Tru Tinh Kiếm Sĩ
Chapter 19

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 19


 

Đêm đó rất yên tĩnh.


 

Tôi đã có một giấc mơ.

 

Một giấc mơ ngắn ngủi về “Tru tinh kiếm sĩ”, một giấc mơ bay bổng như một cánh bướm.

 

Một người đàn ông xuất hiện trong giấc mơ của tôi đang gào thét trên đỉnh núi.

 

Hắn ta gào thét trên đỉnh một ngọn núi đầy xác sống đẫm máu.


 

“***” bất khả chiến bại đã ở đây, và mọi người đều khinh hoàng và co rúm lại trước hắn ta.

 

Ngoại trừ— một người.


 

Vào thời điểm đó, hắn ta được biết đến với cái tên “***”, một người đàn ông được coi là một chiến binh vô song và hắn ta không hề khó chịu về việc đó.

 

Một nhát kiếm vung lên của hắn ta đủ để chia cắt trái đất, và không có gì ngoài những xác chết nằm la liệt trên mặt đất khi hắn ta quay lưng đi.

 

Hắn ta đã để lại một huyền thoại như vậy.

 

Một người lính đội lốt một kiếm sĩ đã đứng lên chống lại chiến binh huyền thoại này.

 

Hành động đối mặt với hắn ta không được coi là một hành động dũng cảm… mà là man rợ.

 

Tuy nhiên, chàng trai đó đã không lùi bước ngay cả khi bị áp lực như vậy, thay vào đó anh tuyên bố như thể đó là một điều đương nhiên—


 

“Nếu ta có thể đánh bại ngươi, ta sẽ tiến lên phía trước một chút nữa .”


 

Chỉ có một điều khác biệt ở người quân nhân bình thường này mà thôi.

 

Lối sống của anh khác xa bình thường, mọi ý định và mục đích của anh đều kỳ lạ.


 

“Tôi muốn làm cho tên tuổi của mình được nổi tiếng trên toàn thế giới.”


 

Nơi này tràn ngập sự im lặng, khi anh tuyên bố một điều như vậy trước mặt một người đàn ông được gọi là “chiến binh vô song”.

 

Nhưng trong tình hình này, người lính nói thêm vài lời như đổ thêm dầu vào lửa, và nói về giấc mơ của mình như thể đó là sự thật.

 

Ngay sau đó, nơi này trở nên sôi sục, và ngay lập tức tất cả những lời chế giễu và nhạo báng đều nhắm vào người lính.

 

Nhưng anh không hề bận tâm một chút nào cả.

 

Không phải anh co rúm lại trong sự sợ hãi vì phải đối đầu với một chiến binh vô song, mà chính xác là vì anh đang chống lại một cá thể hùng mạnh đến mức hắn ta đang cố gắng ăn tươi nuốt sống toàn bộ.

 

Anh khẳng định điều này bằng cách nở một nụ cười toe toét trên khuôn mặt.

 

Anh biết rằng để trở nên mạnh mẽ, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vượt qua giới hạn của bản thân, và chớp lấy thời cơ trong cuộc chiến sinh tử chống lại một người vô cùng khỏe mạnh.


 

Do đó, anh giơ kiếm lên và tiến lên một bước.

 

Với vũ khí duy nhất mà anh có— “ý chí” trong tim —anh vung kiếm một cách phóng khoáng.


 

“Ngươi có thể nghĩ rằng ta chỉ là một chú cá con nhỏ bé, và ta cũng không phủ nhận điều đó. Thoạt nhìn, ta có thể giống như một người sẽ chết trên chiến trường, nhưng đừng đánh đồng ta với những người còn lại.”


 

Anh tuyên bố rằng anh không nhìn chằm chằm xuống đất hay cũng không nhìn lại phía sau, đó là lý do khiến anh khác biệt so với những con côn trùng không có xương sống đó.


 

“Ngươi được cho là vô song, vì vậy ngươi là người mạnh nhất trên thế giới, phải không?”


 

Anh tuyên bố và đặt nghi vấn về thực tế rằng, anh đã chống lại một kẻ thù vô song đã được công nhận.

 

…Vì vậy cuộc chiến giành sự sống của họ bắt đầu bằng một cuộc khiêu khích chưa từng có.

 

Ký ức ngắn ngủi khi trở thành “Tru tinh kiếm sĩ” đã phản ánh cảnh tượng một cách sống động.

 

Đó là khởi đầu của câu chuyện anh hùng về chàng trai, sau này được gọi là “Kiếm Quỷ” và “Tru tinh kiếm sĩ”.

 

Cuộc đời của một người đàn ông tha thiết hy vọng, dám chịu đựng những vết thương lòng, và không ngừng vươn tới một hành động mà những người khác tuyên bố là không thể.

 

Sự rực rỡ và niềm đam mê của anh dành cho "Tru tinh", thứ đặt nền móng cho cuộc đời anh còn chói lọi hơn cả vàng.

 

***


 

“…Không…”


 

Tôi thấy mình đã tỉnh.

 

Qua khung cửa sổ, tôi vẫn có thể nhìn thấy ánh trăng xuyên qua những đám mây và chiếu sáng vào mình.

 

Từ cách nhìn bên ngoài, có vẻ như tôi chưa ngủ chút nào cả.

 

Quang cảnh bên ngoài cửa sổ không thay đổi nhiều, so với ngay trước lúc tôi chìm vào giấc ngủ.


 

“…Tôi đã không mơ thấy anh ấy trong một thời gian dài.”


 

Bằng tất cả sức lực và tinh thần của mình, tôi chỉ tình cờ nhìn thấy một giấc mơ ngắn ngủi và đứt đoạn.

 

Nhờ giấc mơ ngắn ngủi cho thấy cuộc đời của người đàn ông đã từng sống như vậy, mà trái tim đang dao động của tôi đã được nguôi ngoai.

 

Và vì lý do đó, tôi đã cười.


 

“Một nơi mà ngay cả những vệ binh của thủ phủ hoàng gia cũng chết… Nếu tôi, một con người bình thường, có thể sống sót ở một nơi như vậy, tôi tự hỏi liệu mình có thể tiến lên một chút nữa không.”


 

Tôi hỏi những ngôi sao khuất trong mây—


 

Khi con người chết đi, họ có trở thành những ngôi sao không?


 

Đó là điều mà tôi khao khát nói ra, và tôi tin vào điều đó.

 

Vì thế, tôi đã hỏi mong muốn của mình.

 

Ngay từ giây phút đầu tiên mà tôi khao khát được trở thành “Tru tinh kiếm sĩ”, tương lai của tôi đã được định sẵn.

 

Nếu tôi chết trong quá trình này, thì tôi chỉ đến vậy mà thôi.

 

Tôi chắc hẳn cảm thấy tồi tệ cho Sofia và cha tôi, nhưng lộ trình của tôi đã được định sẵn để trở thành “Tru tinh kiếm sĩ”. Tôi cầm kiếm lên và chờ đợi hai năm chỉ để trở thành một người.

 

Bây giờ điều đó sẽ không thay đổi, chẳng có cách gì để thay đổi cả.

 

Cũng giống như cái nóng mà tôi đang cảm thấy.


 

Đây hẳn là định mệnh của tôi.


 

Tôi bật dậy và ngồi bên mép giường, sau đó tôi chuyển sự chú ý sang tay phải và tạo ra một thanh kiếm.

 

Tôi đặt thanh kiếm mình tạo ra ở thắt lưng và đứng dậy.


 

“…Tôi hy vọng cô vẫn còn ở đây.”


 

Nếu tôi đi ra ngoài bằng cửa trước, sẽ có rủi ro là cha mẹ tôi sẽ phát hiện, vì vậy, tôi từ từ mở cửa sổ phòng mình và leo ra ngoài.

 

Và không cần phải nói, trời đã tối.

 

Không thấy một ma nào.

 

Tôi chạy về phía cổng làng, nhưng không thấy ai cả.

 

Tôi không nhìn thấy trưởng làng Alec ở đâu cả.


 

…Tôi đoán mình đã quá chậm trễ rồi.

 

Tôi sợ bỏ ngoài tai những lời nói của cha mình, và ích kỷ bất chấp tất cả những gì ông đã làm cho tôi ngay lúc đó, nên tôi đã ép mình ngủ để quên đi sự việc này.

 

Những suy nghĩ như vậy đang khuấy động trong lòng tôi.

 

Xét theo độ nghiêng của mặt trăng, không còn nhiều thời gian nữa.

 

Tôi bước một bước ra khỏi làng, trong đầu vẫn đang nghĩ rằng họ chắc hẳn phải ở gần đây, và ba bóng người xuất hiện trong tầm nhìn của tôi.

 

May mắn thay, Viera Islebark và những người khác vẫn còn ở đó, họ đang trải bản đồ ra và thảo luận điều gì đó.

 

Và ngay sau khi cảm nhận được sự hiện diện của tôi, cô ta đã nói trước khi tôi kịp gọi cô ta.


 

“…Cậu vẫn cần gì sao?”


 

Cha tôi và Alec hẳn đã nói chuyện với cô ta về điều này.

 

Vẻ mặt của cô ta vẫn giống như búp bê, và rất khó để nói chuyện với một người như vậy.

 

Tuy nhiên, có thể dễ dàng đoán được từ sự xuất hiện của các vệ binh được cho là đi cùng cô ta.


 

“Tôi có vài điều muốn nói với cô.”


 

Cô ta thở dài bực bội và khẽ lắc đầu.


 

“…Cuộc thảo luận của chúng ta đã kết thúc. Tôi e rằng chúng ta không còn gì để nói với nhau nữa.”

 

“…Tôi đoán vậy.”


 

Việc cô ta chuẩn bị rời khỏi làng là minh chứng cho điều đó.

 

Nhưng…

 

Nhưng vẫn…

 

Tôi mạnh dạn nói thêm vài lời.


 

“Tôi có một thỉnh cầu… Làm ơn đưa tôi đi cùng với cô.”


 

Tôi cúi đầu.

 

Nhưng những gì tôi nhận lại chỉ là một tiếng thở dài bực bội.


 

“Tôi nói ra điều này nhất định rất kỳ lạ, nhưng nếu cậu theo dõi tôi, cậu có thể bị chết đấy. Và cậu càng kiêu ngạo và ngu ngốc, cậu càng chết nhanh hơn.”

 

“Tôi không kiêu ngạo, bằng chứng cho điều đó là… tôi muốn đi cùng với cô. Ngoài ra, tôi muốn tận mắt chứng kiến nơi đó như thế nào.”


 

Không phải trong mơ.

 

Không phải hồi tưởng lại ký ức.

 

Mà bằng chính mắt mình trong thế giới thực.


 

Cô ta được gọi là “Công chúa Chiến binh.”

 

Cô ta hẳn phải vô cùng mạnh mẽ, ngay cả vẻ ngoài của cô ta cũng toát lên điều đó.

 

Vì vậy, mặc dù tôi biết rằng điều đó sẽ là thiếu tôn trọng sự quan tâm của cha tôi, và thất hứa với Sofia, nhưng tôi không thể ngăn ý nghĩ rằng tôi muốn đi theo con đường này.

 

Tôi không thể ngừng theo đuổi nó.

 

Đồng thời tôi cũng chán ghét bản thân, tôi cũng hiểu rằng mình sẽ trở nên mù quáng bởi ước mơ trở thành "Tru tinh kiếm sĩ" cho đến tận cuối đời.

 

 

 

——

 

 

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương