Thương Nguyên Đồ (Dịch)
-
Chapter 16 Yến Tẫn và Mai Nguyên Tri
Chương 16: Yến Tẫn và Mai Nguyên Tri
Dưới sự chú ý của năm gia tộc lớn, tám đạo viện ở Đông Ninh phủ, thiếu niên áo trắng lưng đeo kiếm bình tĩnh đi lên lôi đài, hai tay hắn ta đưa ra sau lưng, trong vỏ kiếm lại có hai thanh kiếm.
Hai tay trái phải của đều cầm một thanh kiếm, lần lượt chỉ nghiêng xuống mặt đất, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào hổ yêu.
“Lại là một tiểu gia hỏa." Mặt Hổ yêu co quắp, trên mặt có một vết thương, toàn thân nó có hơn mười vết thương, vết thương dưới bụng kia một vô cùng lớn.
“Giết.”
Nó không muốn kéo dài thời gian, trực tiếp giết chết.
Thiếu niên áo trắng hai tay mỗi tay cầm một thanh kiếm cứng rắn lao tới.
“Bụp!" "Bụp!" "Bụp!”
Hổ yêu và thiếu niên áo trắng Yến Tẫn va chạm trực diện, tuy rằng hổ yêu có vẻ cường thế hơn, sức mạnh lớn hơn và tốc độ nhanh hơn một chút. Nhưng dường như ưu thế thì lại rất có hạn! Hai thanh trường kiếm của thiếu niên áo trắng một âm một dương, một thanh trường kiếm bị áp chế, sức mạnh lại tích lũy xuyên qua một thanh trường kiếm khác để bộc phát. Bị áp bức càng mạnh, sự bùng nổ của hắn ta lại càng mạnh.
Đây hoàn toàn là một cuộc chiến cứng đối cứng.
Thậm chí kiếm thuật của thiếu niên áo trắng rõ ràng đã đạt tới Hợp Nhất Cảnh, kỹ xảo càng cao minh, thỉnh thoảng trên người Hổ Yêu lại có thêm một vết thương do kiếm.
“Kiếm thuật của thiếu niên áo trắng cũng đã đạt tới Hợp Nhất Cảnh, không thua gì Mạnh Xuyên.”
“Hơn nữa hắn ta chắc là có thần lực trời sinh, nếu không sức mạnh này không thể chống lại hổ yêu.”
“Tiểu gia hỏa có vẻ non nớt như vậy, lại có thần lực trời sinh sao?”
Mọi người đều kinh ngạc.
Mạnh Xuyên cũng ngạc nhiên, số lượng người nhiều sẽ xuất hiện một vài người cực kỳ đặc biệt, sẽ sinh ra thực lực vô cùng lớn, hoặc là tốc độ vô cùng nhanh. Giống như đồng môn Vạn Mãng của hắn chính là thần lực trời sinh, sức mạnh khi ở Tẩy Tủy Cảnh có thể sánh ngang với Thoát Thai Cảnh! Nhưng thần lực trời sinh...... Đại đa số đều vô cùng cường tráng. Dáng người như vị thiếu niên thần bí Yến Tẫn này, còn có thần lực trời sinh, cũng khá hiếm thấy.
Thiếu niên áo trắng dùng Hợp Nhất Cảnh, thể xác và tinh thần hợp nhất, bạo phát sức mạnh khoảng tám phần của Hổ Yêu! Tốc độ cũng nhanh bằng bảy tám phần Hổ Yêu. Cộng thêm song kiếm chi thuật, không hề yếu hơn đối phương chút nào, sau khi chém giết trực diện đều làm cho thương thế của hổ yêu tăng thêm.
“Gừ~~~"Hổ yêu phát ra tiếng rống giận lần thứ hai, bộ lông màu đỏ đen cũng sáng lên, sức mạnh của móng vuốt cũng tăng vọt, lần nữa bộc phát huyết mạch của Yêu Vương!
“Bùm!”
Một tiếng nổ lớn.
Hai thanh kiếm của thiếu niên áo trắng đồng thời ngăn cản, cả người bị tấn công lui về phía sau mấy bước, khóe miệng có một vết máu, những vẫn mạnh mẽ đứng vững như trước, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm hổ yêu.
“Dám ngăn cản trực diện sao?" Mạnh Xuyên thấy thế thì khá kinh ngạc, "Cũng đúng, hổ yêu bộc phát huyết mạch yêu vương, đối với ta, sức mạnh đó có thể hoàn toàn nghiền ép ta. Nhưng đối với Yến Tẫn này, ưu thế sức mạnh của hổ yêu lại không lớn lắm. Hơn nữa kiếm thuật của Yến Tẫn tất nhiên còn rất giỏi giải trừ sức mạnh.”
“Hả?" Hổ Yêu không thể tin được, ngay lập tức muốn nhào về phía trước tiếp tục tấn công điên cuồng.
Nhưng phụt một tiếng - -
Vết thương cực lớn ở bụng dưới, vào giờ phút nó bộc phát toàn lực tất nhiên đã không áp chế được, vết thương lại nứt ra, máu tươi bắn tung tóe. Thậm chí những vết thương khác trên cơ thể cũng bắt đầu chảy máu ra bên ngoài.
Thiếu niên áo trắng thấy thế, không chút do dự xông lên, hai thanh kiếm tiếp tục tấn công.
"Đáng chết, đáng chết, nếu như không phải vừa rồi tiểu tử kia làm ta bị thương quá nặng." Hổ Yêu vô cùng phẫn nộ, những vết thương khác đều là vết thương nông, vết thương dưới bụng này lại quá lớn và sâu. Khi bộc phát huyết mạch toàn lực, miệng vết thương vẫn không thể áp chế được.
Nếu như nó còn lành lặn, nó sẽ sẵn sàng chiến đấu với tiểu tử áo trắng trước mắt này.
Mặc dù thân thể của tiểu tử áo trắng mạnh, cận chiến lại càng hung mãnh hơn. Nhưng nó không sợ sự hung dữ.
Ngược lại người dùng đao lúc trước...... vừa chạm đã tách ra! Rất trơn tru, đao cũng là khoái đao, quỷ dị thất thường, mới làm cho nó bị trọng thương như thế.
“Phụt phụt phụt." Vết thương quá nặng, cũng không thể tiếp tục bộc phát sức mạnh huyết mạch Yêu Vương, Hổ Yêu chỉ có thể ngăn cản một cách khó khăn, nhưng rõ ràng sức mạnh và tốc độ đều dần yếu đi, bị thiếu niên áo trắng hoàn toàn đè ép, vết thương trên người càng ngày càng nhiều.
"Lúc trước ở giây phút ta bị nhân loại Thần Tôn bắt sống kia, đã quyết định cuối cùng ta cũng sẽ có ngày này." Hổ Yêu cảm thấy tính mạng của mình sắp kết thúc, khi tiểu tử áo trắng kia đâm một kiếm cuối cùng tới, nó không tiếp tục chống cự.
Phụt.
Một kiếm đâm vào giữa trán Hổ Yêu, hoàn toàn xuyên qua đầu nó.
Hổ yêu, mất mạng!
Nó không thể chiến đấu liên tục mười trận, mà chỉ vẻn vẹn hai trận đã mất mạng, vẫn chết trong tay hai thiếu niên Tẩy Tủy cảnh.
“Không ngờ hắn có thể giết chết......" Phía dưới nhất thời trở nên yên tĩnh.
Thiếu niên áo trắng rút kiếm, sau đó đi xuống lôi đài.
"Yến Tẫn của Ngọc Dương cung, ngươi không tiếp tục nữa sao?" Vị quan viên triều đình dò hỏi, theo lý thì chỉ cần thắng sẽ được ở lại lôi đài, Ngọc Dương cung sẽ sắp xếp yêu quái mạnh hơn.
Thiếu niên áo trắng không lên tiếng đi về phía vị trí của mình.
Quan viên triều đình bất đắc dĩ.
Nếu đã đi xuống lôi đài tất nhiên được coi như từ bỏ, lúc này chỉ chờ đợi các binh sĩ của Ngọc Dương cung thu thập thi thể của hổ yêu, đưa yêu quái mới đến đây.
Mạnh Xuyên ngồi đó, phát hiện thiếu niên áo trắng đi đến khu vực của Kính Hồ đạo viện rồi ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Mạnh Xuyên, thiếu niên áo trắng này lạnh như băng nói: "Nếu như không phải ngươi làm nó trọng thương, tốc độ của nó còn có thể nhanh hơn ba phần. Nó còn có thể bộc phát huyết mạch Yêu Vương trong thời gian dài, ta cũng chỉ có thể chạy thục mạng." Nói xong, hắn ta lại tiếp tục đi về vị trí của mình.
Giọng nói của hắn ta hơi lạnh lùng, lúc hắn ta nói chuyện, viện trưởng của Kính Hồ đạo viện và sáu đệ tử đều không lên tiếng.
Nhìn hắn ta rời đi, trở lại ngồi xuống bên cạnh Ngọc Dương cung chủ.
“Người này tên là Yến Tẫn, từ đầu tới cuối chỉ nói một câu như vậy, lại nói với Mạnh sư huynh." Vạn Mãng kinh ngạc nói.
“Quả thật, từ lúc lên lôi đài đến khi trở về, thật sự đã nói một câu này, đúng là lạnh lùng." Bạch Quán cũng gật đầu nói.
Mạnh Xuyên cũng tò mò nhìn vị thiếu niên áo trắng kia.
Hắn có thể cảm giác được, vị thiếu niên áo trắng kia có sự kiêu ngạo toát ra từ trong xương, hơn nữa cả người dường như là hàn băng vạn năm không quan tâm đến người khác. Ngay cả câu hỏi của quan viên triều đình, hắn ta cũng không hề trả lời. Lại nói với Mạnh Xuyên một câu như vậy, tất nhiên là không muốn lợi dụng Mạnh Xuyên.
“Người này là Yến Tẫn, nhìn tướng mạo rất non nớt, dường như còn nhỏ hơn Mạnh Xuyên một chút?" Tộc trưởng Mạnh gia Mạnh Viêm Bình thấp giọng nói.
“Xem ra tuổi tác không lớn." Mạnh Đại Giang nói, "Thiên phú cao như vậy, nhưng vẫn dừng lại ở Tẩy Tủy cảnh, có lẽ nhiều nhất là mười bốn mười lăm tuổi.”
Thiên phú cao, cho dù sau lưng không có gia tộc lớn, cũng sẽ được đạo viện dốc sức bồi dưỡng, tốc độ tu hành sẽ không chậm.
“Bắt đầu rồi." Tộc trưởng Mạnh Viêm Bình nói, lại một con yêu quái khác lên lôi đài.
“Đây cũng là một con đại yêu, nhưng mà chỉ là Ngưu yêu. Xem ra Hổ yêu là Ngọc Dương cung chủ đặc biệt chuẩn bị vì Xuyên nhi, vì Yến Tẫn tiểu hữu kia." Mạnh Đại Giang cười nói, Hổ yêu càng hiếm thấy cũng càng toàn diện hơn, gần như là không có khuyết điểm. Nếu như không phải đói khát lâu ngày cho nên thực lực giảm mạnh, Mạnh Xuyên và Yến Tẫn cũng không có tư cách chiến đấu với đại yêu cấp độ hổ yêu.
……
Các đệ tử Thoát Thai Cảnh của tám đạo viện lần lượt lên lôi đài chém giết.
Tuổi của các đệ tử Thoát Thai Cảnh nhìn chung lớn hơn một chút, trẻ nhất cũng đã mười sáu tuổi, lớn nhất là hai mươi tuổi. Lớn hơn nữa sao? Không thể ở đạo viện nữa, hơn nữa còn phải đi phục quân!
Dựa theo quy tắc của đạo viện, người cấp độ Tẩy Tủy Cảnh chỉ được tu hành ở đạo viện tối đa đến năm mười tám tuổi. Người cấp độ Thoát Thai Cảnh cũng chỉ tu hành ở trong đạo viện nhiều nhất đến năm hai mươi tuổi. Về phần Vô Lậu Cảnh? Chỉ cần Vô lậu cảnh một thành, đã phải rời khỏi đạo viện. Bởi vì đạo viện đã không còn gì để dạy nữa.
Cuộc chém giết vẫn đang kéo dài, đảo mắt đã đến giữa trưa.
Các đệ tử Thoát Thai Cảnh cũng kết thúc chiến đấu.
Hai mươi bốn đệ tử Thoát thai cảnh nhìn chung mạnh mẽ hơn nhiều, đã có ba người ngộ ra bí kỹ, ba người này lại có nền tảng Thoát thai cảnh, đều mạnh hơn Mạnh Xuyên, Yến Tẫn! Chiến đấu cũng hay hơn. Chỉ là ba đệ tử Thoát thai cảnh ngộ ra bí kỹ này, xét về tiềm lực cũng không bằng Mạnh Xuyên, Yến Tẫn. Có hai người trong số bọn họ ngộ ra bí kỹ năm mười tám tuổi, còn một người ngộ ra bí kỹ năm mười chín tuổi. Hy vọng trở thành Thần Tôn của bọn họ thấp hơn bọn Mạnh Xuyên rất nhiều.
Mạnh Đại Giang, phụ thân của Mạnh Xuyên, còn có một vị khác của Mạnh gia tên là Mạnh Chú, đều ngộ ra bí kỹ năm mười chín tuổi, hi vọng trở thành Thần Tôn cũng xa vời tương tự.
Đông Ninh phủ bây giờ.
Thế hệ trẻ, thiên phú cao nhất tất nhiên là Mai Nguyên Tri ngộ ra "thế".
Thứ hai, chính là Mạnh Xuyên!
Sau đó mới là ba người Thoát Thai Cảnh đã ngộ ra bí kỹ.
Đương nhiên thiếu niên áo trắng "Yến Tẫn" chắc cũng tương đương với Mạnh Xuyên, thậm chí còn ưu tú hơn, chỉ là đoán chừng đây chắc là người ngoại quốc. Nếu không thì năm gia tộc lớn Thần Tôn đều không thể không có một chút tin tức nào của hắn ta.
“Trận chiến của đệ tử tám đạo viện đã kết thúc.” Quan viên triều đình cao giọng nói: “Bây giờ là trận chiến trảm yêu cuối cùng của ngày hôm nay.”
“Trận cuối cùng?" Mọi người đều kinh ngạc, Mạnh Xuyên cũng cẩn thận lắng nghe, hắn cũng cho rằng đã kết thúc.
Quan viên triều đình tiếp tục cười nói: "Trận cuối cùng, là cuộc chiến giữa Mai Nguyên Tri với đại yêu đã kết yêu đan là Ngô Công.”
“Mai Nguyên Tri? Không ngờ hôm nay hắn cũng ra tay." Ánh mắt Mạnh Xuyên sáng lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook