Mọi người hợp sức cùng nhau để đẩy các tấm thép nặng ra ngoài.
“Ầm, ầm!” Các tấm thép rơi xuống, làm rơi theo một đám bụi, cổng trung tâm mua sắm mở ra.
Bên ngoài gió đêm thổi qua, mang theo một chút cảm giác mát mẻ, làm cho tinh thần người ta chấn động. Lúc này đã gần đến bình minh, chân trời xa xa, nổi lên ánh sáng trắng lờ mờ như mỡ cá.
Trong thứ ánh sáng đó, mọi người có thể nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Nhưng sau khi cửa lớn mở ra, mọi người không hề mừng rỡ chạy trốn. Ngược lại đứng đờ đẫn tại chỗ, vẻ mặt vô cùng kinh hãi vô cùng.
Bên ngoài trung tâm thương mại, lại có mấy ngàn zombie, vây lấy cửa trước. Cầm đầu là Tanker, Tiểu Bát, tiến sĩ, mang đến cảm giác áp bức.
Quỷ dị nhất chính là, đám zombie này lại sừng sững như cọc gỗ, không hề phát ra tiếng động, vô cùng yên tĩnh. Dường như chúng đang chờ đợi sự chỉ thị của vua zombie.
Trong bầu không khí yên lặng chết chóc như vậy, phía sau bọn họ truyền đến âm thanh trầm thấp: “Bữa ăn.”
m thanh đó giống như một cuộc gọi của tử thần, khiến mọi người lạnh lòng, trái tim trở thành màu xám xịt.
Đám zombie khủng bố như được kích hoạt, trong miệng phát tiếng gào thét hung ác, trong mắt lóe lên tia khát máu. Đặc biệt là Tanker, vẻ mặt cực kỳ phấn khích.
Hôm nay lão đại sắp xếp tiệc buffet, bên trong có hơn hai trăm món ăn.
"Rống." Tanker một tiếng kêu quái dị, mang theo tiểu đệ xông thẳng đến đám người nọ.
Đám người la hét, bắt đầu chạy trốn xung quanh, nhưng zombie đè bọn họ xuống mặt đất, cắn xé gặm nát.
Tình cảnh hoàn toàn hỗn loạn, khi mọi người mở cửa, bọn họ đã rơi xuống vực thẳm.
Trong lòng Lý Nam tuyệt vọng, lúc nãy tiêu hao tinh thần lực quá lớn, đã không còn dư lực phản kháng. Bây giờ hắn mới ý thức được, chính đám zombie được huấn luyện kỹ càng này công hãm ngục giam, giết chết Trương Tiểu Viễn.
Còn Lâm Đông đã trưởng thành thành vua zombie. Một vua zombie có được lĩnh vực, gần như là một sự tồn tại không thể bị huỷ diệt.
"Con người... Làm thế nào để sống sót?” Đây là suy nghĩ cuối cùng của Lý Nam trước khi chết. Thân thể truyền đến đau đớn, đã bị Tiểu Bát mổ rách bụng.
Sau khi người của công ty Tek chết sạch, những người bình thường còn lại dù phản kháng cũng vô ích. Hết người này đến người khác ngã xuống, sau đó bị zombie chia nhau như thức ăn.
Đây là sự kết thúc thực sự của thế giới, tràn ngập máu tanh và giết chóc, làm cho mọi người bất lực và bàng hoàng. Không lâu sau, tiếng than khóc, thét gào hoàn toàn biến mất, thay vào đó là tiếng zombie cắn xé nuốt chửng.
Toàn bộ trung tâm mua sắm sụp đổ, không còn sự sống tồn tại. Lâm Đông thần sắc hờ hững, cất bước đi ra ngoài. Tanker và Tiểu Bát, tiến sĩ ngoan ngoãn đi theo phía sau hắn.
"Đã đến lúc trở về..."
....
Giết chết Lý Nam, Lâm Đông lấy được năm viên tinh thạch. Sau khi hắn cắn nuốt ba viên, liền cảm giác lực lượng rất dồi dào.
Dường như lại sắp tiến hóa, nhưng năng lượng của ba viên tinh thạch rất lớn, cần một thời gian để hấp thu. Còn lại hai viên thì tạm thời giữ lại trước.
Trên đường trở về, sắc trời đã hơi sáng lên. Nếu trước ngày tận thế, đây sẽ là một buổi sáng đầy nắng và ngập hy vọng.
Nhưng trước mắt lại là một mảnh hỗn độn, thi thể rơi vãi khắp nơi. Toàn bộ thành phố là một đống đổ nát.
Lúc này, Lâm Đông dẫn theo đàn em đi ngang qua một công viên, trong công viên đầy vết máu loang lổ, mùi hôi thối chói mũi. Chung quanh phân bố zombie rải rác, thậm chí có một số ít giữ lại thói quen khi còn sống.
Ví dụ như một ông già đang dùng lưng cọ vào thân cây, rèn luyện thân thể. Hiện giờ mát thịt của ông lão đều dập nát, vẫn vui vẻ không biết mệt mỏi để lại trên vỏ cây sần sùi vết máu đỏ thẫm.
Còn có một bà lão đẩy xe lăn, bước chân cứng ngắc. Đi vòng vòng trên quảng trường theo chu kỳ lặp đi lặp lại. Lâm Đông liếc mắt nhìn qua phát hiện trên xe lăn kia có một con chuột rất to. Hai chân đang ôm thứ gì đó, say sưa gặm nhấm.
Không lâu sau phía trước lại xuất hiện mấy con zombie thanh niên, nhưng bọn chúng không cứng ngắc có lẽ đã ăn đủ máu thịt con người.
"Rống." Một trong những zombie há to miệng, lộ ra hàm răng sắc bén, gào thét với Lâm Đông.
"Hả?" Lâm Đông liếc mắt nhìn.
Không ngờ một con zombie nho nhỏ, lại còn dám gào thét với hắn mình.
Tuy nhiên, từ trong tiếng zombie rống lên truyền ra một tin tức: “Đây là địa bàn của lão đại tao, không cho phép mày đặt chân đến.”
Quả nhiên nó đã ở dưới trướng người khác, khu vực này là lãnh thổ thuộc về một vua zombie khác, khó trách lại hét vào mặt hắn.
Lâm Đông hiểu được.
Còn Tanker tính tình nóng nảy, thấy có zombie gào lên với lão đại. Hắn bước hai bước lên phía trước, đưa tay nắm lấy cổ zombie, xách lên tựa như gà con sau đó nặng nề ném xuống mặt đất.
"Lạch cạch!" Zombie nhỏ bị ném đến bức rơi hết tứ chi, máu bắn lên khắp nơi. Tanker xem con zombie kia như đồ chơi, sau đó một mình giải quyết hết đám còn lại.
Lúc trở lại bên cạnh Lâm Đông, vẻ mặt đắc ý tựa như nói nhanh chóng khen ngợi hắn đi vậy.
"Đi thôi, trở về." Lâm Đông cũng không coi trọng, dẫn theo đàn em đi xa.
Tuy nhiên, trên sườn núi phía xa sau công viên, có một đám zombie đang nhìn chăm chú vào nơi này.
Zombie cầm đầu có dáng người cao lớn chừng hai thước. Da của nó có màu đỏ nhạt, trên mặt từng mạch máu màu đen phồng lên. Có thể nhìn thấy đường vân rõ ràng, vô cùng dữ tợn.
Trên cổ hắn có một thứ lông xù cứng rắn đen nhánh quấn quanh, nhìn qua cứ tưởng khăn choàng cổ lông xù.
"Vương thượng, nhân loại trong khu trung tâm mua sắm là do bọn chúng săn giết.” Một con zombie bên cạnh truyền tín hiệu, tất nhiên đã tiến hóa trí tuệ không tầm thường.
Trí thông minh gần như tương tự như Tiểu Bát.
"Á." Cổ họng thi vương phát ra tiếng gầm nhẹ.
Hắn đem siêu thị ấy là lãnh địa của mình, vốn có thể chậm rãi thưởng thức lũ con người bên trong. Nhưng bây giờ lại bị zombie khác săn bắn, đây chính là cái gọi một núi không thể có hai hổ. Giết chóc là bản năng của zombie, bọn họ có thể cắn nuốt tinh thạch lẫn nhau hấp thu năng lượng.
"Cũng đã đến lúc... Mở rộng lãnh địa..."
Thi vương này mắt lộ vẻ khát máu, đã coi nhóm người Lâm Đông là con mồi. Hơn nữa nếu muốn đàn zombie lớn mạnh, thì phải săn chết thi vương khác.
"Chít chít chít…"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook