Thiên Nguyệt Chi Mị
Quyển 1 - Chương 61: Kỳ tích

Thiên Nguyệt Triệt đặt hai tay trên thủy tinh cầu kiểm tra khuynh hướng ma pháp.

Ngay khi Thiên Nguyệt Triệt đáp tay xuống, thủy tinh cầu trong suốt lập tức hiện rõ ra ra sức mạnh hắc sắc cường liệt, theo lời của Hoàng y lão đầu, cấp bậc ma lực của ma thú phối hợp với cấp bậc ma pháp của chủ nhân, mà băng tằm của Thiên Nguyệt Triệt là ma thú nguyên thủy nhất, ma lực của nó cấp bốn, có thể thấy được thủy hệ ma pháp của Thiên Nguyệt Triệt cũng có cấp bốn.

Về điểm này, Hắc y lão đầu rất tự hào, thủy hệ ma pháp là của hắn cường hạng, nghĩ thầm, trong tương lai thành tựu ma pháp của tiểu oa nhi không chừng sẽ vượt qua Thiên Nguyệt Thần lòng dạ hiểm độc kia.

Phải biết rằng năm đó Thiên Nguyệt Thần tuy chưa đem năm lão đầu bọn họ hành hạ đến chết, nhưng rõ ràng chỉnh bọn hắn, thiếu chút nữa lấy mạng của bọn hắn.

May mắn là khi đó tinh lực của hắn so với thường nhân tốt gấp mấy lần.

Mà bây giờ cũng thay đổi rất nhiều, đem ngang bướng của quá khứ thu vào, khí chất quý giá đẹp đẽ quý giá như cũ, chẳng qua là hai hàng lông mày đã tăng thềm mấy phần uy nghiêm của đế vương.

Mục mâu thâm thúy cũng trở nên sắc bén.

Song chưa kịp thu hồi sự ngạc nhiên, thủy tinh cầu lại xuất hiện thanh, bạch, hồng, hoàng, bốn loại màu sắc khác nhau, bốn loại màu sắc này dung hợp với thủy hệ ma pháp hắc sắc, sức mạnh bắt đầu xoay tròn một chỗ.

Trời ạ… Đây là…

Bạch y lão đầu thậm chí rất không lịch sự chảy nước miếng.

Thanh y lão đầu không tin xoa xoa mắt.

Hồng y lão đầu khẩn trương cầm tay Hoàng y lão, hai người kích động ôm nhau.

Mặc dù ngoài mặt bình tĩnh nhất là Hắc y lão đầu, kì thực từ ngón tay lay động của hắn là có thể phát hiện, chẳng qua là hắn đang cố gắng khắc chế.

Toàn hệ, cư nhiên là toàn hệ ma pháp, nhớ ngày đó Thiên Nguyệt Thần lòng dạ hiểm độc kia cũng là toàn hệ, chẳng qua là đó là toàn hệ hắc ám ma pháp.

Từ ma pháp có thể thấy được sự bá đạo.

Mà cái này?

Năm lão đầu bắt đầu mong mỏi, mắt trợn tròn không hề nháy một cái, sợ bỏ qua mảy may cơ hội.

Đợi năm loại nguyên tố đại biểu cho khuynh hướng ma pháp hòa hợp, lại thấy một màn kì quái xuất hiện, năm loại nguyên tố ma pháp tản ra hai bên, ở giữa xuất hiện một tia quang mang kim sắc.

Sau đó hấp thu năm loại nguyên tố ma pháp, quang mang kim sắc càng ngày càng sáng.

Phanh…

Thủy tinh cầu xuất hiện khe nứt.

Thủy tinh cầu giá trị mấy vạn kim tệ bị tiêu hủy.

Nhưng tâm của năm lão đầu quả thật thật lâu không thể bình phục, quang hệ ma pháp, đây là toàn năng quang hệ ma pháp trong truyền thuyết.

Có thể đem bất kỳ nguyên tố ma pháp thông qua ngũ hành tương khắc chuyển đổi thành ma pháp mà bản thân muốn.

Trong lịch sử của đại lục này, chưa bao giờ xuất hiện người như vậy, tiểu oa nhi này…

“Bạch gia gia, nên lau nước miếng .” Không biết Thiên Nguyệt Triệt trở lại bên cạnh bọn hắn từ lúc nào, tư thái tự tiếu phi tiếu thần thái cực kỳ giống Thiên Nguyệt Thần.

Bất đồng duy nhất chính là khi đó Thiên Nguyệt Thần rất rắm thúi nói: lão đầu, ngươi thật bẩn.

“Tiểu oa nhi, trước kia ngươi có từng học qua ma pháp?” Bạch y lão đầu đem nước miếng lau sạch sẽ, hỏi vấn đề mà mọi người đều nghi ngờ trong lòng.

Thiên Nguyệt Triệt lắc đầu: “Phụ hoàng chẳng bao giờ cùng Triệt nhi nhắc tới chuyện kiểm tra ma pháp.”

Nói cách khác sức mạnh của tiểu oa nhi trước mắt này là thiên phú, nhưng trừ thủy hệ ma pháp của bản thân, những thứ khác đều là bình thường.

Mà bọn họ không biết, mặc dù Thiên Nguyệt Triệt bình thường, nhưng bởi vì trong cơ thể có linh lực của thánh linh châu, cho nên hoàn toàn có thể vận dụng tự nhiên, chẳng qua là tương đối tiêu hao thể lực.

“Muốn cho tiểu oa nhi đồng thời học tập ngũ hệ ma pháp, còn cần vật phụ trợ.” Hồng y lão đầu vuốt cằm suy tư.

“Đúng.” Hoàng y lão đầu có chút đồng ý, mà luyện tập ma pháp phối hợp với ma thú, có thể giúp ma pháp của chủ nhân ma tiến nhanh hơn.

“Ta không đồng ý.” Hắc y trầm mặt mở miệng, hắn biết ý của bọn họ, nhưng mục đích là… , cho nên hắn kiên quyết không đồng ý, đừng nói tiểu oa nhi này bây giờ chỉ là một hài tử năm tuổi, nếu như là một người trưởng thành cũng chưa chắc có thể.

“Không cần như vậy, mọi người cũng chỉ là đề ra ý kiến.” Thanh y lão đầu vỗ vỗ bả vai Hắc y lão đầu, nói thật ý nghĩ trong lòng bọn họ cũng không giống với toan tính của hắn, cái này giống như lấy tính mạng ra đánh cược.

Mặc dù có đồ vật này, đối với tiểu oa nhi mà nói là như hổ thêm cánh, nhưng vạn nhất xảy ra cái gì không may, đó cũng không phải là nói đùa, bệ hạ sẽ gác kiếm lên cổ bọn hắn.

Ánh mắt Thiên Nguyệt Triệt đảo quanh trên người năm lão đầu, nghe giọng điệu của bọn hắn tựa hồ đồ vật kia phi thường khó lường, cũng vô cùng nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ lấy tính mạng của hắn.

Đồ vật kia khiến Hắc y lão đầu lãnh tĩnh cũng phải kích động, cho nên Thiên Nguyệt Triệt càng tăng thêm hiếu kì đối với nó.

Nhưng hắn cũng không ngu, không thể làm trò nói ra trước mặt bọn họ.

Đối với người bình thường mà nói, có ít người ma pháp là trời sinh, giống như khế ước dung nhập vào linh hồn, mà hầu hết là phải cố gắng .

Mà Thiên Nguyệt Triệt không thể nghi ngờ là loại người trời sinh.

Ma pháp: dùng ma lực, thúc dục ma pháp nguyên tố tự do bên ngoài, sau đó khống chế chúng, cho tới khi đạt được kĩ năng thành thục. Là sức mạnh thần bí đồng thời cũng là kết quả của ý nghĩ.

Bước đầu tiên của ma pháp là chú ngữ.

Học xong chú ngữ có thể dựa vào sức mạnh tinh thần, tập trung chú ý, có thể đem sức mạnh ma pháp chuyển hóa thành các hình dạng khác nhau.

Tỷ như: hình cầu, hình mũi tên, hình tròn, lá chắn, kết giới, linh tức, nghĩ hóa, đồng thuật, chú pháp, ngôn linh, chú ấn.

Trong đó kết giới là đặc biệt nhất, mạnh nhất là kết giới phòng hộ, có 2 loại, một loại khôi phục rất mạnh là Thủy chi kết giới, một loại rất kiên cố là Quang chi kết giới.

Nhưng đối với Thiên Nguyệt Triệt mà nói thì thập phần đơn giản, bởi vì thủy hệ ma pháp cua hắn đã đạt đến cấp bốn, lại thêm băng tằm có đặc thù ỷ lại đối với Thiên Nguyệt Triệt.

Quang chi kết giới lại càng không cần phải nói, quang minh ma pháp kia vốn là sức mạnh đặc biệt của thánh linh thạch.

Một buổi chiều, trôi qua rất nhanh, bóng dáng Thiên Nguyệt Thần xuất hiện tại cửa nội viện, Thiên Nguyệt Triệt mới phát hiện đã đến vãn thiện (bữa tối).

“Mệt sao?” Tỉ mỉ lau mồ hôi trên trán Thiên Nguyệt Triệt, Thiên Nguyệt Thần một tay ôm lấy hắn hướng phía cửa xe ngựa đi tới.

“Ân.” Thiên Nguyệt Triệt tựa vào trong ngực Thiên Nguyệt Thần: “Nhưng rất thú vị.”

Nguyên lai ý nghĩ muốn trở nên mạnh mẽ mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn.

“Đừng cho mình quá nhiều áp lực, ta sẽ đau lòng.” Nhìn khuôn mặt tinh xảo của tiểu đông tây lộ ra ủ rũ, Thiên Nguyệt Thần điều chỉnh vị trí thoải mái, để cho hắn ngủ ở trong ngực của mình.

Ngửi được hương vị quen thuộc của Thiên Nguyệt Thần, bên môi Thiên Nguyệt Triệt hiện ra nụ cười thản nhiên, rất nhanh liền ngủ: “Phụ hoàng, về đến nhà gọi ta… .”

Bên kia xe ngựa là ánh mắt tò mò của băng tằm, ngây ngốc nhìn bọn hắn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương