Thích Khách
Chương 74

Tinh cầu Lama.

Nhà giam của quân bộ đế quốc.

Trong phòng giam âm u dưới tầng chót, Joseph hôn mê bất tỉnh, hai tay bị treo giữa không trung, đầu vô lực buông xuống, trên thân thể trần trụi tràn đầy vết roi đánh. Một quan quân có đôi mắt vô cùng nhạt màu ngồi trên ghế đối diện, vắt chân, giày quân đội sáng loáng phản chiếu hồng quang của camera trên góc trần nhà, tay mang bao tay trắng đang cầm một cái roi sắt, từng chút gõ gõ vào lòng bàn tay kia.

"tướng quân Joseph, tội tình gì chứ?" Quan quân nhìn Joseph, thở dài bất đắc dĩ, "Bất quá là muốn ngươi tiếp nhận thực nghiệm cải tạo gen mà thôi, vốn cũng là tốt cho thân thể của ngươi, ta không hiểu sao ngươi cứ phải cứng đầu kháng cự như vậy?"

Joseph không phản ứng, chỉ cúi đầu, cơ bắt trên người vì tứ chi bị kéo duỗi mà căng lên thành những đường cong rắn chắc.

Quan quân đứng lên, chắp tay ra sau chậm rãi dạo bước trước mặt Joseph, tiếp tục khuyên bảo: "Ta biết tướng quân trung thành tận tâm với thất hoàng tử điện hạ, nhưng hiện nay thất hoàng tử đã mất tích, tuy rằng bên ngoài đều nói là sống chết chưa rõ, nhưng kỳ thật ngươi và ta đều hiểu, Thất hoàng tử tám phần là đã không còn ở nhân thế, hơn nữa không chỉ có thất điện hạ, nhị điện hạ vẫn luôn giao hảo với thất điện hạ cũng không thấy bóng dáng. Hiện nay là thiên hạ của đại hoàng tử, toàn bộ hội nghị đều nghiêng về đại điện hạ Carsen, tam hoàng tử trong giáo hội cũng đã bắt đầu chuẩn bị nghi lễ lên ngôi cho đại điện hạ, hiện giờ ngay cả đại công chúa cũng không còn lời nào để nói, ngài cứ ở đây kiên trì để làm gì chứ? Khó được đại hoàng tử coi trọng, muốn trọng dụng tướng quân, không bằng tướng quân hãy làm rõ tình thế, đầu nhập vào dưới trướng đại hoàng tử. Điện hạ đã hứa, nếu ngài đồng ý tiếp nhận cải tạo gen, hắn sẽ lập tức đặc xá tội danh mưa hại hoàng tử Lemain của ngài, thả ra khỏi ngục, hồi phục chức vụ."

Quan quân tính tình tốt kiên nhẫn ở trong này với Joseph hết nửa ngày, thấy đối phương ngay cả động cũng không động một chút, nếu không phải vì thời gian giam cầm lâu làm cho hắn hiểu rõ người này, hẵn thật sự đã cho rằng người kia bị mình đánh đến bất tỉnh.

"Được rồi, nếu tướng quân chướng mắt tại hạ, không muốn nói chuyện với tại hạ, vậy, liền đổi người khác đến nói chuyện với tướng quân đi thôi, nếu là người này, chắc tướng quân sẽ cảm thấy hứng thú...hơn nữa hôm nay ngài gặp được hắn, chắc sẽ vui mừng."

Quan quân vừa dứt lời, ngoài cửa liền truyền đến tiếng bước chân.

"Báo cáo trưởng quan, người đã được mang đến." Ngoài cửa truyền vào giọng thông báo.

Quan quân "sách" một tiếng, thấp giọng trách cứ: "Thật không có lễ phép, cái gì mà "người đã được mang đến", còn không mau mời tứ hoàng tử điện hạ vào."

Nghe được " tứ hoàng tử điện hạ", đội trưởng quân đoàn 19 trước nay vẫn không phản ứng lại bất kỳ lời nói nào của quan quân, mãnh liệt ngẩng đầu lên.

Quan quân phát ra một tiếng cười nhạo, "Joseph tướng quân quả nhiên là không muốn nói chuyện với ta, tốt thôi, nếu giờ ngài đã có khách tới, vậy ta cũng không quấy rầy nữa."

Cửa phòng giam mở ra, anh sáng ngọn đèn trong hành lang len vào, mang đến ánh sáng chói mắt giữa căn phòng u tối.

Joseph nheo lại đôi mắt đã che kín tơ máu, nhìn thấy chiếc xe lăn quen thuộc chậm rãi đẩy ra cánh cửa, tay bị treo giữa không trung từ từ nắm lại thành nắm đấm, gân xanh trên cánh tay cũng vì dùng sức mà nổi rõ.

"Ssard!" Joseph hét lớn một tiếng, đột nhiên giãy dụa điên cuồng. "Ssard!"

Nhưng, hoàng tử omega ngồi trong xe lăn vẫn cúi đầu yên lặng, sau khi tiến vào cũng không hề liếc nhìn Joseph một lần, hoàn toàn thờ ơ với kích động của hắn.

"Chó chết! Các người đã làm gì hắn!" ánh mắt Joseph quả thực có thể giết người, mãnh liệt giãy dụa như dã thú bị giam cầm, muốn thoát khỏi xiềng xích.

Quan quân lại lộ ra một nụ cười sâu không lường được, giao cho Ssard một hộp kim loại, sau đó dùng giọng điệu mệnh lệnh nói với hắn: "Nghĩ cách là cho hắn đồng ý tiêm vào, nếu không cứ cách một một phút, ngươi đâm bản thân một dao. Hiểu chưa?"

"Vâng." Hoàng tử ngồi xe lăn ngoan ngoãn nhận hộp thuốc, nhẹ giọng trả lời.

Joseph không dám tin mà nhìn chằm chằm Ssard, thân thể run rẩy, ánh mắt đỏ bừng, "Ssard..."

Hắn hoàn toàn không nghe thấy hương vị tin tức tố trên người Ssard, không lẽ, Ssard đã bị...

Joseph cảm thấy da đầu run lên, hắn có thể không quan tâm tính mạng của chính mình, thậm chí có thể cô phụ sứ mệnh của một quân nhân, nhưng người trước mặt này với hắn mà nói, còn quan trọng hơn tính mạng của bản thân. Không phải đã an bài người bảo vệ hắn rồi sao, sao hắn lại bị bắt đến đây? Sao có thể biến thành như vậy?!

Quan quân vỗ vỗ tay, nói với binh sĩ vừa áp giải Ssard vào: "Tốt rồi, từ đây giao cho tứ điện hạ đi, tin tưởng với năng lực của tứ điện hạ, nhất định khuyên được tướng quân hồi tâm chuyển ý. Chúng ta không quấy rầy hai vị nữa." Hơi cúi chào, quan quân mang người ra khỏi phòng giam, đến phòng bên cạnh quan sát bọn họ qua camera.

Bên trong phòng giam chỉ còn hai người, Joseph không dám chớp mắt, nhìn người ngồi trong xe lăn, thật lâu sau, mới run giọng gọi: "Ssard.."

Nam nhân ngồi trong xe lăn vẫn không trả lời, một khắc đó, Joseph cảm thấy một trận quặn đau chạy tràn khắp cơ thể, một chút sức lực còn sót lại cũng biến mất. Có thứ gì như đang thiêu đốt trong mắt, giờ phút này, thế giới chỉ còn là một nắm tro tàn, không còn một hy vọng sống sót.

"Ssard..." đường đường một tướng quân đế quốc, đại danh đỉnh đỉnh, đội trưởng quân đoàn 19, vậy nhưng không thể khắc chế mà nghẹn ngào, "Ssard.."

Joseph cúi đầu, nước mắt rơi từng giọt từng giọt trên mặt đất.

Đúng lúc này, tứ hoàng tử vẫn luôn bất động bỗng nhiên giật giật, Joseph nghe thanh âm ngẩng đầu lên, thế nhưng phát hiện Ssard đứng dậy khỏi xe lăn.

Joseph kinh ngạc trừng lớn mắt, "Ssard...ngươi...chân của ngươi..."

"Joseph." Rốt cuộc, Ssard mở miệng.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc kia, trong ánh mắt đã chết, tựa như khôi phục một tia ánh sáng, "Ssard? Ngươi...ngươi..."

Ssard vẫn ôn hòa như bình thường, trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên, từng bước đi đến trước mặt Joseph.

Joseph nhìn nam nhân đang chậm rãi tới gần, liều mạng tìm kiếm dấu vết thân quen trên gương mặt hắn, muốn biết giờ này phút này, hắn có còn là người mà mình yêu sâu sắc kia không.

"Joseph, người nhìn xem, ta có thể đứng lên." Ssard nhẹ giọng nói với Joseph "kỳ thật thuốc cải tạo gen này rất tốt, có thể giúp ngươi tối ưu hóa kết cấu nhân thể, tin ta, nó sẽ không thương tổn ngươi, ngươi thật sự có thể tiếp nhận."

Nếu dùng từ ngữ để hình dung cảm giác lúc này của Joseph, đó phải là hai chữ: thống khổ. Đúng vậy, vào giờ khắc này, hắn hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu, thậm chí cũng không đành lòng nhìn người trước mặt. Hắn kỳ thật rất muốn hét lên thật lớn, muốn giết người, muốn đốt cháy toàn bộ tinh cầu Lama, nhưng ở trong này, hắn không thể làm được gì, chuyện duy nhất hắn có thể làm, cũng chỉ là nhắm mắt lại tuyệt vọng.

"Ssard." Thật lâu sau, Joseph mới thì thào, thanh âm vô cùng dịu dàng, giống như vô số lần trước kia như vậy, "Ta nghe lời ngươi, ngươi nói không sai, ta đồng ý tiêm loại thuốc này." Nói xong, Joseph thậm chí còn cong môi nở nụ cười một chút. "Ta mạnh hơn, cũng có thể bảo vệ ngươi tốt hơn, đúng không?"

Nụ cười ôn hòa đến vô cảm của Ssard bỗng nhiên có một chút cứng nhắc khó phát hiện, mâu quang trong mắt vụt sáng.

"Joseph..." Ssard giơ tay lên, vuốt ve miệng vết thương trên ngực Joseph, đầu ngón tay run nhè nhẹ.

Cho dù biết Ssard lúc này đã không còn là Ssard, cho dù biết thao túng động tác của hắn lúc này có thể là trùng độc trong cơ thể hắn, nhưng Joseph thế nhưng không hề có chút cảm giác ghê tởm ghét bỏ nào, ngược lại lại có một loại đau lòng nói không nên lời, cùng vởi tự trách thật sâu. Đều do hắn không bảo vệ tốt người này, hết thảy đều là hắn sai. Lúc trước vì sao phải rời khỏi hắn? Không bảo vệ hắn? Biết rất rõ ràng bên cạnh có rất nhiều người bị khống chế, vì sao còn ngu ngốc tới nỗi cho rằng mình rời đi cũng vẫn có thể bảo vệ được hắn? So sánh với an nguy của người kia, cái gì sứ mệnh của quân nhân, tồn vong của nhân loại, với hắn mà nói đều là vô nghĩa. Nhưng cho dù hiện tại hối hận, đã là vô dụng.

"Ssard, ta có thể hôn ngươi một chút không?" Joseph nhìn Ssard, hỏi, tựa như những lúc bình thường của bọn họ vậy, thậm chí nụ cười cũng mang theo một chút bĩ khí, "ngươi cho ta hôn một chút, ta liền đồng ý cải tạo gen, được không?"

Thân thể Ssard bỗng nhiên run lên, mãnh liệt ngẩng mặt nhìn Joseph, thấy đáy mắt đối phương bình tĩnh nhìn mình, giống như đã thoải mái chấp nhận. Thân thể Ssard cứng ngắc hồi lâu, mới đi qua ấn nút trên vách tường, thả dây đang trói tay của Joseph xuống một chút, để chân hắn có thể đứng vững trên sàn, cánh tay cũng có thể buông xuống. Sau đó, quay lại trước mặt joseph, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi của hắn.

Joseph nhắm mắt lại, trong lòng hắn, đây chính là khắc cuối cùng của sinh mệnh. Hắn cùng chết với người hắn yêu.

Vốn tưởng rằng Ssard hôn một cái, sẽ rời đi, nhưng không như vậy, Ssard lại chủ động làm sâu sắc nụ hôn kia, hai tay chậm rãi ôm lấy cơ thể hắn, nụ hôn cũng từ từ di động đến khóe môi, má, xương mặt, cuối cùng hôn lên tai hắn.

"Joseph, bồn hoa hồng trắng ngươi tặng ta, đã nở hoa rồi, ta rất thích."

Giữa không gian tĩnh lặng như cõi chết, Joseph nghe thấy thanh âm kia nhẹ nhàng thì thầm bên tai mình.

Hắn mãnh liệt mở mắt ra, thân thể như đã nguội lạnh lại một lần nữa được rót vào dòng máu nóng mạnh mẽ.

"Đừng động, chỗ này có camera."Ssard nhỏ giọng nhắc nhở, giọng nói mềm mại vẫn kề sát bên tai.

"Ssard, là ngươi sao?" ánh mắt làm như vô tình lướt qua camera trong góc phòng, nghiêng người, vùi đầu vào cổ Ssard, thấp giọng hỏi.

"Ân,"

"Ngươi không sao?"

"Ân."

"Nhưng, nhưng chân của ngươi, còn tin tức tố trên người ngươi."

"Chuyện này không phải vài câu là có thể giải thích rõ, ngươi không cần lo lắng, cứ theo kế hoạch là được."

"Kế hoạch? Ngươi..." Joseph khẽ nhíu mày.

Ssard cười ảm đạm, "Joseph, ngươi cho rằng ta không biết gì cả sao? Hắn còn sống, các ngươi đang chờ thời cơ, ta biết."

Joseph nhìn vào đôi mắt ôn hòa của nam nhân, đôi mắt này cho dù vào lúc nào, cũng là bình tĩnh thong dong như thế này, ngập tràn trí tuệ, giống như chỉ cần ở cùng một chỗ với người này, không cần phải giải thích bất cứ chuyện gì, hắn sẽ lặng lẽ hiểu cho ngươi. Kỳ thật có đôi khi Joseph thật sự cảm thấy, không phải là hắn đang bảo vệ Ssard, mà là Ssard đang âm thầm bảo vệ hắn, khi còn bé là như vậy, hiện tại cũng là như vậy.

"Ssard, không phải ta đang nằm mơ chứ? Ngươi...thật sự vẫn còn là Ssard sao?"

"Phải làm như thế nào ngươi mới tin đây?" Ssard nói xong, thế nhưng lại đưa tay vào trong quần Joseph.

Thân thể Joseph căng thẳng, "Ssard, ngươi làm gì?"

Ssard nhẹ nhàng hôn lên vết thương trên người hắn, "Không phải ngươi hỏi ta có còn là Ssard không hay sao? Ta chứng minh với ngươi." Nói xong, Ssard thế nhưng cởi bỏ dây lưng của Joseph, vươn tay vào sờ soạng.

"Sa...ân...Ssard, có camera."

"Ân."

"Ta hiện tại ngược lại có chút hoài nghi, ngươi có phải bị trùng bám vào người rồi hay không." Joseph rất nhanh bị Ssard trêu chọc đến cương, không khỏi hơi hơi thở dốc.

Ssard cởi bỏ quần áo, một tay ôm vào cổ Joseph, cả người bám lên hắn, nhẹ nhàng bao phủ lấy nơi lửa nóng kia.

Hai thân thể vốn dĩ hòa hợp, bởi vì chia cách đã lâu, mà có chút trúc trắc. Một khắc khi bị tiến vào, Ssard đau đến không khỏi ngẩng đầu lên, theo bản năng muốn lùi lại, Joseph vội vươn tay ôm chặt hắn, bị bao vây giữa xúc cảm bức thiết, dục hỏa đã lâu không được phát tiết rốt cuộc tìm được nơi phóng thích, sau lúc ban đầu tiến nhập, nhanh chóng trở nên thông thuận, cánh tay rắn chắc ôm lấy Ssard, chậm rãi siết chặc, đẩy nhanh tốc độ.

Cùng lúc này, quan quân khảo vấn Joseph kia đang ở trong một căn phòng khác theo dõi camera, nhìn hai người.

"Bọn họ làm cái gì vậy? Không thể ngờ được vị tướng quân Joseph có vẻ đứng đắn kiên cường kia, vậy mà dục hỏa khó nhịn, biết rõ có người nhìn, còn có thể làm ra chuyện này." Một binh sĩ nói.

"Hừ, nhân loại, không phải chính là như vậy? Thật không hiểu vì sao đại chiến trùng và người lần trước, chúng ta sao lại có thể thất bại trước sinh vật hạ đẳng như vậy. Ngươi nhìn xem, đã là lúc nào rồi, còn có thể cùng với omega kia đùa nghịch cơ quan sinh dục ghê tởm của bọn họ. Chẳng lẽ hắn không biết, omega kia đã bị kí sinh, không thể này gây giống sinh sản cho hắn nữa." Một người khác nói tiếp.

"Đúng vậy. Nhân loại đúng là hạ đẳng."

"Hai người các ngươi bớt tranh cãi." Quan quân buông một câu, tiếp tục quay đầu nhìn video theo dõi, ánh mắt nhạt màu nheo lại, "Các ngươi có để ý tới hai người bọn họ vừa nói gì lúc nãy hay không?"

"Không, không phải bọn họ vẫn luôn hôn nhau sao, làm sao còn có công phu nói chuyện?"

Quan quân nhìn nhìn video, không hỏi nữa.

Mà trong phòng giam, Ssard và Joseph đã sắp đến cao trào, đúng lúc này, Joseph bỗng cảm thấy vai trái nhói đau.

"Ssard, ngươi, ngươi làm gì vậy?"

Sắc mặt Ssard đỏ ửng, ánh mắt lại đặc biệt sáng, "ngươi cảm thấy ta đang làm cái gì?" Ssard nói xong, một hơi hung hăng cắn xuống vai trái Joseph, để lại ấn ký omega của riêng mình trong cơ thể nam nhân.

Alpha và omega kết hợp đã là một nghi thức có từ xa xưa, là một khế ước thần thánh. Gần ngàn năm trước, khi nhân loại vẫn còn nhỏ bé trước trùng tộc hoàn toàn không có khả năng chống cự, để tránh khỏi vận mệnh diệt chủng, toàn nhân loại tiến hóa lần thứ hai, từ phân chia nam nữ, tiến hóa thành ba chủng quần ABO. Alpha có được sức chiến đấu mạnh mẽ vượt qua người thường, omega có năng lực sinh sản vô cùng ưu tú, bọn họ đều chiếm một tỷ lệ nhỏ trong nhân loại, gắn bó phối hợp với nhau. Alpha cần omega sinh sản ra đời sau ưu tú, omega cần alpha bảo vệ mình an ổn giữa loạn thế. Alpha dấu hiệu omega, omega phản dấu hiệu alpha, sau khi hai người chân chính kết hợp, rốt cuộc vô pháp chia lìa, vô pháp phản bội, bọn họ sẽ đạt được tâm ý tương thông, dựa vào cảm ứng tin tức tố của nhau, cho dù đi tới chỗ nào, cũng sẽ không vứt bỏ đối phương. Cùng năm tay, làm bạn với nhau, nếu một bên chết, bên còn lại cũng sẽ không thể sống một mình.

Giai đoạn dấu hiệu thứ nhất, dấu hiệu khí vị.

Giai đoạn dấu hiệu thứ hai, dấu hiện thân thể.

Giai đoạn dấu hiệu thứ ba, phản dấu hiệu.

Trong xã hội hiện đại, cơ hồ không alpha nào nguyện ý để omega phản dấu hiệu bọn họ, giữa tình thế hoàn toàn chênh lệch về vũ lực, omega cũng không có tiếng nói. Trong đêm đầu tiên của hai người, Joseph đã từng muốn Ssard phản dấu hiện hắn, nhưng Ssard lại không đồng ý, bởi vì hắn cảm thấy mình không thể sinh dục, không xứng với Joseph.

"Ssard!" Joseph đột nhiên cảm nhận một loại tin tức tố omega nồng đậm dần dần tràn khắp toàn thân, từ vai trái thông qua tuyến thể nối liền đến trái tim rót vào cơ thể, giống như một dòng điện, đem sinh mệnh của một người khác từ từ dung nhập sâu vào trong cốt nhục.

Omega phản dấu hiệu, có nghĩa khế ước chân chính của alpha và omega được hình thành! Từ nay về sau, họ không thể thiếu nhau, làm bạn sinh tử, vô pháp chia lìa. Từ nay sinh mệnh có một loại liên hệ vi diệu, cho dù trời nam đất bắc, cũng có thể thông qua sự dẫn dắt của ý niệm, tìm được nhau. Ngươi sống, hắn sống. Ngươi chết, hắn cũng chết.

"Ssard." Joseph ôm chặt hoàng tử omega trong ngực, một cảm giác kích thích ngứa ngáy truyền khắp cơ thể, khiến hắn hưng phấn đến da đầu cũng phát run, không khống chế được mà gia tăng cả tốc độ lẫn biên độ tiến công trong cơ thể Ssard, cuối cùng rốt cuộc co rút bắn toàn bộ chất lỏng vào trong cơ thể đối phương, cả người thấm đẫm mồ hôi.

"Joseph, rất xin lỗi, có lẽ ta không thích hợp để làm bạn lữ của ngươi, nhưng hiện tại ta phải làm như vậy." Ssard bị Joseph ôm, ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói: "Ngươi nguyện ý tin tưởng ta sao?"

Joseph siết chặt thêm cánh tay, hôn nhẹ lên gương mặt Ssard, "Ta nguyện ý giao mạng này cho ngươi."

"Rất tốt, lát nữa chúng ta tách ra, ta sẽ tiêm cho ngươi loại thuốc bọn họ bắt ngươi sử dụng này."

Joseph trầm mặc vài giây đồng hồ, sau đó gật đầu nói: "Ân, được."

"Ngươi chỉ cần giả vờ như đã bị bọn họ khống chế là được, viên thuốc này có thể giúp ngươi thay đổi màu sắc đồng tử, ngươi uống đi." Ssard nói xong lại hôn Joseph, dùng miệng truyền qua cho hắn một viên thuốc.

Sau khi hai người tách ra, sửa sang quần áo, Ssard mở ra hộp thuốc mà quan quân kia đưa cho hắn, lấy ra ống chích bên trong, kim tiêm đâm vào mạch máu Joseph, chậm rãi đưa thuốc vào.

Joseph cúi đầu nhìn, kỳ thật có một khắc, hắn đã nghĩ, có thể hết thảy chỉ là một hồi chính mình nhất sương tình nguyện hay không, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

Nếu thật là âm mưu, vậy Ssard cũng không còn trên đời này, như vậy hắn sống còn có ý nghĩa gì đâu? Không bằng đồng thời cùng Ssard biến thành quái vật bị sâu ký sinh, ít ra cũng còn có thể làm bạn.

Ssard vừa tiêm thuốc cho Joseph xong, cửa phòng giam liền mở ra.

"Không hổ là tứ điện hạ, thế nhưng có thể làm cho tướng quân Joseph đổi ý, thật sự là không đơn giản." Quan quân đôi đồng tử nhạt màu đi tới cười nói. Sau đó lại hỏi Ssard: "Bất quá, ta ngược lại rất ngạc nhiên, ngươi đã làm thế nào?"

Từ sau khi quan quân kia tiến vào, nét mặt Ssard lại khôi phục vẻ nhạt nhẽo thờ ơ, biểu tình cũng rất cứng ngắc, có nề nếp trả lời câu hỏi của quan quân: "Hắn nói chỉ cần để cho hắn hôn một chút, hắn sẽ nguyện ý chấp nhận."

"Oh, thật không ngờ, đại danh đỉnh đỉnh Joseph tướng quân, thế nhưng còn rất phong lưu nha." Quan quân kia không khỏi trêu ghẹo, sau đó còn nói: "Được rồi, nếu tướng quân đã sử dụng thuốc cải tạo gen, như vậy hôm nay không quấy rầy ngài nữa, ngài có thể nghỉ ngơi." Nói xong quay lại quăng ánh mắt ra hiệu cho hai binh sĩ phía sau, "còn thất thần làm gì? Không mau thả tướng quân xuống!"

Hai binh sĩ vội vàng tiến lên, mở còng tay còng chân cho Joseph.

"Joseph tướng quân, cho mời, đã chuẩn bị chỗ ở cho ngài, tối nay có thể nghỉ ngơi."

Joseph bị bọn họ mang đi, lúc ngang qua Ssard, không khỏi quay đầu lại nhìn hắn một lần, cuối cùng cũng không nói tiếng nào, trực tiếp đi theo những người kia.

Khế ước giữa alpha và omega đã đạt thành, lúc này bọn họ đã không còn là hai người tách biệt. Có những chuyện, không cần nói ra, đã có thể hiểu được tâm ý của nhau.

Tướng quân Joseph vô tội nhanh chóng được phóng thích, phục hồi chức vụ, mà bên ngoài lại lan truyền tin đồn Carsen muốn chinh phục tinh cầu Omega.

Mấy ngày gần đây, tin tức đều là những tin mặt trái của TTV, lần lượt bới móc tất cả những hành vi của hắn trước đây, hoàn toàn xem hắn như một sát thủ tâm thần mất trí, hiện giờ co đầu rụt cổ tại tinh cầu Omega, cùng với những người bạo lực căm thù chính phủ giống như hắn đang chuẩn bị phản kháng sự thống trị của hoàng thất.

Kỳ thật trong thời gian này, có rất ít người còn chú ý tới các loại tin tức, mọi người đều đắm chìm trong nỗi hoảng sợ, cả thế giới đều rối loạn, bên ngoài càng lúc càng xuất hiện nhiều người kỳ quái, thậm chí còn có lời đồn đây chính là tận thế, nhân loại đang phải hứng chịu một loại bệnh độc lây lan. Hiện giờ người người đều cảm thấy bất an, ăn bữa nay lo bữa mai, còn có ai quan tâm chính phủ muốn đi chinh phạt cái gì mà omega?

Cho nên mặc dù Carsen dùng các loại thủ đoạn hạ đẳng đối phó TTV, cũng không ai để ý, mà mục đích của Carsen cũng chỉ là tìm một cái cớ thích hợp.

Cứ như vậy, một tháng sau, đế quốc quân xuất động một lực lượng lớn mạnh nhất từ trước tới nay, bao vây tinh cầu Omega, Carsen điện hạ tự mình dẫn binh, tuyên bố phải bắt sống TTV, mang về tinh cầu Lama, nhận chế tài nghiêm khắc, để an ủi những binh lính alpha "bị tàn sát" của đế quốc vốn dĩ không tồn tại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương