Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
-
Chương 107: Quay về
Ngồi ở trong phòng!
Đế Nguyên Quân ngồi ở trên giường, hai chân vắt chéo, hai mắt thít chặt. Trên người hắn bắt đầu bị một quả cầu mỏng mờ ảo bao trùm do hỗn độn chân nguyên ngưng tụ thành.
Trong đầu, Đế Nguyên Quân dần đi vào sâu ở bên trong nhận thức. Trước mắt hắn, vô số công pháp mà hắn đã từng đọc qua, từng tu luyện qua, tồn tại bất định nhưng khi bị chạm vào thì giống như màn ảnh ký ức mà hắn không thể quên. Đi sâu bên trong, hai đại công pháp thình lình xuất hiện trước mắt hắn.
“Vĩnh Sinh Bất Diệt Quyết”. Đế Nguyên Quân đặt tay lên cuốn công pháp, hào hứng nói. “Xem ngươi có thể cho ta có bất ngờ gì?”.
Ngay lúc chạm vào liền bị truyền tống đến một nơi hoàn toàn khác biệt.
Liếc mắt nhìn xung quanh, Đế Nguyên Quân không khỏi kinh ngạc bởi vì trước mắt hắn là một khoảng không vô trùng vô tận, và ở trong vũ trụ rộng lớn là những điểm sáng của các tinh cầu ánh lên.
Bước về phía trước một bước, hắn thêm một lần nữa bị truyền tống đến một nơi khác.
Và lần này, nơi mà hắn đặt chân đến là một vùng đất tận cùng và dưới chân là một màn nước sáng bóng không khác gì một cái gương khổng lồ.
Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để khiến hắn phải đứng hình trong một thời gian.
Với nhục thân có đạo tắc vây quanh, Đế Nguyên Quân không ngừng bị chính bộ công pháp này cảm ứng. Điều mà khiến hắn giật mình nhất đó chính là ẩn sâu nhất của công pháp đó chính là ẩn chứa một thứ còn mạnh gấp hàng ngàn hàng vạn lần so với thiên đạo.
Đó chính là đại đạo!
Thế giới sinh sinh diệt diệt đó chính là quy luật, một giới được sinh ra thì một giới sẽ bị hủy diệt đó chính là thế giới. Và thứ có thể vượt qua được đó chính là đại đạo.
Là một trong tứ đại chí cao đại đạo được xem là mạnh nhất đó chính là “Vĩnh Hằng”. Bên cạnh đó còn có ba loại đại đạo khác cũng mạnh mẽ không kém đó chính là “Lực Lượng”, là “Không Gian”, là “Thời gian”.
Nhưng để có thể đạt đến được chí cao đại đạo này phải trải qua biết bao nhiêu khó khăn, con đường tu luyện mà hắn đang đi cũng vì thế mà khó khăn hơn thế nhiều.
“Vĩnh Hằng” đại đạo là gì?.
Đó chính là thứ tồn tại cao nhất của mỗi người tu luyện, đó không chỉ là một con đường mà một tu luyện giả phải đi mà đó còn chính là sinh mệnh, là linh hồn, là thực lực, là kiên cường, là tủi nhục, là sung sướng,… Là một con đường không thể nhìn thấy đến được điểm cuối cùng. Nhưng khi có thể đặt chân đến điểm cuối cùng đó thì có thể coi là tồn tại mạnh mẽ nhất, không chỉ là thực lực mà là mọi thứ nắm giữ đều sẽ bất diệt, là mãi mãi, là vĩnh viễn.
Đối với “Vĩnh Hằng” mọi thứ đều là con số không, là một thứ mạnh mẽ đến mức mà không có cái gì có thể lay chuyển được.
Tồn tại của nó mạnh mẽ là thế nhưng để có thể lỉnh hội, chưởng khống được đại đạo đâu phải dựa vào sức mạnh là có thể nắm giữ được mà nó chính là tồn tại của thế giới, có thể cảm nhận được trước mắt nhưng vô phương chạm vào, có thể đứng ngay ở bên cạnh mình nhưng lại xa vô cùng, có thể tồn tại trong chính bản thân mình nhưng lại không thể chạm đến được,…
Lịch sử quá trình tu luyện giả đã trải qua không biết thời gian là bao lâu, ngàn cái kỷ nguyên, vạn cái kỷ nguyên, ức cái kỷ nguyên, tỷ cái kỷ nguyên,… Nhưng không một ai có thể lĩnh hội, có thể chưởng khống được một trong tứ đại chí cao đại đạo.
Đó chính là một thứ mà ai cũng xem đó chính là mục đích nhưng tất cả cũng chỉ là ý nghỉ viển vông mà thôi.
Chìm đắm trong “Vĩnh Hằng ” đại đạo, Đế Nguyên Quân giống như một hạt cát ở trong vô tận vũ trụ vậy, mặc dù cơ thể quấn quanh là đạo tắc nhưng cũng vô phương kháng cự. Nhưng vô tận đạo tắc bao trùm trên cơ thể hắn cũng có liên quan đến.
“Vĩnh Hằng” đại đạo vờn quanh nhưng không thể nào dung nhập được vào cơ thể hắn, cho dù bị vô số đạo tắc chèo kéo nhưng ngay khi chạm vào là bị đẩy ra.
“Bộ công pháp này thật quá kinh khủng, nó còn mạnh hơn cả Ngũ Hành Bá Thể Quyết gấp nhiều lần”. Đế Nguyên Quân từ trong cảm ngộ công pháp mà kinh hãi thốt ra. “Không biết người sáng tạo ra bộ công pháp này thì sức mạnh phải đạt đến đẳng cấp nào?”.
“Chí cao đại đạo cũng thuộc hàng đỉnh cấp nhất, nếu như chưởng khống được nó thì thế gian này còn là gì nữa. Thật không thể tin được”.
Vĩnh Sinh Bất Diệt Quyết tu luyện thành được phân ra thành chín tầng và mỗi một tầng đều phân ra các cấp bậc nhỏ hơn gồm: tiểu thanh, trung thành, đạt thành, viên mãn (đại viên mãn đại biểu đa tu luyện đến viên mãn cực hạn).
Và với tầng thứ nhất, Đế Nguyên Quân như hòa mình vào vũ trụ tinh không khổng lồ, và từ trên mỗi quả tinh cầu đó đang không ngừng tuôn ra từng tia năng lượng tinh thần đang phát tán ở khắp nơi.
Nhưng để có thể cộng hưởng rồi câu dẩn một sợi tinh thần chi lực cũng không phải dễ dàng.
Ngồi trong phòng gần hai canh giờ nhưng vẫn không thể cổng hưởng được một tia nào cả, ngay cả chạm đến cũng không thể được.
“Sao ta không thế cảm ứng được?”. Đế Nguyên Quan từ tử mở mắt nói. “Ta có sai sót cái gì sao?”.
Đúng lúc này, ở bên ngoài truyền đến thanh âm êm dịu Dược Liên Anh.
“Sư đệ”.
Đẩy cửa đi ra, Đế Nguyên Quân lên tiếng. “Sư tỷ. Có chuyện gì sao?”.
“Ngươi làm gì ở trong phòng hơn hai canh giờ vậy, Nhan gia chủ đến gọi?”.
“Ta biết rồi”.
Cùng nhau đi ra ngoài, họ nhanh chóng được một tên đệ tử đến đưa đi.
“Xin mời”. Ở phía bên trong, Nhan gia chủ đi ra mời đón.
Đại tiệc đã được chuẩn bị đầy đủ, ở bên trong căn phòng rộng lớn đã được bày biện đầy đủ những món sơn hào mĩ vị, từ thịt tứ phẩm hung thú, linh tuyền làm nước trà, linh dược làm hương vị,…
“Đối với người tu luyện thì việc ăn uống không quan trọng cho lắm nhưng bữa tiệc này là để tiếp đãi hai vị”. Ngô gia chủ khách khí nói.
“Ngô gia chủ khách khí rồi”. Dược Liên Anh gật đầu.
Một lúc sau!
Sắc trời củng đã tối muộn và bữa tiệc đang rất vui vẻ nhưng hắn cảm thấy hơi chán nên đi ra ngoài trước.
Quay trở về phòng, Đế Nguyên Quân nhảy lên trên cao ngồi trên mái nhà, ánh mắt ngước nhìn lên cao nhìn những quả tinh cầu đang phát sáng kia trông rất lộng lẩy nhưng lại vô tận huyền bí.
“Đúng rồi”. Chợt, Đế Nguyên Quân nhớ đến chuyện gì mà giật thốt.
“Tinh thần chi lực đến từ năng lượng của tinh cầu, vậy bây giờ những quả tinh cầu này nhìn thấy rất rõ thì năng lượng chắc cũng sẽ dễ dàng cảm nhận hơn”.
Không đợi lâu hơn nữa, Đế Nguyên Quân trực tiếp thôi động đại công pháp bắt đầu tu luyện.
“Vĩnh Sinh Bất Diệt Quyết tầng thứ nhất”.
Thú dục công pháp, Đế Nguyên Quân cảm giác linh hồn của mình giống như bị một thứ gì đó kéo phăng đi. Cho đến khi hắn bắt đầu bay ra bên ngoài khoảng không vũ trụ.
Đang còn lúc bất ngờ, Đế Nguyên Quân chợt đưa tay lên nắm một cái, một luồng năng lượng tinh thần dần hình thành trong lòng bàn tay hắn.
“Đây là?”. Đế Nguyên Quân không kìm nén được mà vui mừng thốt ra. “Tinh Thần chi lực”.
Ngay sau khi cảm nhận được, Đế Nguyên Quân một lần nữa bị đẩy trở về, cơ thể hắn bổng rung mạnh một cái rồi tỉnh dậy. “Quả thật là vi diệu”.
Tiếp tục ngồi hấp thụ, toàn thân Đế Nguyên Quân chợt có một vòng sáng mờ ảo hiện lên rồi bao bọc cơ thể hắn. Một tay đưa lên bắt đầu kết ấn rồi trực tiếp câu dẩn năng lượng tinh thần từ bên ngoài vũ trụ xa xăm.
Nhưng mà hắn không thể tin được là ngồi cảm ứng gần cả một buổi tối nhưng vẫn không thể đã động được. Mọi thứ vẫn còn đang ở vị trí ban đầu. Đế Nguyên Quân cau mày.
“Cái này thật sự quá khó”.
“Gấp gáp cũng không phải là cách, đợi một thời gian rồi ta sẽ câu dẫn được nó thôi”.
Sáng sớm hôm sau!
“Tiểu sư đệ, ta quay về thôi”. Dược Liên Anh đứng ở bên ngoài kêu gọi.
“Ta biết rồi”.
Đẩy cửa đi ra, Đế Nguyên Quân trông thấy Dược Liên Anh cùng Nhan Tiểu Tiểu đã đứng đợi ở bên ngoài.
Ngay khi họ chuẩn bị rời đi, Nhan gia chủ gấp gáp chạy từ bên trong ra ngoài lớn tiếng nói. “Hai vị xin chậm bước”.
Tiến lại gần Nhan gia chủ lấy ra một cái nhẫn trử vật đưa cho Dược Liên Anh rồi nói với vẻ mặt thành khẩn. “Tiểu Tiểu vừa mới đến nên mong hai người có thể để tâm nhiều hơn”.
“Nhan gia chủ, cần gì phải khách khí như vậy”. Dược Liên Anh lên tiếng.
“Chỉ là món quà nhỏ nên mong hai người nhận lấy”. Nhan gia chủ gương mặt nở một nụ cười thân thiện nói.
“Ngũ Hành tinh thạch”. Đế Nguyên Quân như nhớ đến điều gì mà buột miệng nói.
“Ngươi biết Ngũ Hành tinh thạch sao?”. Nhan gia chủ nhìn qua nói.
“Ta biết”. Đế Nguyên Quân gật đầu.
“Quả thật, Nhan gia còn một ít Ngũ Hành tinh thạch”. Nhan gia chủ không giấu diếm nói. “Người đâu, mang hai viên ngũ hành tinh thạch còn lại tặng cho hai vị sứ giả”.
“Haizzzz. Hai người có chuyện không biết, lúc trước Nhan gia ta có năm viên nhưng con trai ta lấy mất ba viên đi nhưng mà trên đường bị người khác cướp đi mất. Nên bây giờ chỉ còn hai viên còn lại”.
“Mong sẽ giúp ích cho hai người”.
Nghe đến đây, Đế Nguyên Quân khóe miệng co quắp, nhớ đến lúc trước hắn ở trong Thiên Kiêu Tuyển đã ra tay đánh tên kia cũng là người của Nhan gia, đó không phải hắn là kẻ cướp đoạt đó sao?. May mà lần này không gặp lại.
Đưa tay nhận lấy hai viên Ngũ Hành tinh thạch, Đế Nguyên Quân gật đầu. “Đa tạ Nhan gia chủ”.
“Ngươi yên tâm, Nhan Tiểu Tiểu sẽ phải ở ngoại môn một thời gian nên ta sẽ để tâm đến”.
“Đúng không tiểu nữu?”.
Đứng ở một bên, Nhan Tiểu Tiểu đỏ mặt, ánh mắt liếc nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân.
Dược Liên Anh đứng ở giữa nhìn vẻ mặt của cả hai người như hiểu được chuyện gì nên nở một nụ cười rồi nói.
“Được rồi, Nhan gia chủ. Thời gian không còn sớm nữa, ta cũng phải còn trở về trả nhiệm vụ nên xin phép rời đi trước”.
Nhan gia chủ gật đầu.
Nói xong, Nhan Tiểu Tiểu cùng Dược Liên Anh cùng nhau đạp trên phi kiếm rồi bay đi, ngay sau đó là Đế Nguyên Quân ngồi trên lưng Tiểu Oạnh đuổi sát theo sau.
Đế Nguyên Quân ngồi ở trên giường, hai chân vắt chéo, hai mắt thít chặt. Trên người hắn bắt đầu bị một quả cầu mỏng mờ ảo bao trùm do hỗn độn chân nguyên ngưng tụ thành.
Trong đầu, Đế Nguyên Quân dần đi vào sâu ở bên trong nhận thức. Trước mắt hắn, vô số công pháp mà hắn đã từng đọc qua, từng tu luyện qua, tồn tại bất định nhưng khi bị chạm vào thì giống như màn ảnh ký ức mà hắn không thể quên. Đi sâu bên trong, hai đại công pháp thình lình xuất hiện trước mắt hắn.
“Vĩnh Sinh Bất Diệt Quyết”. Đế Nguyên Quân đặt tay lên cuốn công pháp, hào hứng nói. “Xem ngươi có thể cho ta có bất ngờ gì?”.
Ngay lúc chạm vào liền bị truyền tống đến một nơi hoàn toàn khác biệt.
Liếc mắt nhìn xung quanh, Đế Nguyên Quân không khỏi kinh ngạc bởi vì trước mắt hắn là một khoảng không vô trùng vô tận, và ở trong vũ trụ rộng lớn là những điểm sáng của các tinh cầu ánh lên.
Bước về phía trước một bước, hắn thêm một lần nữa bị truyền tống đến một nơi khác.
Và lần này, nơi mà hắn đặt chân đến là một vùng đất tận cùng và dưới chân là một màn nước sáng bóng không khác gì một cái gương khổng lồ.
Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để khiến hắn phải đứng hình trong một thời gian.
Với nhục thân có đạo tắc vây quanh, Đế Nguyên Quân không ngừng bị chính bộ công pháp này cảm ứng. Điều mà khiến hắn giật mình nhất đó chính là ẩn sâu nhất của công pháp đó chính là ẩn chứa một thứ còn mạnh gấp hàng ngàn hàng vạn lần so với thiên đạo.
Đó chính là đại đạo!
Thế giới sinh sinh diệt diệt đó chính là quy luật, một giới được sinh ra thì một giới sẽ bị hủy diệt đó chính là thế giới. Và thứ có thể vượt qua được đó chính là đại đạo.
Là một trong tứ đại chí cao đại đạo được xem là mạnh nhất đó chính là “Vĩnh Hằng”. Bên cạnh đó còn có ba loại đại đạo khác cũng mạnh mẽ không kém đó chính là “Lực Lượng”, là “Không Gian”, là “Thời gian”.
Nhưng để có thể đạt đến được chí cao đại đạo này phải trải qua biết bao nhiêu khó khăn, con đường tu luyện mà hắn đang đi cũng vì thế mà khó khăn hơn thế nhiều.
“Vĩnh Hằng” đại đạo là gì?.
Đó chính là thứ tồn tại cao nhất của mỗi người tu luyện, đó không chỉ là một con đường mà một tu luyện giả phải đi mà đó còn chính là sinh mệnh, là linh hồn, là thực lực, là kiên cường, là tủi nhục, là sung sướng,… Là một con đường không thể nhìn thấy đến được điểm cuối cùng. Nhưng khi có thể đặt chân đến điểm cuối cùng đó thì có thể coi là tồn tại mạnh mẽ nhất, không chỉ là thực lực mà là mọi thứ nắm giữ đều sẽ bất diệt, là mãi mãi, là vĩnh viễn.
Đối với “Vĩnh Hằng” mọi thứ đều là con số không, là một thứ mạnh mẽ đến mức mà không có cái gì có thể lay chuyển được.
Tồn tại của nó mạnh mẽ là thế nhưng để có thể lỉnh hội, chưởng khống được đại đạo đâu phải dựa vào sức mạnh là có thể nắm giữ được mà nó chính là tồn tại của thế giới, có thể cảm nhận được trước mắt nhưng vô phương chạm vào, có thể đứng ngay ở bên cạnh mình nhưng lại xa vô cùng, có thể tồn tại trong chính bản thân mình nhưng lại không thể chạm đến được,…
Lịch sử quá trình tu luyện giả đã trải qua không biết thời gian là bao lâu, ngàn cái kỷ nguyên, vạn cái kỷ nguyên, ức cái kỷ nguyên, tỷ cái kỷ nguyên,… Nhưng không một ai có thể lĩnh hội, có thể chưởng khống được một trong tứ đại chí cao đại đạo.
Đó chính là một thứ mà ai cũng xem đó chính là mục đích nhưng tất cả cũng chỉ là ý nghỉ viển vông mà thôi.
Chìm đắm trong “Vĩnh Hằng ” đại đạo, Đế Nguyên Quân giống như một hạt cát ở trong vô tận vũ trụ vậy, mặc dù cơ thể quấn quanh là đạo tắc nhưng cũng vô phương kháng cự. Nhưng vô tận đạo tắc bao trùm trên cơ thể hắn cũng có liên quan đến.
“Vĩnh Hằng” đại đạo vờn quanh nhưng không thể nào dung nhập được vào cơ thể hắn, cho dù bị vô số đạo tắc chèo kéo nhưng ngay khi chạm vào là bị đẩy ra.
“Bộ công pháp này thật quá kinh khủng, nó còn mạnh hơn cả Ngũ Hành Bá Thể Quyết gấp nhiều lần”. Đế Nguyên Quân từ trong cảm ngộ công pháp mà kinh hãi thốt ra. “Không biết người sáng tạo ra bộ công pháp này thì sức mạnh phải đạt đến đẳng cấp nào?”.
“Chí cao đại đạo cũng thuộc hàng đỉnh cấp nhất, nếu như chưởng khống được nó thì thế gian này còn là gì nữa. Thật không thể tin được”.
Vĩnh Sinh Bất Diệt Quyết tu luyện thành được phân ra thành chín tầng và mỗi một tầng đều phân ra các cấp bậc nhỏ hơn gồm: tiểu thanh, trung thành, đạt thành, viên mãn (đại viên mãn đại biểu đa tu luyện đến viên mãn cực hạn).
Và với tầng thứ nhất, Đế Nguyên Quân như hòa mình vào vũ trụ tinh không khổng lồ, và từ trên mỗi quả tinh cầu đó đang không ngừng tuôn ra từng tia năng lượng tinh thần đang phát tán ở khắp nơi.
Nhưng để có thể cộng hưởng rồi câu dẩn một sợi tinh thần chi lực cũng không phải dễ dàng.
Ngồi trong phòng gần hai canh giờ nhưng vẫn không thể cổng hưởng được một tia nào cả, ngay cả chạm đến cũng không thể được.
“Sao ta không thế cảm ứng được?”. Đế Nguyên Quan từ tử mở mắt nói. “Ta có sai sót cái gì sao?”.
Đúng lúc này, ở bên ngoài truyền đến thanh âm êm dịu Dược Liên Anh.
“Sư đệ”.
Đẩy cửa đi ra, Đế Nguyên Quân lên tiếng. “Sư tỷ. Có chuyện gì sao?”.
“Ngươi làm gì ở trong phòng hơn hai canh giờ vậy, Nhan gia chủ đến gọi?”.
“Ta biết rồi”.
Cùng nhau đi ra ngoài, họ nhanh chóng được một tên đệ tử đến đưa đi.
“Xin mời”. Ở phía bên trong, Nhan gia chủ đi ra mời đón.
Đại tiệc đã được chuẩn bị đầy đủ, ở bên trong căn phòng rộng lớn đã được bày biện đầy đủ những món sơn hào mĩ vị, từ thịt tứ phẩm hung thú, linh tuyền làm nước trà, linh dược làm hương vị,…
“Đối với người tu luyện thì việc ăn uống không quan trọng cho lắm nhưng bữa tiệc này là để tiếp đãi hai vị”. Ngô gia chủ khách khí nói.
“Ngô gia chủ khách khí rồi”. Dược Liên Anh gật đầu.
Một lúc sau!
Sắc trời củng đã tối muộn và bữa tiệc đang rất vui vẻ nhưng hắn cảm thấy hơi chán nên đi ra ngoài trước.
Quay trở về phòng, Đế Nguyên Quân nhảy lên trên cao ngồi trên mái nhà, ánh mắt ngước nhìn lên cao nhìn những quả tinh cầu đang phát sáng kia trông rất lộng lẩy nhưng lại vô tận huyền bí.
“Đúng rồi”. Chợt, Đế Nguyên Quân nhớ đến chuyện gì mà giật thốt.
“Tinh thần chi lực đến từ năng lượng của tinh cầu, vậy bây giờ những quả tinh cầu này nhìn thấy rất rõ thì năng lượng chắc cũng sẽ dễ dàng cảm nhận hơn”.
Không đợi lâu hơn nữa, Đế Nguyên Quân trực tiếp thôi động đại công pháp bắt đầu tu luyện.
“Vĩnh Sinh Bất Diệt Quyết tầng thứ nhất”.
Thú dục công pháp, Đế Nguyên Quân cảm giác linh hồn của mình giống như bị một thứ gì đó kéo phăng đi. Cho đến khi hắn bắt đầu bay ra bên ngoài khoảng không vũ trụ.
Đang còn lúc bất ngờ, Đế Nguyên Quân chợt đưa tay lên nắm một cái, một luồng năng lượng tinh thần dần hình thành trong lòng bàn tay hắn.
“Đây là?”. Đế Nguyên Quân không kìm nén được mà vui mừng thốt ra. “Tinh Thần chi lực”.
Ngay sau khi cảm nhận được, Đế Nguyên Quân một lần nữa bị đẩy trở về, cơ thể hắn bổng rung mạnh một cái rồi tỉnh dậy. “Quả thật là vi diệu”.
Tiếp tục ngồi hấp thụ, toàn thân Đế Nguyên Quân chợt có một vòng sáng mờ ảo hiện lên rồi bao bọc cơ thể hắn. Một tay đưa lên bắt đầu kết ấn rồi trực tiếp câu dẩn năng lượng tinh thần từ bên ngoài vũ trụ xa xăm.
Nhưng mà hắn không thể tin được là ngồi cảm ứng gần cả một buổi tối nhưng vẫn không thể đã động được. Mọi thứ vẫn còn đang ở vị trí ban đầu. Đế Nguyên Quân cau mày.
“Cái này thật sự quá khó”.
“Gấp gáp cũng không phải là cách, đợi một thời gian rồi ta sẽ câu dẫn được nó thôi”.
Sáng sớm hôm sau!
“Tiểu sư đệ, ta quay về thôi”. Dược Liên Anh đứng ở bên ngoài kêu gọi.
“Ta biết rồi”.
Đẩy cửa đi ra, Đế Nguyên Quân trông thấy Dược Liên Anh cùng Nhan Tiểu Tiểu đã đứng đợi ở bên ngoài.
Ngay khi họ chuẩn bị rời đi, Nhan gia chủ gấp gáp chạy từ bên trong ra ngoài lớn tiếng nói. “Hai vị xin chậm bước”.
Tiến lại gần Nhan gia chủ lấy ra một cái nhẫn trử vật đưa cho Dược Liên Anh rồi nói với vẻ mặt thành khẩn. “Tiểu Tiểu vừa mới đến nên mong hai người có thể để tâm nhiều hơn”.
“Nhan gia chủ, cần gì phải khách khí như vậy”. Dược Liên Anh lên tiếng.
“Chỉ là món quà nhỏ nên mong hai người nhận lấy”. Nhan gia chủ gương mặt nở một nụ cười thân thiện nói.
“Ngũ Hành tinh thạch”. Đế Nguyên Quân như nhớ đến điều gì mà buột miệng nói.
“Ngươi biết Ngũ Hành tinh thạch sao?”. Nhan gia chủ nhìn qua nói.
“Ta biết”. Đế Nguyên Quân gật đầu.
“Quả thật, Nhan gia còn một ít Ngũ Hành tinh thạch”. Nhan gia chủ không giấu diếm nói. “Người đâu, mang hai viên ngũ hành tinh thạch còn lại tặng cho hai vị sứ giả”.
“Haizzzz. Hai người có chuyện không biết, lúc trước Nhan gia ta có năm viên nhưng con trai ta lấy mất ba viên đi nhưng mà trên đường bị người khác cướp đi mất. Nên bây giờ chỉ còn hai viên còn lại”.
“Mong sẽ giúp ích cho hai người”.
Nghe đến đây, Đế Nguyên Quân khóe miệng co quắp, nhớ đến lúc trước hắn ở trong Thiên Kiêu Tuyển đã ra tay đánh tên kia cũng là người của Nhan gia, đó không phải hắn là kẻ cướp đoạt đó sao?. May mà lần này không gặp lại.
Đưa tay nhận lấy hai viên Ngũ Hành tinh thạch, Đế Nguyên Quân gật đầu. “Đa tạ Nhan gia chủ”.
“Ngươi yên tâm, Nhan Tiểu Tiểu sẽ phải ở ngoại môn một thời gian nên ta sẽ để tâm đến”.
“Đúng không tiểu nữu?”.
Đứng ở một bên, Nhan Tiểu Tiểu đỏ mặt, ánh mắt liếc nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân.
Dược Liên Anh đứng ở giữa nhìn vẻ mặt của cả hai người như hiểu được chuyện gì nên nở một nụ cười rồi nói.
“Được rồi, Nhan gia chủ. Thời gian không còn sớm nữa, ta cũng phải còn trở về trả nhiệm vụ nên xin phép rời đi trước”.
Nhan gia chủ gật đầu.
Nói xong, Nhan Tiểu Tiểu cùng Dược Liên Anh cùng nhau đạp trên phi kiếm rồi bay đi, ngay sau đó là Đế Nguyên Quân ngồi trên lưng Tiểu Oạnh đuổi sát theo sau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook