Tử Cực Thiên Hạ
-
Quyển 1 - Chương 32: Hội đấu giá(nhất)
Editor:HamNguyet
Lý Chiến gặp Vương Tử cúi thấp đầu, cũng không để ý Vương Tử không cho hắn mặt mũi chút nào,ngược lại quang minh chính đại nhìn Vương Tử,ánh mắt ở trên người Vương Tử dạo qua một vòng sau dừng lại biến mất trong bóng đêm sâu nhất trong ánh mắt, thực muốn biết, ánh mắt kia có phải cũng tinh xảo giống như khuôn mặt nàng hay không.
"Uy, Chiến gia, tuy rằng ta cũng rõ ràng ngươi mị lực khôn cùng, nhưng điện hạ nhà ta không muốn để ý ngươi,liền phiền ngươi tự giác thối lui rồi ~" Vệ Tử Sở nhịn không được nói.
Đã thấy Vương Tử cũng không nói lời nào, không phải nàng không nghe đến, mà là, nàng quả thực ở phòng đấu giá phát hiện người của sát thủ liên minh, Enmity có ý gì, hắn làm như vậy là muốn dẫn ai đi ra? Cửu U hay là nàng? Khả năng là nàng có thể bài trừ, chẳng lẽ trong đó còn có huyền cơ gì khác?
Mà Tư Mã Thú nói có một nhóm người khác, cư nhiên là Huyết tộc? Như thế nào lại liên lụy đến quỷ hút máu? Theo nàng biết,thế lực Đông-Tây Phương phân chia phi thường rõ ràng, Huyết tộc sẽ dễ dàng không đặt chân đến địa bàn Đông Phương, tuy rằng nàng có thể nhận ra đây là quỷ hút máu, nhưng cũng không nắm chắc có thể trêu chọc quỷ hút máu!
Vương Tử nhíu mày, sự tình có điểm phức tạp, những thứ khác có thể xem nhẹ, sát thủ liên minh cùng quỷ hút máu lại không thể không coi trọng, một khẩu súng mà thôi, vẫn là Cửu U...
"Vương Tử "
Vương Tử nghĩ không ra nguyên do trong đó, chỉ phân phó Tư Mã Thú cách xa đám quỷ hút máu này một chút, cấp bậc đám quỷ hút máu này hắn không nhìn tới, lại cảm giác được có hơi thở bất đồng tồn tại.
Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến...
"Vương Tử "
Vương Tử thu hồi thần thức, nghe được có người kêu nàng, vừa mới nghĩ tới sự tình,nên không cẩn thận nghe bọn hắn đối thoại, bất quá, vẫn là, lần thứ hai có người kêu tên xưng hô nàng là Vương Tử, lần đầu tiên là Tuệ Viễn phương trượng...
"Ngươi hảo, Lý Chiến "
Đã thấy Vương Tử ngẩng đầu lên nói, dừng một chút bổ sung tên của đối phương, ánh mắt nhìn Lý Chiến trước mặt,một thân bất động khí chất như tùng,đảo qua thật giống Cửu U,chỉ là Cửu U sẽ không lạnh như thế.
Chính là, trong nháy mắt,trong phòng to như vậy đột nhiên tĩnh, hô hấp trong nháy mắt đều đình trệ.
Lý Chiến thẳng tắp nhìn vào ánh mắt Vương Tử, đột nhiên ưng mâu hơi hơi dao động, khóe miệng nổi lên mỉm cười, làm cho khuôn mặt lạnh lùng nhất thời mềm hoá, chợt lóe rồi biến mất.
Chỉ tiếc đưa lưng về phía những người khác,người phía trước duy nhất có thể thấy là Vệ Tử Sở lúc này còn đang giật mình ngốc lăng, chỉ có Vương Tử nhìn thấy, nhưng điều này đối với Vương Tử tựa hồ cũng không có ảnh hưởng gì.
Lý Chiến xoay người trở lại sopha ngồi xuống, trong lòng bỏ thêm một câu "Thật cao hứng nhận thức ngươi".
"Tử Khiêm" Vương Tử nhìn Vệ Tử Khiêm đã sớm ngồi trên ghế sopha bên tay phải nàng.
"Ân, cái gì?" Vệ Tử Khiêm hoài nghi mình nghe lầm, tận lực làm cho thanh âm của mình bình thường hỏi, ngay cả như vậy,trong đầu vẫn không tự chủ được quanh quẩn "Tử Khiêm, Tử Khiêm..."
Hơn nữa,đôi mắt Vương Tử như đêm đen trước mặt,làm cho trên mặt hắn vốn có chút nhợt nhạt ẩn ẩn nổi lên đỏ ửng, hắn thậm chí hoài nghi quá, Vương Tử kỳ thật căn bản không biết tên của hắn.
Vương Tử có chút kỳ quái nhìn phản ứng của Vệ Tử Khiêm, phát sốt sao? Hắn là phàm nhân, có lẽ là thật. Nhưng vẫn phải nói chính sự:
"Đợi lát nữa ta cần lấy danh nghĩa của các ngươi mua một kiện đồ vật."
"Nga, tốt, không thành vấn đề, cái gì vậy? Rất quan trọng sao?"
Vệ Tử Khiêm cười hỏi, tận lực dời đi lực chú ý chính mình, bất quá, đây không phải là vô nghĩa sao, nàng chính là Vương Tử, vật kia nhất định là vô cùng quan trọng!
"Đúng vậy a, Tử Phương cũng muốn biết, Tử tiểu thư muốn mua là cái gì vậy?" Vệ Tử Phương một bên nghe vậy xen vào nói, cười nhìn Vương Tử
Hai vị quản gia cũng không dấu vết nhìn thoáng qua Vương Tử.
"Ta muốn mua súng ngắm,súng bắn tỉa của sát thủ liên minh Nhị Hào" Vương Tử bình thản đáp.
"Nga, không thành vấn đề a!"
Vệ Tử Sở cướp lời nói, trách cứ nhìn thoáng qua Vệ Tử Phương, hắn như thế nào có thể nghi ngờ Vương Tử, đại trưởng lão phải phân phó có thể đáp ứng hết thảy điều kiện của Vương Tử!
"Ha ha, Nhị Hào chính là tay súng thiện xạ, mà cây súng của hắn cũng là tuyệt vô cận hữu xuất từ tay Nhị Hào chính mình thiết kế, nghe nói so với súng hiện tại tiên tiến nhất đang dẫn đầu tốt hơn không ít,số người nhìn chằm chằm vào súng này cũng khá lớn a, Lý Chiến, quân đội cũng rất muốn phải không?" Vệ Tử Phương nói, nhìn đến trên mặt Lý Chiến không chút thay đổi.
"Từ bỏ."
Nghe lời nói này, nói cách khác nguyên bản là muốn, bởi vì Vương Tử muốn, cho nên liền từ bỏ.
"Hắc hắc, Chiến gia! Đủ ý tứ a, nói như vậy, cho dù ta muốn mua, người khác cũng sẽ nghĩ đến ngươi cầm đến quân đội đúng không?"
Lý Chiến không đáp lời, Vương Tử nghe được câu trả lời thuyết phục, cũng tự động xem nhẹ một ít tầm mắt nghi ngờ.
Lúc này,cửa ghế lô lại một lần nữa bị đẩy ra, một thân hình thon dài lười biếng cất bước tiến vào, lắc lắc mái tóc rủ xuống nhìn thoáng qua người trong phòng, tiếp tục lười biếng đi,thân hình đột nhiên chấn động,ngẩng đầu nhìn hướng Vương Tử, sau đó khoa trương cười bước nhanh đi đến trước mặt Vương Tử.
"Oa ~ mỹ nữ, ngươi ở đây a ~" người nọ rất vui vẻ nói, ngồi xuống tay vịn sopha Vương Tử, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Vương Tử.
"Ân" Vương Tử nhìn hắn một cái đáp.
"Sớm biết ngươi cũng ở đây ta liền sớm một chút đến đây!"Thiên Dạ ảo não nói, cũng không tìm thấy những lời khác, trên mặt lộ ra vẻ cười thật to, vui sướng nhìn nhìn y phục trên người Vương Tử.
"Uy uy uy, ngươi làm gì vậy, buông, buông tay" đột nhiên Thiên Dạ kêu lớn,một bàn tay thon dài nắm áo hắn từ phía sau.
"Tại sao là ngươi a bà nam nhân! Mau thả ta ra!"
"Ngươi bảo ta cái gì?"
"Nam, Miểu tỷ, Miểu tỷ còn không được sao, mau thả ta ra!" Cảm giác được phía sau càng tăng thêm lực đạo,vội vàng sửa lời nói.
"Hừ, tiểu tử ngươi càng ngày càng không lễ phép ha!Tiểu tử ngươi ngốc một bên đi!"
"Ta không, ta muốn ở đây!" Thiên Dạ ngoài dự đoán kiên trì nói.
"Ha,ngươi còn có lá gan lớn đúng không,tốt nhất nên im lặng ngốc một bên đi!"
Lý Miểu mệnh lệnh nói, Thiên Dạ từ nhỏ bị Lý Miểu độc hại, chính mình đánh không lại nàng, cho dù đánh thắng được, hắn đường đường là Thiên Dạ cũng không có khả năng động thủ cùng nữ nhân đúng không?Đàng phải dựa vào ghế salon bên cạnh.
"Vương Tử đúng không, ta gọi là Lý Miểu, tam thủy miểu nga ~ "
Lý Miểu tiến lên một bước ngồi trên tay vịn ghế sopha của Vương Tử, nghiêng đầu nói.
Vương Tử ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lý Miểu, Tư Mã Thú phía sau vừa mới nói qua đây là nữ tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hoa Hạ, hơn nữa lại là võ tướng chưa từng có ai! Cùng Lý Chiến có đôi mắt thâm thuý tương tự,vì là nữ tính nên trong ánh mắt đặc biệt mềm mại cũng không thể bỏ qua áp bách hỗn loạn.
"Ngươi mặc là y phục tân trân ny hàng loạt đi? Thiên Dạ tiểu tử kia chính là sống chết không để cho ta, cho dù ta uy hiếp hắn nói muốn đem hắn chộp tới quân đội hắn cũng không cấp, không nghĩ tới hiện tại mặc trên người của ngươi, bất quá, ngươi mặc đích xác nhìn rất đẹp a!"
Đặc điểm lớn nhất của hàng loạt y phục trân ny chính là thoải mái, thậm chí so với chiến phục bộ đội đặc biệt thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa nhìn bề ngoài y phục cùng y phục bình thường không có gì khác biệt.
"Thiên Dạ hiện tại đã đem Hạ Na Duy Tư cấp gia tộc, nói cách khác không còn làm y phục nữa, ai, tuy rằng tiểu tử kia ngốc nghếch, nhưng về phần may vá để sống vẫn làm rất khá."Lý Miểu nói xong trêu tức nhìn Thiên Dạ.
"Uy uy, cái gì về phần may vá để sống a? Bổn đại gia kia gọi là thiết kế, thiết kế!" Thiên Dạ kêu lên, cuối cùng còn lẩm bẩm câu "bà nam nhân"
"Mỹ nữ, ngươi đừng nghe nàng nói bừa, ngươi cần y phục thì cứ việc nói, ta còn có thể giúp ngươi làm a!" Thiên Dạ dừng một chút cùng Vương Tử nói.
"Ân" Vương Tử nhìn ánh mắt Thiên Dạ chờ mong đáp, mà Thiên Dạ nghe được câu trả lời thuyết phục tự cố mục đích bản thân ngây ngô cười.
"Triệu sư gia đến đây" Lý Văn quản gia ở một bên nói,trong phòng tầm mắt của mọi người nhất trí nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy trên hành lang tầng một là một nam nhân trung niên mặc đường trang màu trắng,một đám hắc y bảo tiêu vây quanh đi hướng một ghế lô, mà một nữ tử mặc váy hồng nhạt đi bên cạnh nam nhân trung niên, lại liên tiếp quay đầu nhìn bên này, tựa hồ là nam nhân trung niên nói câu gì đó, nữ tử ngoan ngoãn đi theo vào ghế lô.
"Đêm nay nhất định sẽ bán đấu giá." Vệ Tử Phương đột nhiên nói.
"Đúng vậy a." Lý Miểu nói,không khí trong phòng tựa hồ đột nhiên ngưng trọng không ít.
Lý Chiến gặp Vương Tử cúi thấp đầu, cũng không để ý Vương Tử không cho hắn mặt mũi chút nào,ngược lại quang minh chính đại nhìn Vương Tử,ánh mắt ở trên người Vương Tử dạo qua một vòng sau dừng lại biến mất trong bóng đêm sâu nhất trong ánh mắt, thực muốn biết, ánh mắt kia có phải cũng tinh xảo giống như khuôn mặt nàng hay không.
"Uy, Chiến gia, tuy rằng ta cũng rõ ràng ngươi mị lực khôn cùng, nhưng điện hạ nhà ta không muốn để ý ngươi,liền phiền ngươi tự giác thối lui rồi ~" Vệ Tử Sở nhịn không được nói.
Đã thấy Vương Tử cũng không nói lời nào, không phải nàng không nghe đến, mà là, nàng quả thực ở phòng đấu giá phát hiện người của sát thủ liên minh, Enmity có ý gì, hắn làm như vậy là muốn dẫn ai đi ra? Cửu U hay là nàng? Khả năng là nàng có thể bài trừ, chẳng lẽ trong đó còn có huyền cơ gì khác?
Mà Tư Mã Thú nói có một nhóm người khác, cư nhiên là Huyết tộc? Như thế nào lại liên lụy đến quỷ hút máu? Theo nàng biết,thế lực Đông-Tây Phương phân chia phi thường rõ ràng, Huyết tộc sẽ dễ dàng không đặt chân đến địa bàn Đông Phương, tuy rằng nàng có thể nhận ra đây là quỷ hút máu, nhưng cũng không nắm chắc có thể trêu chọc quỷ hút máu!
Vương Tử nhíu mày, sự tình có điểm phức tạp, những thứ khác có thể xem nhẹ, sát thủ liên minh cùng quỷ hút máu lại không thể không coi trọng, một khẩu súng mà thôi, vẫn là Cửu U...
"Vương Tử "
Vương Tử nghĩ không ra nguyên do trong đó, chỉ phân phó Tư Mã Thú cách xa đám quỷ hút máu này một chút, cấp bậc đám quỷ hút máu này hắn không nhìn tới, lại cảm giác được có hơi thở bất đồng tồn tại.
Chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến...
"Vương Tử "
Vương Tử thu hồi thần thức, nghe được có người kêu nàng, vừa mới nghĩ tới sự tình,nên không cẩn thận nghe bọn hắn đối thoại, bất quá, vẫn là, lần thứ hai có người kêu tên xưng hô nàng là Vương Tử, lần đầu tiên là Tuệ Viễn phương trượng...
"Ngươi hảo, Lý Chiến "
Đã thấy Vương Tử ngẩng đầu lên nói, dừng một chút bổ sung tên của đối phương, ánh mắt nhìn Lý Chiến trước mặt,một thân bất động khí chất như tùng,đảo qua thật giống Cửu U,chỉ là Cửu U sẽ không lạnh như thế.
Chính là, trong nháy mắt,trong phòng to như vậy đột nhiên tĩnh, hô hấp trong nháy mắt đều đình trệ.
Lý Chiến thẳng tắp nhìn vào ánh mắt Vương Tử, đột nhiên ưng mâu hơi hơi dao động, khóe miệng nổi lên mỉm cười, làm cho khuôn mặt lạnh lùng nhất thời mềm hoá, chợt lóe rồi biến mất.
Chỉ tiếc đưa lưng về phía những người khác,người phía trước duy nhất có thể thấy là Vệ Tử Sở lúc này còn đang giật mình ngốc lăng, chỉ có Vương Tử nhìn thấy, nhưng điều này đối với Vương Tử tựa hồ cũng không có ảnh hưởng gì.
Lý Chiến xoay người trở lại sopha ngồi xuống, trong lòng bỏ thêm một câu "Thật cao hứng nhận thức ngươi".
"Tử Khiêm" Vương Tử nhìn Vệ Tử Khiêm đã sớm ngồi trên ghế sopha bên tay phải nàng.
"Ân, cái gì?" Vệ Tử Khiêm hoài nghi mình nghe lầm, tận lực làm cho thanh âm của mình bình thường hỏi, ngay cả như vậy,trong đầu vẫn không tự chủ được quanh quẩn "Tử Khiêm, Tử Khiêm..."
Hơn nữa,đôi mắt Vương Tử như đêm đen trước mặt,làm cho trên mặt hắn vốn có chút nhợt nhạt ẩn ẩn nổi lên đỏ ửng, hắn thậm chí hoài nghi quá, Vương Tử kỳ thật căn bản không biết tên của hắn.
Vương Tử có chút kỳ quái nhìn phản ứng của Vệ Tử Khiêm, phát sốt sao? Hắn là phàm nhân, có lẽ là thật. Nhưng vẫn phải nói chính sự:
"Đợi lát nữa ta cần lấy danh nghĩa của các ngươi mua một kiện đồ vật."
"Nga, tốt, không thành vấn đề, cái gì vậy? Rất quan trọng sao?"
Vệ Tử Khiêm cười hỏi, tận lực dời đi lực chú ý chính mình, bất quá, đây không phải là vô nghĩa sao, nàng chính là Vương Tử, vật kia nhất định là vô cùng quan trọng!
"Đúng vậy a, Tử Phương cũng muốn biết, Tử tiểu thư muốn mua là cái gì vậy?" Vệ Tử Phương một bên nghe vậy xen vào nói, cười nhìn Vương Tử
Hai vị quản gia cũng không dấu vết nhìn thoáng qua Vương Tử.
"Ta muốn mua súng ngắm,súng bắn tỉa của sát thủ liên minh Nhị Hào" Vương Tử bình thản đáp.
"Nga, không thành vấn đề a!"
Vệ Tử Sở cướp lời nói, trách cứ nhìn thoáng qua Vệ Tử Phương, hắn như thế nào có thể nghi ngờ Vương Tử, đại trưởng lão phải phân phó có thể đáp ứng hết thảy điều kiện của Vương Tử!
"Ha ha, Nhị Hào chính là tay súng thiện xạ, mà cây súng của hắn cũng là tuyệt vô cận hữu xuất từ tay Nhị Hào chính mình thiết kế, nghe nói so với súng hiện tại tiên tiến nhất đang dẫn đầu tốt hơn không ít,số người nhìn chằm chằm vào súng này cũng khá lớn a, Lý Chiến, quân đội cũng rất muốn phải không?" Vệ Tử Phương nói, nhìn đến trên mặt Lý Chiến không chút thay đổi.
"Từ bỏ."
Nghe lời nói này, nói cách khác nguyên bản là muốn, bởi vì Vương Tử muốn, cho nên liền từ bỏ.
"Hắc hắc, Chiến gia! Đủ ý tứ a, nói như vậy, cho dù ta muốn mua, người khác cũng sẽ nghĩ đến ngươi cầm đến quân đội đúng không?"
Lý Chiến không đáp lời, Vương Tử nghe được câu trả lời thuyết phục, cũng tự động xem nhẹ một ít tầm mắt nghi ngờ.
Lúc này,cửa ghế lô lại một lần nữa bị đẩy ra, một thân hình thon dài lười biếng cất bước tiến vào, lắc lắc mái tóc rủ xuống nhìn thoáng qua người trong phòng, tiếp tục lười biếng đi,thân hình đột nhiên chấn động,ngẩng đầu nhìn hướng Vương Tử, sau đó khoa trương cười bước nhanh đi đến trước mặt Vương Tử.
"Oa ~ mỹ nữ, ngươi ở đây a ~" người nọ rất vui vẻ nói, ngồi xuống tay vịn sopha Vương Tử, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Vương Tử.
"Ân" Vương Tử nhìn hắn một cái đáp.
"Sớm biết ngươi cũng ở đây ta liền sớm một chút đến đây!"Thiên Dạ ảo não nói, cũng không tìm thấy những lời khác, trên mặt lộ ra vẻ cười thật to, vui sướng nhìn nhìn y phục trên người Vương Tử.
"Uy uy uy, ngươi làm gì vậy, buông, buông tay" đột nhiên Thiên Dạ kêu lớn,một bàn tay thon dài nắm áo hắn từ phía sau.
"Tại sao là ngươi a bà nam nhân! Mau thả ta ra!"
"Ngươi bảo ta cái gì?"
"Nam, Miểu tỷ, Miểu tỷ còn không được sao, mau thả ta ra!" Cảm giác được phía sau càng tăng thêm lực đạo,vội vàng sửa lời nói.
"Hừ, tiểu tử ngươi càng ngày càng không lễ phép ha!Tiểu tử ngươi ngốc một bên đi!"
"Ta không, ta muốn ở đây!" Thiên Dạ ngoài dự đoán kiên trì nói.
"Ha,ngươi còn có lá gan lớn đúng không,tốt nhất nên im lặng ngốc một bên đi!"
Lý Miểu mệnh lệnh nói, Thiên Dạ từ nhỏ bị Lý Miểu độc hại, chính mình đánh không lại nàng, cho dù đánh thắng được, hắn đường đường là Thiên Dạ cũng không có khả năng động thủ cùng nữ nhân đúng không?Đàng phải dựa vào ghế salon bên cạnh.
"Vương Tử đúng không, ta gọi là Lý Miểu, tam thủy miểu nga ~ "
Lý Miểu tiến lên một bước ngồi trên tay vịn ghế sopha của Vương Tử, nghiêng đầu nói.
Vương Tử ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lý Miểu, Tư Mã Thú phía sau vừa mới nói qua đây là nữ tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hoa Hạ, hơn nữa lại là võ tướng chưa từng có ai! Cùng Lý Chiến có đôi mắt thâm thuý tương tự,vì là nữ tính nên trong ánh mắt đặc biệt mềm mại cũng không thể bỏ qua áp bách hỗn loạn.
"Ngươi mặc là y phục tân trân ny hàng loạt đi? Thiên Dạ tiểu tử kia chính là sống chết không để cho ta, cho dù ta uy hiếp hắn nói muốn đem hắn chộp tới quân đội hắn cũng không cấp, không nghĩ tới hiện tại mặc trên người của ngươi, bất quá, ngươi mặc đích xác nhìn rất đẹp a!"
Đặc điểm lớn nhất của hàng loạt y phục trân ny chính là thoải mái, thậm chí so với chiến phục bộ đội đặc biệt thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa nhìn bề ngoài y phục cùng y phục bình thường không có gì khác biệt.
"Thiên Dạ hiện tại đã đem Hạ Na Duy Tư cấp gia tộc, nói cách khác không còn làm y phục nữa, ai, tuy rằng tiểu tử kia ngốc nghếch, nhưng về phần may vá để sống vẫn làm rất khá."Lý Miểu nói xong trêu tức nhìn Thiên Dạ.
"Uy uy, cái gì về phần may vá để sống a? Bổn đại gia kia gọi là thiết kế, thiết kế!" Thiên Dạ kêu lên, cuối cùng còn lẩm bẩm câu "bà nam nhân"
"Mỹ nữ, ngươi đừng nghe nàng nói bừa, ngươi cần y phục thì cứ việc nói, ta còn có thể giúp ngươi làm a!" Thiên Dạ dừng một chút cùng Vương Tử nói.
"Ân" Vương Tử nhìn ánh mắt Thiên Dạ chờ mong đáp, mà Thiên Dạ nghe được câu trả lời thuyết phục tự cố mục đích bản thân ngây ngô cười.
"Triệu sư gia đến đây" Lý Văn quản gia ở một bên nói,trong phòng tầm mắt của mọi người nhất trí nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy trên hành lang tầng một là một nam nhân trung niên mặc đường trang màu trắng,một đám hắc y bảo tiêu vây quanh đi hướng một ghế lô, mà một nữ tử mặc váy hồng nhạt đi bên cạnh nam nhân trung niên, lại liên tiếp quay đầu nhìn bên này, tựa hồ là nam nhân trung niên nói câu gì đó, nữ tử ngoan ngoãn đi theo vào ghế lô.
"Đêm nay nhất định sẽ bán đấu giá." Vệ Tử Phương đột nhiên nói.
"Đúng vậy a." Lý Miểu nói,không khí trong phòng tựa hồ đột nhiên ngưng trọng không ít.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook