“Mày chết chắc rồi.

” Sau khi Mã Trạch Vũ đi, lông vàng thuộc hạ của Hắc ca ác độc mà nói, “Đợi mà ngồi tù đi.

”Hắc ca bởi vì luôn la ó kêu đau nên đã được đưa đi kiểm tra thương tích rồi, bất kể kết quả thế nào, bọn họ đều đánh chủ ý không muốn dễ dàng bỏ qua cho Thẩm Linh Hề.

Thẩm Linh Hề nguyên bộ dáng chẳng quan tâm gì cả, chửi hắn một câu ngu ngốc, khiến cho lông vàng tức đến sặc.

Nếu không phải xung quanh có cảnh sát đứng trông chừng, sợ là lại có thể đánh nhau tiếp.

“Cậu nói cái gì!” Mã Trạch Vũ kinh ngạc, người xung quanh nhìn sang bên này ông ta đứng, thấy vậy ông ta ho nhẹ hai tiếng liền thấp giọng nói, “Cậu nói cô bé đó là……”Trần Chí Minh gật đầu.

Mã Trạch Vũ cảm thấy mồ hôi nóng cũng chảy ròng ròng ra, dự là phải gọi điện thoại nói rõ với vị kia một chút.

Bùi Hành Nhượng nhận được điện thoại thì “gầm” lên một tiếng, Thẩm Vân Từ nhìn cậu ta một cái: “Mắt của cậu sắp rớt ra ngoài rồi kìa, cái gì vậy.


”Nghe vậy, Bùi gia co giật mép: “! ! ” Lão tử xem lát nữa cậu còn trấn tĩnh được như vậy không.

Nói chuyện xảy ra xong, sắc mặt của Thẩm Vân Từ rõ ràng thay đổi.

Chỉ là không biết có phải bởi vì tìm thấy Thẩm Linh Hề nên anh đặc biệt kích động, hay là vì chuyện Thẩm Linh Hề đánh đám côn đồ không nhẹ, làm cho tức.

Cục cảnh sát huyện.

Lần đầu tiên Mã Trạch Vũ gặp Bùi Hành Nhượng, khách khí mà chào hỏi một câu.

“Cô gái nhỏ không sao, nhưng mấy tên côn đồ kia thì bị thương không nhẹ.

” Mã Trạch Vũ đơn giản nói sơ qua tình trạng hiện tại.

“Sao rồi?” Bùi Hành Nhượng thấy anh không nói gì, chỉ là ngây người nhìn người bên trong phòng thẩm vấn, “Cảm thấy……” thất vọng sao?Chưa đợi cậu ta nói xong, Thẩm Vân Từ mở miệng trước: “Tay của em ấy bị thương rồi, tìm người xử lý một chút, tốt nhất là kiểm tra toàn diện một lần.

”Bùi Hành Nhượng: “! ! ” Fine, đau lòng rồi.

Trên tay của Thẩm Linh Hề bị cào nhẹ một đường máu nhỏ, nhìn bộ dáng đau lòng của anh, không biết còn tưởng cô bị thương nặng rồi.

Mã Trạch Vũ cũng cảm thấy không có cần thiết như vậy, nhưng lời này làm sao mà ông dám ở trước mặt vị kia nói, chỉ có thể gọi người đem hòm thuốc vào bôi thuốc cho cô.

Lần này Thẩm Linh Hề đánh người nói nhẹ không nhẹ, nhưng nói nặng thì cũng không tính bị nặng, tuy mấy tên côn đồ kia đều nói do Thẩm Linh Hề chủ động tìm bọn họ gây phiền phức.

nhưng độ tin cậy thì không tồn tại rồi.


Càng nói thêm trên người mấy tên này có bao nhiêu bản án, hỏi nhiều vài câu thì sức chịu đựng kém cỏi của bọn họ đều bị lòi ra hết.

Bùi Hành Nhượng có chào hỏi qua, cũng không cần thêm các bước đi theo lưu trình làm gì, Thẩm Linh Hề có thể trực tiếp ròi đi.

Nhìn theo bóng dáng rời đi của cô, chân mày nhíu chặt của Thẩm Vân Từ cũng chưa giãn ra lại.

“Muốn nói chuyện với em ấy thì đuổi theo đi, đứng ở đây diễn bi kịch gì ở đây.

” Bùi Hành Nhượng đốt điếu thuốc, dựa lên bức tường bên cạnh.

Thẩm Vân Từ thở dài một hơi: “Chưa đến lúc.

”Bùi Hành Nhượng nhướng mày, cũng không nói thêm gì.

Có khúc đệm ở cục cảnh sát, hôm nay Thẩm Linh Hề cũng không đi đến tiệm net nữa.

Vốn đã hẹn sẵn hôm nay cũng mấy bạn nhỏ chơi game,nhưng trực tiếp bị cô cho leo cây.

Mấy hôm nay, Bạch Dương đều quen có Thẩm Linh Hề dẫn dắt chơi game, đột nhiên phải tự mình xông pha giang hồ, cảm thấy bản thân mình giống như chim ưng con bị chim ưng mẹ đẩy xuống vách núi tự học bay.


Đúng lúc Bạch Dương đang chán chường, thì màn hình nhảy lên khung xin thêm bạn.

【[洤甴沵嬡i] gửi lời mời kết bạn,lý do kết bạn [尒滒滒,浗沵咖莪妑(anh trai nhỏ, năn nỉ anh thêm bạn em nha)】Bạch Dương nhìn cái ID game “mới lạ” này, sau đó nhấn đồng ý kết bạn.

Tư Dạ vốn tưởng lại bị từ chối, nhưng lại nhìn thấy lời mời kết bạn được thông qua, nhất thời hoài nghi bản thân xuất hiện ảo giác.

Tải lại phần bạn mới vài lần.

nhìn thấy đối phương thật sự ở đó, mới xác nhận được thông qua.

“Đờ!” Tư Dạ hét lớn một tiếng.

Tư Dạ: Tại sao cô ấy không chịu kết bạn với tôi?Thẩm Linh Hề: Trong lòng không tự biết à?(Hết chương).

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương