Thiên Nguyệt Chi Mị
-
Quyển 1 - Chương 60: Sơ thủy ma pháp
Hắc y lão đầu hừ lạnh một tiếng đi tới nội viện.
Tầm mắt thâm thúy của Thiên Nguyệt Triệt liên tục theo sau bóng lưng hắc y lão đầu, trong lòng không khỏi suy nghĩ: chẳng lẽ mình bị ghét, hay là lão đầu nhìn thấu ý nghĩ của mình?
Bất kể là người trước hay là người sau, Thiên Nguyệt Triệt tin tưởng nơi này không có một người đơn giản, bao gồm cả bốn lão đầu vây bên cạnh hắn lúc này.
“Hắc lão quái này rất khó chịu, tiểu oa nhi đừng để ý, bộ dáng hắn lạnh như băng, nhưng thật ra hắn rất tốt, chỉ là không biết nói thế nào.” Cảm giác được tầm mắt của Thiên Nguyệt Triệt, Hoàng y lão đầu giải thích.
“Ân, cám ơn Hoàng gia gia, nhất định Triệt nhi sẽ tạo quan hệ thật tốt cùng Hắc gia gia.” Nhìn, hắn là tiểu hoàng tử biết điều cỡ nào, dáng vẻ được nuông chiều từ bé trong lời đồn.
Nhưng căn cứ vào lời đồn trong truyền thuyết, tiểu điện hạ của Mạn La đế quốc không chỉ được nuông chiều từ bé, hơn nữa thông minh tài trí của hắn còn danh dương thiên hạ.
Ở ngày sinh thần của Thiên Nguyệt Thần tiểu oa nhi này đã biểu diễn một màn kia.
Tiếp theo bốn lão đầu mang theo Thiên Nguyệt Triệt vào nội viện, một bóng dáng màu trắng trốn trốn tránh tránh phía sau bọn hắn cũng đi vào theo.
Trong nội viện là nơi thí luyện ma pháp trọng đại, bên trong trưng bày các loại ma pháp nguyên tố, các bảo bối cùng bảo thạch càng nhiều hơn, tiến vào nội viện, thân thể Thiên Nguyệt Triệt cứng lại một chút, hắn cảm nhận rõ ràng khí thể ở nội viện cùng ngoại viện là hai loại bất đồng.
Đối với trực giác nhạy cảm của hắn, mục mâu của bốn lão đầu xẹt qua kinh ngạc, mới đi vào nơi này liền có thể cảm giác được nơi này bất đồng.
Chắc chắn hài tử này không đơn giản.
Cũng đúng, có thể làm cho bệ hạ quan tâm như thế, sao có thể là dùng hai chữ đơn giản để hình dung?
Danh dương thiên hạ a, xem ra tiểu điện hạ thật là danh bất hư truyền a, khó trách có thể ở buổi lễ đó giảm đi nhuệ khí của sứ giả Anh Túc đế quốc.
Trong nội viện, hắc y lão đầu đã chờ bên trong, nhìn thấy bọn họ đi vào, chỉ là đem tầm mắt liếc liếc hắn, nhưng bóng dáng bạch sắc liên tục đi theo phía sau bọn họ khiến Thiên Nguyệt Triệt chú ý.
“Gia gia, nghe phụ hoàng nói đây chính là băng tằm năm đó đả thương Triệt nhi.” Thiên Nguyệt Triệt kéo kéo ống tay áo thanh y lão đầu, nhướng mày hỏi, trong lòng nghĩ phải làm thế nào để bắt cóc băng tằm này.
Cảnh tượng chiều hôm qua còn lưu lại trong đầu của hắn, đến lúc đó hắn nhất định huấn luyện Tiểu Bạch trở thành sủng vật hoàn mỹ vô khuyết.
Còn có thể giúp mình mặc quần áo, đấm lưng cho mình.
“Không tệ, năm đó bệ hạ đưa tới vẫn chỉ là con sâu lớn, bất quá băng tằm thật là ma thú vạn dặm khó chọn.” Thanh y lão đầu giải thích.
“Ma thú?” Thiên Nguyệt Triệt đối với ma pháp kia một chữ cũng không biết .
“Ân, người từng luyện tập ma pháp cũng sẽ có ma thú hợp thân phận của mình, ma lực của ma thú là dựa vào sức mạnh của chủ nhân mà biến chuyển. Nhưng băng tằm kia, lúc ban đầu đưa tới, ma lực của nó đã đến thủy hệ ma pháp cấp bốn.” Về điểm này năm người bọn họ còn buồn bực một lúc lâu, một tiểu oa nhi mới sinh sao có thể đạt được ma pháp cao nhất, nhưng năng lực của băng tằm này lại cao như vậy?
“Cấp bốn rất cao sao?” Thiên Nguyệt Triệt mở trừng hai mắt, không giải thích được.
“Theo cấp bậc ma pháp, cấp sáu là ma pháp cao nhất, theo như cấp bậc ma lực mà nói ma lực cấp sáu cũng là cao nhất, trừ lần đó ra là đã đầy đủ, ban đầu băng tằm này là từ trong cơ thể của ngươi phân hoá ra, cho nên theo lý mà nói tiểu oa nhi ngươi dường như thích hợp thủy hệ ma pháp.” Hoàng y lão đầu hướng phía băng tằm vẫy vẫy tay.
Thân thể tròn mập mập của băng tằm hướng phía bọn họ chạy tới.
“Tiểu oa nhi có thể đem nó bồi dưỡng thành ma thú của mình, bất quá nhìn bộ dáng nó cũng rất thích ngươi, cho nên ngươi cũng không cần phí sức ở phương diện này, rất nhiều người lúc đang luyện tập ma pháp thì không khó khăn, nhưng tìm một con ma thú cùng mình tâm ý giống nhau lại thập phần khó khăn, bởi vì ma thú có thể sẽ cắn trả chủ nhân.
Mà ma thú quá mức ngoan ngoãn cũng sẽ liên lụy chủ nhân, đồng thời phần lớn ma thú từ khi còn nhỏ đã được chủ nhân thu nuôi, đáng quý chính là băng tằm này rời đi ngươi năm năm , nhưng còn nhớ rõ khí tức của ngươi.” Mà tương lai, một ngày nào đó sự ăn ý giữa bọn hắn sẽ vượt qua khế ước giữa chủ nhân cùng ma thú.
“Thật sao?” Thiên Nguyệt Triệt đã đi qua đem băng tằm nhỏ bé lôi tới: “Ta là Triệt nhi, ta cho phép ngươi gọi tên của ta.”
Đáng tiếc chính là băng tằm chỉ dùng mặt trắng ngu ngốc của nó nhìn hắn, hai chữ Triệt nhi làm thế nào cũng không thể xuất khẩu.
“Ma thú có thể nghe hiểu ý tứ của người, nhưng không cách nào mở miệng nói chuyện, chờ các ngươi chung một chỗ lâu dài, có thể hiểu ý nghĩ của nhau một cách tự nhiên.” Bạch y lão đầu nhìn Thiên Nguyệt Triệt rầu rĩ vì không hiểu gì, giải thích: “Ban đầu huấn luyện băng tằm ngây ngốc này đã lãng phí không ít tinh lực của Hắc lão quái.”
Bạch y lão đầu hướng phía Thiên Nguyệt Triệt mở to mắt.
Thông minh như Thiên Nguyệt Triệt đương nhiên rõ ràng ý tứ của bạch y lão đầu, nắm tiểu móng vuốt của băng tằm đi tới trước mặt hắc y lão đầu: “Hắc y gia gia, cám ơn ngươi giúp Triệt nhi nuôi dưỡng ma thú tốt như vậy.”
Hắc y gia gia?
Nghe được tiếng kêu của hắn, lỗ tai hắc y lão đầu vừa động, song làm bộ như không chút thay đổi, tầm mắt lạnh lùng đánh giá thật lâu trên người Thiên Nguyệt Triệt, nhưng thật ra là che dấu nội tâm kích động.
“Không phải là ta nguyện ý, mà là băng tằm đần này vừa lúc là thủy hệ ma thú.”
Thiên Nguyệt Triệt nhất thời hiểu rõ, Hắc y lão đầu muốn hắn luyện thủy hệ ma pháp.
Lúc này hồng y lão đầu cầm một thủy tinh cầu được phủ tấm vải hắc sắc đi ra, vén tấm vải lên đem thủy tinh cầu thả vào dụng cụ kiểm tra ma pháp: “Tiểu oa nhi, ngươi tới nơi này sờ sờ nó, cho chúng ta nhìn khuynh hướng ma pháp của ngươi.”
Như vậy cũng tương đối dễ dàng thấy rõ chủ hướng của hắn, dễ dàng để bọn họ tùy theo khả năng tới đâu mà dạy.
Tầm mắt thâm thúy của Thiên Nguyệt Triệt liên tục theo sau bóng lưng hắc y lão đầu, trong lòng không khỏi suy nghĩ: chẳng lẽ mình bị ghét, hay là lão đầu nhìn thấu ý nghĩ của mình?
Bất kể là người trước hay là người sau, Thiên Nguyệt Triệt tin tưởng nơi này không có một người đơn giản, bao gồm cả bốn lão đầu vây bên cạnh hắn lúc này.
“Hắc lão quái này rất khó chịu, tiểu oa nhi đừng để ý, bộ dáng hắn lạnh như băng, nhưng thật ra hắn rất tốt, chỉ là không biết nói thế nào.” Cảm giác được tầm mắt của Thiên Nguyệt Triệt, Hoàng y lão đầu giải thích.
“Ân, cám ơn Hoàng gia gia, nhất định Triệt nhi sẽ tạo quan hệ thật tốt cùng Hắc gia gia.” Nhìn, hắn là tiểu hoàng tử biết điều cỡ nào, dáng vẻ được nuông chiều từ bé trong lời đồn.
Nhưng căn cứ vào lời đồn trong truyền thuyết, tiểu điện hạ của Mạn La đế quốc không chỉ được nuông chiều từ bé, hơn nữa thông minh tài trí của hắn còn danh dương thiên hạ.
Ở ngày sinh thần của Thiên Nguyệt Thần tiểu oa nhi này đã biểu diễn một màn kia.
Tiếp theo bốn lão đầu mang theo Thiên Nguyệt Triệt vào nội viện, một bóng dáng màu trắng trốn trốn tránh tránh phía sau bọn hắn cũng đi vào theo.
Trong nội viện là nơi thí luyện ma pháp trọng đại, bên trong trưng bày các loại ma pháp nguyên tố, các bảo bối cùng bảo thạch càng nhiều hơn, tiến vào nội viện, thân thể Thiên Nguyệt Triệt cứng lại một chút, hắn cảm nhận rõ ràng khí thể ở nội viện cùng ngoại viện là hai loại bất đồng.
Đối với trực giác nhạy cảm của hắn, mục mâu của bốn lão đầu xẹt qua kinh ngạc, mới đi vào nơi này liền có thể cảm giác được nơi này bất đồng.
Chắc chắn hài tử này không đơn giản.
Cũng đúng, có thể làm cho bệ hạ quan tâm như thế, sao có thể là dùng hai chữ đơn giản để hình dung?
Danh dương thiên hạ a, xem ra tiểu điện hạ thật là danh bất hư truyền a, khó trách có thể ở buổi lễ đó giảm đi nhuệ khí của sứ giả Anh Túc đế quốc.
Trong nội viện, hắc y lão đầu đã chờ bên trong, nhìn thấy bọn họ đi vào, chỉ là đem tầm mắt liếc liếc hắn, nhưng bóng dáng bạch sắc liên tục đi theo phía sau bọn họ khiến Thiên Nguyệt Triệt chú ý.
“Gia gia, nghe phụ hoàng nói đây chính là băng tằm năm đó đả thương Triệt nhi.” Thiên Nguyệt Triệt kéo kéo ống tay áo thanh y lão đầu, nhướng mày hỏi, trong lòng nghĩ phải làm thế nào để bắt cóc băng tằm này.
Cảnh tượng chiều hôm qua còn lưu lại trong đầu của hắn, đến lúc đó hắn nhất định huấn luyện Tiểu Bạch trở thành sủng vật hoàn mỹ vô khuyết.
Còn có thể giúp mình mặc quần áo, đấm lưng cho mình.
“Không tệ, năm đó bệ hạ đưa tới vẫn chỉ là con sâu lớn, bất quá băng tằm thật là ma thú vạn dặm khó chọn.” Thanh y lão đầu giải thích.
“Ma thú?” Thiên Nguyệt Triệt đối với ma pháp kia một chữ cũng không biết .
“Ân, người từng luyện tập ma pháp cũng sẽ có ma thú hợp thân phận của mình, ma lực của ma thú là dựa vào sức mạnh của chủ nhân mà biến chuyển. Nhưng băng tằm kia, lúc ban đầu đưa tới, ma lực của nó đã đến thủy hệ ma pháp cấp bốn.” Về điểm này năm người bọn họ còn buồn bực một lúc lâu, một tiểu oa nhi mới sinh sao có thể đạt được ma pháp cao nhất, nhưng năng lực của băng tằm này lại cao như vậy?
“Cấp bốn rất cao sao?” Thiên Nguyệt Triệt mở trừng hai mắt, không giải thích được.
“Theo cấp bậc ma pháp, cấp sáu là ma pháp cao nhất, theo như cấp bậc ma lực mà nói ma lực cấp sáu cũng là cao nhất, trừ lần đó ra là đã đầy đủ, ban đầu băng tằm này là từ trong cơ thể của ngươi phân hoá ra, cho nên theo lý mà nói tiểu oa nhi ngươi dường như thích hợp thủy hệ ma pháp.” Hoàng y lão đầu hướng phía băng tằm vẫy vẫy tay.
Thân thể tròn mập mập của băng tằm hướng phía bọn họ chạy tới.
“Tiểu oa nhi có thể đem nó bồi dưỡng thành ma thú của mình, bất quá nhìn bộ dáng nó cũng rất thích ngươi, cho nên ngươi cũng không cần phí sức ở phương diện này, rất nhiều người lúc đang luyện tập ma pháp thì không khó khăn, nhưng tìm một con ma thú cùng mình tâm ý giống nhau lại thập phần khó khăn, bởi vì ma thú có thể sẽ cắn trả chủ nhân.
Mà ma thú quá mức ngoan ngoãn cũng sẽ liên lụy chủ nhân, đồng thời phần lớn ma thú từ khi còn nhỏ đã được chủ nhân thu nuôi, đáng quý chính là băng tằm này rời đi ngươi năm năm , nhưng còn nhớ rõ khí tức của ngươi.” Mà tương lai, một ngày nào đó sự ăn ý giữa bọn hắn sẽ vượt qua khế ước giữa chủ nhân cùng ma thú.
“Thật sao?” Thiên Nguyệt Triệt đã đi qua đem băng tằm nhỏ bé lôi tới: “Ta là Triệt nhi, ta cho phép ngươi gọi tên của ta.”
Đáng tiếc chính là băng tằm chỉ dùng mặt trắng ngu ngốc của nó nhìn hắn, hai chữ Triệt nhi làm thế nào cũng không thể xuất khẩu.
“Ma thú có thể nghe hiểu ý tứ của người, nhưng không cách nào mở miệng nói chuyện, chờ các ngươi chung một chỗ lâu dài, có thể hiểu ý nghĩ của nhau một cách tự nhiên.” Bạch y lão đầu nhìn Thiên Nguyệt Triệt rầu rĩ vì không hiểu gì, giải thích: “Ban đầu huấn luyện băng tằm ngây ngốc này đã lãng phí không ít tinh lực của Hắc lão quái.”
Bạch y lão đầu hướng phía Thiên Nguyệt Triệt mở to mắt.
Thông minh như Thiên Nguyệt Triệt đương nhiên rõ ràng ý tứ của bạch y lão đầu, nắm tiểu móng vuốt của băng tằm đi tới trước mặt hắc y lão đầu: “Hắc y gia gia, cám ơn ngươi giúp Triệt nhi nuôi dưỡng ma thú tốt như vậy.”
Hắc y gia gia?
Nghe được tiếng kêu của hắn, lỗ tai hắc y lão đầu vừa động, song làm bộ như không chút thay đổi, tầm mắt lạnh lùng đánh giá thật lâu trên người Thiên Nguyệt Triệt, nhưng thật ra là che dấu nội tâm kích động.
“Không phải là ta nguyện ý, mà là băng tằm đần này vừa lúc là thủy hệ ma thú.”
Thiên Nguyệt Triệt nhất thời hiểu rõ, Hắc y lão đầu muốn hắn luyện thủy hệ ma pháp.
Lúc này hồng y lão đầu cầm một thủy tinh cầu được phủ tấm vải hắc sắc đi ra, vén tấm vải lên đem thủy tinh cầu thả vào dụng cụ kiểm tra ma pháp: “Tiểu oa nhi, ngươi tới nơi này sờ sờ nó, cho chúng ta nhìn khuynh hướng ma pháp của ngươi.”
Như vậy cũng tương đối dễ dàng thấy rõ chủ hướng của hắn, dễ dàng để bọn họ tùy theo khả năng tới đâu mà dạy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook