**

So với lúc trước Trang Dịch rời đi, Chiến Hồn điện nhìn qua thật không có thay đổi quá lớn, chỉ là thiếu khuyết hơi thở của các vị hồn sư mạnh mẽ lượn lờ, luôn cảm thấy thiếu chút gì. Hắc tháp khí thế như hồng đứng lặng ở trung tâm Chiến Hồn điện, nối thẳng tận trời, so với Chiến Hồn điện hơi lộ ra quạnh quẽ, có chút tiêu điều cô độc vô hình.

Nhóm người Trang Dịch không tốn nhiều thời gian ở nơi khác, trực tiếp đi đến vị trí của truyền tống trận.

Còn chưa tới gần đã cảm giác được hơi thở túc sát từ cách đó không xa truyền đến, hồn sư bảo vệ truyền tống trận hiển nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ. Mạc Vi An thấp giọng nói bên tai Trang Dịch: “Người trông coi truyền tống trận là các thế gia đề cử, trong đó đội trưởng là người Lâu gia.”

Mạc Vi An vừa dứt lời, người bảo vệ truyền tống trận cũng nhận thấy được đám người Trang Dịch đến, đều xoay người nhìn về phía bọn họ.

Trang Dịch liếc nhìn khuôn mặt cứng ngắc của người dẫn đội kia, liếc mắt nhìn qua, lại có chút phát xanh, bất luận mặt mũi khí chất hay thân hình, nhìn qua đều vô cùng quen mắt. Đôi mắt Trang Dịch híp lại, nhìn kỹ, khuôn mặt cứng ngắc phát xanh vừa rồi dường như là do hắn ảo giác vậy, đứng trước mặt hắn lúc này, là một hồn sư cấp bảy bình thường không thể bình thường hơn.

Trang Dịch nhịn không được quay đầu nhìn về phía Lôi Tu, Lôi Tu nhẹ nhàng vung đuôi, chóp đuôi đảo qua lòng bàn tay Trang Dịch. Trang Dịch lập tức hiểu ý, nét mặt không chút thay đổi, Mạc Vi An đang nói chuyện với dẫn đội này, muốn dẫn mấy người Trang Dịch đi vào, mà Trang Dịch nhân lúc bọn họ đang nói chuyện, lặng yên cảm ứng hơi thở của người trước mắt này.

Dẫn đội này là một người cực kỳ nhạy bén, cấp bậc của Trang Dịch cao hơn đối phương, còn là ba hệ, tuy rằng cẩn thận một chút, vẫn để cho đối phương cảm thấy một chút, Trang Dịch thấy hơi thở của đối phương càng thêm thu liễm, trong lòng càng nghi ngờ, mà Lôi Tu đã bất tri bất giác rời khỏi bên người Trang Dịch, đi tới bên cạnh, quan sát bốn phía.

“Truyền tống trận là trọng địa của Chiến Hồn điện, trừ khi vài thế gia lớn của Hồn điện phê chuẩn, bằng không ai cũng không được phép đi vào.” Mặc kệ Mạc Vi An nói cái gì, dẫn đội đều cương quyết không chịu đồng ý, hắn ánh mắt lạnh lùng đảo qua mỗi người ở đây, thanh âm nói chuyện nhẹ bỗng, giống như chất độc làm người khác toàn thân khó chịu, “Huống chi, chuyện Bardon chỉ là lời nói một bên của các ngươi, Trang Dịch này là kẻ phản bội Hồn điện công nhận, các ngươi chân chính nên làm, không phải dẫn hắn vào đây, mà là bắt hắn ngay tại chỗ.”

Trong mắt Mạc Vi An lóe lên vẻ tức giận, toàn bộ Hồn điện đều biết đội săn ma tạo thành như thế nào, Trang Dịch là đội trưởng của bọn họ, hắn cùng Trương Thừa Lạc đã ôn tồn giải thích, đối phương hiển nhiên đã nghe lọt, lại vẫn còn mở miệng trào phúng, rõ ràng không cho hắn mặt mũi.

Lúc này, Lôi Tu đột nhiên bổ nhào vào một hồn sư.

Người đội săn ma đều biết thân phận của Lôi Tu, tuy rằng ngạc nhiên Lôi Tu lại không nói gì liền ra tay trước, nhưng mà cường giả đệ nhất động thủ, bọn họ cũng không có lý do gì ngăn cản.

Động tác của Lôi Tu cực nhanh, một hồn sư trong đó bị Lôi Tu hung hăng ném khỏi vị trí, một móng vuốt của Lôi Tu đặt ở trên trận pháp, quanh người sấm chớp rền vang, xé mạnh một cái, trận pháp đầu tiên bên ngoài truyền tống trận đã bị Lôi Tu phá giải!

Dẫn đội bảo vệ truyền tống trận thấy thế, sắc mặt thay đổi, tức giận quát: “Súc sinh nhà ngươi!” Nói xong, dẫn đội qua loa cảm ứng được thực lực của Lôi Tu, bản thân không dám tùy tiện tiến lên, lập tức sai người chung quanh xông tới ngăn cản Lôi Tu.

Trang Dịch chợt nghiêng người đứng trước mặt người dẫn đầu: “Ngươi nói ai là súc sinh vậy? Lữ tiên sinh.”

Ba chữ “Lữ tiên sinh” vừa xuất hiện, người đội săn ma sửng sốt, khi nhớ tới đã nghe qua tên này ở nơi nào, biểu tình trên mặt mọi người đều thay đổi.

Dẫn đội cũng cả kinh, hắn lui về phía sau một bước, cảnh giác nhìn Trang Dịch, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ta là dẫn đội bảo vệ truyền tống trận, cũng không phải tiên sinh gì. Trang Dịch, kẻ phản bội nhân loại nhà ngươi, ỷ có đội săn ma, cũng dám tới Hồn điện làm loạn, không sợ —”

“Nói ngược rồi.” Trang Dịch không cho Lữ tiên sinh thời gian nói nhảm, trực tiếp giơ tay, ba hệ hồn thú lao ra, tử đằng hạn chế phạm vi hoạt động của Lữ tiên sinh, Thấu Sí Điệp cùng cắt lớn phối hợp, đầu tiên là phong tỏa hồn lực của Lữ tiên sinh, sau đó tạo áp lực, ép buộc Lữ tiên sinh sử dụng ra năng lực ẩn giấu trong cơ thể.

Lữ tiên sinh tuy rằng giảo hoạt, nhưng về thực lực lại còn không bằng cả Thượng Thanh Vân, hồn lực vừa bị áp chế, khuôn mặt phát xanh của Lữ tiên sinh liền lộ nguyên hình, dị ma nối gót lao ra, thân phận chân chính của Lữ tiên sinh cũng triệt để bại lộ trước mắt mọi người.

Thành viên đội săn ma có cùng Lôi Tu tham gia bắt giữ Lữ tiên sinh ở ở thành Trọng An lúc trước thấy thế, tất cả lập tức đều nhớ tới, người này quả nhiên chính là phụ tá khi đó ra ý kiến hung ác, nghiền ép bình dân cho thành chủ thành Trọng An!

Dị ma trong cơ thể Lữ tiên sinh bay ra ngoài, ở trong lãnh vực của Trang Dịch thê lương kêu lên, đám thủ hạ kia của Lữ tiên sinh thấy thân phận chủ nhân bị lộ tẩy, toàn bộ cũng không nhịn được, sợ lộ nguyên hình, tăng mạnh thực lực, một lòng chạy trốn.

Bọn họ cho rằng Lôi Tu là ma thú thông thường, không hề để ở trong lòng, còn tưởng rằng tăng mạnh thực lực cùng khí thế, con ma thú này sẽ biết sợ tạm thời lui bước, cho bọn họ cơ hội chạy thoát thân, cho nên tất cả đều chạy về phía Lôi Tu, hy vọng lao ra một con đường sống, kết quả bọn họ không nghĩ tới, lần này lại đánh vào trên tấm sắt.

Căn bản không cần phát huy thực lực cấp mười, chỉ cần mở ra lãnh vực lôi điện cấp chín, đám phản bội này đã bị Lôi Tu triệt để vây tại chỗ, ánh mắt Lôi Tu lạnh như băng nhìn đám gian tế phản bội nhân loại này, dùng hồn lực ném bọn họ vào chỗ Lữ tiên sinh.

Hồn lực bị áp chế, ma khí không ngừng bị rút ra, Lữ tiên sinh quỳ rạp trên mặt đất không ngừng run rẩy, biết bản thân trốn không thoát, hắn ngẩng đầu hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Trang Dịch nói: “Làm sao ngươi nhìn thấu ta là ai?”

“Lấy tài trí của Lữ tiên sinh, hẳn là đoán được.” Trang Dịch nói.

“Âu gia…” Lữ tiên sinh thấp giọng lẩm bẩm, nghĩ đến mình cũng chẳng còn sống được bao lâu, hắn ngẩng đầu, âm lãnh nhìn Trang Dịch Lôi Tu cùng người đội săn ma, cắn răng bất chấp nói, “Dị ma đã chiếm giữ toàn bộ đại lục, cho dù ngươi giết ta, cũng không sửa đổi được kết cục nhất định thất bại của nhân loại!”

“Những điều này không cần ngươi phí tâm!” Cảm ứng được bốn phía có không ít thứ đang đến gần, biết không hỏi được gì từ Lữ tiên sinh, giữ lại người này ngược lại là một tai họa, Trang Dịch Lôi Tu không chần chờ, lập tức phát động lãnh vực, thắt cổ toàn bộ đám quái vật đã bị dị ma ký thể, không phải người không phải ma này!

Giây lát nhóm người Lữ tiên sinh cùng dị ma biến mất kia, hồn lực bốn phía từng bước ổn định lại, người đội săn ma cũng đã nhận ra không đúng: “Đây là…”

“Trận pháp của Chiến Hồn điện do người kia trông coi, thảo nào lúc đó chúng ta ở Phụ Hồn điện khai thông truyền tống trận liên tục thất bại.” Trang Dịch hừ lạnh nói, “Khi trận pháp Bardon được chữa trị, có lẽ hắn cũng đã cảm nhận được một chút, cho nên sớm triệu tập tất cả dị ma đến đây.”

Số lượng lớn dị ma đến gần Chiến Hồn điện, bởi vì trận pháp của Chiến Hồn điện cũng có lỗ thủng, mất đi tác dụng báo động, chỉ có cường giả cấp mười Lôi Tu cảm ứng được sớm nhất, đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Lôi Tu ra tay sớm.

“Vi An Thừa Lạc, các ngươi lập tức tập hợp với các hồn sư đóng giữ Chiến Hồn điện, ngăn đám dị ma này ở bên ngoài, đừng để chúng nó chạy đến thành thị khác, sóc con, ngươi giúp đỡ đội săn ma, ta cùng Lôi Tu nghĩ cách chữa trị trận pháp của Chiến Hồn điện, trước bảo vệ được nơi này lại nói!” Trang Dịch quay đầu nói.

Mạc Vi An cùng Trương Thừa Lạc không có chút chần chờ, lập tức mang theo đội săn ma cùng sóc con đến Hắc tháp gặp các hồn sư khác.

Lúc trước tinh anh của Hồn điện rời trung bộ, đương nhiên có quét sạch toàn bộ dị ma bốn phía một lần, dị ma lúc này Lữ tiên sinh gọi tới có thể đến nhanh như vậy, hiển nhiên là quân đoàn dị ma lặng lẽ ngủ đông ở phụ cận sau khi tinh anh nhân loại rời đi, mục đích gì không cần nói cũng biết. Ngoài Hồn điện dị ma nhìn chằm chằm, trong Hồn điện có gian tế như Lữ tiên sinh, hồn sư đóng giữ trong Hồn điện, tuy rằng thực lực tổng thể không tệ, nhưng dù sao đều là thanh niên thế hệ trẻ, nếu như hôm nay không có Trang Dịch cùng Lôi Tu chạy đến mà nói, cho Lữ tiên sinh một chút thời gian nữa, lấy tính cách ác độc của hắn, hai bên nội ứng ngoại hợp, e là qua trận này Hồn điện thực sự sẽ rơi vào nguy cơ.

Nhưng mà, nếu hôm nay tất cả đã xảy ra thay đổi, kết quả của chiến tranh tự nhiên cũng sẽ khác.

Lúc này bất luận là tinh anh nhân loại hay dị ma, đều hội tụ ở rừng rậm Ma thú, hiện tại chiến đấu ở Chiến Hồn điện, bất luận nhân loại hay dị ma, đều không phải cường giả đứng đầu của chủng tộc. Số lượng dị ma tuy nhiều, nhưng thực lực tổng thể không cao, trung bình chỉ trong khoảng cấp năm đến cấp bảy, lấy năng lực của đội săn ma, cho dù không thể chiến thắng nhanh chóng, nhưng bảo vệ Chiến Hồn điện tuyệt đối không thành vấn đề.

Mà trong khi chiến sự giữa đội săn ma cùng dị ma bắt đầu hừng hực khí thế, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng hoàn toàn tập trung vào trong chữa trị trận pháp. Lỗ thủng trên trận pháp của Chiến Hồn điện vô cùng giống với Bardon, hiển nhiên là cùng một người bố trí, bởi vì Chiến Hồn điện có Hắc tháp, bố trí lỗ thủng trên trận pháp so với Bardon càng thêm tinh diệu, càng thêm khó có thể phát hiện, nếu chỉ dựa vào một mình Trang Dịch, có lẽ còn cần phí rất nhiều công sức, may mà bên cạnh còn có một Lôi Tu quen thuộc Hắc tháp, hai người hợp tác phối hợp với nhau, quá trình chữa trị làm ít công to.

Chớp mắt thời gian hai ngày đã qua, Trang Dịch cùng Lôi Tu không chỉ chữa trị lỗ thủng trên trận pháp của Chiến Hồn điện, mà còn triệt để khai thông truyền tống trận.

Lúc này chiến tranh giữa đội săn ma cùng dị đã bước vào trạng thái gay cấn, thực lực tổng thể của hồn sư cao hơn dị ma, số lượng lại không bằng, hai bên đánh một ngang tay, chiến sự giằng co, không phân thắng thua.

Nếu là ngày thường, cơ hội luyện binh tốt như vậy, Trang Dịch Lôi Tu tuyệt đối sẽ không vô duyên bỏ qua, nhưng bây giờ không giống trước đây, trọng điểm chiến tranh liên quan đến sống chết của đại lục nhân loại còn ở rừng rậm Ma thú, theo một ngày lại một ngày trôi qua, trong rừng rậm Ma thú thay đổi bất ngờ, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, dị ma hao tổn được, các hồn sư lại không có kiên trì này.

Cuối cùng, Trang Dịch cùng Lôi Tu đều đưa mắt nhìn về phía truyền tống trận.

Dị ma màu đen tập trung chi chít vào một chỗ, từ trên cao nhìn lại, giống như nước lũ đen đặc tràn về phía Chiến Hồn điện.

Dị ma cấp sáu tuy còn thuộc về phạm vi dị ma cấp trung, nhưng khi dị ma cấp sáu xuất hiện thành từng mảng, cấp bậc giống nhau, phát ra giống nhau, tấn công hội tụ lại với nhau, lại không cho phép người khinh thường.

Hai ngày trước Hồn điện dựa vào năng lực chỉ huy cùng đoàn chiến xuất sắc của đội săn ma kéo lại bước tiến công của dị ma, hai ngày này lại có trận pháp đã được chữa trị phụ trợ phòng ngự, nhưng mà, tình hình lại vẫn như cũ không cho lạc quan.

“Tuy rằng đánh ngang tay với dị ma, nhưng chiến tranh kéo dài một ngày, thương vong của chúng ta sẽ không ngừng tăng.” Một hồn sư phụ trách công tác thống kê hậu cần của đội săn ma nói với Lương An, “Lấy năng lực của đội trưởng, nếu như bọn họ đồng ý ra trận mà nói, trong vòng năm ngày, đám dị ma này nhất định thất bại, nhưng mà…”

“Câm miệng.” Lương An trước giờ luôn ôn hòa nghe vậy, biểu tình trên mặt có vài phần lạnh băng, “Tính tình của đội trưởng ngươi còn không rõ sao, bọn họ làm bất cứ chuyện gì đều là có lý do, chúng ta chỉ cần nghe theo mệnh lệnh của bọn họ là được rồi.”

“Ta biết, nhưng mà…” Hồn sư kia có chút nóng nảy, viền mắt nàng hơi đỏ lên, “Rõ ràng có cách nhanh chóng giành được thắng lợi, lúc này chúng ta lại phải nhìn đồng đội hi sinh.”

Lương An nghe vậy, nhíu chặt lông mày: “Hi sinh bây giờ, có lẽ có thể đổi lấy thắng lợi lớn hơn sau này — đây là!”

Nói mới được một nửa, đột nhiên, từ bên trong Chiến Hồn điện truyền ra một dao động hồn lực cực kỳ mạnh mẽ, gần như làm cho tất cả mọi người đều rung động, nhịn không được quay đầu lại kiểm tra xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Dao động hồn lực chói mắt từ trong Hắc tháp truyền ra, khi lao ra khỏi Hắc tháp được năm mươi mét, lại giống như bị giam giữ vô hình, hồn lực cuối cùng hình thành hình cầu không ngừng chuyển động, kèm theo năng lượng bên trong phồng lên co lại, vật hình cầu cũng căng lên xẹp xuống, hầu như tất cả những thứ có sinh mệnh, đều có thể cảm nhận được năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong luồng hồn lực này.

Trong ánh mắt sợ ngây người của mọi người, hai phút sau, năng lượng thể hình cầu nhanh chóng co rụt lại, nháy mắt liền biến mất, nhanh chóng giống như là ảo giác của tất cả mọi người vậy.

Thẳng đến khi năng lượng thể tạm thời biến mất, các hồn sư mới hoàn toàn phục hồi lại tinh thần, kinh ngạc nhớ đến còn đang ở trên chiến trường, mọi người vội vã kéo sự chú ý của mình về, nhìn về phía dị ma — dị ma vốn xông tới như sóng biển, trong vài phút ngắn ngủi vừa rồi, nhanh chóng lui lại gần năm trăm mét!

Mọi người ở đây còn đang khiếp sợ, một màn càng làm người kinh ngạc xảy ra, không biết ai khởi động trận pháp của Hồn điện, mấy trăm dòng năng lượng rót vào đại trận của Chiến Hồn điện, năng lượng của đại trận lập tức khôi phục trạng thái mạnh nhất, ngay sau đó, đại trận giống như một vật còn sống vật, dưới sự điều khiển của mấy trăm dòng năng lượng này, tiến hành phản kích dị ma!

Chiến Hồn điện lấy chiến nổi danh, trận pháp của nó tự nhiên cũng vô cùng sắc bén, người đội săn ma tuy mạnh, nhưng thực lực tổng thể cũng không phải đứng đầu, mà người có thể điều khiển trận pháp phức tạp nh vậy quá mức ít ỏi, bởi vậy không thể bày ra một mặt mạnh nhất của đại trận Chiến Hồn điện.

Vậy mà lúc này, dưới sự điều khiển của những hồn sư vô danh này, Chiến Hồn điện rốt cuộc hất tung vỏ ngoài dịu ngoan, lộ ra móng vuốt sắc bén, hung hăng chém về phía đám người dám mơ ước Hồn điện kia!

“Là Phụ Hồn điện!” Mạc Vi An nói.

“Thế gian này, ngoại trừ vài trưởng lão cùng gia chủ thế gia lớn của Chiến Hồn điện ra, cũng chỉ có Phụ Hồn điện am hiểu điều khiển trận pháp nhất, mới có thể đem Chiến Hồn điện bày ra đến mức này.” Trương Thừa Lạc nói.

Người đội săn ma nghe vậy, đều sợ hãi than nhìn không trung.

“Được rồi, đừng đứng ngẩn ra nữa, tranh thủ hiện tại, cho dù không thể giết sạch đám dị ma này, ít nhất cũng phải làm cho chúng nó rút lui ba nghìn mét!” Mạc Vi An tức giận nói, sau đó tiên phong xông ra đầu tiên, giết vào trong sóng dị ma, binh khí do hồn lực tạo thành xuyên qua sương đen, hung hăng chặt đứt đầu mấy dị ma.

Đội săn ma theo sát phía sau, giống như một thanh kiếm sắc bén dữ tợn, chặn ngang chém vào thủy triều dị ma, không chút nể tình đánh đuổi đám quái vật này!

Chiến dịch lần này, có Phụ Hồn điện thêm vào, dị ma bị đánh hoàn toàn không tìm ra đông tây nam bắc, mặc dù không bị tiêu diệt sạch sẽ, nhưng ít ra trong vòng vài ngày sẽ không dám khiêu khích Chiến Hồn điện như trước nữa.

Đêm, Trang Dịch triệu tập đội săn ma cùng Phụ Hồn điện, mở hội nghị trong Hắc tháp.

Chuyện trận pháp của Chiến Hồn điện nối liền với Phụ Hồn điện, các hồn sư Chiến Hồn điện đã sớm được biết, nhưng khi Phụ Hồn điện thực sự xuyên qua không gian đi tới trước mặt bọn họ, không ít người vẫn lộ ra vẻ ngạc nhiên, đối với người của Phụ Hồn điện, nhịn không được nhìn lại nhìn.

“Trận ngày hôm nay quả thực quá sảng khoái!”

“Nhiều ngày như vậy đều là dị ma không ngừng khiêu khích chúng ta, hôm nay rốt cuộc đến lượt chúng ta triệt để nghiền ép chúng nó!”

“Thấy chúng nó sợ chết khiếp, ha ha…”

Các hồn sư tâm tình vui vẻ, khi hội nghị còn chưa bắt đầu, đều nhịn không được xì xào bàn tán, bày tỏ tâm tình phấn khởi của bản thân.

“Thời kỳ đặc thù, nói ngắn gọn.” Ban ngày đã bàn bạc với Lôi Tu, bởi vì Lôi Tu còn duy trì hình thú, cho nên hội nghị này do Trang Dịch tới chủ trì, “Đầu tiên chúng ta hoan nghênh, cũng cảm tạ các vị gia chủ cùng trưởng lão từ Phụ Hồn điện đến, mang đến cho mọi người một trận đánh nhẹ nhàng vui vẻ như vậy, nhưng mà, loại đãi ngộ này cũng chỉ có hôm nay được hưởng thụ, bởi vì kế tiếp, ta quyết định chia binh hai đường.”

Mọi người nghe vậy, chăm chú nhìn Trang Dịch, đợi quyết sách tiếp theo của hắn.

“Rừng rậm Ma thú mới là chiến trường chính, số lượng dị ma ngoài Chiến Hồn điện tuy khổng lồ, nhưng không tạo thành uy hiếp, một số người ở nơi này chỉ là lãng phí, trong Bardon có gian tế, trong Hồn điện có gian tế, trong các hồn sư đi rừng rậm Ma thú, tất nhiên cũng có, ít nhất hiện tại có thể khẳng định là, có Thượng gia ở trong đó.” Trang Dịch nhìn mọi người nói, “Thậm chí ngoại trừ Thượng gia ra, còn có càng nhiều. Ta quyết định dẫn đội săn ma đến rừng rậm Ma thú, mà Chiến Hồn điện, phải tạm thời kính nhờ các vị Phụ Hồn điện đây.”

Đội săn ma mặt mặt nhìn nhau, không ít người trong mắt đều thấy được hưng phấn. Đã có mấy tháng không cùng Trang Dịch Lôi Tu cùng nhau sóng vai chiến đấu, đánh một trận quyết liệt, đội săn ma rốt cuộc lại có thể xuất phát đón địch một lần nữa, đối với đại đa số người mà nói, phản ứng đầu tiên chính là kích động vui vẻ.

Các vị trưởng lão Phụ Hồn điện nghe vậy, nhất thời đều rơi vào trầm ngâm, Phụ Hồn điện am hiểu phụ trợ, đặc biệt là về trận pháp, mặc dù đối với Phụ Hồn điện mà nói, ở Bardon cùng Chiến Hồn điện, mới có thể phát huy năng lực lớn nhất, nhưng trận đánh ở rừng rậm Ma thú này cực kỳ quan trọng, Phụ Hồn điện không có mặt, cũng không khỏi…

“Trận rừng rậm Ma thú này, Chiến Ngự Hồn điện đi vội vội vàng vàng, để nơi này lại cho hồn sư trẻ tuổi, kết quả mọi người cũng nhìn thấy. Bardon cùng Chiến Hồn điện là khu vực phồn hoa nhất trên đại lục nhân loại, ở đây không chỉ có hồn sư trẻ tuổi, quan trọng hơn, còn rất nhiều bình dân.” Trang Dịch nói, “Ta tin tưởng, cho dù chúng ta thất bại, các vị Phụ Hồn điện, cũng nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp, mang theo mọi người rút lui về hải đảo. Trận pháp trên bầu trời hải vực vẫn còn tồn tại, cách một biển lớn, nanh vuốt của dị ma cũng khó dò vào, ít nhất có thể để cho nhân loại lưu lại mồi lửa.”

Mọi người nghe vậy, không một không động dung, lời nói này của Trang Dịch, gần như tương đương với dặn dò hậu sự vậy.

Cảm nhận được bầu không khí nặng nề, Trang Dịch khẽ cười nói: “Đây là sách lược dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, ta càng hy vọng, Phụ Hồn điện có thể mang theo mọi người, nghênh đón chúng ta chiến thắng trở về.”

“Đây cũng là ý của ngài sao.” Người Phụ Hồn điện nhịn không được nhìn về phía Lôi Tu.

Lôi Tu hình hổ khẽ gật đầu, ở trong mắt nó, không có lo lắng với trận chiến tiếp theo, càng nhiều chính là chiến ý vững vàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương