Edit: Lily_Carlos

Đối với chuyện hôn nhân của Bạch Thiển thì Bạch Chân cũng nên cân nhắc một chút, không thể làm khó thiên đình quá và cũng không thể làm mất thể diện Thanh Khâu.

Vấn đề trước mắt là hai bọn họ còn chưa biết nhau nha!

Lại qua mấy ngày quả nhiên Tang Tịch kia đã dần thích Thiếu Tân, Bạch Chân lập tức đi bẩm báo cho cha hắn biết, sau khi biết chuyện Hồ Đế tức giận đến mức tai xịt ra khói.

Hắn cân nhắc hai ngày, sau đó thừ dịp Tang Tịch đến Thanh Khâu Hồ Đế khí thế bừng bừng đến thiên đình tìm thiên quân, đợi thiên quân vẫy lui tất cả mọi người Hồ Đế cũng không nhiều lời trực tiếp tế ra một thủy kính.

Này Tang Tịch cũng rất cấp lực, thiên quân vừa ngẩng đầu lên thì thấy hắn đang muốn cường hôn Thiếu Tân, ông ta tức đến mức ngón tay đều rung lên.

Thiên quân cảm thấy mặt mũi ông ta đã bị làm cho mất hết, ông ta miễn cưỡng cời xấu hổ nói với Hồ Đế: “Hồ Đế, chuyện này ngươi yên tâm nhất định bổn quân sẽ cho Thanh Khâu một công đạo.”

Lâu lắm mới thấy lão già này xuống nước như thế, trong lòng Hồ Đế cảm thấy vô cùng sảng khoái nhưng nghĩ đến vẫn còn chính sự nên vẫn phải trang bức.

“Chỉ sợ Thanh Khâu chúng ta không trèo cao nổi nhị điện hạ, tiểu nữ nhi của ta vô tình nhìn thấy cảnh này cho nên nó bị đả kích đến mức dọn đồ đi Côn Luân Khư rồi, còn nói muốn tìm sư phụ nàng làm chủ ta không ngăn nổi nó nha!”

Thiên Quân chỉ cảm thấy mì mắt nặng chịch, ông ta nghĩ phen này ông ta ăn thiệt rồi.

“Vậy ý của Hồ Đế là……”

Khuôn mặt già của Hồ Đế vẫn bầy ra bộ dáng tủi thân: “Nhìn thiên quân nói kia, thực ra ta cũng không có ý gì chỉ là hôn sự này không thành được rồi.”

Trong lòng thiên quân cuống lên, như vậy sao được? Bây giờ Thanh Khâu, Côn Luân Khư, mười dặm rừng đào đều có liên hệ vô cùng chặt chẽ, liên hôn giữa thiên tộc và Thanh Khâu nhất định phải làm.

“Hồ Đế, này… cả tứ hải bát hoang đều đã hiết hôn sự giữa thiên tộc và Thanh Khâu, nếu lúc này chúng ta đổi ý thì rất khó nói ra bên ngoài nha!”

Hồ Đế thở dài: “Đúng vậy, Thanh Khâu chúng ta cũng rất cần mặt mũi nhưng hạnh phúc của nữ nhi vẫn quan trọng hơn, nhị hoàng tử đã định không phải phu quân như ý của nó rồi.”

Lúc này, Tang Tịch trong thủy kính vẫn đang nỗ lực hố cha, hắn đang hứa hẹn với Thiếu Tân là sẽ đi nói với thiên quân sau đó sẽ cưới Thiếu Tân đây!

Thiên Quân vốn định thay con ông ta tẩy trắng nhưng lời lại nghẹn trong cổ, có nói ra cũng không được nên rất xấu hổ……

Hồ Đế thấy không sai biệt lắm liền thu hồi thủy kính, sắc mặt khó coi nói: “Xem ra nhị hoàng tử cũng rất vừa ý với tiểu ba xà này nha! Thanh Khâu ta cũng không muốn hủy đi nhân duyên của người khác, nếu Nhị hoàng tử thích Thanh Khâu chúng ta cũng sẽ bỏ những thứ yêu thích. Nhưng mà chuyện này cũng nên để ý đến danh tiếng, nếu nháo quá lớn khi mọi người đều biết thì Thanh Khâu chúng ta biết giấu mặt vào đâu chứ.”

Thiên Quân thấy việc đã đến nước này ông ta trầm mặc một lát như thế nhận mệnh nói: “Người ngoài chỉ biết Thiên tộc và Thanh Khâu liên hôn, nhưng lại không biết cùng ai liên hôn……”

Trong mắt Hồ Đế hiệ ra một đạo ám quang: “Như thế coi như chuyện được giảu quyết, Thiển Thiển luôn đối đãi với Thiếu Tân như tỷ muội, ta cũng không ngại nhận một nghĩa nữ……”

Đổi một công chúa thật lấy một công chúa giả sao, lúc này thiên quân khổ bao nhiêu thì lát nữa Tang Tịch về sẽ thảm bấy nhiêu.

Đột nhiên ánh mắt của ông ta dừng lại trên bàn để tấu chương, ông ta đột nhiên nảy ra một chủ ý.

Ông ta bình tĩnh nhìn Hồ Đế, Hồ Đế bị ông ta nhìn chằm chằm thì giật mình tự hỏi lão đầu này lại có chủ ý kỳ quái gì vậy?

Lúc này thiên quân đúng là cược mặt mũi mình mà: “Hồ Đế, chuyện của Tang Tịch chúng ta có thể từ từ giải quyết nhưng hôn sự này không thể như thế được, như vậy đi! Thiên tộc ta cũng nên lấy ra chút thành ý có được không, Dạ Hoa… Hồ Đế cảm thấy Dạ Hoa như thế nào?”

Hồ Đế có chút kinh ngạc, thái tử Dạ Hoa không phải là người Tang Tịch có thể so sánh, sau khi Mặc Uyên thượng thần tỉnh dậy các vị thượng thần đã biết Dạ Hoa cũng là nhi tử của phụ thần cũng là đệ đệ ruột của Mặc Uyên thượng thần, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn người khác, mà lão thiên quân lại bỏ được đưa thân phận thiên hậu tương lai cho Thiển Thiển nhà ông?

Hồ Đế nghĩ một lát thì thấy hôn sự này cũng có lời liền làm ra vẻ do dự đồng ý.

“Cũng chỉ có thể làm như vậy, ai, không biết nữ nhi của ta có đồng ý hay không đây!”

Thiên Quân bị nữ nhi nô này chọc cười, lão già chiếm tiện nghi của người ta còn khoe mẽ sao.

Hồ Đế cảm thấy mỹ mãn trở về Thanh Khâu, bảo Hồ Hậu gọi mấy nhi tử và nương tử của chúng tới rồi đem chuyện hôm nay nói rõ ràng, để sau này bọn họ đừng có lỡ miệng, ai hỏi thì phải nói người có hôn ước với Tang Tịch là nghĩa ngữ Thiếu Tân của ông, còn người có hôn ước với Bạch Thiển là thái tử Dạ Hoa, như vậy thì người khác có thể làm gì chứ?

Huyền Nữ và mọi người nhìn nhau, có thể đọc được trong mắt họ một câu hỏi con có loại thao tác này sao?

Vòng đi vòng lại Bạch Thiển và Dạ Hoa vẫn có hôn ước, chẳng qua lần này mặt mũi của Thanh Khâu vẫn giữ được. Nghĩa nữ và thân nữ đều liên hôn với thiên tộc hơn nữa một người còn là thiên hậu tương lai.

Hồ Đế liếc mắt nhìn mấy nhí tử của mình cuối cùng dừng lại trên người Bạch Chân, ông thấy gần đây nhi tử nhà mình trong mắt chỉ có nương tử của nó nên có chút không thuận mắt: “Chân Chân con đến Côn Luân khư gọi Thiển Thiển về đi, nói ta muốn nhận Thiếu Tân làm nghĩa nữ và nói rõ chuyện hôn sự của nó.”

Nói xong lại nhìn thoáng qua Huyền Nữ nói bằng giọng trêu chọc: “Yên tâm, mẫu thân con sẽ chăm sóc nương tử con thật tốt.”

Bạch Chân cười khổ nghĩ thầm tại sao mấy việc khổ sai đều rơi xuống đầu hắn hết vậy……

Huyền Nữ thì lại đỏ mặt, nàng cũng cảm thấy dạo này Bạch Chân dính nàng quá mức nhân dịp này ra ngoài dạo chơi một lát cũng được.

Sau khi Tang Tịch rời khỏi Thanh Khâu Hồ Đế Hồ Hậu gọi Thiếu Tân đến, họ thấy bộ dáng run rẩy của Thiếu Tân hai người cũng không dọa nàng, hai người nói đã biết chuyện của nàng và Tang Tịch cũng nói phương pháp giải quyết cho nàng nghe.

Nước mắt Thiếu Tân chảy xuống nàng cảm kích dập đầu ba cái nức nở nói: “Đa tạ Hồ Đế Hồ Hậu thành toàn Thiếu Tân tự biết bản thân có lỗi với Bạch Thiển thượng tiên sau này Thiếu Tân nhất định sẽ kết cỏ ngậm vành để báo đáp.”

Hồ Đế và Hồ Hậu nhìn nhau cười, cũng là một người có ơn tất báo.

Hồ Hậu đỡ nàng dậy cởi chiếc vòng ngọc màu xanh ra đưa cho nàng: “Cái này coi như lễ gặp mặt của nghĩa mẫu, chút nữa ta sẽ cho người dọn dẹp một cái động phủ khác cho con ở sau đó sẽ phái thêm vài đứa thị nữ qua hầu hạ con, con cũng nên học ra dáng một vị tiểu thư, nghĩa phụ con sẽ nhanh chóng thương lượng với thiên quân về chuyện hôn sự của con.”

Thiếu Tân cảm kích gật đầu: “Đa tạ nghĩa phụ nghĩa mẫu……”

Sau khi chuyện này chấm dứt tảng đá trong lòng Huyền Nữ cũng rơi xuống, nàng cũng yên tâm mà dưỡng thai.

Không đề cập đến chuyện sau khi Tang Tịch về thiên cung thì bị lão thiên quân đánh cho thành cái dạng gì, Bạch Chân đen mặt đi đến Côn Luân khư. Vì Mặc Uyên thượng thần và thái tử Dạ Hoa có một tầng quan hệ, nên hắn gọi Bạch Thiển đến rồi nói từ đầu đến cuối trước mặt Mặc Uyên thượng thần.

Bạch Thiển cũng không hề phản ứng chuyện Tang Tịch và Thiếu Tân, mà nàng lại cảm thấy may mắn vì nàng cảm thấy rất có hứng thú với thái tử Dạ Hoa được đồn đãi rất nhiều kia, nàng trộm nhìn sư phụ ngồi ở trên nhẹ giọng hỏi: “Sư phụ, nghe nói thái tử Dạ Hoa rất giống người, chuyện đó có phải là sự thật không?”

Mặc Uyên suýt nữa bị sặc nước miếng, hắn bất đắc dĩ lắc đầu xem ra hắn qua nuông chiều thập thất đệ tử này rồi nên cái gan của nàng mới lớn như vậy……Nhưng Mặc Uyên vẫn thỏa mãn sự hiếu kỳ của Bạch Thiển: “Không sai.”

Trong lòng Bạch Thiển có chút vui vẻ, nhan sắc của sư phụ đẹp hơn Tang Tịch kia nhiều, xem ra nàng cũng không lỗ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương