Tôi Ở Nam Hải Làm Đảo Chủ
-
Chương 41
Hiện tại, hắn cũng là một triệu phú hàng thật giá thật rồi.
Ánh đèn sân khấu không ngừng lấp loé xung quanh hắn, Vương Mục cảm thấy lưng mình thẳng tắp hơn bao giờ hết.
Nhìn các thuyền viên đang háo hức nhìn mình, Vương Mục xua tay: "Đưa tôi số tài khoản ngân hàng của mọi người, chia tiền!"
Ù ôiiii!
"Ông chủ vạn tuế !"
"Đại ca, em yêu anh!"
Cả con thuyền không khí vô cùng ồn ào náo nhiệt, mọi người điên cuồng ăn mừng!
Những người khác nhìn đám thuyền viên điên cuồng, ai cũng lộ ra vẻ ghen tị ngưỡng mộ.
Bọn họ cảm thấy mấy người đó rất may mắn khi được làm việc dưới trướng một ông chủ hào phóng như vậy. Giá như họ cũng có thể tham gia.
Rất nhiều người đã bắt đầu hạ quyết tâm, về nhà sẽ đi khắp nơi tìm hiểu xem Vương Mục còn tuyển người hay không mới được.
Sau khi lấy được số thẻ ngân hàng của toàn bộ thành viên thuỷ thủ đoàn, Vương Mục liền đi thẳng đến ngân hàng.
Mặc dù việc chia hoa hồng chỉ nói miệng không viết ra giấy nhưng kỳ thật mọi người đã thảo luận về chúng từ lúc quay thuyền trở về.
Đương nhiên, tiền lương phó thuyền trưởng không thể giống với thuyền viên bình thường!
.
Ngân hàng HSBC.
Có lẽ tin tức đã truyền đi rất nhanh.
Lần này vừa tiến vào ngân hàng, ngay lập tức hắn đã được tiếp đón với tiêu chuẩn cao nhất, đích thân giám đốc ngân hàng bước ra chào đón.
Lần trước đến ngân hàng, Vương Mục còn nơm nớp lo sợ, giống như nhân vật nhỏ bé gặp đại nhân vật. Nhưng lần này Vương Mục đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Quan trọng hơn, không giống như lần trước là đến xin vay, lúc này đây Vương Mục chính là một khách hàng lớn đích thực, là Thần Tài đến.
Sau khi hoàn tất việc chuyển tiền vào tài khoản, cùng gửi tiền hoa hồng cho các thuyền viên, giám đốc ngân hàng cũng tự mình đưa cho Vương Mục một tấm thẻ đen tiêu chuẩn cao nhất, trên mạng vẫn hay nói là thẻ "dành riêng cho người giàu".
Vương Mục không quá phấn khích sau khi nhận được tấm thẻ độc quyền dành cho người giàu này.
Thẻ đen hay vàng gì kỳ thực cũng chỉ như vậy thôi!
Hắn đã kiếm được tiền, kiếm được rất nhiều tiền, nhưng vẫn không biết nên tiêu như thế nào.Tưởng tượng sắp tới mình nên làm gì hắn liền mơ mộng.
Mua một chiếc Nokia ở tay trái một chiếc Motorola ở tay phải.
Mua đủ các loại nhãn hiệu điện thoại. rồi mỗi ngày thay đổi một cái cho vui.
Ngồi sau tay lái chiếc Mercedes-Benz hay ngựa tốt BMW, đi tắm hơi rồi ăn tôm hùm khủng...
Sau đó ngân nga bài hát “Tôi kiếm được tiền” miệng cười ngớ ngẩn rồi không ngừng hưởng phúc.
Có tiền cảm giác thật tốt, mặc dù trước đây hắn có trong tay gần 30 triệu, nhưng dù sao đó cũng là tiền đi vay, đâu phải muốn xài như thế nào là xài.
Đó là tiền để khai phá đảo, dùng để mua xe, mua nhà, không lộ ra thì không sao, một khi bị phát hiện không bị dí chết thì cũng là chửi chết.
Giờ thì khác rồi, hắn có thể thả lỏng tiêu số tiền trời ban này theo cách mà mình muốn.
Cho dù hắn có mua xe buýt làm ô tô đi lại thì cũng không ai nói được cái gì!
Mua nhà, mua xe là điều cần thiết!
Tốt xấu gì cũng là phú ông trăm vạn, nếu giờ còn ở trong nhà trọ giá rẻ nữa thì cũng thật xin lỗi chính mình.
Nói là làm, dạo một vòng trên mạng xã hội, Vương Mục liền chọn một công ty bất động sản tên là “Thịnh thế phồn hoa” .
Đường có chút xa nên hắn gọi một chiếc taxi công nghệ qua app.
Nhìn xe cộ qua lại trên đường, hắn thoải mái thảnh thơi chờ đợi, nghĩ tới chẳng bao lâu nữa mình cũng là chủ một chiếc xe liền cảm thấy thoả mãn.
Không tới vài phút, xe taxi đã tới, vừa lên xe cậu nhóc lái taxi đã hét lên: "Anh, anh chính là Cá Thần, Vương Mục, Vương đảo chủ?"
Hả?
Vương Mục kinh ngạc, danh tiếng của hắn bây giờ lớn tới như vậy sao? Chỉ vừa bắt một chiếc taxi vậy mà cũng bị nhận ra là sao!.
"Thật sự là ngài sao!"
Chàng trai lái taxi hưng phấn đến mức nắm tay Vương Mục không chịu buông ra: "Lây tí hỷ khí, Lây tí hỷ khí!"
Vương Mục: "......."
Thay vì hút năng lượng may mắn, đi kiếm tiền không phải tốt hơn sao, sao có thể nên kim nếu không chịu mài dũa?
"Thật là quá may mắn, thế nhưng lại có thể chở anh một đoạn đường. Xem ra thằng em đây cũng có hỷ khí sắp được đổi vận rồi!"
Thôi nào, sao bây giờ hắn lại được coi là một ngôi sao may mắn rồi.
Bất quá, cảm giác được xem như thần may mắn thế này cũng… không tệ!
Anh chàng lái taxi nói rất nhiều, cơ bản là nói chuyện suốt cả đoạn đường chuyện lông gà vỏ tỏi, chuyện Vương Mục nổi tiếng trên tin tức hôm nay ra sao, Vương Mục vẫn yên lặng lắng nghe.
Khi biết Vương Mục muốn đến khu căn hộ “thịnh thế phồn hoa”, cậu ta lập tức ghen tị.
Vị chủ đảo may mắn này, người tạo ra huyền thoại đánh cá ngày hôm nay muốn đi mua nhà ở!
Nhà ở thịnh thế phồn hoa không hề rẻ, đối với một tài xế taxi như anh ta, dù có muốn mua căn rẻ nhất ở đó cũng phải mất đến mấy chục năm mới trả hết khoản vay.
Cảm nhận được sự tức giận của người lao động tay chân, Vương Mục không dám nói thêm lời nào!
Tiến vào thịnh thế phồn hoa, hắn nhanh chóng bị cảnh xếp hàng dài bên ngoài doạ sợ.
Mẹ kiếp, chuyện gì thế này, sao lại có nhiều người đến mua nhà thế.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook