Trực hệ

Gì?

Ý gì thế?

Trả thế nào thật nhận?

Sư tỷ, ngươi thay đổi rồi!

May mà ta thông mình, lấy trước hai tờ giấy vàng cho Chu Á Nam đi đổi gạo nếp, bằng không thì không hồi được chút máu nào rồi.

“Hôm qua ngươi...” Lúc này Phó Vịnh Tình mới chậm rãi mở miệng, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào Hứa Hằng.

“Sư tỷ, ta sai rồi!” Hứa Hằng giành nói, thái độ vô cùng đúng chỗ.

Hắn quá hiểu sư tỷ, chỉ cần nhận sai là không cần chịu đòn.

“Vậy à? Sai chỗ nào?” Mắt Phó Vịnh Tình nhìn thẳng, cầm lấy một cây nhang ngắm.

“Sư tỷ, nghe lời ngươi nói kìa, không sai thì không thể bị ngươi mắng hai câu rồi?” Hứa Hằng cợt nhả nói.

Đôi mắt đẹp của Phó Vịnh Tình lập tức quét tới.

Lúc này Hứa Hằng mới thu hồi ý cười, bất đắc dĩ nói: “Sư tỷ, chuyện lần này thật sự không trách ta được. Ta đang ở nhà tu luyện, không nghĩ tới đột nhiên bùng phát ô nhiễm tiết khí, chờ ta biết thì đã không kịp chạy rồi.”

“Ta không trách ngươi.”

Phó Vịnh Tình khẽ gật đầu một cái, lại hỏi: “Ngươi Dựng Khí mấy tầng rồi?”

“Tầng sáu.” Hứa Hằng thành thật trả lời.

“Bộp!”

Đột nhiên, cây nhang trong tay Phó Vịnh Tình gãy thành ba đoạn, một đoạn nhỏ trong đó rơi xuống mặt bàn.

“Aaaaaa...” Hứa Hằng thảm thiết kêu rên, vẻ mặt đau lòng.

Sư tỷ ơi sư tỷ, đây chính là cây nhang đó, rất đắt đó.

Giá trị của một cây nhang có thể so với năm tờ giấy vàng, tương đương với hơn 12 triệu đó.

Cái bà cô phá sản này.

“Sao vậy?”

Lúc này Phó Vịnh Tình mới tỉnh hồn lại, quay đầu nhìn Hứa Hằng hỏi.

Tuy giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ, vẻ mặt lại ít nhiều có chút mất tự nhiên.

Lần này quả thực đã làm nàng kinh ngạc, khó có thể đối đãi thản nhiên được, thế cho nên không cẩn thận bẻ gảy cây nhang kia.

Một đêm Dựng Khí tầng sáu, đây là thiên phú yêu nghiệt cỡ nào?

“Không có gì, ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện vui.”

Hứa Hằng che ngực, nặn ra nụ cười còn khó coi hơn khóc: “Sư tỷ, cây nhang này...”

“Đây là của ta!” Phó Vịnh Tình trực tiếp thu cây nhang đã gãy vào, mặt không đổi sắc nói.

“Ta biết đưa ngươi thì là của ngươi, nhưng ngươi như vậy... hay là ta giúp ngươi bảo quản đi, chờ sau này ngươi lập gia đình lại đưa cho ngươi?” Hứa Hằng cười nói, bộ dạng đi lừa trẻ con.

Phó Vịnh Tình nhưng cũng không phản ứng, trái lại hỏi: “Đầu tiên là nói về chính sự, ta nghe nói ngươi bị hàn khí phản phệ trong ô nhiễm tiết khí, sau đó lại còn... bản thân bị lạc lối?”

“Đúng rồi, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên một luồng hơi lạnh xông tới, ngũ tạng lục phủ đau đớn kịch liệt!” Hứa Hằng vừa nghe thấy chính sự, cũng không vui đùa, ngồi xuống ghế, biểu cảm cũng ngưng trọng.

“Rất bình thường.” Phó Vịnh Tình lại bình tĩnh gật đầu.

“A?” Hứa Hằng nhất thời sửng sốt.

Cái này còn bình thường à? Không phải nói tiết lệnh Tiểu hàn sơ kỳ không có tác dụng phụ quá lớn sao?

“Cảnh giới của ngươi tăng lên quá nhanh, cơ thể không thích ứng được, hơn nữa... ngươi bị gãy mất hai kinh mạch, cho dù ngươi muốn đổi sang tu tiết lệnh cũng không thể bỏ mặc kinh mạch gãy lìa được, nếu không chữa trị, tương lai sẽ là một tai hoạ ngầm.” Phó Vịnh Tình trịnh trọng nói.

Nàng đảm nhiệm đạo sư ở trường đại học Thiên Tư hai năm rưỡi, học thức tích lũy rất phong phú, lập tức biết ngay tình trạng của Hứa Hằng.

“Kinh mạch lại còn ảnh hưởng đến tiết lệnh?” Đây là lần đầu tiên Hứa Hằng nghe nói đến.

Hắn đã thử vận dụng năng lực tiết lệnh, dường như không có quan hệ nhiều đến kinh mạch.

Tiết khí đều là trạng thái hoá khí, cho dù kinh mạch gãy, tiết khí vẫn có thể dựa vào đó leo lên, vận hành bình thường ở trong người.

Nhưng võ đạo thì lại khác, giai đoạn đầu đả thông kỳ kinh bát mạch, chính là vì tương lai khi luyện được khí công nội lực có thể tiến hành vận chuyển thông qua kinh mạch, kinh mạch càng mạnh mẽ, uy lực do nội lực phát huy ra càng thêm cương mãnh.

Nhưng nếu như kinh mạch bị gãy, nội lực bị nghẹt, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

“Lúc ngươi vận dụng năng lực tiết lệnh, hẳn là cảm thấy không cách nào vận dụng võ đạo nội kình đúng không?” Phó Vịnh Tình hỏi.

“Phải, hơn nữa lúc dùng nội kình võ đạo, cũng không thể dùng năng lực tiết lệnh.” Hứa Hằng gật đầu.

Lúc hắn đang leo tường liền phát hiện, mình vận dụng nội kình có thể mạnh mẽ vững vàng bay qua tường viện, nhưng không cách nào đồng thời mở ra trạng thái Vô Tung khi đang leo tường.

Hai cái sẽ có xung đột ở trong người, không thể cùng lúc phát huy được.

“Không sai, thế nên giữa võ đạo và tiết lệnh chỉ có thể chọn một mà thôi, ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, bằng không tương lai tiết khí dựng dục nuôi dưỡng trong cơ thể trở nên nhiều lên, rất khó để trở về con đường võ đạo, xung đột giữa hai bên sẽ phóng đại lên theo cấp số nhân.”

Phó Vịnh Tình nói ra điểm này.

Thật ra đây là thường thức học sinh tiết lệnh cấp 3 đã có thể hiểu được, chỉ là Hứa Hằng thức tỉnh quá muộn, cộng thêm còn chưa lên lớp tiết lệnh bao giờ, nên hoàn toàn không biết gì về cái này cả.

“Sư tỷ, ta có cân nhắc qua, ta muốn làm Tiết lệnh sư.” Hứa Hằng kiên định nói.

Thật ra võ đạo không yếu, một số võ giả dưới tình huống một chọi một, thường thường có thể chiến thắng Tiết lệnh sư trong cùng cấp thực lực.

Nhưng nếu nói mấy vị thực lực mạnh nhất đỉnh phong thì hầu như đều là Tiết lệnh sư.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương