Vì chị Doanh lái xe quá nhanh nên đã xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng, chiến binh Vương Mục của chúng ta và chị Doanh đã ôm nhau cùng an giấc ngàn thu.

Người xưa nói, chết dưới hoa mẫu đơn cũng thành quỷ phong lưu.

Đến cuối cùng, Vương Mục cũng ôm được mỹ nhân, cùng nhau xuống âm phủ trở thành đôi tình lữ.

Happy Ending!

Vậy là toàn bộ câu chuyện đã kết thúc tại đây!

Haha, đùa một chút thôi.

Toàn bộ câu chuyện không thể kết thúc ở đây, đời này hắn sẽ không để đời mình tan nát như thế.

.

Vì xe đã chạy quá tốc độ nên Vương Mục đang liên tục thừa nhận lỗi lầm của mình với cảnh sát.

"Thực xin lỗi, tôi sai rồi, tôi hứa về sau sẽ không tái phạm nữa!"

Trước mặt chú cảnh sát giao thông, Vương Mục đáp lại bằng một thái độ thành khẩn rất chân thành, làm chú cảnh sát hơi kinh ngạc.

"Nói nhảm, cậu là thường xuyên tái phạm chứ gì, trừ 6 điểm, phạt 200!"

Vương Mục sửng sốt, số điểm trên giấy phép lái xe của hắn lại bị trừ gấp đôi?

"Cái gì? Tôi không chấp nhận!"

Viên cảnh sát nhíu mày, nghiêm nghị nói: " Đều là người trưởng thành, không hiểu luật lệ giao thông sao? Bạn gái cậu còn đang ngồi ở trên xe đó, lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao?"

Bạn gái?

Vừa nghe được hai chữ này, radar nhạy cảm của Vương Mục lập tức vang lên tiếng bíp.

"Chú cảnh sát, chú nói rất đúng. Thật là một câu nói sáng suốt. Khi về cháu sẽ mua một bản luật giao thông để đọc lại, loại trừ khả năng trở thành kẻ sát nhân trên đường!"

Ạch......

Nhìn thấy thái độ chân thành nhận lỗi của Vương Mục, viên cảnh sát nhất thời không nói nên lời.

"Xong rồi, Cậu đi đi!"

"Cảm ơn, cảm ơn chú!"

Trước khi rời đi, Vương Mục liên tục nói cảm ơn. Viên cảnh sát cảm thấy cũng hơi buồn bực, bị phạt tiền, trừ điểm mà vẫn thành thật nhận lỗi lại còn liên tục cảm ơn. Thật là kì cục.

Trong xe.

"Xen vào việc của người khác!"

Vương Mục nghe vậy, lập tức không vui: "Chị Doanh, chị nói vậy là không được, việc của chị chính là chuyện của tôi, xen hay không xen gì chứ?!"

"Hừ, vô sự hiến ân cần!"

Chị Doanh lười tranh luận với Vương Mục, quay đầu đi chỗ khác, ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ.

Aizz.....

Đây là một câu nói có hơi nặng nề!

Vương Mục không khỏi cảm thấy phiền muộn, im lặng lái xe không nói một lời.

Có phải hắn đã hành động hơi nóng vội? Nếu nó làm chị Doanh dè chừng... ugh Vương Mục không khỏi lo được lo mất.

Vốn là chị Doanh chạy quá tốc độ, sở dĩ Vương Mục thay mặt chịu bị phạt không phải vì Vương Mục vô pháp, mà là do hắn có lý do bất đắc dĩ. Bằng lái xe của chị Doanh đã bị trừ mười hai điểm rồi, lần này nếu bị trừ nữa thì bằng lái sẽ bị thu hồi và huỷ mất.

Việc thi lại bằng lái khá phiền toái, nếu bằng lái bị thu hồi sẽ còn rắc rối hơn, vì chuyện này mà chị Doanh sẽ không thể lái xe trong suốt một năm. Nếu muốn lấy lại bằng lái, phải làm lại bài kiểm tra rồi thi lấy bằng sau một năm.

Có xe mà không thể đi, vẫn phải chen chúc chờ xe buýt chờ tàu điện ngầm sao?

Đây là chuyện Vương Mục dưới bất kỳ hoàn cảnh nào cũng không thể cho phép nó xảy ra, lỡ như gặp phải kẻ biến thái trên xe thì sao?

Người phụ nữ của hắn, ừm...khụ khụ...

Tuy có chút vô sỉ không biết xấu hổ nhưng bản chất thật sự của đàn ông là thế đó!

Suy cho cùng, hắn cũng có trách nhiệm trong chuyện này.

Dù sao thông qua việc này, Vương Mục đã có một phát hiện mới siêu bất ngờ.

Sở thích của chị Doanh, một đại mỹ nữ xinh đẹp, không phải là xem phim truyền hình, chơi piano hay cắm hoa mà là đua xe!

Không sai, chính là đua xe!

Chị Doanh không chỉ có kỹ thuật lái xe tốt, hơn nữa là chiếc xe độ này đã được cải trang quá tốt.

Giờ khắc này, Vương Mục phát hiện thực tế hắn cũng không có quá nhiều hiểu biết về chị Doanh. Thế giới của chị Doanh giống như một bí ẩn trước giờ chưa từng được mở ra với hắn. Tuy vậy, Vương Mục cũng không vội, khi còn học đại học, hắn và chị ấy không có nhiều tương tác với nhau. Hắn chỉ đơn phương hướng về cô, ngưỡng mộ cô ấy mà thôi!

Lần nữa gặp lại, chị Doanh vẫn chưa có bạn trai, đây đã là một bất ngờ vui sướng lớn đối với hắn. Phải biết rằng, đối với một vẻ đẹp tầm cỡ như chị Doanh, không có gì đáng ngạc nhiên khi những người theo đuổi chị ấy lập được cả một doanh trại.

Cậu có đủ kiên nhẫn để từ từ thăm dò!

Vương Mục tin rằng một ngày nào đó, hắn sẽ thực sự bước vào thế giới của chị Doanh, nhìn thấy hết vẻ đẹp của thế giới đó.

Thời gian trôi qua , chẳng mấy chốc hai người đã đến ngân hàng.

"Chị Doanh, chúng ta sắp đến ngân hàng rồi, tôi có cần chú ý gì không?"

"Vừa rồi tôi xin lỗi!"

"Ah?"

Vương Mục sửng sốt, chị ấy đây là đang chủ động xin lỗi hắn sao?

Trong ấn tượng của mình, Chị Doanh luôn là một nữ vương vô cùng quyền lực!

"Vừa rồi thực xin lỗi, cậu đã thay tôi nhận hình phạt, vậy mà tôi... rất cảm động!"

Giọng chị Doanh trở nên nhẹ nhàng và trầm lắng hơn, cho đến lời cuối nghe như tiếng muỗi kêu. Nếu Vương Mục chưa được cải tạo thân thể, đúng là không thể nghe rõ được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương