theo chân nhóm Tần Khang đến Thiên Phong Hiên ở ngoại thành Lạc Thành. Thiên Phong Hiên là nơi ở của các thành viên Dong binh đoàn Thiên Phong. Phủ đệ này do người của Công hội Dong binh giới thiệu, khá rộng rãi, có khoảng sân lớn để mọi người luyện tập.
Khi thấy đoàn người Tần Khang trở về, mọi người liền hướng lại đây chào hỏi, thái độ rất nhiệt tình chỉ hỏi chuyến đi thế nào, có bị thương hay không, không hề hỏi tới chuyến đi có thu hoạch ít nhiều.
Thiên San nhìn một vòng, có khoảng mười lăm người cấp bậc thì có ba người là Sơ cấp Chiến sư cao giai, cố còn lại là trung giai, sơ giai.
Đám Tần Khang cười nói với mọi người, giới thiệu Thiên San cho bọn họ rồi bảo họ tiếp tục rèn luyện.
Nghị Sự đường, giống như tên của nó là nơi chuyên nghị sự của Dong binh đoàn Thiên Phong. Trước đó Thiên San đã nói có vài việc cần bàn với tám người họ thế nên sau khi trở về Tần Khang liền dẫn Thiên San đến đây.
Thiên San ngồi vào ghế, tỏ ra linh thức quan sát chung quanh Nghị Sự Đường thấy không có ai ở gần thì yên tâm.
Tần Khang thân là đội trưởng nên tiến đến chủ vị ngồi, những người khác cũng tìm chỗ ngồi xuống chờ Thiên San lên tiếng.
Không để mọi người đợi lâu, thần sắc Thiên San trở nên nghiêm túc, khí chất cao quý ngạo nghễ của Phù Thủy tỏa ra làm mọi người hơi hoảng hốt: “ Ta muốn mọi người làm thuộc hạ của ta”
Chuyện này…Mọi người hơi bất ngờ trước câu nói của Thiên San, không nghĩ tới chuyện nàng muốn nói là muốn bọn họ làm thuộc hạ của nàng.
“Ùm…Mặc dù dường như ta không có tài năng đặc biệt gì nhưng ta có thể giúp các ngươi tăng lên thực lực và thực hiên một yêu cầu của mỗi người trong khả năng của ta. Các ngươi đồng ý sao?”
“Khụ..” La Thư ho khan một tiếng. Tiểu thư của ta ơi! Thực lực của người như vậy mà cho rằng không có tài năng vậy mấy người chúng ta phải làm sao a~
Mấy ngày qua, mọi người đều khâm phục thực lực, năng lực của nàng, cũng rất tò mò thân phận của nàng. Không hỏi không có nghĩa là họ không muốn biết mà là mỗi người ở đây cũng đều có bí mật riêng không tiện nói ra vì thế nếu đối phương không chủ động nói ra họ cũng không hỏi tới. Bọn họ là dựa vào nhân phẩm để kết giao không phải thân phận và địa vị.
La Kỳ, La Thư tiến đến trước mặt nàng quỳ xuống, không nhiều lời nhưng ý tứ rất rõ ràng. Hai người họ vốn đã là thuộc hạ của nàng rồi.
Tiếp đó, là Tô Thanh. Nàng muốn thử đánh cuộc một lần lên người tiểu cô nương này.
“Nhận thì nhận, xem như có một tiểu muội khó tính đi” Tần Khang hào sảng cười nói, đi xuống vị trí chủ vị, quỳ xuống trước mặt Thiên San.
Những người khác nghe lời nói của Tần Khang thấy cũng phải, vì thế cũng lần lượt quỳ xuống.
“Ngươi đã nghĩ kỹ chưa vậy? Thật muốn thu bọn người này sao?” Lục Thương ở trong không gian thú sủng trầm giọng hỏi Thiên San. Dị thú có năng lực đặc biệt hiển hiên trở thành đối tượng khế ước hàng đầu của phù thủy. Cùng Thiên San khế ước nên có một vài thông tin quan trọng liên quan với việc khế ước thú và thuộc hạ của phù thủy nó cũng biết một hai.
Phù thủy nhận thuộc hạ không hề đơn giản chỉ cần thề trung thành như La Kỳ, La Thư là xong. Theo truyền thừa của nó thì các phù thủy rất hiếm khi thu nhận thuộc hạ bởi vì như vậy rất phiền phức, lỗ vốn. Thuộc hạ phù thủy ngoại trừ tuyệt đối trung thành không có khả năng sinh ra dị tâm thì không có chỗ tốt khác, trong khi đó phù thủy lại có thể tiến hành cùng người khác trao đổi để họ làm việc cho mình. Lý do quan trong hơn là Phù Thủy phải có trách nhiệm với thuộc hạ của mình, tỷ như thực hiện một yêu cầu của họ trong khả năng của bản thân, nếu thuộc hạ bị giết thì Phù Thủy phải trả thù cho họ….
Cho dù Phù Thủy có thể truyền công pháp truyền thừa cho thuộc hạ tu luyện để năng cao thực lực của họ. Nhưng tính tới tính lui thấy thế nào cũng không có lời. Thế nên rất hiếm có Phù Thủy chủ động nhận thuộc hạ như Thiên San.
Nếu Thiên San biết trong lòng Lục Thương lại đang khinh bỉ mắng nàng ngu ngốc, nàng nhất định sẽ làm thịt nó.
Lý do nàng quyết định làm vậy chỉ vì nàng cảm thấy ở cùng bọn họ rất vui vẻ.
Cảm giác mọi người cùng quây quần cười nói vui vẻ là điều trước đây chỉ có trong những giấc mơ của nàng. Kiếp trước, nàng khát khao cuộc sống của một người bình thường, mơ ước những người bạn chân thành cùng nàng chia sẽ niềm vui nỗi buồn. Kiếp này, vừa trọng sinh đã phải đối mặt với tình thân rẻ lạnh khiến nàng hoang mang, sợ hãi. Sự dịu dàng, săn sóc và bá đạo của Ngân Diện khiến nàng quyến luyến nhưng tình cảm đó lại không thuộc về nàng. Tình yêu, tình thân! Có thể suốt đời này nàng sẽ không còn cảm nhận được nữa. Vậy nên, ít nhất nàng cũng muốn nắm chắc phẩn tình bạn của mình trong tay.Khi họ trở thành thuộc hạ của nàng họ sẽ là những người bạn chân thành nhất của nàng, nàng sẽ không còn cô độc nữa.
“Nếu mọi người đều đồng ý vậy cho ta xin một giọt máu”
Mọi người không hiểu sao lại cần một giọt máu bình thường không phải là nên bảo bọn họ thề nguyền sao? Thắc mắc thì thắc mắc nhưng bọn họ vẫn làm theo.
Thiên San cũng cắn phá đầu ngón tay cho mấu chảy ra, nhiễu một giọt xuống đất, sau đó hai tay nàng kết ấn, đọc pháp quyết. Rất nhanh dưới chân chín người xuất hiện ma trận khế ước lấy giọt máu làm tâm. Từ tâm trận của tàm người La Kỳ, một sợi tơ màu đỏ hình thành, như có sự sống mà chạy dài đến tâm trận dưới chân Thiên San. Khi tám sợi tơ đều nối với tâm trận của Thiên San, trên sợi tơ tỏa ra hồng quang rồi biến mất. Khế ước hoàn thành.
Thiên San ngồi lại trên ghế, hô hấp có chút dồn dập. Một lần thu nhiều thuộc hạ thế này thật sự là rất mệt, may mà tinh thần lực của nàng rất cường đại có thể chịu được. Thật ra, nàng có thể lần lượt khế ước với bọn họ nhưng khế ước một lượt thế này cũng có một chỗ tốt là bọn họ sẽ tâm ý tương thông, làm việc vô cùng đồng lòng, hiểu ý nhau hơn.
Đám người La Kỳ đến giờ vẫn còn bị đấm chìm trong năng lượng của ma trận khế ước. Trong tâm trí họ có rất nhiều thứ chợt lóe rồi biến mất, không thể nắm giữ, thân thể giống như được rột rữa trở nên thanh tân, linh mẫm hơn.
Khi bọn họ tỉnh lại thì ánh mắt nhìn Thiên San đã trở nên tôn kính và phục tùng.
Khi thấy đoàn người Tần Khang trở về, mọi người liền hướng lại đây chào hỏi, thái độ rất nhiệt tình chỉ hỏi chuyến đi thế nào, có bị thương hay không, không hề hỏi tới chuyến đi có thu hoạch ít nhiều.
Thiên San nhìn một vòng, có khoảng mười lăm người cấp bậc thì có ba người là Sơ cấp Chiến sư cao giai, cố còn lại là trung giai, sơ giai.
Đám Tần Khang cười nói với mọi người, giới thiệu Thiên San cho bọn họ rồi bảo họ tiếp tục rèn luyện.
Nghị Sự đường, giống như tên của nó là nơi chuyên nghị sự của Dong binh đoàn Thiên Phong. Trước đó Thiên San đã nói có vài việc cần bàn với tám người họ thế nên sau khi trở về Tần Khang liền dẫn Thiên San đến đây.
Thiên San ngồi vào ghế, tỏ ra linh thức quan sát chung quanh Nghị Sự Đường thấy không có ai ở gần thì yên tâm.
Tần Khang thân là đội trưởng nên tiến đến chủ vị ngồi, những người khác cũng tìm chỗ ngồi xuống chờ Thiên San lên tiếng.
Không để mọi người đợi lâu, thần sắc Thiên San trở nên nghiêm túc, khí chất cao quý ngạo nghễ của Phù Thủy tỏa ra làm mọi người hơi hoảng hốt: “ Ta muốn mọi người làm thuộc hạ của ta”
Chuyện này…Mọi người hơi bất ngờ trước câu nói của Thiên San, không nghĩ tới chuyện nàng muốn nói là muốn bọn họ làm thuộc hạ của nàng.
“Ùm…Mặc dù dường như ta không có tài năng đặc biệt gì nhưng ta có thể giúp các ngươi tăng lên thực lực và thực hiên một yêu cầu của mỗi người trong khả năng của ta. Các ngươi đồng ý sao?”
“Khụ..” La Thư ho khan một tiếng. Tiểu thư của ta ơi! Thực lực của người như vậy mà cho rằng không có tài năng vậy mấy người chúng ta phải làm sao a~
Mấy ngày qua, mọi người đều khâm phục thực lực, năng lực của nàng, cũng rất tò mò thân phận của nàng. Không hỏi không có nghĩa là họ không muốn biết mà là mỗi người ở đây cũng đều có bí mật riêng không tiện nói ra vì thế nếu đối phương không chủ động nói ra họ cũng không hỏi tới. Bọn họ là dựa vào nhân phẩm để kết giao không phải thân phận và địa vị.
La Kỳ, La Thư tiến đến trước mặt nàng quỳ xuống, không nhiều lời nhưng ý tứ rất rõ ràng. Hai người họ vốn đã là thuộc hạ của nàng rồi.
Tiếp đó, là Tô Thanh. Nàng muốn thử đánh cuộc một lần lên người tiểu cô nương này.
“Nhận thì nhận, xem như có một tiểu muội khó tính đi” Tần Khang hào sảng cười nói, đi xuống vị trí chủ vị, quỳ xuống trước mặt Thiên San.
Những người khác nghe lời nói của Tần Khang thấy cũng phải, vì thế cũng lần lượt quỳ xuống.
“Ngươi đã nghĩ kỹ chưa vậy? Thật muốn thu bọn người này sao?” Lục Thương ở trong không gian thú sủng trầm giọng hỏi Thiên San. Dị thú có năng lực đặc biệt hiển hiên trở thành đối tượng khế ước hàng đầu của phù thủy. Cùng Thiên San khế ước nên có một vài thông tin quan trọng liên quan với việc khế ước thú và thuộc hạ của phù thủy nó cũng biết một hai.
Phù thủy nhận thuộc hạ không hề đơn giản chỉ cần thề trung thành như La Kỳ, La Thư là xong. Theo truyền thừa của nó thì các phù thủy rất hiếm khi thu nhận thuộc hạ bởi vì như vậy rất phiền phức, lỗ vốn. Thuộc hạ phù thủy ngoại trừ tuyệt đối trung thành không có khả năng sinh ra dị tâm thì không có chỗ tốt khác, trong khi đó phù thủy lại có thể tiến hành cùng người khác trao đổi để họ làm việc cho mình. Lý do quan trong hơn là Phù Thủy phải có trách nhiệm với thuộc hạ của mình, tỷ như thực hiện một yêu cầu của họ trong khả năng của bản thân, nếu thuộc hạ bị giết thì Phù Thủy phải trả thù cho họ….
Cho dù Phù Thủy có thể truyền công pháp truyền thừa cho thuộc hạ tu luyện để năng cao thực lực của họ. Nhưng tính tới tính lui thấy thế nào cũng không có lời. Thế nên rất hiếm có Phù Thủy chủ động nhận thuộc hạ như Thiên San.
Nếu Thiên San biết trong lòng Lục Thương lại đang khinh bỉ mắng nàng ngu ngốc, nàng nhất định sẽ làm thịt nó.
Lý do nàng quyết định làm vậy chỉ vì nàng cảm thấy ở cùng bọn họ rất vui vẻ.
Cảm giác mọi người cùng quây quần cười nói vui vẻ là điều trước đây chỉ có trong những giấc mơ của nàng. Kiếp trước, nàng khát khao cuộc sống của một người bình thường, mơ ước những người bạn chân thành cùng nàng chia sẽ niềm vui nỗi buồn. Kiếp này, vừa trọng sinh đã phải đối mặt với tình thân rẻ lạnh khiến nàng hoang mang, sợ hãi. Sự dịu dàng, săn sóc và bá đạo của Ngân Diện khiến nàng quyến luyến nhưng tình cảm đó lại không thuộc về nàng. Tình yêu, tình thân! Có thể suốt đời này nàng sẽ không còn cảm nhận được nữa. Vậy nên, ít nhất nàng cũng muốn nắm chắc phẩn tình bạn của mình trong tay.Khi họ trở thành thuộc hạ của nàng họ sẽ là những người bạn chân thành nhất của nàng, nàng sẽ không còn cô độc nữa.
“Nếu mọi người đều đồng ý vậy cho ta xin một giọt máu”
Mọi người không hiểu sao lại cần một giọt máu bình thường không phải là nên bảo bọn họ thề nguyền sao? Thắc mắc thì thắc mắc nhưng bọn họ vẫn làm theo.
Thiên San cũng cắn phá đầu ngón tay cho mấu chảy ra, nhiễu một giọt xuống đất, sau đó hai tay nàng kết ấn, đọc pháp quyết. Rất nhanh dưới chân chín người xuất hiện ma trận khế ước lấy giọt máu làm tâm. Từ tâm trận của tàm người La Kỳ, một sợi tơ màu đỏ hình thành, như có sự sống mà chạy dài đến tâm trận dưới chân Thiên San. Khi tám sợi tơ đều nối với tâm trận của Thiên San, trên sợi tơ tỏa ra hồng quang rồi biến mất. Khế ước hoàn thành.
Thiên San ngồi lại trên ghế, hô hấp có chút dồn dập. Một lần thu nhiều thuộc hạ thế này thật sự là rất mệt, may mà tinh thần lực của nàng rất cường đại có thể chịu được. Thật ra, nàng có thể lần lượt khế ước với bọn họ nhưng khế ước một lượt thế này cũng có một chỗ tốt là bọn họ sẽ tâm ý tương thông, làm việc vô cùng đồng lòng, hiểu ý nhau hơn.
Đám người La Kỳ đến giờ vẫn còn bị đấm chìm trong năng lượng của ma trận khế ước. Trong tâm trí họ có rất nhiều thứ chợt lóe rồi biến mất, không thể nắm giữ, thân thể giống như được rột rữa trở nên thanh tân, linh mẫm hơn.
Khi bọn họ tỉnh lại thì ánh mắt nhìn Thiên San đã trở nên tôn kính và phục tùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook