Tu Tiên Chi Tiên Ma Thể
-
Chương 78
Con thằn lằn đen như mực, lưu động ánh sáng kim sắc, cơ thể thon dài, trên người nổi lốm đốm, hàm răng sắc nhọn, trên trán mọc hai chiếc sừng nhỏ, cái đuôi rất dài có hình dạng mũi tên mang theo quang mang lạnh lẽo, vẻ mặt của nó trông rất sắc bén.
Trên lưng con thằn lằn có một cái màng màu đen, nó vừa động, cái màng lập tức bung ra, biến thành hai cái cánh.
Vừa rồi nó có thể nhào tới Quân Yến, chính nhờ hai đôi cánh trên lưng, tốc độ cực nhanh trông như một luồng hắc phong.
Quân Trì chắn trước mặt Quân Yến, nói: “Ngươi thu Thiết Tinh chuyển hóa âm dương, để ta đối phó nó.”
Quân Yến nói: “Ca ca, phải cẩn thận.”
Quân Trì, “Ừm. Yên tâm.”
Đây trông như một con thằn lằn kỳ quái, Quân Trì không rõ nó thuộc chủng loại gì, trước giờ chưa từng gặp qua, hơn nữa trong <<Kỳ vật ba nghìn thế giới>> mà Hoàn Vũ cho hắn cũng chẳng thấy nhắc đến.
<<Kỳ vật ba nghìn thế giới>> có rất nhiều tư liệu về yêu thú lợi hại, nếu nó không có trong đó, một là vì nó vốn chẳng lợi hại mấy, hai là vô cùng hiếm thấy, đến mức tác giả của <<Kỳ vật ba nghìn thế giới>> chưa từng diện kiến bao giờ, cho nên không thể viết về nó.
Tuy Quân Trì chẳng biết cái nào, nhưng theo phán đoán, thằn lằn xông ra từ cái ao, thân hình nó hầu như chìm nghỉm giữa một vùng chất lỏng Thiết Tinh, dường như hòa trộn vào nhau, thật sự khó mà thấy rõ được, cho nên khi Quân Trì và Quân Yến đến, kỳ thật đã dùng thần thức tra xét một hồi, thế nhưng không hề nhận ra sự tồn tại của nó.
Nếu đã lấy ao Thiết Tinh làm sào huyệt, có thể thấy loài thằn lằn này vốn chẳng sợ nóng, hơn nữa không sợ âm khí dày đặc ảnh hưởng, ước chừng có tính Kim Chúc* hoặc là yêu thú thuộc tính Hỏa.
(*) Kim Chúc: vật hoặc con vật có thuộc tính như kim loại.
Quân Trì không hề chần chờ, thằn lằn thấy Quân Yến đi đến giữa ao muốn thu Thiết Tinh chuyển hóa âm dương, lập tức nhào qua tập kích.
Quân Trì khẽ động, lòng bàn tay liền xuất hiện một thanh tế kiếm hình cây trâm, Chu Tước chân hỏa theo đó bùng cháy dọc theo lưỡi kiếm.
Cây trâm này là một linh khí, chế luyện từ kim thiết chi anh nóng chảy, giờ Quân Trì có thể dùng Chu Tước trên vũ khí, thế nhưng, ngay cả như vậy, cây trâm dường như không thể thừa nhận nổi.
Từ khi ma đan và yêu đan dung hợp với nhau, Chu Tước chân hỏa mà Quân Trì sử dụng ngày càng tinh thuần hơn, bình thường linh khí vốn không thể gọi quá nhiều Chu Tước chân hỏa, sử dụng khoảng hai lần xem như phế bỏ, giờ đây Quân Trì liên tục gọi Chu Tước chân hỏa, nhưng độ chính xác quả thật kém hơn rất nhiều, hơn nữa không thể định dạng.
Quân Trì nghĩ, dù hắn không có yêu đan bản mạng, không thể tế luyện linh khí bản mạng, nhưng cũng phải tìm thấy một linh khí hoặc bảo khí có thể chịu đựng được Chu Tước chân hỏa của mình.
Quân Trì vừa nghĩ, tế kiếm trong tay dài hơn kiếm khí bình thường rất nhiều, Chu Tước chân hỏa bao bọc xung quanh, hình thành kiếm phong.
Quân Trì vì bảo vệ Quân Yến, tế kiếm trong tay lập tức đánh tới con thằn lằn, chỉ số thông minh của nó dường như hữu hạn, tránh được kiếm phong xong, lại quăng cái đuôi tới chỗ hắn, muốn cuốn lấy tế kiếm trong tay Quân Trì, thế nhưng cái đuôi vừa tiếp xúc với nó, đã bị chân hỏa đốt cháy, nhưng nó vốn là yêu thú sống trong ao Thiết Tinh, tuy rằng bị đốt rất đau, nhưng không chịu thương tổn quá lớn.
Hơn nữa nó cũng sớm phán đoán, biết ngọn hắc hỏa trên lưỡi kiếm thập phần cao cường, không thể đụng chạm trực tiếp.
Nó mở cửa, uốn éo cả người tạo một khoảng cách, há mồm phun một cỗ nhiệt khí tới, tế kiếm trong tay lập tức chém qua, Chu Tước chân hỏa hình thành một đường cong ập về phía Quân Trì, bây giờ thằn lằn né không kịp, cánh bị Chu Tước chân hỏa đốt cháy, mà cánh vốn là nhược điểm của nó, giờ cánh đã bị thương, nó phát một tiếng kêu chói tai, sau đó ngã quỵ xuống dưới đất.
Quân Trì biết con thằn lằn rất lợi hại, pháp bảo cấp bậc quá thấp trong tay hắn không thể đối phó nổi, thế nhưng với thuật pháp Quân Trì, thật sự không thể sử dụng Chu Tước chân hỏa thuần thục, không thể lãng phí chân nguyên bằng cách sử dụng pháp bảo vô dụng được, hắn giơ kiếm đánh hai đạo Chu Tước chân hỏa sang, thằn lằn rất có năng lực, ngã trên đất xong, sau đó quay vài vòng tránh đạo kiếm, lúc đứng dậy, nó vung đuôi, đánh mạnh về phía hắn.
Tốc độ nhanh như thế, nếu chỉ là tu sĩ bình thường, lấy thuật pháp làm chủ, cận chiến là phụ, tất nhiên không thể thoát nổi công kích của nó, Quân Trì là Chu Tước, tốc độ quả thật nhanh hơn, khó khăn né tránh cái đuôi thon dài, cả người không lùi mà tiến, nháy mắt đã tiếp cận nó, tế kiếm trong tay thẳng tắp đâm vào lưng thằn lằn.
Lớp da trên người thằn lằn thập phần cứng cáp, dù tế kiếm Quân Trì sắc nhọn cỡ nào, hơn nữa có Chu Tước chân hỏa, cũng chỉ có thể đâm sâu hai tấc, thằn lằn dùng đuôi đập về phía hắn, mở to cái miệng, muốn ngoạm Quân Trì.
Quân Trì xoay vài vòng trên không trung, vừa khéo tránh thoát cái đuôi, tế kiếm trong tay lại đâm vào chỗ sâu hai tấc lúc nãy, hắn hét lên một tiếng, Chu Tước chân hỏa như những sợi dây nhỏ chui vào thân thể thằn lằn.
Thằn lằn đang há mồm muốn đớp hắn, lại vì Chu Tước chân hỏa mà kêu thét đau đớn, thế mà cắn trượt, Quân Trì nhân cơ hội rót càng nhiều Chu Tước chân hỏa vào cơ thể nó.
Tiếng kêu thằn lằn càng thêm thê lương, lăn lồng lộn trên mặt đất.
Quân Trì rút tế kiếm, lộn một vòng tránh con thằn lằn.
Hắn vừa đứng vững, bỗng nghe một tiếng nổ “Đùng!” cực mạnh, con thằn lằn đã tan xác.
Quân Trì học được từ lúc gặp Cự Uế Điểu, áp súc Chu Tước chân hỏa thành những sợi tơ nhỏ, nhờ đó xâm nhập vào cơ thể thằn lằn, Chu Tước chân hỏa chạy trong kinh mạch, nháy mắt đã phá hủy thân thể thằn lằn, nhờ thế không cần trực tiếp chém chết nó, bằng không với lớp da cứng rắn đó, Quân Trì nhất định không phải đối thủ.
Bên kia Quân Yến đã thu Thiết Tinh chuyển hóa âm dương xong, lúc tới chỗ Quân Trì, hắn cũng vừa giết xong Thiết Tinh thú.
Tuy Thiết Tinh thú bị nổ tung, thế nhưng không biến thành thịt nát, chỉ chia thành mấy khối, Quân Trì qua đó, tìm được một viên yêu đan, theo đó phán đoán con thằn lằn vốn là Thiết Tinh thú cấp bảy, mà vừa rồi, Quân Trì lại không thể nhận ra cấp bậc của nó.
Quân Yến đến, hỏi Quân Trì: “Ca ca, sao rồi?”
Quân Trì đưa yêu đan cho Quân Yến: “Đây là yêu đan cấp bảy, thuộc tính Hỏa, cho ngươi đó.”
Quân Yến nhận lấy, Quân Trì lại nói: “Vỏ ngoài yêu thú cực kỳ cứng rắn, ta thấy dùng làm tài liệu hộ pháp rất tốt, cho dù luyện kiếm, cũng được lắm.”
Quân Trì lại mở nhẫn trữ vật, ném toàn bộ xác Thiết Tinh thú vào bên trong.
Đi qua cái ao thứ nhất, hai người tiếp tục tiến về phía trước, mặc dù ở đây có rất nhiều ao, nhưng không phải ao nào cũng có Thiết Tinh, càng không phải ao nào cũng dựng dục nổi Thiết Tinh chuyển hóa âm dương.
Hơn nữa Thiết Tinh thú không nhiều như tưởng tượng, Quân Trì đã tìm ra biện pháp đánh chết Thiết Tinh thú rồi, cả hai cùng hợp sức, chỉ cần nó chủ động tập kích hai người, lập tức sẽ trở thành con mồi, nhưng chỉ cần không chủ động tập kích, hai người cũng không chủ động trêu chọc làm gì.
Khí tức Chu Tước trên người Quân Trì Quân Yến, Thiết Tinh thú có thể cảm nhận rõ ràng, hơi thở Chu Tước, trong mắt Thiết Tinh thú chính là hơi thở Nam Minh Ly Hỏa.
Thiết Tinh thú dựng dục từ ao Thiết Tinh, không phải hùng thư thú kết hợp sinh ra, cho nên thứ nhất không có quan niệm chủng tộc, thứ hai không có ý thức đoàn kết, mỗi lần công kích Quân Trì Quân Yến, đều chỉ hành động một mình, không hề hợp tác, cho nên hai người thực dễ dàng đánh chết tụi nó.
Nhìn Quân Trì Quân Yến lần lượt giết đồng bạn, chúng nó không hề mang tâm báo thù, mà chỉ càng thêm kiêng kị, trốn vào ao Thiết Tinh, chỉ cần Quân Trì Quân Yến đừng có mà động vào cái ao tụi nó là được.
Mà không động ao Thiết Tinh sẽ không chạm mặt Thiết Tinh thú, vậy nên hai người không gặp cuộc chiến nào nữa.
Quân Trì nhìn cái hộp nho nhỏ trong tay, lại có không gian, có thể chứa thật nhiều Thiết Tinh, hai người thu đủ rồi, sẽ không tham thu tiếp nữa, mà vòng qua khu vực này tiếp tục tiến lên phía trước.
Đi được một đoạn, nhìn về phía trước, thấy xuất hiện vô số bậc thang chạy dài, cao trên trăm trượng, dường như ở đó có một tòa cung điện thật lớn.
Mà bậc thang, không phải tùy tiện xây thế, mà đều có mục đích, Quân Trì nói: “Trên bề mặt là Tụ Âm Trận, mỗi bậc thang, chính là một Tụ Âm Trận, có thể hấp thụ toàn bộ âm khí vào đó.”
Lời Quân Trì rất chính xác, dưới bậc thang, có thể cảm nhận được âm khí chạy ngược dòng lên trên, không ngừng tiến thẳng.
Mà Tụ Âm Trận giờ đang ở trạng thái suy yếu, cho nên âm phong hình thành không quá lớn, nhưng so với nơi khác quả thật lớn hơn nhiều.
Mà xung quanh Tụ Âm Trận có những cái ao hình thành Thiết Tinh chuyển hóa âm dương, cho nên không phải thuần âm, ngược lại mang khí tức trung hòa.
Quân Trì nói với Quân Yến, “Thế trận quả thật tinh diệu, chỉ sợ người thiết kế trận, đã suy đoán tới chuyện Thiết Tinh ao lẫn âm khí suy yếu cả rồi, trung tâm trận dưỡng một thứ, chắc chắn không phải âm vật tà ác gì, ngược lại là âm vật mang chính khí.”
Quân Yến đứng dưới bậc thang, một thân hồng y giữa khung cảnh âm u, giống như một ngọn lửa đỏ, phi thường lóa mắt, y hỏi: “Ca ca, chúng ta lên một mình, hay là dẫn bọn họ theo cùng?”
Quân Trì đáp: “Hay cứ mang bọn họ theo. Muốn phá trận, có thể không cần lực lượng của họ, nhưng phá trận rồi, âm khí ở Tụ Âm Trận sẽ chấn động thật mạnh, người trong trận ngược lại bình ổn hơn những người đứng xung quanh trận địa, nếu âm khí chấn động quá mạnh, họ không thể tự bảo vệ mình nổi.”
Quân Yến không nói Quân Trì tốt bụng quá làm chi, chỉ bảo: “Đã vậy, mau gọi họ tới đi.”
Hai người lại lui trở về.
Đài cao trăm trượng, nguy nga hùng hồn sừng sững một nơi, dựa theo bố trí bát quái, trên đỉnh đài cao cung điện, có một thứ hút Âm Dương thiết tinh và âm khí theo một quỹ đạo nhất định, sau đó biến mất trong đó.
Quân Trì Quân Yến trở về chỗ đám người Mặc Phỉ Giang Lưu, phát hiện không chỉ bọn họ, mà cả Liễu Huy Hải và Hàn Mị cũng ở đây.
Quân Trì không nói cho một mình Liễu Huy Hải nghe, mà với tất cả mọi người, nhưng chỉ có Liễu Huy Hải hỏi: “Ngươi với Quân Yến có bị thương không?”
Quân Trì trả lời: “Tốt lắm.”
Tuy chỉ trả lời ngắn gọn, kỳ thực hắn rất cảm động khi Liễu Huy Hải lại quan tâm hai người như thế.
Hoàn chương 78.
Trên lưng con thằn lằn có một cái màng màu đen, nó vừa động, cái màng lập tức bung ra, biến thành hai cái cánh.
Vừa rồi nó có thể nhào tới Quân Yến, chính nhờ hai đôi cánh trên lưng, tốc độ cực nhanh trông như một luồng hắc phong.
Quân Trì chắn trước mặt Quân Yến, nói: “Ngươi thu Thiết Tinh chuyển hóa âm dương, để ta đối phó nó.”
Quân Yến nói: “Ca ca, phải cẩn thận.”
Quân Trì, “Ừm. Yên tâm.”
Đây trông như một con thằn lằn kỳ quái, Quân Trì không rõ nó thuộc chủng loại gì, trước giờ chưa từng gặp qua, hơn nữa trong <<Kỳ vật ba nghìn thế giới>> mà Hoàn Vũ cho hắn cũng chẳng thấy nhắc đến.
<<Kỳ vật ba nghìn thế giới>> có rất nhiều tư liệu về yêu thú lợi hại, nếu nó không có trong đó, một là vì nó vốn chẳng lợi hại mấy, hai là vô cùng hiếm thấy, đến mức tác giả của <<Kỳ vật ba nghìn thế giới>> chưa từng diện kiến bao giờ, cho nên không thể viết về nó.
Tuy Quân Trì chẳng biết cái nào, nhưng theo phán đoán, thằn lằn xông ra từ cái ao, thân hình nó hầu như chìm nghỉm giữa một vùng chất lỏng Thiết Tinh, dường như hòa trộn vào nhau, thật sự khó mà thấy rõ được, cho nên khi Quân Trì và Quân Yến đến, kỳ thật đã dùng thần thức tra xét một hồi, thế nhưng không hề nhận ra sự tồn tại của nó.
Nếu đã lấy ao Thiết Tinh làm sào huyệt, có thể thấy loài thằn lằn này vốn chẳng sợ nóng, hơn nữa không sợ âm khí dày đặc ảnh hưởng, ước chừng có tính Kim Chúc* hoặc là yêu thú thuộc tính Hỏa.
(*) Kim Chúc: vật hoặc con vật có thuộc tính như kim loại.
Quân Trì không hề chần chờ, thằn lằn thấy Quân Yến đi đến giữa ao muốn thu Thiết Tinh chuyển hóa âm dương, lập tức nhào qua tập kích.
Quân Trì khẽ động, lòng bàn tay liền xuất hiện một thanh tế kiếm hình cây trâm, Chu Tước chân hỏa theo đó bùng cháy dọc theo lưỡi kiếm.
Cây trâm này là một linh khí, chế luyện từ kim thiết chi anh nóng chảy, giờ Quân Trì có thể dùng Chu Tước trên vũ khí, thế nhưng, ngay cả như vậy, cây trâm dường như không thể thừa nhận nổi.
Từ khi ma đan và yêu đan dung hợp với nhau, Chu Tước chân hỏa mà Quân Trì sử dụng ngày càng tinh thuần hơn, bình thường linh khí vốn không thể gọi quá nhiều Chu Tước chân hỏa, sử dụng khoảng hai lần xem như phế bỏ, giờ đây Quân Trì liên tục gọi Chu Tước chân hỏa, nhưng độ chính xác quả thật kém hơn rất nhiều, hơn nữa không thể định dạng.
Quân Trì nghĩ, dù hắn không có yêu đan bản mạng, không thể tế luyện linh khí bản mạng, nhưng cũng phải tìm thấy một linh khí hoặc bảo khí có thể chịu đựng được Chu Tước chân hỏa của mình.
Quân Trì vừa nghĩ, tế kiếm trong tay dài hơn kiếm khí bình thường rất nhiều, Chu Tước chân hỏa bao bọc xung quanh, hình thành kiếm phong.
Quân Trì vì bảo vệ Quân Yến, tế kiếm trong tay lập tức đánh tới con thằn lằn, chỉ số thông minh của nó dường như hữu hạn, tránh được kiếm phong xong, lại quăng cái đuôi tới chỗ hắn, muốn cuốn lấy tế kiếm trong tay Quân Trì, thế nhưng cái đuôi vừa tiếp xúc với nó, đã bị chân hỏa đốt cháy, nhưng nó vốn là yêu thú sống trong ao Thiết Tinh, tuy rằng bị đốt rất đau, nhưng không chịu thương tổn quá lớn.
Hơn nữa nó cũng sớm phán đoán, biết ngọn hắc hỏa trên lưỡi kiếm thập phần cao cường, không thể đụng chạm trực tiếp.
Nó mở cửa, uốn éo cả người tạo một khoảng cách, há mồm phun một cỗ nhiệt khí tới, tế kiếm trong tay lập tức chém qua, Chu Tước chân hỏa hình thành một đường cong ập về phía Quân Trì, bây giờ thằn lằn né không kịp, cánh bị Chu Tước chân hỏa đốt cháy, mà cánh vốn là nhược điểm của nó, giờ cánh đã bị thương, nó phát một tiếng kêu chói tai, sau đó ngã quỵ xuống dưới đất.
Quân Trì biết con thằn lằn rất lợi hại, pháp bảo cấp bậc quá thấp trong tay hắn không thể đối phó nổi, thế nhưng với thuật pháp Quân Trì, thật sự không thể sử dụng Chu Tước chân hỏa thuần thục, không thể lãng phí chân nguyên bằng cách sử dụng pháp bảo vô dụng được, hắn giơ kiếm đánh hai đạo Chu Tước chân hỏa sang, thằn lằn rất có năng lực, ngã trên đất xong, sau đó quay vài vòng tránh đạo kiếm, lúc đứng dậy, nó vung đuôi, đánh mạnh về phía hắn.
Tốc độ nhanh như thế, nếu chỉ là tu sĩ bình thường, lấy thuật pháp làm chủ, cận chiến là phụ, tất nhiên không thể thoát nổi công kích của nó, Quân Trì là Chu Tước, tốc độ quả thật nhanh hơn, khó khăn né tránh cái đuôi thon dài, cả người không lùi mà tiến, nháy mắt đã tiếp cận nó, tế kiếm trong tay thẳng tắp đâm vào lưng thằn lằn.
Lớp da trên người thằn lằn thập phần cứng cáp, dù tế kiếm Quân Trì sắc nhọn cỡ nào, hơn nữa có Chu Tước chân hỏa, cũng chỉ có thể đâm sâu hai tấc, thằn lằn dùng đuôi đập về phía hắn, mở to cái miệng, muốn ngoạm Quân Trì.
Quân Trì xoay vài vòng trên không trung, vừa khéo tránh thoát cái đuôi, tế kiếm trong tay lại đâm vào chỗ sâu hai tấc lúc nãy, hắn hét lên một tiếng, Chu Tước chân hỏa như những sợi dây nhỏ chui vào thân thể thằn lằn.
Thằn lằn đang há mồm muốn đớp hắn, lại vì Chu Tước chân hỏa mà kêu thét đau đớn, thế mà cắn trượt, Quân Trì nhân cơ hội rót càng nhiều Chu Tước chân hỏa vào cơ thể nó.
Tiếng kêu thằn lằn càng thêm thê lương, lăn lồng lộn trên mặt đất.
Quân Trì rút tế kiếm, lộn một vòng tránh con thằn lằn.
Hắn vừa đứng vững, bỗng nghe một tiếng nổ “Đùng!” cực mạnh, con thằn lằn đã tan xác.
Quân Trì học được từ lúc gặp Cự Uế Điểu, áp súc Chu Tước chân hỏa thành những sợi tơ nhỏ, nhờ đó xâm nhập vào cơ thể thằn lằn, Chu Tước chân hỏa chạy trong kinh mạch, nháy mắt đã phá hủy thân thể thằn lằn, nhờ thế không cần trực tiếp chém chết nó, bằng không với lớp da cứng rắn đó, Quân Trì nhất định không phải đối thủ.
Bên kia Quân Yến đã thu Thiết Tinh chuyển hóa âm dương xong, lúc tới chỗ Quân Trì, hắn cũng vừa giết xong Thiết Tinh thú.
Tuy Thiết Tinh thú bị nổ tung, thế nhưng không biến thành thịt nát, chỉ chia thành mấy khối, Quân Trì qua đó, tìm được một viên yêu đan, theo đó phán đoán con thằn lằn vốn là Thiết Tinh thú cấp bảy, mà vừa rồi, Quân Trì lại không thể nhận ra cấp bậc của nó.
Quân Yến đến, hỏi Quân Trì: “Ca ca, sao rồi?”
Quân Trì đưa yêu đan cho Quân Yến: “Đây là yêu đan cấp bảy, thuộc tính Hỏa, cho ngươi đó.”
Quân Yến nhận lấy, Quân Trì lại nói: “Vỏ ngoài yêu thú cực kỳ cứng rắn, ta thấy dùng làm tài liệu hộ pháp rất tốt, cho dù luyện kiếm, cũng được lắm.”
Quân Trì lại mở nhẫn trữ vật, ném toàn bộ xác Thiết Tinh thú vào bên trong.
Đi qua cái ao thứ nhất, hai người tiếp tục tiến về phía trước, mặc dù ở đây có rất nhiều ao, nhưng không phải ao nào cũng có Thiết Tinh, càng không phải ao nào cũng dựng dục nổi Thiết Tinh chuyển hóa âm dương.
Hơn nữa Thiết Tinh thú không nhiều như tưởng tượng, Quân Trì đã tìm ra biện pháp đánh chết Thiết Tinh thú rồi, cả hai cùng hợp sức, chỉ cần nó chủ động tập kích hai người, lập tức sẽ trở thành con mồi, nhưng chỉ cần không chủ động tập kích, hai người cũng không chủ động trêu chọc làm gì.
Khí tức Chu Tước trên người Quân Trì Quân Yến, Thiết Tinh thú có thể cảm nhận rõ ràng, hơi thở Chu Tước, trong mắt Thiết Tinh thú chính là hơi thở Nam Minh Ly Hỏa.
Thiết Tinh thú dựng dục từ ao Thiết Tinh, không phải hùng thư thú kết hợp sinh ra, cho nên thứ nhất không có quan niệm chủng tộc, thứ hai không có ý thức đoàn kết, mỗi lần công kích Quân Trì Quân Yến, đều chỉ hành động một mình, không hề hợp tác, cho nên hai người thực dễ dàng đánh chết tụi nó.
Nhìn Quân Trì Quân Yến lần lượt giết đồng bạn, chúng nó không hề mang tâm báo thù, mà chỉ càng thêm kiêng kị, trốn vào ao Thiết Tinh, chỉ cần Quân Trì Quân Yến đừng có mà động vào cái ao tụi nó là được.
Mà không động ao Thiết Tinh sẽ không chạm mặt Thiết Tinh thú, vậy nên hai người không gặp cuộc chiến nào nữa.
Quân Trì nhìn cái hộp nho nhỏ trong tay, lại có không gian, có thể chứa thật nhiều Thiết Tinh, hai người thu đủ rồi, sẽ không tham thu tiếp nữa, mà vòng qua khu vực này tiếp tục tiến lên phía trước.
Đi được một đoạn, nhìn về phía trước, thấy xuất hiện vô số bậc thang chạy dài, cao trên trăm trượng, dường như ở đó có một tòa cung điện thật lớn.
Mà bậc thang, không phải tùy tiện xây thế, mà đều có mục đích, Quân Trì nói: “Trên bề mặt là Tụ Âm Trận, mỗi bậc thang, chính là một Tụ Âm Trận, có thể hấp thụ toàn bộ âm khí vào đó.”
Lời Quân Trì rất chính xác, dưới bậc thang, có thể cảm nhận được âm khí chạy ngược dòng lên trên, không ngừng tiến thẳng.
Mà Tụ Âm Trận giờ đang ở trạng thái suy yếu, cho nên âm phong hình thành không quá lớn, nhưng so với nơi khác quả thật lớn hơn nhiều.
Mà xung quanh Tụ Âm Trận có những cái ao hình thành Thiết Tinh chuyển hóa âm dương, cho nên không phải thuần âm, ngược lại mang khí tức trung hòa.
Quân Trì nói với Quân Yến, “Thế trận quả thật tinh diệu, chỉ sợ người thiết kế trận, đã suy đoán tới chuyện Thiết Tinh ao lẫn âm khí suy yếu cả rồi, trung tâm trận dưỡng một thứ, chắc chắn không phải âm vật tà ác gì, ngược lại là âm vật mang chính khí.”
Quân Yến đứng dưới bậc thang, một thân hồng y giữa khung cảnh âm u, giống như một ngọn lửa đỏ, phi thường lóa mắt, y hỏi: “Ca ca, chúng ta lên một mình, hay là dẫn bọn họ theo cùng?”
Quân Trì đáp: “Hay cứ mang bọn họ theo. Muốn phá trận, có thể không cần lực lượng của họ, nhưng phá trận rồi, âm khí ở Tụ Âm Trận sẽ chấn động thật mạnh, người trong trận ngược lại bình ổn hơn những người đứng xung quanh trận địa, nếu âm khí chấn động quá mạnh, họ không thể tự bảo vệ mình nổi.”
Quân Yến không nói Quân Trì tốt bụng quá làm chi, chỉ bảo: “Đã vậy, mau gọi họ tới đi.”
Hai người lại lui trở về.
Đài cao trăm trượng, nguy nga hùng hồn sừng sững một nơi, dựa theo bố trí bát quái, trên đỉnh đài cao cung điện, có một thứ hút Âm Dương thiết tinh và âm khí theo một quỹ đạo nhất định, sau đó biến mất trong đó.
Quân Trì Quân Yến trở về chỗ đám người Mặc Phỉ Giang Lưu, phát hiện không chỉ bọn họ, mà cả Liễu Huy Hải và Hàn Mị cũng ở đây.
Quân Trì không nói cho một mình Liễu Huy Hải nghe, mà với tất cả mọi người, nhưng chỉ có Liễu Huy Hải hỏi: “Ngươi với Quân Yến có bị thương không?”
Quân Trì trả lời: “Tốt lắm.”
Tuy chỉ trả lời ngắn gọn, kỳ thực hắn rất cảm động khi Liễu Huy Hải lại quan tâm hai người như thế.
Hoàn chương 78.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook