Sư tỷ ngươi thay đổi (2)

Lấy công lao của Phó Vịnh Tình, muốn đổi lấy dược vật kia vẫn tương đối khó khăn, nhưng cấp trên rõ ràng có ý lấy lòng nàng, đặc biệt phê chuẩn phần thưởng này.

Chẳng qua bây giờ Hứa Hằng biểu hiện ra thiên phú ở phương diện tiết lệnh, tuy nói là một tiết lệnh Tiểu hàn, nhưng có một sư tỷ như thế giúp đỡ, tác dụng phụ của tiết lệnh Tiểu hàn nhất định có thể hàng xuống đến thấp nhất, võ đạo đúng là có thể cân nhắc đến việc từ bỏ.

“Không cần đổi, kinh mạch vẫn còn cần khôi phục mới tốt nhất, lần này làm phiền các vị lãnh đạo.”

Phó Vịnh Tình đứng lên, không quên nói lời cảm tạ với những người lãnh đạo đang ngồi đây.

Sau đó lại được đưa ra khỏi phân cục Giám Thiên ti dưới sự tiễn đưa của một đám lãnh đạo.

Medusa theo cùng ở phía sau, đánh giá thân hình cao gầy nở nang của Phó Vịnh Tình, trong mắt không khỏi hiện lên một tia ước ao.

Nàng thấy dáng người tướng mạo của mình đã đủ đứng đầu, nhưng so với vị này, vẫn là kém nhiều lắm.

Thảo nào tiểu tử Hứa Hằng kia có thể trò chuyện có qua có lại với mình, thì ra là đã sớm kiến thức.

Chẳng qua lúc báo cáo với lãnh đạo vừa rồi, nàng không đề nghị chuyện đặc biệt chiêu nạp Hứa Hằng vào làm phu quét đường Giám Thiên ti.

Trước đó đúng là bị dọa cho giật mình, nên mới nổi lên chút tâm tư.

Hiện giờ sau khi trở về, bọn họ cũng dần dần tỉnh táo.

Tiểu tử kia có vẻ như vừa mới thức tỉnh tiết lệnh, nhân tài thế nào đi nữa cũng cần cho người ta thời gian tiếp tục trưởng thành.

Lần này chỉ có thể coi là tiểu tử này can đảm cẩn trọng, vận khí cũng không tệ, dù sao toàn bộ hành trình chưa từng chính diện chém giết với quỷ dị.

Nếu như bây giờ đã chiêu vào phu quét đường, tình huống cần dùng thực lực đối kháng chính diện trong tương lai chắc chắn có không ít, cũng không thể lần nào cũng đều phái người bảo hộ tiểu tử này đi?

Muốn vào phu quét đường, tối thiểu phải có thực lực tự vệ, không có khả năng lần nào dựa vào đầu óc đều hữu dụng.

Cho nên cuối cùng nàng không có tiến hành đề nghị, hơn nữa những lãnh đạo cũng không hổ là những lãnh đạo, rõ ràng lập tức là thấy rõ điểm này, toàn bộ hành trình cũng chỉ là tán thưởng, chưa từng đưa ra ý tưởng muốn mời chào nhân tài.

...

Lúc này, Hứa Hằng đã trở lại nhà cũ.

Hắn đặc biệt thu dọn nhà cửa một lần, còn thuận tiện lau nhà, lau sạch tất cả bàn.

Không vì cái gì khác, thuần túy chỉ là thích làm việc nhà thôi. Đây là ưa thích cá nhân, ai cũng không thể nói là sợ sư tỷ, nhát linh tinh.

“Răng rắc!”

Theo chốt cửa bị vặn ra, Phó Vịnh Tình gió bụi mệt mỏi trở về.

Chỉ là mới vừa vào cửa nàng không khỏi sửng sốt một chút, trong phòng quả là sạch sẽ hơn trước rất nhiều, ngay cả không khí đều mát mẻ không ít.

Trước cửa còn bày một đôi dép mới màu hồng, tại phòng bếp còn truyền đến một hồi âm thanh “ùng ục”.

Đôi mắt đẹp của Phó Vịnh Tình vụt sáng, dường như xẹt qua một tia ý cười.

Mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng cũng hiện ra hết nhu hòa.

Sau khi nàng đổi dép, đi vào trong nhà thì đã lại bình tĩnh như nước.

“Sư tỷ, ngươi đã về rồi? Ta vừa chuẩn bị xong cơm trưa.”

Hứa Hằng giống như là tính toán thời gian trước tiên, ngay khi Phó Vịnh Tình đi tới, hắn lập tức cười tủm tỉm bưng ra một đĩa khối lòng trắng.

Đây là món chính hằng ngày của mọi người bây giờ, ba bữa cơm đều là khối lòng trắng, tuy nhạt nhẽo nhưng có thể bổ sung đủ nhu cầu dinh dưỡng hằng ngày.

Thứ này mua về là có thể ăn luôn, không có ai đi tiến hành gia công gì khác.

Hứa Hằng rõ ràng là đang làm bộ làm tịch, chỉ là bày đĩa trắng trứng lên bàn thôi mà lại làm như tự mình xuống bếp nấu ăn vậy, cái tạp dề trước người kia cho dù nhìn thế nào đều có vẻ khác loại.

Phó Vịnh Tình lại không nói gì, chỉ là bình tĩnh gật đầu, ngồi xuống trước bàn ăn.

Hứa Hằng đặt khối lòng trắng xuống, lại lập tức lấy hết giấy vàng, nhang cùng với ngọn nến có được trong ô nhiễm tiết khí ra ngoài, đặt xuống trước mặt Phó Vịnh Tình.

“Khụ khụ, sư tỷ, đây là đặc sản ta mang cho ngươi, ngươi nhận lấy đi, ta không sao đâu. Tuy mấy thứ này rất chi là trân quý, nhưng ta thực sự không sao cả.” Hắn rặn ra nụ cười tươi như hoa.

Phó Vịnh Tình nhìn thấy đống đồ này, phản ứng đầu tiên cũng kinh ngạc.

Mặc dù nàng đã biết Hứa Hằng làm ra những chuyện khác người gì trong ô nhiễm tiết khí, nhưng lại không nghĩ tới tên nhóc này có thu hoạch lớn như vậy.

Bán môn thần có thể bán nhiều vậy à?

Xác định không phải đi cướp sạch đám quỷ dị đó chứ?

Nàng theo bản năng hơi há mồm, đang chuẩn bị cự tuyệt.

Nhưng không biết lại nghĩ tới điều gì, đột nhiên khẽ gật đầu, không nói hai lời nhận hết mấy thứ Hứa Hằng đưa tới.

“???”

Nụ cười trên mặt Hứa Hằng trong nháy mắt đọng lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương