Thiên Đế Trọng Sinh Đô Thị
-
Chương 29: Bị lợi dụng
Suy nghĩ như vậy Tô Triết khẽ ho khan đánh vỡ cục diện xấu hổ này.
"Khụ..... Khụ Tiên Sinh ngài giờ có thể lấy xe đi "
Thiên Đế lúc này đang vỗ về an ui Thanh Trúc nghe Tô Triết nói vậy khẽ đẩy Thanh Trúc ra cúi xuống khẽ cười nói:
"Được rồi buông ra đi chúng ta đi ăn cơm "
Thanh Trúc nghe vậy không nói gì gật gật đầu buông Thiên Đế ra đứng sau lưng Thiên Đế.
Thấy Thanh Trúc như vậy Thiên Đế khẽ mỉm cười quay về phía Tô Triết nói:
"Được rồi, sau này nếu mua xe ta sẽ lại đến chỗ ngươi "
Nói xong Thiên Đế quay sang chỗ Băng Băng nói:
"Băng Băng chúng ta đi thôi "
Băng Băng lúc này nghi hoặc đứng ở bên ngoài nghe Thiên Đế nói vậy cũng gật đầu tiến về phía Thiên Đế.
Thấy Băng Băng tiến về phía mình rồi Thiên Đế quay sang phía Tô Triết tạm biệt:
"Chúng ta đi đây, cảm ơn ngươi truyện ngày hôm nay "
Nói xong hắn chuẩn bị quay người lên xe thì Tống Giang,dơ tay ra chặn hai má phình lên mặt tức giận nhìn về phía Thiên Đế nói:
"Lạc Tiêu ngươi chẳng nhẽ không mời ta được một bữa cơm "
Thiên Đế bị Tống Giang đứng ra chặn giọng nghi hoặc lạnh nhạt nói:
"Tại sao ta lại phải mời ngươi một bữa cơm, ta và ngươi đâu có quen biết "
Tống Giang đứng chặn bị Thiên Đế nói như vậy vẻ mặt đáng thương hai bên mắt lấp ló hai hàng sương mù khẽ nói:
"Lạc Tiêu,..... Chẳng nhẽ ngươi lại nỡ tâm vứt bỏ ta, ngươi lấy đi lần đầu tiên của ta rồi chẳng nhẽ ngươi tính mặc kệ bỏ ta "
Vừa nói hai mắt Tống Giang bắt đầu rơi xuống từng giọt nước tay khẽ lau lau,nhìn trông rất giống như bị bạn trai vứt bỏ.
Mà đứng ngoài mọi người nhìn thấy Tống Giang đáng thương như vậy nhao nhao đứng ra chỉ trích Thiên Đế nói:
"Ngươi có xứng đáng đàn ông không, cô gái dễ thương thế này mà nỡ vứt bỏ"
"Ngươi tưởng có tiền là ghê gớm lắm hả,.... "
"Một chân đứng 2 thuyền ta thấy không bằng cầm thú "
.........
Mà sau lưng Thanh Trúc nghe thấy Tống Giang cùng mọi người nói vậy chân khẽ bước lùi lại tránh xa Thiên Đế.
Thiên Đế lúc này nhìn Tống Giang cùng mọi người thái độ như vậy nhất là thái độ Thanh Trúc bước cách xa ra Thiên Đế người bắt đầu im lặng trong lòng thầm nghĩ:
"Cmn..... Cái gì ta vứt bỏ ngươi, cái gì lần đầu tiên cho ta,ta thật sự không có quen biết ngươi được chứ, nhất là ngươi,không phải lúc nãy còn im lặng khóc trong ngực ta sao..... "
Thiên Đế lúc này vẻ mặt mộng bức nhìn xuống dưới Tống Giang nói:
"Tống Giang ngươi nói cái gì vậy thật ta không quen biết ngươi"
Đứng ngoài mọi người nghe thấy Thiên Đế lời nói khẽ khinh bỉ nói:
"Ngươi xem loại đàn ông như này không dám chịu trách nhiệm "
"Ngươi xem ngay cả lần đầu tiên cũng lấy rồi giờ lại không có chịu trách nhiệm "
Tống Giang lúc này tay khẽ xoa nước mắt giọng đáng thương nói:
"Ngươi chẳng nhẽ không dám chịu trách nhiệm "
Thiên Đế lúc này nhìn Tống Giảng diễn kịch chuẩn bị mở miệng giải thích, nghe được mọi người nói vậy hắn chuẩn bị giải thích thì á khẩu không nói được, hắn lúc này biết rằng mình cũng giải thích như thế nào mọi người cũng chẳng tin bất đắc dĩ nhìn xuống Tống Giang nói:
"Được rồi,.... Không phải một bữa cơm sao để ta mời "
Vừa nói hắn vừa lấy tau xoa xoa lấy hai huyệt thái dương.
Mà đứng ngoài Tô Triết nhìn Tống Giang biểu hiện cũng biết là nàng đang diễn kịch không nói gì nữa mà lén lút rời đi.
Còn Tống Giang căn bản đang khóc nghe lấy Thiên Đế nói vậy cũng ngừng khóc mắt sáng lên hướng về phía xe Thiên Đế mở cửa xe chạy lên.
Thiên Đế:.......
Ăn dưa quần chúng:.......
.........
Đứng ngoài nghị luận, Ăn dưa quần chúng nhìn thấy Tống Giang như vậy miệng há to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng, mắt trợn tròn nhìn về phía chiếc xe hồi lâu mới có người nhảy ra nói:
"Ngọa tào truyện này là thế nào không phải nàng bị vứt bỏ sao "
"Cmn.... Không phải ta nhìn nhầm đi "
"Ta cảm thấy mình bị lợi dụng "
"Trời ơi..... "
..........
Thiên Đế lúc này đứng nhìn thấy đám ăn dưa quần chúng mắt khẽ liếc sang như kiểu biểu đạt lời nói:
"Thấy chưa ta nói rồi không nghe giờ nhìn thấy nàng rồi kêu không tin ta đi "
Thiên Đế lúc này đang lườm đám diễn viên quần chúng thì giọng nói vui sướng ở trên xe vọng ra thúc dục.
"Tiêu Tiêu, Nhanh lên ta đó lắm rồi nhanh lại đây lái xe "
Đúng vậy đây chính là giọng nói của Tống Giang, sau khi cô nàng chạy lên xe ngồi thì vui sướng gọi Thiên Đế đang ở bên ngoài.
Diễn viên quần chúng:........
Thiên Đế:.....
.........
Sau một lúc Thiên Đế mới lắc lắc đầu chạy lên xe,dù sao hắn cũng lỡ nói rồi, huống chi giờ nàng còn ở trên xe giờ đổi ý cũng không kịp.
Thiên Đế lúc này mới chạy lên xe, thấy Tống Giang ngồi ghế trước sau lưng hai ghế ngồi lần lượt là Băng Băng cùng Thanh Trúc, thấy tập trung đầy đủ Thiên Đế mới bất đắc dĩ khởi động xe hướng phía nhà hàng mà đi
Grưm.......
Xe khởi động hóa thành đạo tàn ảnh biến mất khỏi tầm mắt của đám người ăn dưa quần chúng,giờ bọn người vây xem có cảm giác hôm nay mình sống ở cẩu trên người.
"Khụ..... Khụ Tiên Sinh ngài giờ có thể lấy xe đi "
Thiên Đế lúc này đang vỗ về an ui Thanh Trúc nghe Tô Triết nói vậy khẽ đẩy Thanh Trúc ra cúi xuống khẽ cười nói:
"Được rồi buông ra đi chúng ta đi ăn cơm "
Thanh Trúc nghe vậy không nói gì gật gật đầu buông Thiên Đế ra đứng sau lưng Thiên Đế.
Thấy Thanh Trúc như vậy Thiên Đế khẽ mỉm cười quay về phía Tô Triết nói:
"Được rồi, sau này nếu mua xe ta sẽ lại đến chỗ ngươi "
Nói xong Thiên Đế quay sang chỗ Băng Băng nói:
"Băng Băng chúng ta đi thôi "
Băng Băng lúc này nghi hoặc đứng ở bên ngoài nghe Thiên Đế nói vậy cũng gật đầu tiến về phía Thiên Đế.
Thấy Băng Băng tiến về phía mình rồi Thiên Đế quay sang phía Tô Triết tạm biệt:
"Chúng ta đi đây, cảm ơn ngươi truyện ngày hôm nay "
Nói xong hắn chuẩn bị quay người lên xe thì Tống Giang,dơ tay ra chặn hai má phình lên mặt tức giận nhìn về phía Thiên Đế nói:
"Lạc Tiêu ngươi chẳng nhẽ không mời ta được một bữa cơm "
Thiên Đế bị Tống Giang đứng ra chặn giọng nghi hoặc lạnh nhạt nói:
"Tại sao ta lại phải mời ngươi một bữa cơm, ta và ngươi đâu có quen biết "
Tống Giang đứng chặn bị Thiên Đế nói như vậy vẻ mặt đáng thương hai bên mắt lấp ló hai hàng sương mù khẽ nói:
"Lạc Tiêu,..... Chẳng nhẽ ngươi lại nỡ tâm vứt bỏ ta, ngươi lấy đi lần đầu tiên của ta rồi chẳng nhẽ ngươi tính mặc kệ bỏ ta "
Vừa nói hai mắt Tống Giang bắt đầu rơi xuống từng giọt nước tay khẽ lau lau,nhìn trông rất giống như bị bạn trai vứt bỏ.
Mà đứng ngoài mọi người nhìn thấy Tống Giang đáng thương như vậy nhao nhao đứng ra chỉ trích Thiên Đế nói:
"Ngươi có xứng đáng đàn ông không, cô gái dễ thương thế này mà nỡ vứt bỏ"
"Ngươi tưởng có tiền là ghê gớm lắm hả,.... "
"Một chân đứng 2 thuyền ta thấy không bằng cầm thú "
.........
Mà sau lưng Thanh Trúc nghe thấy Tống Giang cùng mọi người nói vậy chân khẽ bước lùi lại tránh xa Thiên Đế.
Thiên Đế lúc này nhìn Tống Giang cùng mọi người thái độ như vậy nhất là thái độ Thanh Trúc bước cách xa ra Thiên Đế người bắt đầu im lặng trong lòng thầm nghĩ:
"Cmn..... Cái gì ta vứt bỏ ngươi, cái gì lần đầu tiên cho ta,ta thật sự không có quen biết ngươi được chứ, nhất là ngươi,không phải lúc nãy còn im lặng khóc trong ngực ta sao..... "
Thiên Đế lúc này vẻ mặt mộng bức nhìn xuống dưới Tống Giang nói:
"Tống Giang ngươi nói cái gì vậy thật ta không quen biết ngươi"
Đứng ngoài mọi người nghe thấy Thiên Đế lời nói khẽ khinh bỉ nói:
"Ngươi xem loại đàn ông như này không dám chịu trách nhiệm "
"Ngươi xem ngay cả lần đầu tiên cũng lấy rồi giờ lại không có chịu trách nhiệm "
Tống Giang lúc này tay khẽ xoa nước mắt giọng đáng thương nói:
"Ngươi chẳng nhẽ không dám chịu trách nhiệm "
Thiên Đế lúc này nhìn Tống Giảng diễn kịch chuẩn bị mở miệng giải thích, nghe được mọi người nói vậy hắn chuẩn bị giải thích thì á khẩu không nói được, hắn lúc này biết rằng mình cũng giải thích như thế nào mọi người cũng chẳng tin bất đắc dĩ nhìn xuống Tống Giang nói:
"Được rồi,.... Không phải một bữa cơm sao để ta mời "
Vừa nói hắn vừa lấy tau xoa xoa lấy hai huyệt thái dương.
Mà đứng ngoài Tô Triết nhìn Tống Giang biểu hiện cũng biết là nàng đang diễn kịch không nói gì nữa mà lén lút rời đi.
Còn Tống Giang căn bản đang khóc nghe lấy Thiên Đế nói vậy cũng ngừng khóc mắt sáng lên hướng về phía xe Thiên Đế mở cửa xe chạy lên.
Thiên Đế:.......
Ăn dưa quần chúng:.......
.........
Đứng ngoài nghị luận, Ăn dưa quần chúng nhìn thấy Tống Giang như vậy miệng há to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng, mắt trợn tròn nhìn về phía chiếc xe hồi lâu mới có người nhảy ra nói:
"Ngọa tào truyện này là thế nào không phải nàng bị vứt bỏ sao "
"Cmn.... Không phải ta nhìn nhầm đi "
"Ta cảm thấy mình bị lợi dụng "
"Trời ơi..... "
..........
Thiên Đế lúc này đứng nhìn thấy đám ăn dưa quần chúng mắt khẽ liếc sang như kiểu biểu đạt lời nói:
"Thấy chưa ta nói rồi không nghe giờ nhìn thấy nàng rồi kêu không tin ta đi "
Thiên Đế lúc này đang lườm đám diễn viên quần chúng thì giọng nói vui sướng ở trên xe vọng ra thúc dục.
"Tiêu Tiêu, Nhanh lên ta đó lắm rồi nhanh lại đây lái xe "
Đúng vậy đây chính là giọng nói của Tống Giang, sau khi cô nàng chạy lên xe ngồi thì vui sướng gọi Thiên Đế đang ở bên ngoài.
Diễn viên quần chúng:........
Thiên Đế:.....
.........
Sau một lúc Thiên Đế mới lắc lắc đầu chạy lên xe,dù sao hắn cũng lỡ nói rồi, huống chi giờ nàng còn ở trên xe giờ đổi ý cũng không kịp.
Thiên Đế lúc này mới chạy lên xe, thấy Tống Giang ngồi ghế trước sau lưng hai ghế ngồi lần lượt là Băng Băng cùng Thanh Trúc, thấy tập trung đầy đủ Thiên Đế mới bất đắc dĩ khởi động xe hướng phía nhà hàng mà đi
Grưm.......
Xe khởi động hóa thành đạo tàn ảnh biến mất khỏi tầm mắt của đám người ăn dưa quần chúng,giờ bọn người vây xem có cảm giác hôm nay mình sống ở cẩu trên người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook