Touch Of Enchantment
-
Chương 18
Colin nhấc bổng cô lên như thể cô chỉ nặng bằng Jenny và đưa cô vào căn nhà tranh. Tabitha nép gương mặt đẫm nước mắt vào cổ anh, hít vào hương da thịt của anh. Anh đá cánh cửa đóng lại và đặt cô lên tấm nệm cũ như thể đó là một cái giường phủ hoa hồng. Cô nghĩ đáng lẽ cô phải thấy phiền lòng vì Colin và Regan đã từng chia sẻ tấm nệm đó, nhưng thực tại quá đỗi quý giá để phủ bóng nó bằng quá khứ hay tương lai.
Khi anh đứng phía trên cô, tháo thắt lưng viền bạc, đôi mắt anh đói khát nung nấu đến mức cướp đi hơi thở cô. “Không thể làm khác được, tiểu thư. Nếu em phải bị thiêu, vậy thì chúng ta sẽ bị thiêu cùng nhau.”
Anh kéo áo qua đầu, làm lòa xòa mái tóc đen của anh. Hình ảnh bờ ngực trần của anh khiến miệng Tabitha khô khốc vì ham muốn. Chỉ chưa đầy một tuần trước anh còn là một người xa lạ đối với cô, nhưng giờ cô muốn biết rõ cơ thể anh như cô biết cơ thể mình. Mỗi sợi lông xoăn cứng, mỗi vết thẹo, mỗi inch hấp dẫn trên da anh.
Sắm vai một phù thủy buông thả, cô nắm lấy bàn tay anh và kéo anh lên trên cô. Anh làm theo lời mời gọi của cô không chút phản đối, chìm vào một nụ hôn sâu và ướt át mà chỉ mình nó thôi cũng đã đủ để được gọi là hành động làm tình. Rồi, như thể để chuộc lại sự tinh nghịch đó, anh dịu dàng nhấm nháp những vệt nước mắt còn lại trên má cô. Khi môi anh cọ cọ lên má, hai mí mắt, chỗ trũng nhạy cảm ở môi trên của cô, Tabitha thở dài, lênh đênh trôi dạt trên một đại dương hạnh phúc.
Khi đôi mắt cô run rẩy hé mở, Colin đang âu yếm nhìn xuống cô, khuôn mặt anh khuất bóng trong ánh trăng đang đổ tràn qua cánh cửa mở. “Em sẽ đi nghỉ với anh chứ, tiểu thư?”
Cô đã trông chờ một câu tuyên bố đặt quyền chứ không phải một lời mời. Lời cầu khẩn nhún nhường của người đàn ông quyền lực này chạm vào một cung đàn sâu thẳm trong linh hồn cô. Xòe những ngón tay cô trong tóc anh, cô thì thầm, “Em rất lấy làm vinh hạnh, thưa ngài.”
Cô nghĩ anh sẽ hôn cô lần nữa, nhưng anh khiến cô ngạc nhiên khi kéo cô đứng lên và dịu dàng loay hoay kéo cái váy của Magwyn qua đầu cô. Trước khi Tabitha có thể chuẩn bị cho cơn hoảng hốt ập đến, cô đã ở trong vòng tay anh, trên cơ thể cô không có gì ngoài bùa hộ mệnh. Hai bàn tay cô lao từ ngực đến những sợi loăn xoăn màu kẹo bơ giữa hai đùi cô, rồi đẩm bổ trở lại. Cô biết mình chắc trông rất ngớ ngẩn, cuối cùng cô đành bằng lòng mà xoa xoa cho tóc xù lên.
Colin ngắm cô với sự mê mệt rành rành trước khi tặng cho cô một nụ cười toe làm trái tim cô nện thình thịch. “Anh chưa từng thấy một phụ nữ đỏ hết cả người bao giờ. Đây đúng là một đặc điểm quyến rũ nhất.”
“Thế à, cám ơn anh,” cô trả lời hào hển.
Anh kéo cô lại gần để hôn, nhưng cô đẩy vào hai vai cơ bắp của anh. “Không nhanh thế đâu. Em e là tình trạng khỏa thân trước rõ ràng là đẩy em vào một tình thế bất lợi.”
Anh nhướng một hàng lông mày. “Và em sẽ đề nghị anh làm gì về việc đó đây?”
Cô bồn chồn gật đầu về phía quần bó dài của anh, hoàn toàn say mê phiên bản Colin khôi hài ranh mãnh này. “Anh có thể tống khứ những cái đó đi.”
“Được thôi, tiểu thư. Ước muốn của em là mệnh—“
Tabitha đặt một bàn tay lên miệng anh, cô lắc đầu để cảnh báo. Anh chỉ hôn lên lòng bàn tay cô và gật đầu, trấn an cô rằng thời gian để bàn luận về tình thế khó khăn đó sẽ để sau. Rất lâu sau này.
Khi Colin kéo đôi ủng của anh ra, rồi tháo những mối thắt quần bó và cởi chúng ra, vẻ bình tĩnh ngụy tạo của Tabitha tiêu tan. Phản ứng bản năng đầu tiên của cô là nhảy lùi lại và lên tiếng quả quyết rằng nếu anh nghĩ anh sẽ đẩy thứ đó vào bất cứ đâu trong cô thì anh phải điên rồi. Nhưng cơn hãi hùng con gái của cô bị áp đảo bởi một sự cưỡng bách phải chạm vào anh, phải vuốt những ngón tay run rẩy của cô dọc theo suốt phần cơ thể bị khuấy động mượt như nhung đang bung lên giữa những sợi lông xoăn đen thật táo bạo. Thế là cô làm theo. Và mặc dù cô thề việc này là không thể, cô cảm thấy anh dài ra và cứng hơn nữa dưới bàn tay cô.
Với một tiếng rên rỉ giằng xé, anh dứt ra khỏi cô. Anh ngồi lên mép tấm nệm và vùi mặt vào hai bàn tay, hít thở như thể anh vừa mới chiến đấu chống lại một con rồng.
Tabitha ngây người nhìn bất lực vào tấm lưng cong mạ ánh trăng của anh, chống chọi lại thôi thúc muốn khóc vì cảm giác thất bại. Có phải do cô, với sự thiếu hiểu biết của mình, đã làm một điều không thể chấp nhận được? Có phải cô đã đánh nhử bên trái trong khi lẽ ra cô phải lách sang bên phải?
Hầu như đã quên mất cô đang khỏa thân, cô rón rén đến bên anh và dịu dàng chạm vào vai anh. “Có phải em đã nói gì sai không?”
Anh ngẩng đầu, vẻ mặt anh dằn vặt khiến cô càng thêm sợ. “Không phải do em, Tabitha. Mà do anh.”
Không hề suy nghĩ, Tabitha thốt ra nỗi sợ hãi kinh khủng nhất của bất cứ người phụ nữ độc thân nào sống ở thành phố New York. “Ôi, Chúa ơi, anh không phải bị đồng tính chứ?”
Anh liếc xéo cô một cái nhìn kỳ lạ. “Không, lúc này anh chỉ hơi phiền muộn một chút.”
Tabitha có thể đã cười vì nhẹ nhõm nếu vẻ mặt anh không rầu rĩ đến thế. Cô chờ cho anh nói rõ hơn.
“Nếu anh có đủ khả năng từ chối Regan khi cô ấy hiến dâng cho anh thì có lẽ cô ấy đã không chết. Chính những ham muốn dục vọng vô độ của anh đã khiến một cô gái ngây thơ phải trả giá bằng mạng sống của cô ấy.”
Một cái rùng mình e sợ cùng sự mừng rỡ nhảy nhót trên sống lưng Tabitha. Bản lĩnh phụ nữ của cô có đủ để thỏa mãn những ham muốn đó không?
“Mặc cho những ham muốn đó”—anh lắc đầu như thể để cho tỉnh táo hơn—“không, vì chúng, nên anh đã lập một lời thề sẽ sống độc thân trước khi anh theo đạo. Anh đã thề sẽ giữ bản thân mình trong sạch đến chừng nào anh còn bước dưới ngọn cờ của Chúa. Thế là trong khi những người khác tìm vui với những gái điếm để giải phóng nhu cầu bản năng của họ thì anh quỳ trên hai gối. Cầu nguyện để ngoan cường mà tiếp tục chịu đựng,” anh nói thêm đầy châm biếm.
Cô cau mày, vừa động lòng vừa bối rối vì lời thú nhận của anh. “Em không hiểu. Nếu anh đã sống khổ hạnh trong sáu năm qua, thì anh làm gì trong những nhà thổ ở Ai Cập đó?”
Anh đảo mắt lên trời. “Chờ Arjon.”
Tabitha không biết cô nên cười hay khóc. Cô không thể không đánh giá cao sự mỉa mai khi một trinh nữ cố gắng quyến rũ một anh chàng độc thân.
Cô vỗ vỗ lên vai anh. “Đừng sợ. Việc đó hẳn là chỉ giống như cưỡi một”—cô bỏ từ ‘cái xe đạp’ và ‘con lạc đà’, rồi loay hoay tìm một tham khảo phù hợp hơn—“con ngựa. Một khi anh bắt đầu thì anh sẽ nhớ lại hết thôi.”
Đôi mắt anh lấp lánh ánh thú vị khi anh khum lấy má cô trong bàn tay anh. “Anh chưa quên phải làm thế nào, tiểu thư à. Chỉ là anh muốn em quá nhiều, anh sợ mọi chuyện sẽ kết thúc trước cả khi nó bắt đầu.”
Tabitha thở dài, trái tim cô tan chảy cùng với những nơi khác trên cơ thể cô. “Ôi, anh Colin. Em không phiền lòng một chút vội vàng đâu. Sẽ còn rất nhiều thời gian cho những thứ còn lại mà.”
Nhưng có không nhỉ? Cô cố gắng bỏ qua mối ngờ vực day dứt. Nếu bùa hộ mệnh đã dạy cho cô điều gì đó, thì đó là thời gian quá ngắn ngủi.
Quyết tâm làm yên lòng cô và anh, cô mỉm cười rạng rỡ. “Chúng ta hãy cứ bắt tay vào đi, được không?”
Cô nằm lên tấm nệm và nhắm nghiền mắt lại, chuẩn bị cho phiên bản trung cổ của trích đoạn “phạch-rầm-cám-ơn-cô-nàng.”
“Em đang làm cái khỉ gì thế?”
Cô hé một mắt và thấy Colin đang quắc mắt nhìn xuống cô. “Chờ anh đến làm tình với em.”
“Trông em giống đang chờ người thợ rèn đến nhổ răng hơn.”
Thở dài, cô mở cả hai mắt. Chẳng phải trông anh nên hài lòng hơn với cô vì cô đã quyết định sẽ cam chịu sự vồ vập tham lam của anh bằng sự khoan dung nhân từ à? “Em không quên anh còn một nửa man rợ, anh biết đó. Anh chưa bao giờ có cơ hội đọc tạp chí Cosmo cho nên sẽ không công bằng nếu em đòi hỏi anh phải nhận diện được hết những vùng kích thích trên cơ thể em hay biết chính xác cần nhấn ở đâu nào để khiến em cuồng loạn vì ham muốn.”
Cô chưa từng thấy hàng lông mày biểu cảm đó của anh nhướng cao đến thế bao giờ. “Không, anh nghĩ sẽ không công bằng.” Anh nghiêng người trên cô, vẻ trầm ngâm trong đôi mắt anh làm cho cô run rẩy bất an. “Có lẽ em nói đúng. Có lẽ em nên nhắm mắt lại và chịu đựng sự chăm chút tàn bạo của anh mà không hé nửa lời than van.”
Tabitha làm theo, hơi có chút hoài nghi.
“Và đừng mở mắt ra,” anh thì thầm, áp đôi môi ấm áp của anh dọc theo cổ cô. “Không nhất thiết anh làm gì với em.”
Giọng nói trầm đục của anh nhen lên một cơn rùng mình tăm tối vì thấp thỏm. Khi anh rúc vào chỗ hõm nhạy cảm dưới cổ họng cô, một sự rã rời mơ màng thấm qua tay chân cô.
“Những người phụ nữ ở nhà thổ luôn luôn xem lời thề độc thân của anh như một thách thức,” anh thì thầm giữa những nụ hôn chậm rãi, khêu gợi khi anh nếm da cô. “Trong khi Arjon ở trên lầu hưởng thụ khoái cảm của cậu ấy, bọn họ cá với nhau ai sẽ là người đầu tiên dụ được anh phá bỏ lời thề. Bọn họ trêu chọc nhau bằng cách vây quanh anh và miêu tả thật tỉ mỉ tất cả những thứ xấu xa tội lỗi bọn họ muốn làm với anh và những gì họ muốn anh làm cho họ.”
“Ôi,” Tabitha thở ra khi miệng anh thơ thẩn xuống thấp hơn, trượt qua đường cong ở mỗi bên ngực cô với sự dịu dàng tuyệt diệu.
“Anh chưa từng thấy thứ Cosmo đó của em, nhưng bọn họ đã chỉ cho anh thấy những bản viết tay có hình minh họa cổ xưa trong đó miêu tả nghệ thuật yêu đương để kiểm tra cả về sự lanh lợi và trí tưởng tưởng của hai người tình. Anh thấy chúng rất bổ ích.”
“Ôi!” Lần này giọng cô vang lên nghe như ở ngưỡng giữa một tiếng thét và một tiếng nức nở. Tiêng nức nở trầm xuống thành tiếng rên rỉ khi anh liếm một đỉnh ngực căng phồng, lưỡi anh nhám như lưỡi một con mèo, nhưng lại mượt như lụa. Niềm tin ảo tưởng rằng khúc dạo đầu chỉ được sáng chế ra vào thế kỷ 21 của cô tan chảy như kẹo đường dưới nụ hôn khêu gợi của anh.
Khi anh kéo núm vú cô vào miệng và mút, khuấy động một sự co giật đáp lại tận sâu bên trong cô, cô luồn hai tay vào tóc anh. “Ôi, Colin, em cứ nghĩ anh không thể chờ.”
Anh đẩy lưỡi vào rốn cô, gợi lên một cơn rùng mình chấn động ban sơ hơn nữa. “À, nhưng những phụ nữ tinh khôn đó cũng đã chỉ cho anh là một người đàn ông có thể trì hoãn khoái lạc của anh ta để kéo dài khoái cảm của người tình.”
“Nhưng anh đã trì hoãn khoái cảm của anh sáu năm rồi và nếu anh kéo dài thêm nữa, em nghĩ em sẽ chết,” cô rền rĩ.
“Vậy thì em sẽ phải chịu đựng cái chết ngọt ngào nhất của một người phụ nữ.”
Hai mắt cô mở bừng ra, nhưng anh cảnh báo, “Không ti hí. Những kẻ man rợ như anh không có kiên nhẫn với trò ti hí đâu.”
Thậm chí với đôi mắt nhắm, Tabitha có thể cảm thấy ánh mắt anh thiêu đốt khắp làn da trần của cô, cảm giác còn thật còn hơn cả một sự đụng chạm. Hay chí ít cô nghĩ thế cho đến khi những ngón tay anh chạm vào những lọn loăn xoăn giữa hai chân cô. Thút thít trong sự e thẹn tiềm tàng, cô xoay mặt vào nệm trong khi Colin vuốt ve và vỗ về cô. Khi cô gần như rên rừ rừ vì khoái cảm, những ngón tay anh luồn vào sâu hơn, xuyên qua những sợi lông ẩm ướt.
“Nếu anh không phải là một kẻ man rợ thiếu hiểu biết và anh muốn khiến em cuồng loạn vì ham muốn, có thể anh sẽ chạm vào em ở nơi này.” Đầu ngón tay anh phớt nhẹ vào cái nụ nhỏ nhạy cảm kia khiến cô thở gấp sung sướng. “Hay ở đây.”
Những ngón tay khéo léo của anh chìm xuống thấp hơn nữa, dịu dàng khám phá như thể anh đang hé mở cánh của một bông hoa mỏng manh để tìm kiếm những giọt mật hoa bên trong.
Tiếng thút thít của Tabitha trầm xuống thành tiếng rên rỉ. Qua một màn sương mù hạnh phúc, cô cảm thấy hai bàn tay Colin vuốt ve trên đùi cô, mở chúng ra. Cô cứng người, chuẩn bị cho một sự xâm nhập xa lạ, chỉ để sửng sốt nhận ra không phải cơ thể đàn ông anh đang áp vào cô, mà là—ôi, không thể ngờ được—miệng anh. Cô ưỡn cong lưng rời khỏi tấm nệm, hoàn toàn mê đắm bởi sự ngọt ngào nóng bỏng, ẩm ướt của môi anh, cái ve vuốt kỳ diệu của lưỡi anh.
Colin đã không đầu hàng những mưu chước của những phụ nữ suy đồi kia, nhưng anh hẳn phải ghi nhớ những lời cám dỗ thì thầm của họ. Anh chứng tỏ anh là một bậc thầy của óc sáng tạo quỷ quái, cầm tù cô trong bóng tối và nhu cầu của bản thân cô cho đến khi khoái cảm nóng chảy tràn ra từ nơi sâu thẳm trong cô. Khi cô đang lơ lửng bên bờ vực của sự mất trí, anh lấp đầy nơi trống rỗng nhức nhối đó bằng một ngón tay thật cứng. Cô hét lên tên anh khi những đợt sóng ngất ngây làm rung chuyển cả cơ thể cô.
Và rồi anh ở trên cô như cái ngày đầu tiên họ gặp nhau trên đồng cỏ đó, hôn lên cổ họng mướt mồ hồi và thì thầm vào tai cô. “Cái đó, tiểu thư, là những gì anh sẽ làm nếu anh là một người đủ hiểu biết để khiến em cuồng loạn vì ham muốn.”
Không chịu thụ động thêm nữa, Tabitha nắm chặt hai bàn tay trong tóc anh và kéo môi anh đến môi cô. Đến lượt anh rên rỉ sung sướng khi lưỡi họ quấn lấy nhau trong sự đồng điệu ngọt ngào. Sự xáo động trong cô đã bị thay thế bằng một thôi thúc ban sơ phải khiến anh cuồng loạn vì ham muốn, khiến anh hét lên tên cô như thể đó là một câu thần chú màu nhiệm. Nơi ẩm ướt trong cô hồi hộp trông chờ sự chăm chút của anh và cô biết qua cảm giác về anh, nóng bỏng và nặng nề bên bụng cô, rằng anh còn hơn cả sẵn sàng để trao nó cho cô.
Cô mở rộng đùi mời gọi anh, nhưng chẳng cần phải dẫn anh vào trong cô. Anh tìm thấy cốt lõi trong cô với bản năng không hề nhầm lẫn, gầm gừ trong miệng cô khi anh đâm sâu và mạnh, lấp đầy cô đến tận cùng.
Tabitha đã chuẩn bị cho một sự đau rát khó chịu; cô đã không trông chờ cơn đau như xé này khi cơ thể cô cương quyết vùng vẫy để đón nhận anh. Cô cắn môi, nhưng một tiếng thét lanh lảnh vẫn bật ra.
Colin đóng băng lại. Anh bất động hoàn toàn đến mức cô có thể cảm thấy cơ thể cô đang rộn ràng chấn động bao quanh anh với mỗi nhịp tim đập. Cô mở mắt để thấy anh đang ngây người nhìn xuống cô với một vẻ bối rối vì kinh ngạc và sửng sốt. Nếu cô không biết rõ hơn, chắc cô đã nghĩ mình lừa dối anh lần thứ hai.
Chỉ mong xóa đi vẻ mặt khó giải thích của anh, cô ôm hai chân quanh eo anh và vụng về nẩy hông lên.
Colin ngửa đầu ra sau với một tiếng rên rỉ thấp trong yết hầu, rồi lắc đầu như thể để tránh một câu thần chú. Anh khum lấy khuôn mặt cô trong hai bàn tay anh và hôn cô lần nữa, sự đụng chạm của anh vừa dữ dội vừa sùng kính. Khi cơ thể anh bắt đầu di chuyển bên trong cô trong một nhịp điệu uyển chuyển vừa âu yếm vừa khoan thai, sự đau đớn của cô trôi dần thành một sự nhức nhối hoàn toàn khác—một sự nhức nhối mong mỏi đến tuyệt vọng cho người đàn ông mà cô yêu đẩy sâu vào trong cô, một sự nhức nhối đòi phải được thỏa mãn. Và anh đã thỏa mãn cô, ve vuốt miệng cô bằng lưỡi anh và cơ thể cô bằng vật đàn ông của anh cho đến khi cô gặp mỗi cú thúc của anh bằng một cú đẩy của cô.
Chỉ đến khi đó anh mới giải phóng bản thân sau sáu năm ép xác khổ ải. Chỉ đến khi đó anh mới hét lên tên cô và để cho niềm hạnh phúc đổ tràn ra trong một sự phun trào mạnh mẽ. Tabitha hét lên niềm vui sướng của cô khi anh chìm sâu đến tận cùng trong cô, rùng mình co giật trong sự hoàn thiện kỳ diệu.
Họ nằm cuộn trong vòng tay nhau, hơi thở hòa quyện, hai cơ thể rã rời ướt đẫm mồ hôi, hai trái tim đập một bản hòa âm hoàn hảo, như thể họ vẫn còn là một.
Cho đến khi Colin nhấc đầu lên để quắc mắt với cô. “Em đã không…?”
Tabitha kiêu hãnh gật đầu. “Ồ, rồi chứ, em đã. Lúc trước ấy.”
“Nhưng không phải lúc anh…”
“Tất nhiên là không. Phụ nữ không được tạo ra cho việc đó. Cực đỉnh chung cho cả hai người chỉ là một chuyện hoang đường như Chân To và Những con kỳ lân hay những kị sĩ”—giọng cô nhỏ dần thành tiếng thì thầm khi cô chớp mắt nhìn lên anh—“trong bộ giáp sáng ngời.”
Một nụ cười chậm chạp, nguy hiểm cong trên môi anh. “Thế hả, tiểu thư?”
Tabitha thét nhỏ vì ngạc nhiên khi Colin dịu dàng hướng dẫn cô nằm sấp lại. “Anh rất sung sướng khi chứng minh được em sai phải không?” cô hỏi mà hổn hển không kịp thở.
Anh chạm nhẹ môi lên gáy cô, khiến cô run rẩy chờ đợi. “Không nhiều bằng sự sung sướng mà nó sẽ mang lại cho em đâu.”
Khi anh đứng phía trên cô, tháo thắt lưng viền bạc, đôi mắt anh đói khát nung nấu đến mức cướp đi hơi thở cô. “Không thể làm khác được, tiểu thư. Nếu em phải bị thiêu, vậy thì chúng ta sẽ bị thiêu cùng nhau.”
Anh kéo áo qua đầu, làm lòa xòa mái tóc đen của anh. Hình ảnh bờ ngực trần của anh khiến miệng Tabitha khô khốc vì ham muốn. Chỉ chưa đầy một tuần trước anh còn là một người xa lạ đối với cô, nhưng giờ cô muốn biết rõ cơ thể anh như cô biết cơ thể mình. Mỗi sợi lông xoăn cứng, mỗi vết thẹo, mỗi inch hấp dẫn trên da anh.
Sắm vai một phù thủy buông thả, cô nắm lấy bàn tay anh và kéo anh lên trên cô. Anh làm theo lời mời gọi của cô không chút phản đối, chìm vào một nụ hôn sâu và ướt át mà chỉ mình nó thôi cũng đã đủ để được gọi là hành động làm tình. Rồi, như thể để chuộc lại sự tinh nghịch đó, anh dịu dàng nhấm nháp những vệt nước mắt còn lại trên má cô. Khi môi anh cọ cọ lên má, hai mí mắt, chỗ trũng nhạy cảm ở môi trên của cô, Tabitha thở dài, lênh đênh trôi dạt trên một đại dương hạnh phúc.
Khi đôi mắt cô run rẩy hé mở, Colin đang âu yếm nhìn xuống cô, khuôn mặt anh khuất bóng trong ánh trăng đang đổ tràn qua cánh cửa mở. “Em sẽ đi nghỉ với anh chứ, tiểu thư?”
Cô đã trông chờ một câu tuyên bố đặt quyền chứ không phải một lời mời. Lời cầu khẩn nhún nhường của người đàn ông quyền lực này chạm vào một cung đàn sâu thẳm trong linh hồn cô. Xòe những ngón tay cô trong tóc anh, cô thì thầm, “Em rất lấy làm vinh hạnh, thưa ngài.”
Cô nghĩ anh sẽ hôn cô lần nữa, nhưng anh khiến cô ngạc nhiên khi kéo cô đứng lên và dịu dàng loay hoay kéo cái váy của Magwyn qua đầu cô. Trước khi Tabitha có thể chuẩn bị cho cơn hoảng hốt ập đến, cô đã ở trong vòng tay anh, trên cơ thể cô không có gì ngoài bùa hộ mệnh. Hai bàn tay cô lao từ ngực đến những sợi loăn xoăn màu kẹo bơ giữa hai đùi cô, rồi đẩm bổ trở lại. Cô biết mình chắc trông rất ngớ ngẩn, cuối cùng cô đành bằng lòng mà xoa xoa cho tóc xù lên.
Colin ngắm cô với sự mê mệt rành rành trước khi tặng cho cô một nụ cười toe làm trái tim cô nện thình thịch. “Anh chưa từng thấy một phụ nữ đỏ hết cả người bao giờ. Đây đúng là một đặc điểm quyến rũ nhất.”
“Thế à, cám ơn anh,” cô trả lời hào hển.
Anh kéo cô lại gần để hôn, nhưng cô đẩy vào hai vai cơ bắp của anh. “Không nhanh thế đâu. Em e là tình trạng khỏa thân trước rõ ràng là đẩy em vào một tình thế bất lợi.”
Anh nhướng một hàng lông mày. “Và em sẽ đề nghị anh làm gì về việc đó đây?”
Cô bồn chồn gật đầu về phía quần bó dài của anh, hoàn toàn say mê phiên bản Colin khôi hài ranh mãnh này. “Anh có thể tống khứ những cái đó đi.”
“Được thôi, tiểu thư. Ước muốn của em là mệnh—“
Tabitha đặt một bàn tay lên miệng anh, cô lắc đầu để cảnh báo. Anh chỉ hôn lên lòng bàn tay cô và gật đầu, trấn an cô rằng thời gian để bàn luận về tình thế khó khăn đó sẽ để sau. Rất lâu sau này.
Khi Colin kéo đôi ủng của anh ra, rồi tháo những mối thắt quần bó và cởi chúng ra, vẻ bình tĩnh ngụy tạo của Tabitha tiêu tan. Phản ứng bản năng đầu tiên của cô là nhảy lùi lại và lên tiếng quả quyết rằng nếu anh nghĩ anh sẽ đẩy thứ đó vào bất cứ đâu trong cô thì anh phải điên rồi. Nhưng cơn hãi hùng con gái của cô bị áp đảo bởi một sự cưỡng bách phải chạm vào anh, phải vuốt những ngón tay run rẩy của cô dọc theo suốt phần cơ thể bị khuấy động mượt như nhung đang bung lên giữa những sợi lông xoăn đen thật táo bạo. Thế là cô làm theo. Và mặc dù cô thề việc này là không thể, cô cảm thấy anh dài ra và cứng hơn nữa dưới bàn tay cô.
Với một tiếng rên rỉ giằng xé, anh dứt ra khỏi cô. Anh ngồi lên mép tấm nệm và vùi mặt vào hai bàn tay, hít thở như thể anh vừa mới chiến đấu chống lại một con rồng.
Tabitha ngây người nhìn bất lực vào tấm lưng cong mạ ánh trăng của anh, chống chọi lại thôi thúc muốn khóc vì cảm giác thất bại. Có phải do cô, với sự thiếu hiểu biết của mình, đã làm một điều không thể chấp nhận được? Có phải cô đã đánh nhử bên trái trong khi lẽ ra cô phải lách sang bên phải?
Hầu như đã quên mất cô đang khỏa thân, cô rón rén đến bên anh và dịu dàng chạm vào vai anh. “Có phải em đã nói gì sai không?”
Anh ngẩng đầu, vẻ mặt anh dằn vặt khiến cô càng thêm sợ. “Không phải do em, Tabitha. Mà do anh.”
Không hề suy nghĩ, Tabitha thốt ra nỗi sợ hãi kinh khủng nhất của bất cứ người phụ nữ độc thân nào sống ở thành phố New York. “Ôi, Chúa ơi, anh không phải bị đồng tính chứ?”
Anh liếc xéo cô một cái nhìn kỳ lạ. “Không, lúc này anh chỉ hơi phiền muộn một chút.”
Tabitha có thể đã cười vì nhẹ nhõm nếu vẻ mặt anh không rầu rĩ đến thế. Cô chờ cho anh nói rõ hơn.
“Nếu anh có đủ khả năng từ chối Regan khi cô ấy hiến dâng cho anh thì có lẽ cô ấy đã không chết. Chính những ham muốn dục vọng vô độ của anh đã khiến một cô gái ngây thơ phải trả giá bằng mạng sống của cô ấy.”
Một cái rùng mình e sợ cùng sự mừng rỡ nhảy nhót trên sống lưng Tabitha. Bản lĩnh phụ nữ của cô có đủ để thỏa mãn những ham muốn đó không?
“Mặc cho những ham muốn đó”—anh lắc đầu như thể để cho tỉnh táo hơn—“không, vì chúng, nên anh đã lập một lời thề sẽ sống độc thân trước khi anh theo đạo. Anh đã thề sẽ giữ bản thân mình trong sạch đến chừng nào anh còn bước dưới ngọn cờ của Chúa. Thế là trong khi những người khác tìm vui với những gái điếm để giải phóng nhu cầu bản năng của họ thì anh quỳ trên hai gối. Cầu nguyện để ngoan cường mà tiếp tục chịu đựng,” anh nói thêm đầy châm biếm.
Cô cau mày, vừa động lòng vừa bối rối vì lời thú nhận của anh. “Em không hiểu. Nếu anh đã sống khổ hạnh trong sáu năm qua, thì anh làm gì trong những nhà thổ ở Ai Cập đó?”
Anh đảo mắt lên trời. “Chờ Arjon.”
Tabitha không biết cô nên cười hay khóc. Cô không thể không đánh giá cao sự mỉa mai khi một trinh nữ cố gắng quyến rũ một anh chàng độc thân.
Cô vỗ vỗ lên vai anh. “Đừng sợ. Việc đó hẳn là chỉ giống như cưỡi một”—cô bỏ từ ‘cái xe đạp’ và ‘con lạc đà’, rồi loay hoay tìm một tham khảo phù hợp hơn—“con ngựa. Một khi anh bắt đầu thì anh sẽ nhớ lại hết thôi.”
Đôi mắt anh lấp lánh ánh thú vị khi anh khum lấy má cô trong bàn tay anh. “Anh chưa quên phải làm thế nào, tiểu thư à. Chỉ là anh muốn em quá nhiều, anh sợ mọi chuyện sẽ kết thúc trước cả khi nó bắt đầu.”
Tabitha thở dài, trái tim cô tan chảy cùng với những nơi khác trên cơ thể cô. “Ôi, anh Colin. Em không phiền lòng một chút vội vàng đâu. Sẽ còn rất nhiều thời gian cho những thứ còn lại mà.”
Nhưng có không nhỉ? Cô cố gắng bỏ qua mối ngờ vực day dứt. Nếu bùa hộ mệnh đã dạy cho cô điều gì đó, thì đó là thời gian quá ngắn ngủi.
Quyết tâm làm yên lòng cô và anh, cô mỉm cười rạng rỡ. “Chúng ta hãy cứ bắt tay vào đi, được không?”
Cô nằm lên tấm nệm và nhắm nghiền mắt lại, chuẩn bị cho phiên bản trung cổ của trích đoạn “phạch-rầm-cám-ơn-cô-nàng.”
“Em đang làm cái khỉ gì thế?”
Cô hé một mắt và thấy Colin đang quắc mắt nhìn xuống cô. “Chờ anh đến làm tình với em.”
“Trông em giống đang chờ người thợ rèn đến nhổ răng hơn.”
Thở dài, cô mở cả hai mắt. Chẳng phải trông anh nên hài lòng hơn với cô vì cô đã quyết định sẽ cam chịu sự vồ vập tham lam của anh bằng sự khoan dung nhân từ à? “Em không quên anh còn một nửa man rợ, anh biết đó. Anh chưa bao giờ có cơ hội đọc tạp chí Cosmo cho nên sẽ không công bằng nếu em đòi hỏi anh phải nhận diện được hết những vùng kích thích trên cơ thể em hay biết chính xác cần nhấn ở đâu nào để khiến em cuồng loạn vì ham muốn.”
Cô chưa từng thấy hàng lông mày biểu cảm đó của anh nhướng cao đến thế bao giờ. “Không, anh nghĩ sẽ không công bằng.” Anh nghiêng người trên cô, vẻ trầm ngâm trong đôi mắt anh làm cho cô run rẩy bất an. “Có lẽ em nói đúng. Có lẽ em nên nhắm mắt lại và chịu đựng sự chăm chút tàn bạo của anh mà không hé nửa lời than van.”
Tabitha làm theo, hơi có chút hoài nghi.
“Và đừng mở mắt ra,” anh thì thầm, áp đôi môi ấm áp của anh dọc theo cổ cô. “Không nhất thiết anh làm gì với em.”
Giọng nói trầm đục của anh nhen lên một cơn rùng mình tăm tối vì thấp thỏm. Khi anh rúc vào chỗ hõm nhạy cảm dưới cổ họng cô, một sự rã rời mơ màng thấm qua tay chân cô.
“Những người phụ nữ ở nhà thổ luôn luôn xem lời thề độc thân của anh như một thách thức,” anh thì thầm giữa những nụ hôn chậm rãi, khêu gợi khi anh nếm da cô. “Trong khi Arjon ở trên lầu hưởng thụ khoái cảm của cậu ấy, bọn họ cá với nhau ai sẽ là người đầu tiên dụ được anh phá bỏ lời thề. Bọn họ trêu chọc nhau bằng cách vây quanh anh và miêu tả thật tỉ mỉ tất cả những thứ xấu xa tội lỗi bọn họ muốn làm với anh và những gì họ muốn anh làm cho họ.”
“Ôi,” Tabitha thở ra khi miệng anh thơ thẩn xuống thấp hơn, trượt qua đường cong ở mỗi bên ngực cô với sự dịu dàng tuyệt diệu.
“Anh chưa từng thấy thứ Cosmo đó của em, nhưng bọn họ đã chỉ cho anh thấy những bản viết tay có hình minh họa cổ xưa trong đó miêu tả nghệ thuật yêu đương để kiểm tra cả về sự lanh lợi và trí tưởng tưởng của hai người tình. Anh thấy chúng rất bổ ích.”
“Ôi!” Lần này giọng cô vang lên nghe như ở ngưỡng giữa một tiếng thét và một tiếng nức nở. Tiêng nức nở trầm xuống thành tiếng rên rỉ khi anh liếm một đỉnh ngực căng phồng, lưỡi anh nhám như lưỡi một con mèo, nhưng lại mượt như lụa. Niềm tin ảo tưởng rằng khúc dạo đầu chỉ được sáng chế ra vào thế kỷ 21 của cô tan chảy như kẹo đường dưới nụ hôn khêu gợi của anh.
Khi anh kéo núm vú cô vào miệng và mút, khuấy động một sự co giật đáp lại tận sâu bên trong cô, cô luồn hai tay vào tóc anh. “Ôi, Colin, em cứ nghĩ anh không thể chờ.”
Anh đẩy lưỡi vào rốn cô, gợi lên một cơn rùng mình chấn động ban sơ hơn nữa. “À, nhưng những phụ nữ tinh khôn đó cũng đã chỉ cho anh là một người đàn ông có thể trì hoãn khoái lạc của anh ta để kéo dài khoái cảm của người tình.”
“Nhưng anh đã trì hoãn khoái cảm của anh sáu năm rồi và nếu anh kéo dài thêm nữa, em nghĩ em sẽ chết,” cô rền rĩ.
“Vậy thì em sẽ phải chịu đựng cái chết ngọt ngào nhất của một người phụ nữ.”
Hai mắt cô mở bừng ra, nhưng anh cảnh báo, “Không ti hí. Những kẻ man rợ như anh không có kiên nhẫn với trò ti hí đâu.”
Thậm chí với đôi mắt nhắm, Tabitha có thể cảm thấy ánh mắt anh thiêu đốt khắp làn da trần của cô, cảm giác còn thật còn hơn cả một sự đụng chạm. Hay chí ít cô nghĩ thế cho đến khi những ngón tay anh chạm vào những lọn loăn xoăn giữa hai chân cô. Thút thít trong sự e thẹn tiềm tàng, cô xoay mặt vào nệm trong khi Colin vuốt ve và vỗ về cô. Khi cô gần như rên rừ rừ vì khoái cảm, những ngón tay anh luồn vào sâu hơn, xuyên qua những sợi lông ẩm ướt.
“Nếu anh không phải là một kẻ man rợ thiếu hiểu biết và anh muốn khiến em cuồng loạn vì ham muốn, có thể anh sẽ chạm vào em ở nơi này.” Đầu ngón tay anh phớt nhẹ vào cái nụ nhỏ nhạy cảm kia khiến cô thở gấp sung sướng. “Hay ở đây.”
Những ngón tay khéo léo của anh chìm xuống thấp hơn nữa, dịu dàng khám phá như thể anh đang hé mở cánh của một bông hoa mỏng manh để tìm kiếm những giọt mật hoa bên trong.
Tiếng thút thít của Tabitha trầm xuống thành tiếng rên rỉ. Qua một màn sương mù hạnh phúc, cô cảm thấy hai bàn tay Colin vuốt ve trên đùi cô, mở chúng ra. Cô cứng người, chuẩn bị cho một sự xâm nhập xa lạ, chỉ để sửng sốt nhận ra không phải cơ thể đàn ông anh đang áp vào cô, mà là—ôi, không thể ngờ được—miệng anh. Cô ưỡn cong lưng rời khỏi tấm nệm, hoàn toàn mê đắm bởi sự ngọt ngào nóng bỏng, ẩm ướt của môi anh, cái ve vuốt kỳ diệu của lưỡi anh.
Colin đã không đầu hàng những mưu chước của những phụ nữ suy đồi kia, nhưng anh hẳn phải ghi nhớ những lời cám dỗ thì thầm của họ. Anh chứng tỏ anh là một bậc thầy của óc sáng tạo quỷ quái, cầm tù cô trong bóng tối và nhu cầu của bản thân cô cho đến khi khoái cảm nóng chảy tràn ra từ nơi sâu thẳm trong cô. Khi cô đang lơ lửng bên bờ vực của sự mất trí, anh lấp đầy nơi trống rỗng nhức nhối đó bằng một ngón tay thật cứng. Cô hét lên tên anh khi những đợt sóng ngất ngây làm rung chuyển cả cơ thể cô.
Và rồi anh ở trên cô như cái ngày đầu tiên họ gặp nhau trên đồng cỏ đó, hôn lên cổ họng mướt mồ hồi và thì thầm vào tai cô. “Cái đó, tiểu thư, là những gì anh sẽ làm nếu anh là một người đủ hiểu biết để khiến em cuồng loạn vì ham muốn.”
Không chịu thụ động thêm nữa, Tabitha nắm chặt hai bàn tay trong tóc anh và kéo môi anh đến môi cô. Đến lượt anh rên rỉ sung sướng khi lưỡi họ quấn lấy nhau trong sự đồng điệu ngọt ngào. Sự xáo động trong cô đã bị thay thế bằng một thôi thúc ban sơ phải khiến anh cuồng loạn vì ham muốn, khiến anh hét lên tên cô như thể đó là một câu thần chú màu nhiệm. Nơi ẩm ướt trong cô hồi hộp trông chờ sự chăm chút của anh và cô biết qua cảm giác về anh, nóng bỏng và nặng nề bên bụng cô, rằng anh còn hơn cả sẵn sàng để trao nó cho cô.
Cô mở rộng đùi mời gọi anh, nhưng chẳng cần phải dẫn anh vào trong cô. Anh tìm thấy cốt lõi trong cô với bản năng không hề nhầm lẫn, gầm gừ trong miệng cô khi anh đâm sâu và mạnh, lấp đầy cô đến tận cùng.
Tabitha đã chuẩn bị cho một sự đau rát khó chịu; cô đã không trông chờ cơn đau như xé này khi cơ thể cô cương quyết vùng vẫy để đón nhận anh. Cô cắn môi, nhưng một tiếng thét lanh lảnh vẫn bật ra.
Colin đóng băng lại. Anh bất động hoàn toàn đến mức cô có thể cảm thấy cơ thể cô đang rộn ràng chấn động bao quanh anh với mỗi nhịp tim đập. Cô mở mắt để thấy anh đang ngây người nhìn xuống cô với một vẻ bối rối vì kinh ngạc và sửng sốt. Nếu cô không biết rõ hơn, chắc cô đã nghĩ mình lừa dối anh lần thứ hai.
Chỉ mong xóa đi vẻ mặt khó giải thích của anh, cô ôm hai chân quanh eo anh và vụng về nẩy hông lên.
Colin ngửa đầu ra sau với một tiếng rên rỉ thấp trong yết hầu, rồi lắc đầu như thể để tránh một câu thần chú. Anh khum lấy khuôn mặt cô trong hai bàn tay anh và hôn cô lần nữa, sự đụng chạm của anh vừa dữ dội vừa sùng kính. Khi cơ thể anh bắt đầu di chuyển bên trong cô trong một nhịp điệu uyển chuyển vừa âu yếm vừa khoan thai, sự đau đớn của cô trôi dần thành một sự nhức nhối hoàn toàn khác—một sự nhức nhối mong mỏi đến tuyệt vọng cho người đàn ông mà cô yêu đẩy sâu vào trong cô, một sự nhức nhối đòi phải được thỏa mãn. Và anh đã thỏa mãn cô, ve vuốt miệng cô bằng lưỡi anh và cơ thể cô bằng vật đàn ông của anh cho đến khi cô gặp mỗi cú thúc của anh bằng một cú đẩy của cô.
Chỉ đến khi đó anh mới giải phóng bản thân sau sáu năm ép xác khổ ải. Chỉ đến khi đó anh mới hét lên tên cô và để cho niềm hạnh phúc đổ tràn ra trong một sự phun trào mạnh mẽ. Tabitha hét lên niềm vui sướng của cô khi anh chìm sâu đến tận cùng trong cô, rùng mình co giật trong sự hoàn thiện kỳ diệu.
Họ nằm cuộn trong vòng tay nhau, hơi thở hòa quyện, hai cơ thể rã rời ướt đẫm mồ hôi, hai trái tim đập một bản hòa âm hoàn hảo, như thể họ vẫn còn là một.
Cho đến khi Colin nhấc đầu lên để quắc mắt với cô. “Em đã không…?”
Tabitha kiêu hãnh gật đầu. “Ồ, rồi chứ, em đã. Lúc trước ấy.”
“Nhưng không phải lúc anh…”
“Tất nhiên là không. Phụ nữ không được tạo ra cho việc đó. Cực đỉnh chung cho cả hai người chỉ là một chuyện hoang đường như Chân To và Những con kỳ lân hay những kị sĩ”—giọng cô nhỏ dần thành tiếng thì thầm khi cô chớp mắt nhìn lên anh—“trong bộ giáp sáng ngời.”
Một nụ cười chậm chạp, nguy hiểm cong trên môi anh. “Thế hả, tiểu thư?”
Tabitha thét nhỏ vì ngạc nhiên khi Colin dịu dàng hướng dẫn cô nằm sấp lại. “Anh rất sung sướng khi chứng minh được em sai phải không?” cô hỏi mà hổn hển không kịp thở.
Anh chạm nhẹ môi lên gáy cô, khiến cô run rẩy chờ đợi. “Không nhiều bằng sự sung sướng mà nó sẽ mang lại cho em đâu.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook