Thực tập sinh show kinh dị sống còn
Chapter 5A: Bệnh viện tâm thần - Xem ai tiểu xa hơn

Tác giả: Vọng Nha

Editor: Donut

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thịnh Ngọc trợn trừng mắt: “Anh không uống nó sao?”

 

Viên thuốc trắng nhỏ kia nằm trong tay của Tông Cửu không hề bị tổn hao gì, thậm chí nó còn không có dấu hiệu bị ngậm qua.

 

Tông Cửu liếc mắt: “Chỉ là một trò xiếc nhỏ thôi.”

 

Đối với ảo thuật gia mà nói, việc vận động ngón tay linh hoạt đúng thật chỉ là bước rèn luyện nhập môn. Dù cho hiện tại tay của Tông Cửu có bị chấn thương nhưng cậu vẫn thuần thục tiểu xảo giấu đồ, mang ra dùng với viên thuốc này dễ như bỡn.

 

Đừng nói là Thịnh Ngọc vẫn ngồi sát gần cậu, ngay cả đám đang xem livestream cũng vô cùng bất ngờ.

 

“Ôi, tui thấy rõ ràng là cậu này đưa viên thuốc vào miệng, còn uống một ngụm nước rất lớn.”

 

“Đúng vậy, đúng vậy, tui cũng thấy được! Hơn nữa cái bà la sát hộ sĩ kia còn nhìn chằm chằm vào cậu đó.”

 

“Chẳng lẽ là có skill??? Không thể nào, tên này không phải người mới à, sao hắn có skill được.”

 

“Nếu không có đạo cụ, chẳng phải là hắn giấu mánh khóe này với tất cả mọi người. Cái chiêu thức này lợi hại quá, tên người mới này quả nhiên không phải dạng vừa đâu.”

 

Tiếng hô ngạc nhiên của Thịnh Ngọc quả thật gây chú ý, những người khác trong nhà ăn đều nhìn viên thuốc trên tay Tông Cửu, trên mặt họ là trăm bề cảm xúc khác nhau.

 

Trên lý thuyết thực chất người cũ hay mới thì sức mạnh thể chất cũng không quá khác biệt. Quy tắc trong thế giới tuần hoàn vô hạn này rất khắc nghiệt, trong chuỗi thức ăn ở đây, con người luôn có vị thế thấp hơn so với sức mạnh siêu nhiên. Các đối thủ không thể bỏ đi bản chất“con người” dù cho trong nhiều trường hợp đặc biệt họ có thể thay đổi thành một chủng tộc cao cấp hơn. Vì dù gì sâu thẳm trong họ, họ là “con người”, đây là sự thật không thể chối bỏ. Dù bạn có trải qua bao nhiêu thế giới nhiệm vụ thì cũng chẳng thể thay đổi được điều này.

 

Cầu sinh giả có thể dựa vào manh mối được NPC cho trong thế giới nhiệm vụ để sưu tập skill khác nhau, hơn nữa có thể dựa vào năng lực của skill đó giữ mạng cho bản thân.

 

Kết thúc mỗi thế giới nhiệm vụ, điểm tổng kết có thể sử dụng để cường hóa thân thể, hoặc là cường hóa skill của mình. Nhưng dù có cường hóa đến đâu vẫn không thể thoát khỏi giới hạn của con người. Ví dụ như bạn có cường hóa năng lực thế nào thì cũng không thể đủ sức nâng cả tòa nhà như Người khổng lồ xanh.

 

Thêm vào đó so với cường hóa đạo cụ, cường hóa bản thân còn yêu cầu số điêm sinh tồn cao hơn nhiều lắm. Do vậy trừ khi bạn không có skill nào thì hầu hết đều sẽ không chọn cường hóa thân thể.

 

Hậu quả của việc này đó là, vì quá khẩn trương giữa không gian bị một vòng lớn hộ sĩ canh chừng nghiệm ngặt, hầu như toàn bộ thực tập sinh trong nhà ăn đều nuốt viên thuốc xuống. Tuy là hiện tại không ít người cũ đã nhanh chân chạy tới thùng rác móc họng phun ra, thế nhưng viên thuốc đã vào dạ dày dù ít dù nhiều vẫn sẽ xảy ra tác dụng.

 

Trong số này, ngoài Tông Cửu ra chỉ có 3 người không uống viên thuốc. Gia Cát Ám và Messiah hai vị cao thủ cấp S, thủ đoạn vượt quá sức tưởng tượng của người thường nên bỏ qua không nhắc tới. Còn Tần Dã trực tiếp dùng sức mạnh bóp viên thuốc thành bột mịn tránh được đôi mắt của hộ sĩ.

 

“Tôi đã bảo rồi tên người mới này thật không đơn giản...” Hạ Kiến Lam móc từ cổ họng được viên thuốc, sắc mặt vô cùng khó coi.

 

Cùng với đám người cao thủ cấp S cấp A may mắn không uống thuốc, Tông Cửu chịu một làn sóng ánh nhìn vô cùng nhiệt liệt. Không chỉ là Hạ Kiến Lam sớm phòng bị cậu, ngay cả Gia Cát Ám tôn quý cũng nhìn. 

 

Thịnh Ngọc vì một màn vừa rồi đôi mắt nhìn Tông Cửu toát lên sự sùng bài hết mực, rõ ràng là bộ dáng của tiểu đệ nhìn đại ca. Thậm chí còn sửa xưng hô gọi cậu là “Cửu ca”, giọng nói vô cùng ngọt ngào khiến người ta hưởng thụ.

 

Bà hộ sĩ trưởng vừa nhắc một câu trên tường dán thời khóa biểu hoạt động hàng ngày nên không ít luyện tập sinh đều qua xem.

 

Cạnh thời gian biểu có sơ đồ minh họa mặt phẳng của bệnh viện tâm thần, tất cả các phòng và cơ sở vật chất trên tầng này.

 

“Đây là tầng trệt. Nó có một phòng ăn, một thư viện và một phòng đọc. Hóa ra buổi chiều chúng ta đã rửa mặt rồi. 10 giờ rưỡi lên giường ngủ, 11 giờ kiểm tra phòng.”

 

Thịnh Ngọc bước qua đọc kỹ từng câu từng chữ: “Ngày mai buổi sáng 7 giờ rời giường, ôi và chúng ta phải uống thuốc vào thời gian xác định mỗi đêm!”

 

Đám người mới tức khắc sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay sắp đổ.

 

Hiện tại thuốc bắt đầu có tác dụng, không ít người bắt đầu mí mắt đánh nhau.

 

Thịnh Ngọc càng hoảng loạn:“Làm sao bây giờ, Cửu ca, em hiện tại không ói được viên thuốc kia.”

 

Tông Cửu đang muốn mở miệng, Thánh Tử tóc vàng bỗng nhiên chậm rãi bước ra từ giữa vòng vây của người mới.

 

“Quý vị, không ngại nghe tôi nói một câu.”

 

Đám đông ồn ào lập tức im lặng.

 

Với nụ cười trên môi và giọng nói nhẹ nhàng, đôi mắt màu xanh của Messiah giống như làn gió thoảng trên biển Aegean vào một buổi chiều ở Hy Lạp. Anh ta không tạo ra bất kỳ cảm giác thượng đẳng nào, cung cách trò chuyện khiến người ta thoải mái, vui vẻ từ tận đáy lòng. Tuy nhiên, không ai dám đánh giá thấp anh ta

 

Bởi vì ngực của anh ta có kí hiệu S cấp kèm số 7 bên cạnh.. 

NO.7, tự nhiên có tư cách này.

 

“Tuy chủ hệ thống đặt chế độ thi đấu thành cá nhân nhưng điều đó không có nghĩa là độ khó của nhiệm vụ này thấp đi.”

 

Để phù hợp với những người mới, Messiah đã nêu ra một ví dụ.

 

“Theo kinh nghiệm của chúng tôi với tư cách là những người chơi lâu năm. Nếu trong trường hợp nhiệm vụ bình thường hoặc có độ khó thấp, nhiệm vụ chính thường là thoát khỏi đây hoặc giải ra một câu đố xoay quanh một vật phẩm hoặc manh mối nhất định. Nhưng lần này thì không, nhiệm vụ chính chỉ đơn giản là yêu cầu chúng ta sống sót trong ba ngày.”


 

“—— có nghĩa là: thực tập sinh chỉ cần sống sót là được. Thậm chí không cần biết rõ cái bệnh viện này rốt cuộc phát sinh chuyện gì, đang che giấu bí ẩn gì. Bởi vì những thứ này so với khó khăn mà hệ thống đặt ra đều không quan trọng bằng sống sót.”

 

Đám thực tập sinh như bừng tỉnh đại ngộ.

 

Khi mà việc sống sót được nâng cấp thành mức khó nhất khi giải quyết vấn đề, vậy có nghĩa ở cái thế giới nhiệm vụ này này: làm thế nào để sống sót - chính là điều khó nhất.

 

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, mọi người không rét mà run, khắp cả người lạnh lẽo như rơi xuống hầm băng..

 

“Độ khó như vậy, tôi kiến nghị không bằng quý vị lựa chọn hoạt động theo tập thể.” 

 

Messiah nói: “Tuy nói mục đích show tuyển chọn là thể hiện mình, nhưng chủ hệ thống cũng không có nói không cho phép thực tập sinh hợp tác. Chúng ta không cần phải vì sinh tồn đem mũi dao hướng đồng bào.”

 

Thấy vẫn còn người đang do dự, Thánh Tử tóc vàng không ngừng thuyết phục, “Quý vị yên tâm, quy tắc vô hạn tuần hoàn nghiêm cấm nhóm cầu sinh giả tàn sát lẫn nhau. Điều này vừa rồi hộ sĩ bệnh viện tâm thần cũng nói qua.”

 

“Đối thủ của cầu sinh giả chưa bao giờ là cầu sinh giả. Chúng ta có chung một kẻ thù, đó là những thứ kia.” Tóc vàng Thánh Tử nói vô cùng ý nghĩa, “Đương nhiên cấp bậc đánh giá rất quan trọng, nhưng trước mắt điều quan trọng nhất là làm sao sống sót trong thế giới nhiệm vụ này không phải sao?”

 

Những lời nói này giống như khai sáng, làm thức tỉnh những kẻ mới còn đang mơ màng hồ đồ.

 

Không sai, sống sót mới là quan trọng nhất. Cấp bậc đánh giá hoặc là đào thải hay không đào thải, mấy thứ này đều cần còn mạng để sống đến lúc ấy.

 

Nếu ba ngày đều sống không nổi thì tư cách tham gia vòng đánh giá cũng không có.

 

Càng ngày càng nhiều tân nhân đứng ở tóc vàng Thánh Tử phía sau.

 

Nói ra cũng kỳ quái, sau khi đám hộ sĩ rời đi, toàn bộ nhà ăn đều thay đổi. Bác gái đứng ở ô cửa múc cơm, những tên bảo vệ cao lớn thô kệch cũng không biết đi đâu. Thậm chí liền một sự dư thừa như người bệnh NPC họ cũng chưa nhìn thấy, chỉ có treo thẻ bài luyện tập sinh nhóm ở chỗ này ồn ào.

 

Có lẽ tình huống như vậy ở bệnh viện tâm thần là chuyện thường thấy, chỉ cần bọn họ không vi phạm quy tắc của hộ sĩ trường thì sẽ không việc gì.

 

Trong khi đám người mới còn đang lựa chọn, đám người cũ rõ ràng suy xét càng chu đáo toàn diện.

 

“Đi thôi, cái nhiệm vụ này rõ ràng không có đơn giản như vậy.”

 

Hạ Kiến Lam thở dài một hơi, kéo Tần Dã cùng nhau cùng di chuyển qua..

 

Trước kia ở thế vô hạn tuần hoàn thời điểm đều là hành động theo đoàn đội, họ có thể yên tâm đem phía sau lưng giao cho người một nhà.

 

Vốn dĩ vô hạn tuần hoàn cũng đã cũng đủ khủng bố, nếu còn đấu tranh nội bộ sẽ còn như thế nào?

 

Nhưng cố tình cái thế giới này chủ hệ thống chỉ điểm ra giữa đám người họ tồn tại một tên nội gián, làm đám người có kinh nghiệm cũng hoảng sợ.

 

Những lời Messiah nói ra kỳ thật cũng không ngoài ý muốn. Bởi vì trước mắt, mặc kệ nội gián tồn tại hay không thì hành động theo đoàn đội là biện pháp tốt nhất dù là đối với người mới hay người cũ.

 

Tông Cửu đứng ở một bên quan sát toàn bộ quá trình không hề tỏ thái độ, ngược lại cậu yên lặng mà hướng bên kia Thánh Tử dịch vài bước.

 

“Ui quá lợi hại, khả năng kêu gọi mọi người cỡ này đúng không hổ danh là Thánh Tử.”

 

“Cái sân đấu này có người lãnh đạo quá may mắn rồi. Sân đấu đang livestream bên cạnh đội bị nguyền rủa với đội Dạ tộc sắp đánh nhau rồi, hiện tại đang ngẩm ly gián, mấy người mới thành pháo hôi luôn rồi.” 

 

“Chuẩn cmnr, nếu là người khác không nhất định có thể kêu gọi quần chúng được như Thánh Tử đâu. Trước mặt đám người mới thì Thánh tử là siêu cao thủ cấp S. Đám người cũ cũng tin phục Thánh tử không ít.” 

 

“Chỉ có mình tui để ý đại lão Gia Cát sao… Tui cảm thấy anh ấy sẽ không phải người theo khuôn phép như vậy “icon che mặt””



 

Cuối cùng tất cả mọi người thể hiện lập trường, chỉ có một người còn đứng ở ngoài vòng.

 

Nam nhân tóc đen thân hình thon gầy như trúc, tay ôm trước ngực, đôi mắt giống như biển băng sâu không thấy đáy.

 

Lúc Thánh Tử đang trào dâng tình cảm thuyết phục thì y đứng xem thời gian biểu. Chờ đến Messiah nói xong sau, y cũng không thèm nhìn đám người vừa mới tạo thành liên minh kia một lần mà trực tiếp quay người rời đi, lưu lại bóng lưng lạnh nhạt cao ngạo.

 

Tông Cửu từ khe hở của đoàn người nhìn thoáng qua, xác định phương hướng kia là cầu thang.

 

Chờ bóng lưng kia biến mất trong bóng tối mới có người thấp giọng mở miệng, “Mẹ nó, người kia khí thế mạnh mẽ thật.”

 

“Chúng ta đều lựa chọn liên minh, sao chỉ một mình hắn không gia nhập vậy?

 

Mọi người lòng còn sợ hãi, “Chủ hệ thống không phải nói có người là nội gián hay sao? Mọi người nói có thể không......”

 

Messiah nhíu nhíu mày: “Vị kia là Gia Cát Ám đứng No.3, mưu trí hơn người, thực lực sâu không lường được, anh ta lựa chọn đơn độc hành động cũng không gì đáng trách. Nếu không có bằng chứng thì không cần nghi ngờ vô lý người khác. Cầu sinh giả cần phải đoàn kết, những lời nghi ngờ giữ lại trong lòng chứ đừng nói ra làm tổn thương hòa khí.” 

 

Đám người mới nào dám phản bác chỉ gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc, sợ đùi vàng bất mãn với mình.

 

Thấy họ tỏ thái độ thành khẩn, Messiah liền bỏ qua vấn đề nay, “Tốt, nếu chúng ta đã đồng thuận nhất trí cao thì phải mau chóng tiết kiệm thời gian, cùng thảo luận xem tiếp theo nên làm gì.”

 

“Hiện tại ai có triệu chứng vô cùng buồn ngủ, hoặc là vừa rồi không thể đem viên thuốc nôn ra, xin đứng phía bên tay phải của tôi; không có triệu chứng buồn ngủ, vừa rồi không uống thuốc hoặc đã nhổ thuốc ra, mời đứng ở bên tay trái.”

 

Thánh tử tóc vàng sắp xếp thực tập sinh trong nhà ăn đâu vào đấy, chờ cho đến khi mọi người tập trung tốt mới hướng về phía đám người bên tay phải, nói: “Thành phần của thuốc không rõ ràng thế nhưng dựa vào biểu hiện bên ngoài sau khi uống thuốc là mệt mỏi rã rời thì có thể đoán được đây là thuốc an thần thường dùng cho bệnh nhân tâm thần hoặc trầm cảm. Thế nhưng trong một thời gian ngắn ngủi mà quý vị lại xuất hiện triệu chứng nhanh như vậy điều này có nghĩa là bệnh nhân đã được dùng một lượng lớn trong thời gian dài ..Nếu các bạn lựa chọn tiếp tục đi điều tra thông tin, rất có khả năng sẽ trực tiếp ngất ở giữa đường. “

 

“Trong trường hợp này tôi kiến nghị các vị không cần cố quá thành quá cố, nên sớm về ký túc xá nghỉ ngơi để bảo tồn thể lực.

 

Nghe xong những lời phân tích này, những thực tập sinh vừa uống thuốc trong mắt toát ra sợ hãi.

“Nhưng…. nhưng……..”

 

Ngủ sao?

 

Đừng nói là người cũ, dù có là người mới cũng biết, ở thế giới nhiệm vụ khủng bố như thế này ngủ nhiều không khác gì đi tìm chết. Huống hồ bọn họ đều ở phòng một người, nếu có vấn đề gì phát sinh cơ bản không thể đoán trước. Nhớ lại ký túc xá ở tầng hầm kia quá mức âm trầm, chật chội, những người thực tập sinh dù thế nào cũng không dám dẫn đầu đi trước.

Đừng sợ. Messiah cho họ một ánh nhìn trấn an.” Quý vị có thể chia làm hai nhóm, ngủ chung một phòng ký túc xá.”

“Như vậy có lẽ là không phù hợp với quy định?” Có người lo lắng hỏi.


 

Thánh tử cười nói: “Không phù hợp quy định nào? Hộ sĩ trưởng chỉ liệt kê mấy quy định nhưng không có nói không cho phép nhiều người ở chung một phòng ký túc xá hơn nữa, hiện tại mới có 8 giờ, trên thời gian biểu có thông tin kiểm tra phòng vào lúc 11 giờ. Quý vị hiện tại đi ngủ, cho đến lúc kiểm tra phòng mọi người đều nói là do tác dụng của thuốc làm cho rơi vào giấc ngủ sâu. Dù là hồ sĩ có mang theo những người bảo vệ kia đi cùng cũng không có khả năng đem toàn bộ các bạn đánh thức, đưa các bạn trở về ký túc xá của mỗi người đúng không?”

 

Đừng nói là cầu sinh giả, ngay cả những người đang xem livestream cũng vô cùng sửng sốt.

 

“CMN, biện pháp này thật sự quá tuyệt vời. Nếu dựa theo biện pháp này, ít nhất buổi tối hôm nay có thể trôi qua bình yên nhỉ. Trước này tui chưa từng nghĩ tới biện pháp này đấy.”

 

“Thật sự là quá lợi hại. Không hổ danh xếp hạng thứ bảy toàn thực tập sinh. Đến cái lúc này tôi mới có thể cảm nhận được siêu cao thủ với người bình thường đúng là chênh lệch một trời một vực.”

 

“Thím bên trên nói chuẩn vãi chưởng. Khó trách người ta đều nói cầu sinh giả max cấp phát triển toàn diện đức trí thể (đạo đức, trí tuệ, thể chất). Trước kia chưa được xem livestream thì cũng không biết được cái khoảng cách này. Hiện tại xem mới biết ở thế giới nhiệm vụ kiểu này thật sự là tố chất nào cũng quan trọng.”

 

“Khó nhất là đứng dưới góc độ của Thánh tử tự hỏi. Tui nghĩ nếu là người thường…. nếu tui có thực lực của Thánh tử, có lẽ phản xạ đầu tiên sẽ là giống như đại lão Gia Cát sẽ chọn làm một con sói đơn độc.”

 

Tuy rằng ở khủng bố phó bản cũng không phải người nhiều lực lượng đại, nhưng đi một mình tỉ lệ tử vong 90% thực tế này mọi người vẫn là đều hiểu. Nhiều người như vậy trong một ký túc xá dù có xảy ra chuyện gì thì tỷ lệ nguy hiểm đều giảm nhỏ, thật là cách tốt nhất rồi.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương