Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter 50 Ngưng Đan
Vài ngày sau.
Đêm khuya yên tĩnh, Mạnh Xuyên ngồi khoanh chân trên giường, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người hắn.
“Lôi Đình Thần Thể của ta đã hoàn toàn viên mãn. Có thể thử Ngưng Đan rồi." Mạnh Xuyên rất chờ mong.
Phàm tục tu hành có năm cảnh giới quan trọng.
Trong đó tiêu hao nhiều tài nguyên nhất nhưng tu hành chậm nhất chính là Thoát Thai Cảnh, đây là quá trình thoát khỏi phàm thai, dần có được sức mạnh Thần Tôn. Trong quá trình này cần phải dùng một lượng lớn nhiều vật đại bổ như “linh chi nhân sâm đan hoàn”, để bổ sung và tiêu hao, giống như Mạnh Xuyên có sự cung cấp không giới hạn của Mạnh giá, cũng phải hao phí khoảng thời gian ba năm mới hoàn toàn kết thúc việc lột xác của thân thể.
Lại giống như một vài ngươi không đủ giàu có, không có đủ có những vật đại bổ để thân thể “thoát thai lột xác”, vậy thì tốc độ lột xác của thân thể sẽ rất chậm, hao phí từ mười năm cho đến hai mươi năm cũng là điều rất bình thường, hơn nữa còn có thể “không đủ dinh dưỡng”, chân khí trong thân thể cũng sẽ yếu hơn những cao thủ cùng cấp độ.
Nguồn gốc của một trận chiến đã từng xảy ra ở Nhàn Thạch Uyển, vì nhận lỗi với Mạnh Xuyên, phụ tử Chu gia đã tặng một gốc cây “Nhân sâm ngàn năm” có giá trị vạn lượng để nhận lỗi. Cây nhân sâm ngàn năm kia... vốn chính là tài nguyên tu luyện Thoát Thai Cảnh mà Chu gia chuẩn bị cho thiếu gia nhà bọn họ. Có thể thấy được Thoát Thai Cảnh phải tiêu tốn nhiều tài nguyên như thế nào, rất nhiều người cấp độ Thoát Thai Cảnh làm hộ vệ, làm thủ hạ cho người khác, chính vì để tìm kiếm tài nguyên cho việc tu luyện của bản thân.
Nếu như đủ tài năng, sẽ khiến cho gia tộc có cái nhìn khác.
Như Mạnh Xuyên, như Yến Tẫn, chẳng những có được sự cung cấp tài nguyên rất sung túc, bọn họ đều có bảo vật của thiên địa để tạo ra căn cơ Thần Tôn.
Ví dụ như Mai Nguyên Tri, cũng sẽ được đạo viện bồi dưỡng, được một vài gia tộc Thần Tôn bồi dưỡng, có thể hoàn thành thoát thai trong vòng ba năm. Nhưng bảo vật của thiên địa để tạo ra căn cơ Thần Tôn lại không thể có. Dù sao tài năng của Mai Nguyên Tri vẫn hơi kém một chút, không thể vào Nguyên Sơ Sơn. Nếu như có được thiên phú như ngũ công tử của An Hải Vương thì cho dù có xuất thân bình dân, cũng sẽ được Nguyên Sơ Sơn đặc biệt chiêu mộ, có được sự bồi dưỡng toàn lực nhất.
Ngược lại với Thoát Thai Cảnh, Vô Lậu Cảnh là cảnh giới tiêu tốn ít nhất.
Chỉ cần đột phá đến Vô Lậu Cảnh, trong vòng mấy tháng đã có thể củng cố, đạt đến đỉnh cao của thân xác phàm tục. Lúc này có tu luyện cũng vô dụng, thân thể muốn tiếp tục tiến bộ? Chỉ có khi trở thành Thần Tôn!
“Chân khí ngưng đan, là ngưỡng cửa cuối cùng trước Sinh Tử Quan." Trong mắt Mạnh Xuyên có sự chờ mong.
Trong Đông Ninh phủ chỉ có ba vị cao thủ Ngưng Đan.
Nhưng Đông Ninh phủ đã xuất hiện một số nhân vật thiên tài trong mấy chục năm nay, gần như đều đang nỗ lực chiến đấu, tích lũy công lao, trong số bọn họ đã có người Ngưng Đan thành công.
Ví dụ như Mạnh Tiên Cô, đã trở thành đệ tử ngoại môn của Nguyên Sơ Sơn, vẫn luôn chiến đấu hăng hái ở bên ngoài, đồng bạn đồng đội của bà đều có thiên phú tương đương với bà, gần như đều Ngưng Đan thành công. Bọn họ cùng nhau dốc sức chiến đấu và tích lũy công lao, đổi lấy cơ hội xông vào Sinh Tử Quan. Trước đây Mạnh Tiên Cô đã tích lũy đầy đủ công lao để đổi lấy một cơ hội, cơ hội đi vào “Thần Tôn Huyết Trì”, thử đột phá ở bên trong đó. Nếu thất bại thì sẽ chết, nhưng bà đã thành công, hấp thu sức mạnh của Thần Tôn huyết trì, trở thành Thần Tôn thật sự. Nhưng những người bạn đồng hành của bà, những người đều đã ngưng đan thành công kia, trong quá trình thu hoạch công lao, phần lớn đã chết trận. Ngay cả cơ hội tiến vào Thần Tôn Huyết Trì cũng không có.
Có cơ hội thử nghiệm, cũng chỉ có hai người.
Nhưng thành công lại chỉ có Mạnh Tiên Cô.
Mai Nguyên Tri, cũng sẽ đi con đường tương tự. Con đường thành Thần Tôn chính là gian khổ như vậy.
Không vào được Nguyên Sơ Sơn, bản thân cũng chỉ có thể cố gắng hết sức chiến đấu, tích lũy đủ công lao để đổi lấy một cơ hội tiến vào “Thần Tôn Huyết Trì”.
Trên thực tế...
Trong ba vị cao thủ Ngưng Đan của Đông Ninh phủ, Vân Phù Thành và những người khác lại ở trong phủ trải qua cuộc sống an nhàn, cũng là bởi vì bọn họ đã không còn hi vọng để trở thành Thần Tôn. Những người thật sự có hi vọng, hầu hết đều đang dốc sức chiến đấu ở chiến trường.
“Thân thể Vô lậu, chân khí ngưng đan, chỉ là điều kiện tiên quyết để trở thành Thần Tôn, thành công càng sớm thì càng tốt." Mạnh Xuyên nhắm mắt lại, "Bắt đầu thôi.”
Trong đan điền của hắn.
Có nồng đậm chân khí đang ngưng tụ ở đây, sau khi thân thể đạt tới cực hạn phàm tục, chân khí trong đan điền cũng nồng đậm đến cực hạn.
“Lên!”
Chân khí nồng đậm giống như sương mù như đang chảy trong suy nghĩ của Mạnh Xuyên, từng luồng chân khí bắt đầu dung nhập vào “đao ý”, đao ý có thể tạo ra sự thay đổi về chất của chân khí đã tạo hình. Cho nên ngộ ra "Thế" là điều kiện tiên quyết để ngưng đan.
Chỉ thấy từng luồng chân khí ngưng tự giống như từng thanh đao, mật độ rõ ràng cao hơn rất nhiều, bắt đầu xoay tròn và tụ lại ở trung tâm, giống như vô số con cá nhỏ đang xoay tròn và tụ tập.
“Ngưng luyện!”
“Ngưng luyện!”
Tất cả suy nghĩ trong đầu Mạnh Xuyên đều cố gắng hết sức để thao túng những chân khí này, cố gắng khiến chúng ngưng tụ lại, nén chúng lại dày đặc nhất có thể. Khi dày đặc đến trình độ nhất định, sẽ hoàn toàn thay đổi.
Không ngừng xoay tròn và đè ép, thậm chí một vài “ánh đao” ở sâu nhất cũng bắt đầu mòn đi và bị đè ép thành một hình tròn.
Xoay tròn, đè ép, ngưng luyện!
“Đao Ý” phải đủ mạnh, mới có hi vọng ngưng luyện thành công. Nếu không chúng vẫn có thể tản ra. Rất nhiều cường giả ngộ ra thế, cả đời cũng không thể ngưng đan.
Mạnh Xuyên ngộ ra đao thế năm mười sáu tuổi, đến nay đã gần hai năm qua, mỗi ngày hắn đều khổ tu, lại tu luyện tàn chiêu của “Lôi Đình Diệt Thế Đao”, có được tiến bộ rất lớn. Mới có thể không cần sử dụng đến sức mạnh linh hồn cũng áp chế được Yến Tẫn.
Đao thế của hắn cũng coi như rất mạnh.
Bùm.
Trải qua sự xoay tròn và đè ép trong trọn vẹn nửa canh giờ, Mạnh Xuyên dường như có thể nghe thấy âm thanh “ầm ầm”, không gian ở bên trong đan điền, có rất nhiều đao quang chân khí xoay tròn ngưng tụ hồi lâu, cuối cùng hoàn toàn biến thành một hình cầu rất nhỏ, cái này cũng được gọi là “Nguyên Đan”, nguyên đan có sương trắng, chân khí cũng hoàn toàn được chuyển hóa thành chân nguyên, uy lực của chân nguyên có thể lớn hơn.
Cùng một chiêu thức, chân nguyên phối hợp với thân thể, có thể bộc phát lực lượng mạnh hơn và tốc độ nhanh hơn, uy lực cũng lớn hơn nhiều.
“Thành công rồi.” Mạnh Xuyên mở mắt, nở nụ cười, ngón tay hắn duỗi ra.
Xẹt xẹt xẹt...
Có tia chớp lóe lên ở đầu ngón tay hắn.
“Sau khi ngưng đan, cuối cùng ta đã có thể phóng sấm sét ra ngoài." Mạnh Xuyên nhẹ giọng lẩm bẩm, trước đây sấm sét của hắn chỉ có thể lưu chuyển ở trong cơ thể với tốc độ tăng lên rất nhiều. Hôm nay lại có thể phóng ra ngoài, gây ảnh hưởng đến kẻ địch.
Nếu như trở thành Thần Tôn, phất tay đánh xuống một tia sét! Cả người hóa thành sấm sét lao đi cũng rất bình thường.
“Tiếp theo, muốn trở thành Thần Tôn chỉ còn lại một bước cuối cùng - Sinh Tử Quan."
Mạnh Xuyên yên lặng nói.
Đệ tử của Nguyên Sơ Sơn, mỗi một người đều là nhân kiệt, bọn họ không cần phải liều mạng tích lũy công lao, nhưng phải được công nhận là có mười phần nắm chắc mới có thể tiến vào Thần Tôn Huyết Trì.
Mà những người như Mạnh Tiên Cô, Mai Nguyên Tri này có thiên phú kém hơn một chút, bọn họ cần phải tích lũy công lao để đổi lấy cơ hội, nhưng cho dù không nắm chắc mười phần, cũng có thể thử đột phá. Bởi vì đó là cơ hội mà bọn họ đã liều mạng để có được.
Xét từ góc độ của Nhân tộc, thì không muốn tài nguyên quý giá ở “Thần Tôn Huyết Trì” bị lãng phí cho một số người có hi vọng thành công thấp.
Nhưng đôi khi cần phải cho người khác một chút hy vọng!
"Lôi Đình Thần Thể, lúc đột phá ở Thần Tôn huyết trì, sẽ có sấm sét đánh xuống, muốn đột phá Sinh Tử Quan là cực khó." Mạnh Xuyên thầm nghĩ.
"Ta phải tích lũy càng thâm hậu càng tốt."
Đứng trước cửa sổ nhìn trăng sáng bên ngoài, tâm trạng của Mạnh Xuyên vẫn rất tốt.
Lúc sáu tuổi hắn đã lập lời thề, bây giờ bản thân hắn thật sự càng ngày càng tiến gần hơn với việc trở thành Thần Tôn.
…
Cuộc sống ở Đông Ninh phủ vẫn rất yên bình, hơn nữa có rất nhiều địa phương trong thành đã bắt đầu nghị luận về “lễ hội trảm yêu ở Ngọc Dương cung” sắp tới, lễ hội trảm yêu được tổ chức ba năm một lần! Lần trước Mạnh Xuyên, Yến Tẫn đã tỏa sáng, hiện giờ hai vị con cưng của trời này đều đã ngộ ra thế. Lần này thì sao?
“Nghe nói Phong Ương đạo viện có một đệ tử tên là Trương Phàm, mười bảy tuổi đã ngộ ra bí kỹ, Trương gia lại xuất hiện một nhân vật lợi hại.”
"Chuyện này thì tính là gì, Liệt Dương đạo viện có một vị nữ thần tiễn thủ tên là Liễu Thất Nguyệt, cũng không thuộc gia tộc Thần Tôn, mười sáu tuổi đã ngộ ra bí kỹ, thiên phú cao hơn, lễ hội trảm yêu của Ngọc Dương cung lần này, chắc nàng là người khó lường nhất."
“Ngươi đã quên rồi sao, nghe nói năm nay, hai vị công tử là Mạnh Xuyên và Yến Tẫn cuối cùng cũng sẽ lên đài.”
“Yến Tẫn công tử thật lợi hại, lại có thể liên tiếp đánh bại ba cao thủ Ngưng Đan của Đông Ninh phủ ta. Mạnh Xuyên công tử gần như ngộ ra thế cùng lúc với hắn, cũng rất cao minh.”
“Ta nghe nói Yến Tẫn công tử đã đến Kính Hồ Mạnh phủ không ít lần, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thắng.”
Buổi tối, ở một quán trà, mọi người trò chuyện rất hăng say.
Giờ phút này mọi người ở Đông Ninh phủ, có vài người đang nâng chén cạn chén ở tửu lâu, có vài người đến các nơi như thanh lâu để tầm hoan mua vui, phần lớn những người bình thường cũng đã sớm đi vào giấc ngủ.
Mà vào giờ phút này…
Ở một khu vực dưới lòng đất khoảng chừng năm trượng tại Đông Ninh phủ, giờ phút này cũng bắt đầu vặn vẹo, một số bùn đất và đá tảng đều vặn vẹo hóa thành bột phấn, phía bên kia của khu vực vặn vẹo này, là những ngọn núi cao, có những con chim khổng lồ cao khoảng mấy chục trượng đang bay lượn trên trời. Ngay sau đó, có một luồng ánh sáng đen bốc lên từ ngọn núi cao phía xa, đáp xuống gần khu vực vặn vẹo này, là một con Hắc Mao Viên Hầu cầm côn bổng.
Hắc Mao Viên Hầu nhìn không gian vặn vẹo, trong mắt lộ ra vẻ hung tàn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook