Tôi Ở Nam Hải Làm Đảo Chủ
-
Chương 50
Vì có video làm chứng nên ngay khi cảnh sát tiếp nhận vụ án, ngay lập tức bọn họ nhận định đây là một vụ đột nhập cướp của, giết người mang tính chất nghiêm trọng.
Điều trùng hợp hơn nữa là ba tên cướp này lại là kẻ chủ mưu của một số vụ cướp độc ác khác trước đó.
Trong một năm qua, đã có vài nhà bị cướp, trong đó có một gia đình nạn nhân, cô con gái út của chủ nhà mới học cấp hai đã bị cưỡng hiếp dã man.
Cảnh sát vẫn luôn điều tra theo dõi vụ liên án này, có điều những tên này tâm tư kín đáo cẩn thận, có khả năng phản trinh sát rất mạnh nên vẫn luôn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Chỉ xui là lần này gặp phải Vương Mục, một “cao thủ võ thuật”, bị đo ván ngay tại chỗ với đầy đủ tang chứng vật chứng.
Khi nghe tin có một cô gái trong số nạn nhân của bọn hắn đã bị vũ nhục làm Ôn Doanh nghĩ lại mà phát run.
Nếu Vương Mục không đến kịp thời, hậu quả thật đúng là sẽ khó mà có thể tưởng tượng được.
Sau khi điều tra, tiền căn hậu quả cuối cùng đã được làm rõ.
Nhóm tội phạm này thường xuyên nhắm đến những phụ nữ độc thân hay những bà mẹ đơn thân có con nhỏ.
Trước khi phạm tội, lần nào chúng cũng chuẩn bị đầy đủ, theo dõi nạn nhân trước nhiều ngày nhằm hiểu rõ hoàn cảnh gia đình cũng như lối sống cùng giờ giấc sinh hoạt của nạn nhân, cho nên về cơ bản lần nào bọn chúng cũng đầu xuôi đuôi lọt.
Giống như lần này, chúng không chỉ biết được tin về Ôn Doanh mà còn bí mật lấy được chìa khóa nhà.
Vì vậy, nhân lúc thần không biết quỷ không hay lẻn vào nhà làm Ôn Doanh trở tay không kịp.
Khi biết băng nhóm tội phạm này có nhiều hơn ba người, cảnh sát đã nhận định đây là băng tội phạm nguy hiểm nên xác lập tổ trọng án theo dõi sát sao.
Sau khi thăm dò từ nhiều nguồn tin khác nhau, cùng lúc đó cách ly 3 tên cướp ra rồi tiến hành thẩm tra riêng biệt, cuối cùng cảnh sát cũng đã tìm ra được những thông tin sơ bộ về băng nhóm này.
Trong băng đảng này quả thực có nhiều hơn ba người, trong lần hành động này vẫn còn có hai tên đang canh gác bên ngoài.
Cảnh sát ngay lập tức truy bắt, nhưng đáng tiếc khi cảnh sát đến áp giải ba tên cướp đi thì hai người còn lại đã đánh hơi được bỏ trốn mất dạng.
Cảnh sát chỉ có thể lục soát toàn thành phố, nhưng liệu có thể bắt được hay không cũng khó nói.
Nghĩ tới lời đe dọa trước đó của tên cướp, cảnh sát liên tục nhắc nhở Vương Mục và Ôn Doanh trong khoảng thời gian tới nhất định phải cẩn thận, không nên một mình đi đến những nơi hẻo lánh.
Sau khi ghi chép lời khai ở đồn cảnh sát xong thì trời cũng đã khuya.
Vương Mục rất tự nhiên lái xe tới đưa chị Doanh về nhà, đương nhiên là hắn vô cùng vui lòng.
Lần này Ôn Doanh không có từ chối hay tỏ ra khách sáo. Gặp sự cố nghiêm trọng như vậy, tuy rằng tâm trí của cô kiên định hơn những người phụ nữ khác nhưng lúc này cô vẫn cảm thấy rất bất an.
Giống như luôn có người đang bí mật theo dõi, chỉ cần có hơi chút lơi lỏng, chờ cô ở phía trước chính là địa ngục.
Vụ án này có ảnh hưởng rất lớn, tuy chưa đến nửa ngày nhưng toàn bộ tiểu khu đều đã biết.
Mấy người hàng xóm quen biết với Ôn Doanh, thấy cô vừa trở về liền tụ lại, hỏi han bàn tán.
Vừa trải qua một thảm họa bất ngờ, cô đã rất lo lắng và sợ hãi, đồng thời cũng cố hết sức hợp tác với cảnh sát điều tra nên thần kinh lúc nào cũng căng chặt. Ôn Doanh đã sớm mệt mỏi từ lâu rồi!
Hơn nữa, trải nghiệm lần này cũng không phải là điều gì đáng vui mừng, cô không muốn để lộ vết sẹo tâm lý của mình ra cho ai thấy.
Nhưng nếu không giải thích lời nào, không biết những cái miệng rộng này sẽ nói ra tin đồn đến thế nào.
Tuy nhiên, Ôn Doanh chưa kịp nói chuyện thì Vương Mục đã mở miệng nói thay.
Cậu ta kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối rất ngắn gọn, tất nhiên đều đã qua xử lý vài chỗ.
Theo lời của Vương Mục, cô không phải là một cô bé yếu đuối mà là một cô gái dũng cảm đấu trí với bọn cướp, đem ba tên đó xoay vòng vòng cho đến khi bị bắt. Khi Vương Mục đến, ba tên cướp cơ bản đã bị cô khuất phục, Vương Mục chỉ là may mắn nên đã đến đúng lúc hốt được bọn chúng.
Mọi người bắt đầu xuýt xoa cảm thán, tất cả đều khen ngợi Ôn Doanh quả nhiên là một nữ trung hào kiệt, không hổ danh là đại tài nữ.
Vương Mục gật đầu đồng ý, tỏ vẻ vô cùng đồng tình với điều đó.
Ôn Doanh ở bên cạnh trừng mắt, bọn cướp đó có ngu ngốc đến như vậy sao? Giá như cô thực sự có thể mạnh mẽ như vậy!
Trong lời kể của Vương Mục, cô dường như đã trở thành nữ chính trong phim điện ảnh, chuyện xưa lên xuống gây cấn phập phồng, dù bị bao vây bởi những kẻ nguy hiểm nhưng cô luôn có thể tránh được nhờ trí thông minh của mình.
Mặc dù biết Vương Mục đang nói khoác, nhưng khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Doanh cũng không khỏi mỉm cười.
Lòng cô cảm thấy có hơi chút ấm áp, ngay cả nỗi lo lắng trước đó cũng đã vơi đi rất nhiều!
Sau khi tiễn hết hàng xóm đi, hai người trở về nhà.
Nhìn thấy ổ khóa gần như bị "cắt rớt", Ôn Doanh không khỏi nhìn về phía Vương Mục.
Làm thế nào cậu ta có thể phá hủy cái khoá cửa này một cách âm thầm?
Vương Mục không nói gì, cô cũng không định hỏi thêm gì nữa.
Ai lại không có một chút bí mật chứ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook