Tình Nhân - Ngã Cật Đường Quả
-
Chương 40:
Thẩm Phi Bạch không lên lầu tắm rửa, anh tiến tới vài bước rồi cúi người lấy thuốc và bật lửa trên bàn trà lên, thật ra anh ít hút thuốc hơn so với những lứa bạn cùng tuổi, trên người không có mùi hương gay mũi của thuốc lá.
Bóng dáng cao lớn của người đàn ông đứng yên trước bàn trà, dường như đang tự hỏi cái gì, có lẽ vì chuyện vừa rồi.
Tạ U U nhìn lưng của anh ngẩn nguời, lòng bỗng thấy thấp thỏm, cô lo lắng nắm lấy tay của mình, tự biết có lẽ mình đã nói sai gì rồi.
Cuối cùng cô vẫn còn non xanh khi ở trước mặt anh nên bị đối phương nhìn thấu hết thảy, dù muốn tránh né che giấu đều uổng công.
Dù bất cứ vị kim chủ nào phát hiện nhân tình nhỏ tránh né mình, mặc cho vì nguyên nhân gì, tâm trạng đều sẽ trở nên vi diệu. Hôm nay là Thẩm Phi Bạch, nếu đổi thành người khác thì đã bày sắc mặt khó coi cho tình nhân nhỏ từ lâu, ai bảo cô dám ghét kim chủ chứ?
Tạ U U vẫn biết Thẩm Phi Bạch là người đàn ông có văn hóa lại biết săn sóc, tuổi lớn có chỗ tốt của tuổi lớn, anh hiểu tất cả mọi thứ, chỉ lười vạch
trần bạn tại chỗ, khiến bạn cảm thấy khó xử mà thôi.
Đổi lại thành người trẻ tuổi, e rằng hiện tại đã náo loạn với bạn, khiến cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi.
Tạ U U nhìn bóng lưng của Thẩm Phi Bạch bèn thở dài, làm ra hành động trước nay chưa từng có. Như thể cho bản thân dũng khí, cô chủ động vươn tay ôm lấy eo Thẩm Phi Bạch từ phía sau, hai tay nắm lại với nhau.
Tạ U U cảm nhận rõ trong khoảnh khắc cô ôm lấy anh, thân hình cao lớn của người đàn ông có vẻ hơi chấn động.
Mặt cô hơi nóng, cẩn thận nhớ lại, hình như cô rất ít làm ra những hành vi thân mật và chủ động này với anh, dường như trông nó quá nịnh nọt.
Nhưng với tình hình trước mắt, cô chỉ đành làm vậy.
Tạ U U chôn mặt vào lưng anh, tay siết càng chặt, nói với anh: “Xin lỗi thị trưởng, vừa nãy tôi thật sự mất tập trung, không phải cố ý, đừng tức giận được không?”
Đôi gò bồng đẫy đà của cô gái dán trên lưng anh, cố tình cọ tới cọ lui tên đó, Thẩm Phi Bạch xoay người, nhìn thấy đôi chân trần của cô thì không nói gì cả, chỉ dụi điếu thuốc vào trong gạt tàn.
Cánh tay của cô vẫn đang vòng quanh eo của anh. Đôi chân đạp lên trên thảm trông xinh xắn đáng yêu, dường như muốn đạp lên cái bóng của Thẩm Phi Bạch nhưng cuối cùng cô vẫn không dám, có điều ngón chân trắng nõn nghịch ngợm ấy lại khẽ gảy lên người anh một cách ngây thơ, cảm giác ngứa ngáy như thể len lỏi lên thẳng đến trái tim, bỗng nhiên, anh muốn nâng ngón chân của cô lên rồi hôn lấy chúng.
Lần trước khi nhìn thấy chân của cô, anh đã muốn làm như vậy.
Tạ U U giả vờ chưa xảy ra chuyện gì, đỏ mặt giẫm lên cái bóng của anh.
Lần đầu tiên Thẩm Phi Bạch nhận thức một cách sâu sắc, dù bề ngoài cô gái bé bỏng này biểu hiện thành thục như thế nào thì vẫn chỉ là cô gái tuổi
đôi mươi, anh thầm suy ngẫm cân nhắc nên dung túng cho nét ngây thơ này của cô.
Nếu đổi thành một người phụ nữ ba mươi, bốn mươi tuổi thì chắc chắn sẽ không như thế, thủ đoạn quyến rũ đàn ông của họ lợi hại hơn cô rất nhiều, kinh nghiệm cũng cực kỳ lão luyện.
Cuối cùng Thẩm Phi Bạch không làm gì cả, anh nói với cô: “Đi lên tắm rửa thôi.”
Anh tạm dừng một lát mới nói tiếp: “Đêm nay tôi ngủ lại đây.”
Lúc này đến phiên Tạ U U khẽ run.
Bởi vì trước kia anh chưa từng qua đêm ở đây, xong việc sẽ đi ngay, lúc trước cô còn thầm đoán một cách ác ý, có lẽ anh vội về để ở cùng với vợ con của mình, cho dù anh và vợ đã ở riêng từ lâu nhưng vẫn bận tâm đến thể diện hai nhà và con của anh, có điều hôm nay là lần đầu tiên anh ngủ lại chỗ của cô.
Bóng dáng cao lớn của người đàn ông đứng yên trước bàn trà, dường như đang tự hỏi cái gì, có lẽ vì chuyện vừa rồi.
Tạ U U nhìn lưng của anh ngẩn nguời, lòng bỗng thấy thấp thỏm, cô lo lắng nắm lấy tay của mình, tự biết có lẽ mình đã nói sai gì rồi.
Cuối cùng cô vẫn còn non xanh khi ở trước mặt anh nên bị đối phương nhìn thấu hết thảy, dù muốn tránh né che giấu đều uổng công.
Dù bất cứ vị kim chủ nào phát hiện nhân tình nhỏ tránh né mình, mặc cho vì nguyên nhân gì, tâm trạng đều sẽ trở nên vi diệu. Hôm nay là Thẩm Phi Bạch, nếu đổi thành người khác thì đã bày sắc mặt khó coi cho tình nhân nhỏ từ lâu, ai bảo cô dám ghét kim chủ chứ?
Tạ U U vẫn biết Thẩm Phi Bạch là người đàn ông có văn hóa lại biết săn sóc, tuổi lớn có chỗ tốt của tuổi lớn, anh hiểu tất cả mọi thứ, chỉ lười vạch
trần bạn tại chỗ, khiến bạn cảm thấy khó xử mà thôi.
Đổi lại thành người trẻ tuổi, e rằng hiện tại đã náo loạn với bạn, khiến cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi.
Tạ U U nhìn bóng lưng của Thẩm Phi Bạch bèn thở dài, làm ra hành động trước nay chưa từng có. Như thể cho bản thân dũng khí, cô chủ động vươn tay ôm lấy eo Thẩm Phi Bạch từ phía sau, hai tay nắm lại với nhau.
Tạ U U cảm nhận rõ trong khoảnh khắc cô ôm lấy anh, thân hình cao lớn của người đàn ông có vẻ hơi chấn động.
Mặt cô hơi nóng, cẩn thận nhớ lại, hình như cô rất ít làm ra những hành vi thân mật và chủ động này với anh, dường như trông nó quá nịnh nọt.
Nhưng với tình hình trước mắt, cô chỉ đành làm vậy.
Tạ U U chôn mặt vào lưng anh, tay siết càng chặt, nói với anh: “Xin lỗi thị trưởng, vừa nãy tôi thật sự mất tập trung, không phải cố ý, đừng tức giận được không?”
Đôi gò bồng đẫy đà của cô gái dán trên lưng anh, cố tình cọ tới cọ lui tên đó, Thẩm Phi Bạch xoay người, nhìn thấy đôi chân trần của cô thì không nói gì cả, chỉ dụi điếu thuốc vào trong gạt tàn.
Cánh tay của cô vẫn đang vòng quanh eo của anh. Đôi chân đạp lên trên thảm trông xinh xắn đáng yêu, dường như muốn đạp lên cái bóng của Thẩm Phi Bạch nhưng cuối cùng cô vẫn không dám, có điều ngón chân trắng nõn nghịch ngợm ấy lại khẽ gảy lên người anh một cách ngây thơ, cảm giác ngứa ngáy như thể len lỏi lên thẳng đến trái tim, bỗng nhiên, anh muốn nâng ngón chân của cô lên rồi hôn lấy chúng.
Lần trước khi nhìn thấy chân của cô, anh đã muốn làm như vậy.
Tạ U U giả vờ chưa xảy ra chuyện gì, đỏ mặt giẫm lên cái bóng của anh.
Lần đầu tiên Thẩm Phi Bạch nhận thức một cách sâu sắc, dù bề ngoài cô gái bé bỏng này biểu hiện thành thục như thế nào thì vẫn chỉ là cô gái tuổi
đôi mươi, anh thầm suy ngẫm cân nhắc nên dung túng cho nét ngây thơ này của cô.
Nếu đổi thành một người phụ nữ ba mươi, bốn mươi tuổi thì chắc chắn sẽ không như thế, thủ đoạn quyến rũ đàn ông của họ lợi hại hơn cô rất nhiều, kinh nghiệm cũng cực kỳ lão luyện.
Cuối cùng Thẩm Phi Bạch không làm gì cả, anh nói với cô: “Đi lên tắm rửa thôi.”
Anh tạm dừng một lát mới nói tiếp: “Đêm nay tôi ngủ lại đây.”
Lúc này đến phiên Tạ U U khẽ run.
Bởi vì trước kia anh chưa từng qua đêm ở đây, xong việc sẽ đi ngay, lúc trước cô còn thầm đoán một cách ác ý, có lẽ anh vội về để ở cùng với vợ con của mình, cho dù anh và vợ đã ở riêng từ lâu nhưng vẫn bận tâm đến thể diện hai nhà và con của anh, có điều hôm nay là lần đầu tiên anh ngủ lại chỗ của cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook