Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn Cầu
-
Chương 36: Cháu muốn ly hôn với anh ấy
Đọc những tin tức này, phản ứng đầu tiên của Giang Vũ Phi là nghĩ đến cổ đông mới này có phải Nguyễn Thiên Lăng hay không.
Cô nhớ ông nội đã nói, vì muốn ra mặt cho cô, anh đã tốn khá nhiều tâm trí.
Mà người đắc tội với cô lúc đó là Tất tổng của Tất thị, cũng có người của La thị.
Cô nghi ngờ rằng việc Tất thị bị mua lại, cùng với việc thay đổi cổ đông chính của La thị đằng sau đều có sự nhúng tay của Nguyễn Thiên Lăng.
Trong kiếp này Tất thị bị sụp đổ dưới tay của Nguyễn Thiên Lăng.
Vậy còn kiếp trước, có phải vẫn là anh nhúng tay vào hay không?
La gia bày mưu kế hãm hại cô, mục đích nhằm mượn tay Nguyễn Thiên Lăng đối phó với Tất thị, cũng là để La Nhu Vân thay thế vị trí của cô.
Kiếp trước họ âm mưu hại cô, có phải cũng vì mục đích đó?
Vì thế nên kiếp trước có lẽ cũng vì trúng kế của họ, Nguyễn Thiên Lăng thực sự đã giúp họ đối phó với Tất thị.
Không ngờ kết quả lại như nhau.
Chỉ là nguyên nhân đối phó với Tất thị có lẽ không giống nhau.
Kiếp trước dự là anh cũng vì trút xả cơn giận, còn kiếp này có lẽ như lời ông nội nói, là vì muốn ra mặt cho cô.
Thế nhưng có là lý do gì đi nữa, cô cũng không quan tâm.
Cứ cho là trong lòng Nguyễn Thiên Lăng có cô, cô cũng không động lòng chút nào.
Giang Vũ Phi chỉ nghĩ đến việc sử dụng cổ phiếu trong tay mình kiếm tiền.
Cô không gấp gáp bán tháo cổ phiểu trong tay. Đợi đến hai mươi mấy ngày sau, nhắm đúng thời cơ, cô bán ra hết toàn bộ cổ phiếu trong tay mình, hoàn toàn không tham lam muốn kiếm nhiều hơn.
Tiền cầm trong tay, đại khái cũng lời được một khoản.
Số tiền này cũng đủ trả lại số tiền mà mẹ cô đã lấy của Nguyễn Thiên Lăng.
Giang Vũ Phi nghĩ trong lòng, tiếp theo, là thuyết phục ông nội đồng ý chuyện ly hôn của hai người.
“Ông nội, ông có bận gì không?” - Gõ cửa bước vào thư phòng của ông nội, cô mỉm cười hỏi ông.
Nhìn thấy cô, ông lão rất vui mừng: “Vũ Phi đó hả? Tìm ông nội có việc gì không? Đến đây, qua đây ngồi xuống rồi nói.”
Giang Vũ Phi bước đến đứng đối diện với ông, do dự một lát rồi nói: “Ông nội, cháu muốn bàn với ông chuyện của cháu và Nguyễn Thiên Lăng.”
Ông lão nhìn về phía cô đầy vẻ nghi hoặc, cô nói tiếp: “Ông nội, cháu nghĩ chắc ông cũng biết cháu và Nguyễn Thiên Lăng hoàn toàn không xứng đôi vừa lứa. Anh ấy không yêu cháu, cháu bây giờ cũng không còn yêu anh ấy nữa, cho nên cháu muốn ly hôn với ảnh.”
“Ly hôn?” - Nguyễn An Quốc tỏ vẻ kinh ngạc, ông đứng lên đi vòng qua bàn đến trước mặt cô, nắm lấy tay cô nói: “Cháu qua đây ngồi xuống, nói đàng hoàng cho ông nội nghe.”
Giang Vũ Phi đỡ lấy ông ngồi trên sofa, cô cũng ngồi xuống bên cạnh.
Cô biết những lời của cô khiến ông thất vọng, nhưng mà cô không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này.
Cô nhất định phải ly hôn với Nguyễn Thiên Lăng.
“Ông nội, tâm ý cháu đã quyết... Xin ông cho cháu được toại nguyện có được không?”
Muốn ly hôn với Nguyễn Thiên Lăng, vấn đề lớn nhất là làm sao để cho ông nội gật đầu đồng ý.
Cô tin chỉ cần ông nội đồng ý, Nguyễn Thiên Lăng nhất định cũng sẽ tán thành.
Ông Nguyễn An Quốc trầm ngâm trong giây lát, than thở nói: “Vũ Phi, kì thực Nguyễn Thiên Lăng là một đứa trẻ ngoan. Ông nội không giấu gì cháu, ngày xưa nó không phải là người như vậy. Thiên Lăng cũng là một người đàn ông si tình, chỉ vì sau khi trải qua một cuộc tình không trọn vẹn, nên cũng không để tâm đến người phụ nữ nào cả. Ông nội thấy cháu là một cô gái tốt, biết rằng cháu cũng đã chịu nhiều ấm ức. Nhưng ông nội tin rằng cuối cùng sẽ có ngày Nguyễn Thiên Lăng nhận ra điểm tốt của cháu, cùng với cháu vui vẻ sống hết cuộc đời này.”
Kiếp trước, cô đã biết Nguyễn Thiên Lăng đã từng có một mối tình đau khổ.
Cho nên cô biết giữa anh và cô mãi mãi không thể hợp nhau.
Bởi vì người đó, người mà anh vẫn rất mực thương nhớ trong lòng sẽ có ngày quay trở lại.
Cô nhớ ông nội đã nói, vì muốn ra mặt cho cô, anh đã tốn khá nhiều tâm trí.
Mà người đắc tội với cô lúc đó là Tất tổng của Tất thị, cũng có người của La thị.
Cô nghi ngờ rằng việc Tất thị bị mua lại, cùng với việc thay đổi cổ đông chính của La thị đằng sau đều có sự nhúng tay của Nguyễn Thiên Lăng.
Trong kiếp này Tất thị bị sụp đổ dưới tay của Nguyễn Thiên Lăng.
Vậy còn kiếp trước, có phải vẫn là anh nhúng tay vào hay không?
La gia bày mưu kế hãm hại cô, mục đích nhằm mượn tay Nguyễn Thiên Lăng đối phó với Tất thị, cũng là để La Nhu Vân thay thế vị trí của cô.
Kiếp trước họ âm mưu hại cô, có phải cũng vì mục đích đó?
Vì thế nên kiếp trước có lẽ cũng vì trúng kế của họ, Nguyễn Thiên Lăng thực sự đã giúp họ đối phó với Tất thị.
Không ngờ kết quả lại như nhau.
Chỉ là nguyên nhân đối phó với Tất thị có lẽ không giống nhau.
Kiếp trước dự là anh cũng vì trút xả cơn giận, còn kiếp này có lẽ như lời ông nội nói, là vì muốn ra mặt cho cô.
Thế nhưng có là lý do gì đi nữa, cô cũng không quan tâm.
Cứ cho là trong lòng Nguyễn Thiên Lăng có cô, cô cũng không động lòng chút nào.
Giang Vũ Phi chỉ nghĩ đến việc sử dụng cổ phiếu trong tay mình kiếm tiền.
Cô không gấp gáp bán tháo cổ phiểu trong tay. Đợi đến hai mươi mấy ngày sau, nhắm đúng thời cơ, cô bán ra hết toàn bộ cổ phiếu trong tay mình, hoàn toàn không tham lam muốn kiếm nhiều hơn.
Tiền cầm trong tay, đại khái cũng lời được một khoản.
Số tiền này cũng đủ trả lại số tiền mà mẹ cô đã lấy của Nguyễn Thiên Lăng.
Giang Vũ Phi nghĩ trong lòng, tiếp theo, là thuyết phục ông nội đồng ý chuyện ly hôn của hai người.
“Ông nội, ông có bận gì không?” - Gõ cửa bước vào thư phòng của ông nội, cô mỉm cười hỏi ông.
Nhìn thấy cô, ông lão rất vui mừng: “Vũ Phi đó hả? Tìm ông nội có việc gì không? Đến đây, qua đây ngồi xuống rồi nói.”
Giang Vũ Phi bước đến đứng đối diện với ông, do dự một lát rồi nói: “Ông nội, cháu muốn bàn với ông chuyện của cháu và Nguyễn Thiên Lăng.”
Ông lão nhìn về phía cô đầy vẻ nghi hoặc, cô nói tiếp: “Ông nội, cháu nghĩ chắc ông cũng biết cháu và Nguyễn Thiên Lăng hoàn toàn không xứng đôi vừa lứa. Anh ấy không yêu cháu, cháu bây giờ cũng không còn yêu anh ấy nữa, cho nên cháu muốn ly hôn với ảnh.”
“Ly hôn?” - Nguyễn An Quốc tỏ vẻ kinh ngạc, ông đứng lên đi vòng qua bàn đến trước mặt cô, nắm lấy tay cô nói: “Cháu qua đây ngồi xuống, nói đàng hoàng cho ông nội nghe.”
Giang Vũ Phi đỡ lấy ông ngồi trên sofa, cô cũng ngồi xuống bên cạnh.
Cô biết những lời của cô khiến ông thất vọng, nhưng mà cô không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này.
Cô nhất định phải ly hôn với Nguyễn Thiên Lăng.
“Ông nội, tâm ý cháu đã quyết... Xin ông cho cháu được toại nguyện có được không?”
Muốn ly hôn với Nguyễn Thiên Lăng, vấn đề lớn nhất là làm sao để cho ông nội gật đầu đồng ý.
Cô tin chỉ cần ông nội đồng ý, Nguyễn Thiên Lăng nhất định cũng sẽ tán thành.
Ông Nguyễn An Quốc trầm ngâm trong giây lát, than thở nói: “Vũ Phi, kì thực Nguyễn Thiên Lăng là một đứa trẻ ngoan. Ông nội không giấu gì cháu, ngày xưa nó không phải là người như vậy. Thiên Lăng cũng là một người đàn ông si tình, chỉ vì sau khi trải qua một cuộc tình không trọn vẹn, nên cũng không để tâm đến người phụ nữ nào cả. Ông nội thấy cháu là một cô gái tốt, biết rằng cháu cũng đã chịu nhiều ấm ức. Nhưng ông nội tin rằng cuối cùng sẽ có ngày Nguyễn Thiên Lăng nhận ra điểm tốt của cháu, cùng với cháu vui vẻ sống hết cuộc đời này.”
Kiếp trước, cô đã biết Nguyễn Thiên Lăng đã từng có một mối tình đau khổ.
Cho nên cô biết giữa anh và cô mãi mãi không thể hợp nhau.
Bởi vì người đó, người mà anh vẫn rất mực thương nhớ trong lòng sẽ có ngày quay trở lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook