Tôi Nhặt Được Một Vật Phẩm Cấp Huyền Thoại
-
Chapter 22 Bóng Đêm (1)
Chương 22 – Bóng Đêm (1)
Khi cậu mở chiếc hộp ra, viên thuốc chậm rãi lọt vào tầm mắt cậu.
Dạng tròn xoe của viên thuốc khiến nó trông giống như Tinh Quang Đan Dược. JaeHyun mỉm cười hài lòng khi nhìn vật phẩm đã được hoàn thành.
"Đây chính là thứ tôi muốn. Anh đã vất vả rồi."
Như được giải tỏa trước những lời nói của JaeHyun, Lee JaeSang run rẩy đáp lại.
"T-T-T-Thật tốt quá. N-N-N-Nó vẫn chỉ là thuốc thử nghiệm thôi, n-nhưng..."
"Nhìn này. Anh à, anh thật sự rất tài năng đấy."
Trước những lời nói được thốt ra một cách bình tĩnh như thế, Lee JaeSang ngay lập tức ứa nước mắt. Có vẻ như anh ấy đã mở lòng với JaeHyun một chút trong khoảng thời gian một tháng vừa qua.
Nhờ việc dành thời gian động não hàng ngày trong xưởng, cả hai có thể nói là đã trở nên khá thân thiết.
Thái độ của Lee JaeSang đối với JaeHyun cũng đã dịu đi rất nhiều so với lúc ban đầu.
JaeHyun khẽ gật gù khi quan sát biểu hiện của Lee JaeSang.
‘Cuối cùng thì mình cũng đã thành công kéo Lee JaeSang về cùng phe rồi.’
Cậu đã đạt được mục tiêu quan trọng nhất.
Lee JaeSang là một thiên tài trong số những thiên tài sẽ khuynh đảo đất nước trong vài năm nữa.
Lôi kéo được anh ta vào lúc này đúng là một chiến thắng lớn đối với cậu.
Những việc còn lại bây giờ chỉ là kiểm tra và sử dụng thuốc mà thôi.
‘Giờ thì, chúng ta nên xem viên thuốc tốt như thế nào thôi nhỉ?’
JaeHyun nhanh chóng mở từng viên thuốc ra. Giống như thứ cậu đã thấy trên TV, thuốc có màu nâu sẫm và có mùi hơi chua.
‘Đây là loại thuốc mà mình chỉ mới nghe nói tới… [Thuốc Tăng Cường Mana]!’
Ngập tràn niềm vui, JaeHyun nghe thấy âm thanh thông báo quen thuộc của hệ thống.
[Vật phẩm tiêu thụ được] Thuốc Tăng Cường Mana Một loại thuốc giúp tăng vĩnh viễn các Chỉ số Ma pháp của người dùng. Đạt hiệu quả tốt nhất khi sử dụng đều đặn trong một tháng. *Mỗi khi dùng một viên, Chỉ số Ma pháp tăng thêm 1. *Sau một tháng sử dụng, Chỉ số Ma pháp tăng thêm 15. *Chỉ có tác dụng trong tháng đầu tiên sử dụng và sẽ không có bất kỳ tác dụng nào sau đó. |
JaeHyun nở một nụ cười rộng tới mang tai.
‘Tác dụng của viên thuốc này thậm chí còn vượt xa một viên thuốc thử nghiệm nữa!’
Ban đầu, [Thuốc Tăng Cường Mana] chỉ tăng Chỉ số Ma pháp lên 10 sau một tháng tiêu thụ.
Nhưng viên thuốc mà Lee JaeSang tạo ra lại có thể tăng hẳn 15 điểm.
‘Lee JaeSang… Anh ta đúng là tuyệt vời như mình mong đợi. Mình đã nhận được một thứ quý giá hơn nhiều so với những gì mình nghĩ."
Giả kim thuật về cơ bản là một môn khoa học sâu sắc và khó nhằn. Ngay cả khi chế tạo cùng một món đồ, cấp độ của món đồ đó có thể thay đổi rất nhiều tùy thuộc vào người làm ra nó.
Nếu cậu đưa các vật phẩm và nguyên liệu cho một nhà giả kim khác chế tạo, có lẽ họ sẽ không thể tạo ra một vật phẩm có thể tăng Ma pháp lên 5, chứ đừng nói đến 15.
“Tôi ăn nó ngay bây giờ được không?”
"T-T-T-T-T-Tất nhiên là được rồi!"
Mặc dù anh ấy vẫn còn nói lắp, nhưng biểu hiện của Lee JaeSang đã có thêm chút tự tin. JaeHyun ném viên thuốc vào miệng với tâm trạng vui mừng.
Khi cậu nhai viên thuốc, một mùi đắng xộc vào mũi cậu.
‘… Hơi đắng, nhưng không đến nỗi khó uống. Chà, nếu nó có thể tăng Ma pháp của mình vĩnh viễn…'
JaeHyun không phải kiểu người thích đồ ăn đắng ngắt. Dù chỉ thêm một chút caffeine vào tách cà phê của cậu thôi cũng là đi ngược lại quy chuẩn của cậu rồi.
Nhưng lần này thì khác.
Loại thuốc mà cậu đang ăn lúc này là viên thuốc vô giá, bán đi ít nhất cũng phải hàng tỷ won. Trước khi cậu hồi quy, nó là một loại thuốc mà ngay cả có tiền cũng chưa chắc mua được.
Với sự quý giá như thế, cậu thậm chí còn có thể nếm được chút vị ngọt từ viên thuốc này nữa là.
Khi JaeHyun chuẩn bị nuốt thuốc sau khi nhai,
Cậu nghe thấy một giọng nói rõ ràng.
一 Bạn đã bắt đầu uống [Thuốc Tăng Cường Mana] (Tổng cộng 1 ngày). 一 Chỉ số Ma pháp của bạn đã tăng thêm 1. |
Chỉ cần uống thuốc một lần đã tăng 1 điểm Phép thuật của cậu.
"Thuốc trị giá hàng tỷ won có khác."
Sau khi ăn thuốc xong, cậu đứng dậy và chuẩn bị rời đi. Lee JaeSang, người đang đứng một bên quan sát với vẻ mặt tự hào, ngập ngừng nói.
“T-T-T-T-Tất cả là nhờ cậu đã tin tưởng tôi. C-Cảm ơn.”
“Tôi nên là người nói lời cảm ơn với anh mới phải. Lần sau tôi sẽ mời anh một bữa ăn nhé. "
"Đ-Được rồi."
"Vậy thì, tôi đi đây."
Sau khi chào tạm biệt, cậu rời khỏi phòng làm việc.
"T-Tạm biệt!"
Lee JaeSang vừa nhìn cậu đi vừa vẫy tay. Đã lâu lắm rồi kể từ khi sự sợ hãi của cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa họ biến mất.
JaeHyun giấu đi nụ cười nhẹ.
“Giờ thì mình đã nhận được thuốc rồi. Mình đoán chỉ còn lại đợt kiểm tra chuẩn bị cuối cùng thôi nhỉ?”
Ầm! Bịch! Két két!
Khi hàng rào bảo vệ phản lại đòn tấn công, có một âm thanh của thứ gì đó vỡ ra vang lên trong không khí. Một khoảng lặng trống trải kéo đến phòng huấn luyện bí mật của Công hội Yeonhwa.
Yoo Sung-Eun nhíu mày và nhìn hàng rào màu xanh lục cô ấy đang dựng lên.
‘Không ngờ cậu ta lại có thể gây ra vết nứt cho hàng rào cấp độ người mới. Cậu ta đã trưởng thành lên rất nhiều chỉ trong hai tháng."
Thậm chí không có thời gian để cảm thấy tự hào, JaeHyun tiếp tục tấn công hết lần này đến lần khác.
[Lôi Xích] và, một câu thần chú cơ bản mà cậu vừa học, [Thương Phép] bay về phía Yoo Sung-Eun, nhân cơ hội tấn công cô ấy trong lúc đang lơ là.
Nhưng có vẻ như Yoo Sung-Eun không định nương tay với cậu, khi cô dồn lực vào đùi và dậm chân xuống đất.
Thình thịch!
Sau khi tạo ra khoảng cách từ những đòn tấn công nhanh như chớp, cô ấy bắn ba mũi [Thánh Tiễn] về phía trước.
Vụt! Vụt! Vụt!
‘Chúng đang bay đến!'
JaeHyun nhanh chóng lăn người để né mũi tên đầu tiên, sau đó cậu đứng dậy và hất mũi tên thứ hai và thứ ba ngược về phía trước.
Những nước di chuyển hoàn hảo lần lượt được phô ra.
“Phù…”
Bỗng ánh mắt họ chạm nhau. Sau đó, trong lúc đồng thời tiến về hướng người kia, họ tập trung mana trong tay để chuẩn bị cho đòn đánh cuối cùng.
Nhưng đúng lúc đó—
"Kết thúc!"
Park SungJae nói và đứng giữa hai người. Anh gõ vào đồng hồ của mình để cho họ biết rằng thời gian đã hết.
JaeHyun và Yoo Sung-Eun đồng thời dừng đòn tấn công lại. Xua đi mana của mình, cả hai người cùng bước tới và ngồi xuống.
“Hai người đều đã làm việc chăm chỉ rồi. Cuộc đấu giao hữu ngày hôm nay cũng rất thành công nữa.”
Park SungJae vừa nói vừa đưa cho họ những chiếc khăn mà anh ấy đã chuẩn bị. JaeHyun và Yoo Sung-Eun đều có vẻ tiếc nuối khi không thể tung ra đòn cuối cùng.
Nhưng nếu không có ai xen ngang giữa chừng thì khả năng cao là sân tập đã bị phá hủy. Ngăn chặn họ giữa trận chiến là điều tốt nhất mà Park SungJae có thể làm.
Cho dù phòng đào tạo bí mật được làm bằng quặng Ark, việc sửa chữa khu vực bị phá hủy vẫn sẽ tốn khá nhiều mana.
Đang suy nghĩ về điều đó, Yoo Sung-Eun đột nhiên hỏi khi nhìn JaeHyun.
"Ô đúng rồi. JaeHyun. Là ngày mai, đúng không? Báo thù hầm ngục ấy.”
Báo thù hầm ngục là một thuật ngữ đề cập đến các tình huống trong đó một đột kích giả cố gắng vượt qua một hầm ngục mà họ đã không thành công trong việc vượt qua trước đó.
Lần cuối cùng JaeHyun đi vào hầm ngục để lên cấp, cậu đã bị kéo vào Helheim và gặp một Bóng Đêm, thứ thậm chí còn mạnh mẽ vượt xa cấp độ của cậu. Kết quả là, cậu đã phải chiến đấu với nó một cách khó khăn và gần như không thể trở ra toàn mạng.
JaeHyun hơi cựa quậy, rồi đáp lại bằng giọng kiên quyết khi nhìn xuống sàn.
"…Đúng. Tôi nghĩ tôi không thể trì hoãn thêm được nữa. Ra ngoài kiếm thêm chút kinh nghiệm thực chiến cũng là điều quan trọng.”
Trước lời nói của cậu, Yoo Sung-Eun cười rạng rỡ.
"Được thôi. Đó là sự lựa chọn của cậu. Với kỹ năng hiện tại, một hầm ngục hạng E hẳn sẽ rất dễ dàng đối với cậu. Làm hết sức mình đi."
"Cảm ơn cô đã đánh giá cao tôi như thế."
JaeHyun cười khổ khi đáp lại lời nói của cô.
Yoo Sung-Eun không biết rằng cậu đã bị hầm ngục đưa đến Helheim và gặp Hel ở đó.
Không có lý do gì để cô ấy tin cậu nếu cậu nói với cô, và cậu nghĩ rằng cậu nên giấu nó đi như một bí mật cá nhân thì tốt hơn.
Vì vậy, Park SungJae và Yoo Sung-Eun nghĩ rằng hầm ngục mà cậu sẽ xử lý vào ngày mai là hạng E.
“Fuu…”
Thật tuyệt biết bao nếu nó thực sự là hạng E.
JaeHyun thở dài khi nghĩ vậy.
Cậu chưa bao giờ thử đánh bại một con boss ma vật hạng C cho dù lả trước khi trở về quá khứ. Bởi cậu là một Chiến binh hạng D, sức mạnh mà cậu có thể sử dụng bị giới hạn trong một mức nhất định.
‘Liệu mình có thể làm được không?’
JaeHyun trầm ngâm một lúc.
Nhưng cậu nhanh chóng định thần lại và tát mạnh vào cả hai má của mình. Đầu óc cậu lập tức tỉnh táo khi cẩn thận nhớ lại mục tiêu.
‘Mình đã hoàn thành tất cả các bước chuẩn bị. Bây giờ, chỉ còn lại trận chiến thực sự. Cho dù thế nào đi nữa thì mình cũng phải cố gắng thành công.’
JaeHyun khẽ gật đầu với vẻ quyết tâm vô cùng.
Cuối cùng cũng tới ngày hôm sau
JaeHyun đang tiến đến hầm ngục để đánh bại Bóng Đêm.
一 Bạn đã tiến vào hầm ngục. 一 Nhờ Hệ thống Nornir, người dùng được đưa tới khu vực đặc biệt. 一 Vị trí hiện tại là ‘Tử Linh Địa’ của Helheim |
Khi trở lại, cậu không còn thấy hầm ngục choáng ngợp như trước nữa.
Nó vẫn tối tăm và rùng rợn, nhưng không có cảm giác nguy hiểm khủng khiếp. Cũng có nghĩa là JaeHyun đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Kể từ lcus đó, cậu đã tự rèn luyện bản thân hàng ngày. Cậu học kiến thức về ma pháp và tích lũy kinh nghiệm thực tế. Cậu cũng rèn luyện khả năng phản xạ và những kiến thức cơ bản thông qua các cuộc giao tranh với Yoo Sung-Eun.
Việc run rẩy ở một hầm ngục ở cấp độ này, đặc biệt là Helheim, thường là điều khó tránh khỏi.
Nhưng JaeHyun chỉ còn cách đối mặt với sự lo lắng.
“Mình chưa từng cảm nhận được điều đó trước đây… lượng mana đáng sợ tỏa ra từ bên trong. Đó có lẽ là Bóng Đêm. Mình không biết chắc liệu có thể đánh bại nó hay không. Nhưng mà…"
JaeHyun nuốt nước bọt. Một cơn rùng mình chạy khắp cơ thể cậu.
"Mình phải thành công đánh bại nó."
Cậu bắt đầu đi về phía trước, lòng tràn ngập quyết tâm.
Thời gian còn lại để cậu hoàn thành nhiệm vụ chính chỉ là 9 ngày.
Người phụ nữ đó, người có quyền năng đưa cậu ra khỏi hầm ngục và lảng vảng xung quanh kể cả sau khi đã dừng thời gian Bóng Đêm, có lẽ ý cô ta là vậy khi nói cô ta sẽ giết cậu.
‘Hel… Mình không biết tại sao cô ta lại quyết định xuất hiện trước mặt mình… nhưng hệ thống mà mình đang sử dụng hiện tại, chắc chắn là có mối liên kết chặt chẽ với cô ta.’
Vì lý do gì mà Hel và Hệ thống Nornir gọi cậu là Kẻ thù của Aesir?
Aesir là hệ thống được sử dụng bởi tất cả các thức tỉnh giả, ngoại trừ JaeHyun.
Trở thành kẻ thù của nó có nghĩa là gì, và làm thế nào mà cậu bị cuốn vào chuyện này?
Mọi thứ đều không rõ ràng và đầy rẫy những câu hỏi, ngoại trừ một điều.
Grrrrraaaaa….
Kẻ thù đang đến gần.
JaeHyun hít một hơi thật sâu, và rồi cậu lướt qua những chuyển động xung quanh mình.
Những âm thanh rùng rợn và đáng sợ phát ra từ nghĩa địa mà cậu trở về, giờ đã trở thành một thứ gì đó quen thuộc với JaeHyun.
"Được rồi. Đây mới là định mệnh chứ. Nếu không thì làm sao mình có thể phô bày những thứ mình đã học được?”
Có vẻ như có khá nhiều bóng ma và lính xương bắt đầu leo lên từ các ngôi mộ, so với số lượng mà cậu gặp trước đây.
Có thể vào khoảng 20? Nhưng JaeHyun không hề bối rối.
Cậu biết.
Rằng cậu mạnh hơn chúng gấp nhiều lần, và đây không phải là một cuộc chiến mà cậu sẽ thua.
‘Những kẻ này rõ ràng yếu hơn mình rất nhiều.’
Chúng là những đối thủ mà ngay cả trước đây cậu cũng không hề gặp khó khăn để đánh bại chúng.
Chưa kể, cấp độ hiện tại của JaeHyun là:
[Thông tin cá nhân] Tên: Min JaeHyun Tuổi: 16 Cấp độ: 15 [Kỹ năng] Nội tại: ‘Kẻ được Thần theo dõi’ cấp độ MAX, ‘Thần Nhãn Toàn Năng’ cấp độ MAX, ‘Kiếm thuật bậc thầy’ cấp độ MAX, ‘Nhanh nhẹn’ cấp độ 18, ‘Di chuyển linh hoạt’ cấp độ MAX, ‘Sơ cứu khẩn cấp’ cấp độ 19 …… Chủ động: 'Nguồn Gốc Phổ Quát', ‘Lôi Xích', ‘Hy sinh (Quang linh Phán quyết)', ‘Bom Chớp (MỚI)', ‘Cung Phép (MỚI)', ‘Ngòi Nổ (MỚI)', 'Tia Sáng (MỚI)', 'Giáp Phép (MỚI)', ‘Vũ Khí Mana (MỚI)'... [Chỉ số] HP: 750/750 MP: 3300/3300 SỨC MẠNH: 18 KHÉO LÉO: 28 (+5) PHÉP THUẬT: 66 (+35) SỨC CHỊU ĐỰNG: 28 ĐIỂM KỸ NĂNG: 0 |
Nhờ có kỹ năng bị động [Kẻ được Thần theo dõi] khiến tất cả các chỉ số của cậu đều được tăng một điểm mỗi khi cậu lên cấp, chỉ số hiện tại của JaeHyun đã tăng lên đủ để cậu cản được cú đấm của hầu hết đột kích giả hệ Chiến binh.
Chỉ số Phép thuật của cậu giờ đã lên trên 60 nhờ có bộ trang bị mới mua hôm trước. Cậu cũng đã học được một số phép thuật hạng thấp rất hữu ích trong trận chiến.
Với những thứ này, hẳn là đủ để tự mình vượt qua một hầm ngục hạng thấp rồi.
Vụt!
JaeHyun cười toe toét nhìn theo những lưỡi hái đang lao về phía mình. Những đòn tấn công dữ dội của các bóng ma bay về chỗ JaeHyun đang đứng như thể muốn xé toạc cậu ra làm nhiều mảnh.
Tuy nhiên—
Lạch cạch!
Lớp thép mỏng vỡ ra, và âm thanh của nó vang lên trong không khí.
Lưỡi hái bay về phía JaeHyun đã bị cậu nắm chặt trong tay, và vỡ thành nhiều mảnh vụn.
Một nụ cười nở trên môi JaeHyun.
"Chúng ta nên bắt đầu thôi nhỉ?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook