Tôi Đã Trở Thành Quái Vật Ngoài Không Gian
-
Chapter 10
Chương 10
[Dịch giả: Khôi]
[Hiệu đính: Haphuong]
Chính thức ra, Siêu Tập Đoàn không có thủ đô. Toàn bộ đất nước đã được tập đoàn hóa, thay thế mọi thuật ngữ bằng những từ được sử dụng để miêu tả các công ty. Ví dụ: Thủy quân lục chiến không gian được gọi là Bộ phận An ninh và bộ phận giám sát các ngành khác nhau được gọi là Bộ phận quản lý tài nguyên.
Mặc dù họ không sử dụng thuật ngữ 'vốn', nhưng có một nơi có thể được gọi là trung tâm của Siêu Tập Đoàn và nơi đó là Trái đất. Họ gọi nó là trụ sở chính của họ.
Trên Trái Đất, trái tim của Siêu Tập Đoàn đã được thành lập. Năm tập đoàn đã góp phần thành lập Siêu Tập Đoàn và họ là vua của Trái đất.
Trong số năm gia tộc lớn này, gia tộc Yujin nổi bật nhất, có nguồn gốc từ nơi từng được gọi là Đông Á. Tập đoàn Nông nghiệp Yujin, khởi đầu là một doanh nghiệp nhỏ ở Hàn Quốc, họ không bao giờ quên nguồn gốc của mình, ngay cả sau khi trở thành một tập đoàn khổng lồ thống trị thiên hà.
Cố đô của một đất nước không còn tồn tại đã trở thành dinh thự của gia đình Yujin. Đó hoàn toàn không phải là một phép ẩn dụ, toàn bộ thành phố đã trở thành nơi ở của gia đình Yujin.
Bên trong dinh thự hình mái vòm khổng lồ có tàu đệm từ và máy bay nhỏ để vận chuyển, thậm chí còn có mặt trời nhân tạo cho hệ sinh thái bên trong.
So với các hành tinh khác, nơi này đi trước khoảng một thế kỷ. Tại đây, hàng triệu 'công cụ' phục vụ các thành viên trong gia đình Yujin và đáp ứng nhu cầu của họ. Giữa tất cả những tuyệt tác công nghệ cao, có một căn nhà gỗ cũ và một khu vườn.
Đây là nơi ở của người đứng đầu gia tộc Yujin, Akira Yujin.
Akira Yujin, Vua Mặt Trời của hệ mặt trời, đã ba lần liên tiếp giữ chức vụ Giám đốc điều hành của Siêu Tập Đoàn.
Dù đã hơn 200 tuổi nhưng nhờ phương pháp điều trị chỉnh sửa gen nên trông ông ta cũng chỉ ngưỡng tuổi trung niên.
Hai người đàn ông mặc vest đứng gần khu vườn. Một người là một ông già với mái tóc trắng chải ngược, người còn lại là một chàng trai trẻ hơn.
Họ đã đợi ở đây được một tiếng rồi. Dù có chút bất mãn nhưng họ vẫn im lặng.
Chó không sủa cho đến khi chủ nhân ra lệnh. Họ đợi Akira hoàn thành công việc của mình.
Akira, người đang làm việc trên cánh đồng bằng cuốc, cuối cùng cũng đứng dậy.
“Chà, đã để các vị đã chờ đợi rất lâu rồi. Đến đây đi."
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Đáp lại lời của Akira, chàng trai trẻ tiến lại gần ông ta.
“Có chuyện gì vậy?”
“Là chuyện về tiểu thư ạ.”
"Tiểu thư?"
Akira nhướng mày. Người đàn ông nói thêm vài lời.
“Là tiểu thư Keisaragi ạ.”
“Ồ, là người con gái thứ ba của ta.”
Sau đó, Akira mới nhớ ra và mỉm cười như thể vừa nhớ lại điều gì đó. Khóe mắt ông ta vốn đang bình lặng quan sát hơi giật giật.
“Phải rồi, Keisaragi có chuyện gì sao?”
“Thiết bị phát tín hiệu của ngài ấy đã bị phá hủy ạ.”
Ý nghĩa của những lời đó đã rõ ràng. Việc thiết bị phát tín hiệu vỡ đồng nghĩa với việc Keisaragi Yujin đã chết.
Akira cau mày trước những lời đó.
“Điều đó không thể xảy ra. Ta chưa bao giờ giao bất cứ điều gì nặng nề cho Keisaragi.”
“Tín hiệu cuối cùng được phát ra đến từ C-08. Đó là lãnh thổ của lũ Chó Không Gian ạ.”
“Hừm.”
Nghe người đàn ông nói, Akira gật đầu và giơ chiếc cuốc đang cầm lên. Sau đó ông ta giáng nó xuống đầu người đàn ông.
Người đàn ông bị cuốc cắm vào đầu không kịp hét lên và ngã xuống. Akira không dừng lại ở đó; ông ta lại rút cuốc ra và tiếp tục đánh vào mặt người đàn ông.
Tiếng thịt bị nghiền nát vang vọng khắp khu vườn.
Với máu và chất não dính trên mặt và tay, Akira ném chiếc cuốc lên xác chết.
"Dọn dẹp cái đống này đi."
"Rõ."
Ông già bên cạnh búng ngón tay như thể đây không phải là chuyện hiếm gặp. Đúng lúc đó, có hai người đàn ông mặc vest đen từ ngoài đi vào vườn, nhặt xác lên rồi nhanh chóng biến mất.
“Cái cuốc khá là vô dụng. Tôi không cần công cụ trả lời những câu không ai hỏi. Công cụ mãi mãi chỉ là công cụ mà thôi. Cậu biết điều đó mà, phải không?
“Vâng, chúng tôi sẽ cẩn trọng hơn ạ.”
"Tốt."
Lý do người đàn ông chết rất đơn giản. Cậu ta đã lên tiếng khi chưa được cho phép.
“Cái giá để nuôi dưỡng Keisaragi là mười tỷ tín dụng. Đó là số tiền tương đương với chi phí phát triển một chiến hạm thiết giáp đời mới nhất.”
“…”
“Ngay cả các phương pháp điều trị chỉnh sửa gen cũng được thực hiện trên cơ thể yếu đuối của con bé. Ngươi có nghĩ rằng không tặc hay những thứ tương tự có thể hãm hại con bé không?
Akira lấy một chiếc khăn từ trong túi ra và lau mặt.
“Không biết ai dám làm hại người thừa kế của gia tộc Yujin.”
“…”
“Con tàu mà Keisaragi lên. Cơ trưởng là Yuseong Samuel phải không?”
"Vâng ạ."
“Vậy thì nó gần sao Thổ hơn phải không? Gia tộc Samuel có vẻ như khá có sức ảnh hưởng tại nơi này.”
Samuels là một Gia tộc lâu đời nắm quyền thống trị trên sao Hỏa. Mặc dù không thể cạnh tranh với các Quý Tộc Thủ Đô nhưng họ vẫn tranh giành vị trí thống trị của Siêu Tập Đoàn.
“Vậy thì đó có phải là kế hoạch của Eden không? Không, người thừa kế Eden là một kẻ hèn nhát. Hắn ta không đủ can đảm để thách thức gia đình Yujin như vậy”.
Người thừa kế mà ông ta nhắc đến là người đứng đầu hiện tại của gia tộc Eden, được xã hội biết đến với biệt danh “Hỏa Sư”.
Anh ta được coi là nhân vật kém cỏi hơn so với Akira, người có vẻ ngoài oai phong như vậy. Người quản gia nhận thức được sự thật rằng trong khi người đứng đầu gia tộc Eden bị ám sát hai lần thì Akira lại đảm nhận vai trò chủ nhân của gia tộc Yujin. Vì vậy, người quản gia có thể tự tin khẳng định rằng người đàn ông trước mặt có quyền đưa ra tuyên bố như vậy.
“Nếu không phải Eden thì có thể là ai? Quản gia. Ngươi nghĩ sao?"
“Tôi nghĩ có thể T&C đã làm điều đó.”
Quản gia trả lời ngay lập tức. Akira có vẻ thích câu trả lời này và đôi mắt ông ta nheo lại tỏ vẻ đồng tình.
“Haha, có vẻ như chúng ta đang cùng quan điểm.”
“…”
“T&C và Eden có vẻ xung đột về quyền thống trị của Sao Mộc, nhưng họ đang bí mật hợp tác cùng nhau. Suy cho cùng thì công lao của Eden đến từ T&C”.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Quản gia không hề biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng lại chấn động. Tất cả những điều mà người quản gia nói chỉ đang là suy đoán của riêng ông, và ông không hề biết rằng hai bên đã thực sự thành lập một liên minh. Việc T&C, những người cai trị Trái đất và Eden, giới quý tộc sao Hỏa, đã hợp lực là một vấn đề tối mật, chỉ một số ít người biết ngoài những người đứng đầu hai gia đình. Thật không may, Akira lại là một trong những người biết điều đó.
“Tên nhóc con đó cứ như một con rắn độc vậy, chắc hẳn hắn ta đã có ý định thống trị các cổ đông trước cuộc họp hội đồng. Ngươi cũng nghĩ vậy phải không?”
Akira đưa cho Butler một chiếc khăn thấm máu.
"Vâng, thưa ngài. Người đứng đầu gia đình T&C, Samdam Chemblin, đang thèm khát đến vị trí Giám đốc điều hành, cũng chính là vị trí mà người đang nắm giữ thưa chủ nhân.”
"Ta hiểu rồi. Tên nhóc con đó táo bạo đấy. Rõ ràng là các hành động hắn ta làm đang chĩa vào ta. Một lời thách thức đến ta sao?”
Tình huống này có vẻ khá thú vị đối với Akira, người đang bật cười trong khi cả người vẫn dính đầy máu.
Quản gia, người đã im lặng chờ đợi, vẫn không hề bối rối. Ông đã chứng kiến hành động của Akira trong nhiều thập kỷ và giờ đã không còn chút cảm xúc gì đọng lại trên gương mặt ông khi ông thấy cảnh này nữa.
Akira đột nhiên ngừng cười, như thể trò đùa trước đây của ông ta chỉ là lừa dối. Khuôn mặt ông ta không có chút biểu cảm nào.
"Đúng rồi. Tên nhóc con chết tiệt đó. Chắc hẳn hắn ta đang lên kế hoạch qua mặt ta trước cuộc họp hội đồng.”
“Chúng ta có nguyên do chính đáng, vì vậy hãy tấn công trước chứ nhỉ. Thông báo cho tất cả thành viên trong gia tộc chuẩn bị đi.”
"Vâng, thưa ngài."
"Và…"
Lần đầu tiên sự sống trở lại trên khuôn mặt vô cảm của Akira, đôi mắt ông ta bừng sáng lên.
“Bất cứ ai động đến đồ của ta đều sẽ phải chết. Yuseong Samuel của gia tộc Samuel và bất cứ ai thậm chí có liên quan xa đến con tàu của hắn ta. Mang tất cả đến đây cho ta.”
"Rõ."
“Chúng ta có Ám Vệ ở gần khu vực C-08 đấy. Hãy liên lạc và giao cho chúng xử lý đi.”
"…Rõ ạ."
Thuật ngữ 'Ám Vệ' khiến Quản gia giật mình.
'Ám Vệ' dùng để chỉ một đơn vị đặc biệt trực thuộc những người đứng đầu gia tộc, bao gồm các dị nhân biến đổi gen với những cải tiến cực độ, được biết đến với khả năng chiến đấu to lớn và với lối tấn công tàn bạo.
‘Sẽ phải đổ máu đây.’
Một khi những Ám Vệ được triển khai, số phận của Yuseong Samuel và cấp dưới của ông ta đã được định đoạt. Tương lai không có gì khác ngoài một số phận khủng khiếp đối với họ, đến mức cái chết có thể được coi là một sự thương xót.
Với một chút an ủi được gửi đến những người ở đâu đó ngoài kia trong vũ trụ, Quản gia lặng lẽ rút lui.
——————
Trong khi đó, ở một góc xa xôi nào đó trên Trái đất, một cuộc chiến tranh lớn và tàn nhẫn đang diễn ra.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Trên con tàu của Samuel, sự hỗn loạn ngự trị do một thảm họa bất ngờ.
“Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?!”
Samuel đang trên bờ vực suy sụp.
Trước mặt ông ta là nơi từng là nhà xác, nhưng bây giờ chỉ còn lại đống tro tàn. Một ngọn lửa bất ngờ đã san bằng nó.
Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng đã triệu tập cấp dưới của mình.
“Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?”
“À… ngài thấy đấy…”
Dưới cái nhìn sắc bén của Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng, những người lính lo lắng giải thích những gì họ đã chứng kiến.
“Chúng tôi ngửi thấy mùi gì đó lạ bên trong, thưa ngài, chúng tôi đã thấy khói bốc ra. Vì thế chúng tôi quyết định điều tra.”
"Là vậy sao?"
Theo các binh sĩ, trong quá trình canh gác, họ phát hiện có mùi và khói bất thường bốc ra từ bên trong. Vì lẽ ra họ không được vào ngoại trừ bác sĩ nên họ đã đợi bác sĩ cứu trợ đến.
Thời gian trôi qua, khói vẫn chưa tan, những người lính miễn cưỡng mở cửa bước vào.
Thứ chào đón họ không phải là bác sĩ mà là một ngọn lửa đang hoành hành.
"Tôi không hiểu. Làm sao có thể xảy ra hỏa hoạn ở một nơi chỉ có xác chết được cơ chứ?”
“Ch… chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?”
Tổ trưởng tổ Y tế đến muộn đã bàng hoàng khi nhìn thấy hiện trường.
Nhìn thấy trạng thái của cơ trưởng, người không thể phản ứng, Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng giải thích ngắn gọn tình hình.
Nghe xong câu chuyện, Tổ trưởng tổ Y tế cứng đờ.
“Có thể các hợp chất hóa học được lưu trữ trong nhà xác đã bốc cháy, nhưng việc xảy ra đám cháy lớn như thế này là rất bất thường.”
"Ý anh là gì?"
Tổ trưởng tổ Y tế mím môi, thận trọng liếc nhìn xung quanh.
‘Lửa nhân tạo.’
Đúng như Tổ trưởng tổ Y tế đã nói, nếu trong thủy thủ đoàn có kẻ đốt phá thì tình hình sẽ rất nghiêm trọng. Hơn nữa, ý định phóng hỏa nơi cất giữ hài cốt của Tổ trưởng tổ Nghiên cứu là hết sức đáng ngờ.
“…Hãy bắt đầu bằng việc kiểm tra các thi thể.”
"Đó là một ý kiến hay."
Sau khi dập tắt đám cháy, các chiến sĩ đưa thi thể ra ngoài. Nhân viên y tế tỉ mỉ kiểm tra hài cốt cháy thành than.
“Người này là một trong những thành viên trong nhóm làm việc ngoài giờ.”
Việc kiểm tra từ phần trên cơ thể đến đầu đặc biệt khó khăn do bị bỏng nặng, nhưng họ có thể nhận dạng được cấp dưới nhờ chiếc nhẫn trên tay.
Khi Tổ trưởng tổ Y tế suy ngẫm về cái chết cay đắng của cấp dưới, ông ta đã hoàn thành việc khám nghiệm tử thi những thi thể còn lại. Sau đó, ông ta nhận ra rằng có người đã mất tích.
“Tất cả thi thể đều ở đây à?”
"Vâng. Tại sao ngài lại hỏi vậy?
“…”
Tổ trưởng tổ Y tế di chuyển đến địa điểm khác cùng với cơ trưởng và các sĩ quan khác. Và ông ta cũng đã tiết lộ rằng một số thi thể đã mất tích, một sự thật mà những người khác không thể chịu đựng được khi nghe.
“Thi thể của nhân viên bảo vệ và Tổ trưởng tổ Nghiên cứu bị mất tích sao?”
"Đúng thế."
“Xác chết thì làm gì có thể đi đâu được cơ chứ? Sao lại thế được”
"Tổ trưởng tổ Y tế, anh có chắc là mình nhìn đúng không?"
“Tôi đã kiểm tra lại rất nhiều lần rồi. Chỉ còn thiếu hai thi thể thôi. Tôi chắc chắn.”
Sau cái chết của Tổ trưởng tổ Nghiên cứu, giờ đây một vụ án đốt phá bí ẩn đã được hé lộ.
‘Ai đó bên trong con tàu này đang tấn công chúng ta.’
Sự thật đó lướt qua tâm trí của của những người đang có mặt trong căn phòng.
“Không phải ma, nhưng…”
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
“Có thể đó là những dạng sống ngoài Trái Đất chưa được xác định trên tàu?”
"Này! Đùa không vui chút nào đâu? Đừng có mà lảm nhảm về mấy thứ vô nghĩa như thế này nữa!”
“Chỉ là gợi ý thôi, có chuyện gì mà Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư lại bực bội thế?”
“À, không có gì đâu.”
“Quan trọng hơn, vấn đề lớn nhất là thi thể của nhân viên nghiên cứu bị mất tích. Chẳng phải chúng ta đã đồng ý hẹn gặp không tặc ở C-08 sao?”
Câu hỏi do ai đó nêu ra đã nhận được sự quan tâm rõ ràng của Samuel. Nếu họ mất cả cơ thể của Keisaragi, thì ông ta sẽ không còn quân bài tẩy nào nữa.
Samuel khẩn trương ra lệnh: “Chúng ta phải tìm được thi thể bằng mọi giá! Các người rõ chưa?"
“Chúng ta có nên tập trung vào việc tìm ra thủ phạm trước không…?”
"Chết tiệt! Đây không chỉ là vấn đề của tôi. Nếu mấy người lo lắng về sự trả thù đến từ Quý Tộc Thủ Đô, thì cố mà phối hợp làm việc cho tốt đi!
Lời của Samuel đã đúng. Cái chết của Keisaragi Yujin là điều không thể tránh khỏi, nhưng việc không thể bảo vệ thi thể thì không còn chỗ để bào chữa. Ít nhất họ phải giữ được thi thể nguyên vẹn, nếu không một tương lai còn đáng sợ hơn cả cái chết đang chờ đợi họ.
“Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng.”
"Rõ! Thưa cơ trưởng."
“Anh đã thử liên lạc với họ chưa?”
“Rồi, ngay khi cuộc họp kết thúc.”
"Chết tiệt. Đừng có nhắc tới điều này. Anh cứ bảo với họ là chúng ta sẽ chuyển thi thể về như đã hẹn là được.”
"Ngài chắc chứ?"
“Nếu chúng ta phát hiện ra mà không biết cách xử lý thì đó cũng là một vấn đề đấy. Chỉ cần đảm bảo tìm thấy nó trước cuộc hẹn là được.”
Đó là một canh bạc mạo hiểm, nhưng Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng đã không chỉ ra điều đó. Samuel có thể không biết, nhưng trong đầu Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng lại có những suy nghĩ khác.
Giống như một sát thủ giấu con dao găm trong ngực, Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng gật đầu với vẻ mặt vô cảm.
Đi theo Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng, Samuel triệu tập Tổ trưởng tổ An ninh.
Tổ trưởng tổ An ninh rõ ràng đang run rẩy vì anh ta không phải không có trách nhiệm với tình huống lộn xộn này.
Samuel đặt cả hai tay lên vai anh ta.
“Anh biết đấy, chúng ta phải bắt được thủ phạm.”
“Tôi…tôi đang cố gắng hết sức đây.”
“Hết sức của anh vẫn chưa đủ đâu. Anh có quyền khám xét tất cả các thành viên phi hành đoàn nếu cần. Hãy tìm ra thủ phạm và tôi sẽ giao mọi thẩm quyền liên quan đến vấn đề này cho anh”.
Mặc dù cơ trưởng đề nghị chuyển giao toàn bộ quyền hành nhưng vẻ mặt của Tổ trưởng tổ An ninh vẫn rất hoảng loạn.
‘Vâng, chúng ta nhất định sẽ tìm ra chúng?’
Anh không tự tin, nhưng anh không thể thừa nhận điều đó.
“Rất tốt, chúng ta nhất định sẽ tìm được bọn chúng.”
"Vậy giao cho anh đấy."
Tổ trưởng tổ An ninh miễn cưỡng đáp lại với vẻ tự tin.
Trong lúc mọi người đang bối rối thì thủ phạm gây ra tình trạng này từ lỗ thông hơi trên trần nhà đang âm thầm quan sát họ.
Khi các sĩ quan giải tán, “nó” đi theo một trong số họ một cách kín đáo.
***
‘Mọi việc đang tiến triển rất tốt.’
Một cách để che giấu danh tính và phá rối kẻ thù, đó chính là dùng lửa.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Đốt cháy các hợp chất hóa học bên trong nhà xác là một hành động gần như không thể tưởng tượng được đối với người ngoài Trái đất.
Tất nhiên, họ có thể thấy đáng ngờ vì không có ai từ bên ngoài bước vào, nhưng họ sẽ không nghi ngờ việc đó là do con người thực hiện. Họ sẽ không nghi ngờ các thành viên phi hành đoàn và họ sẽ nghĩ đó là do một sinh vật khác.
Sau khi tiêu thụ toàn bộ thi thể của nhân viên bảo vệ, tôi thu thập hóa chất bên trong nhà xác. Nhỏ vài giọt máu axit vào chất độc, ngọn lửa nhanh chóng bùng lên.
‘Bộ xương ngoài được cường hóa có khả năng chống cháy.’
Ngọn lửa bao bọc cơ thể tôi, nhưng tôi hầu như không cảm nhận được sức nóng. Tôi bình tĩnh bước qua ngọn lửa và leo lên trần nhà xác.
Tôi đợi cách xa nhà xác một chút và mọi người bắt đầu tụ tập. Ngọn lửa nhanh chóng được dập tắt nhưng phần lớn những gì bên trong đã biến thành tro bụi.
Các thi thể đã được chăm sóc cẩn thận, nhưng có một khoảnh khắc mọi thứ gần như trở nên nguy hiểm.
‘Mình không thể tin được là họ lại đưa ra chủ đề về các dạng sống ngoài Trái đất.’
Tôi tưởng vỏ bọc của mình sẽ bị lộ khi tên Tổ trưởng nhạy bén nhắc tới. Nhưng nó đã bị chôn vùi nhờ sự phẫn nộ của Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư.
Sau đó, cơ trưởng và các sĩ quan liên tục tuôn ra những thông tin quan trọng mà tôi không hề biết.
‘Không tặc sao? Có vẻ như tên cơ trưởng đã ra quyết định đầu hàng rồi.”
Những tên không tặc Chó Không Gian, tôi biết rõ về chúng. Đó là một liên minh gồm nhiều loài khác nhau tham gia làm không tặc, tự xưng là kẻ chinh phục vũ trụ nhưng lại bị những người khác coi là rác rưởi của vũ trụ. Thỉnh thoảng chúng đảm nhận công việc đánh thuê, nhưng chúng sẽ phản bội bạn nếu có sự khiêu khích dù là nhỏ nhất. Đôi khi người ta nói rằng việc tin tưởng Chó Không Gian còn tệ hơn cả việc tin tưởng Amorph, tuy Amorph cũng là loại sinh vật chẳng đáng tin gì cho cam.
Suy đoán cho rằng cơ trưởng đã lên kế hoạch cập bến để đổ lỗi cho cái chết của Keisaragi cho bọn không tặc. Nếu biết thêm một chút về Chó Không Gian, ông ta sẽ không bao giờ đưa ra lựa chọn như vậy. Có vẻ như cơ trưởng không tự mình đưa ra quyết định ngu ngốc đó, chắc chắn có ai đó đã ảnh hưởng đến quyết định của ông ta.
'Có vẻ như Tổ trưởng tổ Quản lý khủng hoảng đã làm điều này. Mình nên để mắt tới hắn ta. Có lẽ hắn ta đã thông đồng với bọn không tặc.”
‘Mình nên làm gì nếu bọn không tặc tấn công con tàu này?’
Nó không hoàn toàn tốt hay hoàn toàn xấu, có những ưu và nhược điểm. Một lợi thế là Chó Không Gian bao gồm nhiều chủng loài khác nhau, vì vậy phạm vi đặc tính di truyền chủng tộc mà tôi có thể thu được cũng rộng hơn. Nếu bọn không tặc tấn công tàu nghiên cứu, tôi có thể dễ dàng thu được nhiều đặc tính di truyền chủng tộc khác nhau.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
‘Nhược điểm là đặc tính di truyền chủng tộc mà mình có thể thu được từ tàu nghiên cứu sẽ bị giảm đi.’
Tôi không biết có bao nhiêu người ở phe không tặc, nhưng theo những gì tôi thấy, cơ hội chiến thắng của con tàu nghiên cứu này là rất nhỏ. Ngay cả những người lính canh gác cũng đang trong tình trạng phải mặc bộ đồ gia cố nên sẽ không thể đánh bại được bọn không tặc, những kẻ đã quá quen với việc cướp bóc và giết người. Hầu hết thủy thủ đoàn sẽ chết trong trận chiến, và khi đó lượng đặc tính di truyền chủng tộc mà tôi thu được sẽ giảm đi.
‘Có lẽ mình nên từ từ suy nghĩ về chuyện này.’
Có lẽ tôi sẽ cần phải đánh giá trình độ của bọn không tặc trước khi đưa ra phán . Đang chìm trong suy nghĩ thì cuộc họp đã kết thúc. Mọi người quay trở lại nhiệm vụ của mình, nhưng Siêu Giác Quan của tôi đã phát hiện ra điều gì đó bất thường.
'Người đó?'
Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư, người đã kịch liệt phủ nhận sự hiện diện của tôi, có vẻ xa cách theo một cách nào đó. Bề ngoài trông hắn ta có vẻ ổn nhưng bên trong lại có gì đó không ổn. Nhịp tim của hắn ta nhanh hơn những người khác, và mồ hôi lạnh chảy ra từ những chỗ khuất trên quần áo của hắn ta ta. Đây là những triệu chứng điển hình của sự lo lắng.
‘Tại sao hắn ta lại lo lắng đến thế nhỉ’
Hắn ta không hề liên quan gì đến tình huống này. Ban đầu tôi định quay về tổ của mình, nhưng tôi lại thấy tò mò. Tôi đi theo sau Tổ trưởng tổ Quản lý vật tư. Ngay cả khi bước đi, hắn ta cũng liên tục liếc nhìn phía sau.
‘Tại sao hắn ta lại phản ứng như vậy nhỉ, trừ khi hắn ta đang che giấu điều gì đó?’
Hắn ta tiếp tục bước đi một cách thận trọng rồi dừng lại trước hầm hàng.
——————
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook