Chương 35: Hộp đêm liên tiếp bị đập phá!
Khóe miệng Mộ Dung Kiệt khẽ giật, mấp mấy đôi môi bạc, cười nói.
“Ngải Tuyết, tạm thời đừng nhắc đến chuyện này, em chỉ cần biết, tôi là người đàn ông của em là được” Anh sợ nói rồi sẽ hù dọa đến cô.
Ngải Tuyết cúi thấp đầu, thở dài”Mộ Dung Kiệt, tại sao lại chọn tôi?” Cô rất nghi ngờ.
“Em nói thử xem?” Không đáp chỉ hỏi ngược lại.
“Tôi không biết, tất cả đều xảy ra quá bất ngờ cứ như một giấc mơ.” Lúc này cô thật sự không biết làm sao, những ngày qua sống cùng với anh, cô rất sợ, rất sợ bản thân mình sẽ lún sâu vào cuộc sống của anh.
Khóe mắt Mộ Dung Kiệt tươi cười nhìn cô, “Thật là một nha đầu ngốc!” Anh không trả lời, anh muốn chính cô tự cảm nhận được tình cảm của anh.
Khởi động xe, tiếp tục chạy tới bệnh viện.
Bên trong bệnh viện, viện trưởng nói phương pháp để giảm bớt ốm nghén là ……
Cố gắng tránh để thai phụ ăn thức ăn có mùi có dầu mỡ.

Rồi…..
Càng nói càng dài dòng, chẳng lẽ cô nên nhịn đói sao.
Ngải Tuyết có chút lơ đễnh không để ý đến ông bác sĩ đang dông dài không ngừng kia, nhưng Mộ Dung Kiệt thì ngược lại, luôn nghiêm túc lắng nghe từng chút một.
Hai người vừa về đến nhà, Mộ Dung Kiệt nhận được một cuộc điện thoại liền hấp tấp đi ra ngoài.

Anh chân trước mới vừa đi, Ngải Tuyết chân sau liền chạy đi, thừa dịp lúc anh vắng nhà ra ngoài tìm Giản Mộng.
Mộ Dung Kiệt vừa vào phòng làm việc, Tử Mặc không kịp chờ đợi nói”Đại ca, hộp đêm của Long Hổ bang và bang Phân Đường ở thành phố S bị phá hư.

Năm hộp đêm liên tiếp đều bị đập phá, Long Hổ bang vì giúp Phân Đường cũng bị thiệt hại không ít, hơn hai mươi người bị thương, hai người đã chết.”
“Không phải, tôi giao cho cậu toàn quyền xử lý sao, chút chuyện nhỏ này làm cũng không xong.

Tra rõ là ai làm chưa?” Mộ Dung Kiệt trầm giọng nói.
“Đã điều tra xong, do Hải bang làm, là một bang hội mới thành lập, trong thời gian ngắn đã thâu tóm phần lớn tiểu bang hội của Nam Phương, thực lực không nhỏ, cho nên tôi không dám tự ý làm chủ, còn phải xin ý kiến của đại ca.”
“Hải bang có vẻ như không còn kiên nhẫn nữa rồi, thông báo Trương Thiên rằng tôi cho cậu ta thời gian một tháng, một tháng sau phải đem những người đó huấn luyện thật tốt.

Trong một tháng này chúng ta phải cố gắng nhẫn nại, nếu không có chuyện gì lớn, không nên chủ động cùng Hải bang xảy ra giao chiến.

“Khóe miệng Mộ Dung Kiệt khẽ nhếch lên, đôi môi bạc cười nói”.
“Hải bang, một tên mới thành lập bang hội có chút thực lực lại dám chủ động đi khiêu khích, thực không biết tự lượng sức mình, không đáng phải lấy tất cả thủ hạ đi đối phó với nó”.
Đúng lúc trong bang lại có một nhóm thành viên mới, tư chất không tệ, lấy đi đào tạo một thời gian cũng là chuyện tốt, cậu ra ngoài đi.” Mộ Dung Kiệt đạo.
“Thưa chủ tịch, tôi đã hiểu.” Tào Hổ cúi đầu chào rồi rời khỏi phòng làm việc.

Chương 36: Đại ca đã dặn, cô chỉ có thể ở nhà.

Ngải Tuyết mới vừa bước tới cửa nhà Mộ Dung, liền bị hai tên cao lớn chặn lại.
“Ngải tiểu thư, đại ca đã dặn, cô không thể đi ra ngoài, chỉ có thể ở nhà!”
Ngải Tuyết cắn răng nghiến lợi, ở trong lòng hận muốn chặt Mộ Dung Kiệt ra từng khúc, nhưng cô vẫn không từ bỏ.
Cao ngạo chợt nhíu mày, “Tôi chỉ đi dạo chơi, chẳng lẽ ngay cả tự do của tôi cũng đến lượt các người quản sao?”
“Thật xin lỗi, Ngải tiểu thư, đây là ý của đại ca, chúng tôi chỉ là tuân theo mệnh lệnh mà làm!” Mặc dù thái độ rất cung kính, lời nói cứng rắn, vẻ mặt không chút thay đổi.
Ngải Tuyết nghe những lời này càng làm cơn tức giận trong lòng vùn vụt nổi lên, liều mạng muốn xông ra ngoài.
“Nếu hôm nay tôi nhất định muốn đi ra ngoài các người có thể làm gì tôi sao?” Giọng nói có chút lạnh như băng, đàn ông thối chuyện gì cũng không cho làm, chẳng lẻ còn phải chịu áp bức dưới tay anh sao? Mình chẳng phải là quá nhẫn nhịn anh rồi.
Ặc, ? , Thực không biết làm sao cho đúng khi cô cứ ngang ngược như vậy.
“Ngải tiểu thư, chúng tôi đều là làm việc cho đại ca, mong cô đừng làm khó chúng tôi” Khẩu khí hai người có chút van xin.

Cơn tức giận của Ngải Tuyết cuối cùng cũng hạ hoả, nhàn nhạt đẩy họ ra, lập tức có ý nghĩ.
“Thật ra thì, đại ca của các người chỉ vì không yên lòng để tôi đi ra ngoài một mình, như thế này đi, hai người theo tôi được không?”
“Việc này.

.

.

.

.

.” Hai người không biết như thế nào cho phải, có chút do dự.
“Còn này nọ gì nữa! Tôi đã nhún nhường một bước, để cho hai người đi theo rồi, còn muốn thế nào nữa?” Ngải Tuyết rống lên, hai người này là cây đu đủ sao?
“Ngải tiểu thư, để chúng tôi gọi điện thoại hỏi đại ca?” Hai người chảy đầy mồ hôi lạnh trên trán, bọn họ thật sự không dám tự tiện làm chủ việc này.
Ngải Tuyết bất đắc dĩ trợn mắt một cái, thôi, dù sao, đời này cô coi như là xong rồi, xoay người trở về phòng, “Kít…” một tiếng phanh xe.
Mộ Dung Kiệt ưu nhã xuống xe, tay vuốt trang phục một cái.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói nghe không ra một chút cảm tình, hỏi hai người.
“Đại ca, Ngải tiểu thư nói muốn đi ra ngoài đi dạo, chúng tôi.


.

.

.

.

.” Hai người bọn họ thật không biết nên làm thế nào cho phải, nhìn lẫn nhau, có chút ngượng ngùng, chỉ có một người phụ nữ cũng giải quyết không xong.
Mộ Dung Kiệt khẽ gật đầu, “Lui xuống đi!”
Đi tới bên cạnh Ngải Tuyết, thấy cô buồn bã cúi đầu, mắt to đáng thương nhìn vào mũi chân.
“Em muốn ra ngoài sao?” Giọng nói dịu dàng và sự lạnh lùng lúc nãy khi nói chuyện hai tên kia cứ như hai con người khác nhau.
Ngải Tuyết gật đầu một cái, đã lâu cô không cùng Giản Mộng trò chuyện với nhau, cô thật sự rất nhớ.
“Được rồi, tôi đưa em đi!”Mộ Dung Kiệt bất chợt nhớ tới một nơi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương