Thế Giới Này Cần Một Người Hùng
-
Chapter 22
Chương 22
[Trans: Khoi]
[Beta: Forliags]
Sân tập tạm thời mà Yussi mới chuẩn bị.
Trong mấy ngày qua, tôi đã chăm chỉ xem lại các bài giảng trước tại đây.
Việc đẩy bọn trẻ đến giới hạn của chúng là điều đáng giá.
Có những ưu điểm cần phát triển và còn nhiều hạn chế cần khắc phục.
Phải mất khá nhiều thời gian chỉ để sắp xếp và đưa ra các đánh giá cho học viên.
“Đó không phải là thứ có thể đạt được chỉ bằng cách viết nguệch ngoạc trên giấy.”
Sự trưởng thành của bọn trẻ, những ứng cử viên cho vị trí Anh hùng tương lai, là một trong những lý do chính khiến tôi đến Rosenstark.
Tôi thậm chí còn nghiên cứu riêng kỹ năng võ thuật của họ để đưa ra những nhận xét có giá trị hơn.
Các môn võ thuật khác nhau trải khắp sân tập là bằng chứng cho nỗ lực đó.
“Đây là một nghề đầy thách thức hơn mình nghĩ.”
Một giáo sư của Rosenstark.
Đó là một vị trí mà mọi người đều mong muốn.
Với danh dự, tiền bạc và sự hài lòng khi đồng thời được tôn trọng, không phải đứng trên chiến trường nguy hiểm, chịu trách nhiệm đào tạo những cá nhân tài năng sẽ gánh vác tương lai của nhân loại.
Tuy nhiên, vì lợi ích rất lớn nên nhu cầu được trở thành một giáo sư cũng rất lớn.
Các giáo sư phải trải qua một quá trình bổ nhiệm nghiêm ngặt, thậm chí sau đó họ còn phải chịu đựng sự đánh giá liên tục từ các học viên.
Đánh giá mà Yussi đề cập lần trước là một ví dụ điển hình.
“Vào cuối mỗi quý, các giáo sư ở 30% xếp hạng thấp nhất sẽ trải qua các đánh giá cá nhân. Nếu họ tiếp tục xếp ở hạng thấp hơn liên tiếp, họ sẽ bị loại.”
Ngược lại, những giáo sư đạt điểm cao sẽ được khen thưởng bằng quỹ hỗ trợ mở rộng, cùng nhiều thứ khác.
Đó là một hệ thống có thể gây bất lợi cho tôi.
Với những kỳ vọng cao, sự giám sát sẽ rất gắt gao và để đáp ứng những tiêu chuẩn đó, tôi phải giảng bài ở trình độ cao hơn.
Tất nhiên, ngay cả khi tôi nhận được đánh giá thấp, Yussi cũng sẽ không sa thải tôi.
Tuy nhiên, với tư cách là Anh hùng, xếp hạng thấp có thể dẫn đến sự nghi ngờ không cần thiết.
Nó có thể cung cấp một số "vũ khí" cho một số giáo sư cao cấp vốn đã rất coi trọng tôi.
[Chú thích: Các giáo sư cao cấp đã từng dạy Anh hùng trước đây đều tôn trọng anh ta như một Anh hùng, hiệp sĩ, chiến binh nhưng họ nghi ngờ khả năng giảng dạy của anh ta.]
Để tránh điều đó, tôi phải tạo ra những bài giảng vừa thú vị vừa giàu thông tin.
“…Thật vui khi nhận được phản hồi khá tốt từ các học viên.”
Chỉ kiểm tra thiết bị ‘đầu nối’ một cách kín đáo là không đủ.
Tôi cũng không có đủ thời gian để thâm nhập vào các học sinh thông qua phép đa hình.
Trong cuộc phỏng vấn hoặc trước khi bắt đầu lớp học, lẽ ra tôi có thể sử dụng sự tháo vát của mình để đi tìm hiểu một số thông tin nhưng giờ đây điều đó là không thể.
“Mình có thể cần một số sự giúp đỡ.”
Với suy nghĩ đó trong đầu, tôi dọn dẹp sân tập.
Mặc dù vậy, bài giảng đã thành công và tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.
Sự hiểu biết chung của tôi về khả năng của học sinh đã tăng lên đáng kể.
Trong quá trình này, đã có một số thu nhập bổ sung khiêm tốn.
▼
[Kích hoạt ‘Hoa diên vĩ của Laplace’]
[Triển khai ‘Gerald Bryce’ làm ‘Hóa thân’]
Đang tạo hình đại diện…
Đánh giá sức mạnh chiến đấu và mức độ hoàn thiện của Hóa thân…
▲
Sau khi tranh cãi với Gerald, những thông tin mới về cậu ta đã được thêm vào Hoa diên vĩ của Laplace.
Việc bổ nhiệm Gerald làm Hóa thân trong đấu tập hóa thân đã trở nên khả thi.
Gerald chắc chắn là một tay sử dụng giáo xuất sắc.
Trận đấu ảo với cậu ta không chỉ nâng cao hiểu biết về kỹ thuật dùng giáo mà còn giúp ích rất nhiều trong việc mài giũa kỹ năng của tôi.
Có một chút thất vọng là việc triển khai Hóa thân cho các học viên khác vẫn chưa thể thực hiện được.
▼
[Không thể triển khai ‘Leciel Hiyashin’ làm ‘Hóa thân’]
Cần thêm thông tin.
[Không thể triển khai ‘Cuculli Evans’ làm ‘Hóa thân’]
Cần thêm thông tin.
[Không thể thực hiện ‘Cấm Dietrich’…]
…
▲
Có vẻ như chỉ quan sát các học viên huấn luyện là không đủ để thu thập thông tin cần thiết cho việc triển khai Hóa thân.
“Mình đoán là mình nên đấu luân phiên với họ.”
… Đặc biệt là Leciel.
Thanh kiếm của cô bé lại lóe lên trong tâm trí tôi.
Trên thực tế, một nửa thời gian ở sân tập có thể được coi là để thu hồi thanh kiếm đó.
Leciel thực sự có năng khiếu.
Nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng không có cách nào khác để mô tả nó.
Giống như hơi thở và bước đi kể từ khi con người được sinh ra, kiếm thuật dường như là một lĩnh vực bản năng đối với cô bé.
“Em ấy chắc chắn đã vượt quá sự mong đợi của mình.”
Những học sinh đầy triển vọng khác nhận được ‘sự khen ngợi cao’ từ Hoa diên vĩ của Laplace cũng ấn tượng không kém.
Cuculli đã chiến đấu với sự dã man độc đáo dựa trên bản năng hoang dã của mình.
Luke, với kinh nghiệm thực tế phong phú và tài năng, cũng rất đáng chú ý.
Ngoại trừ một người, tất cả đều hài lòng.
Tôi nhớ lại khuôn mặt của một cậu bé hành động rụt rè đến mức tin rằng kỹ năng mạnh mẽ của cậu ấy.
“Ban, con trai cả của gia đình Dietrich.”
Chắc chắn, kỹ năng của cậu ta rất xuất sắc.
Tuy nhiên, cách cậu ta tích lũy những kỹ năng đó khá khó hiểu.
Cậu ta có thói quen rút lui vào thời điểm quan trọng khi cần tung ra đòn quyết định.
Sự căng thẳng và lo lắng quá mức thậm chí còn truyền đến tôi với tư cách là một người quan sát.
“Có phải cậu ta vốn dĩ rất rụt rè không?”
Nó hoàn toàn trái ngược với cha của cậu ta, người đã phải đối mặt với vô số chiến trường cùng các chiến binh của gia tộc.
“Mình sẽ phải theo dõi cậu ta thật kỹ.”
Với những suy nghĩ này trong đầu, tôi đang rời sân tập, nắm tay nắm cửa thoát hiểm thì một cảm giác kỳ lạ ập đến trong tôi.
“…?”
Ánh trăng nhẹ nhàng chiếu sáng ngọn cỏ rung chuyển, tiếng côn trùng vo ve yếu ớt và làn gió mát mang theo những chiếc lá rụng năm ngoái, mọi thứ xung quanh dường như vẫn bình thường.
"Nhưng…?"
Khi tôi giữ cửa thoát hiểm, tôi từ từ đảo mắt.
“Bầu không khí thật kỳ lạ.”
Một cơn gió lạnh làm tôi rùng mình dọc sống lưng.
“Có ai ở đó không?”
Một năng lượng bí ẩn chảy trong không khí.
Không thể nhầm lẫn được.
Kể từ khi sử dụng Chất thức tỉnh và kích hoạt Tinh hoa Anh hùng để chống lại các mối đe dọa tiềm ẩn. Tôi luôn sử dụng nó hàng ngày.
Ngay cả vào lúc muộn thế này, khi tôi chuẩn bị trở về chỗ ở một mình, trạng thái cường hóa này vẫn tồn tại và tôi vẫn không hề lơ là cảnh giác.
Giữa những giác quan được nâng cao, một sự hiện diện mờ nhạt được ghi nhận.
Tôi từ từ quay đầu về hướng có sự hiện diện được cảm nhận.
“…!”
Trong bóng tối, có ai đó đang nhìn tôi chằm chằm.
Ánh trăng soi rõ đường nét của người đang hướng ánh mắt quan sát tôi.
* * *
Trong một khoảnh khắc cảnh giác ngắn ngủi, tôi đã kiềm chế không ngay lập tức lao vào và dùng kiếm chém vào trán người đó.
Đó là một thái độ thận trọng.
Tôi từ từ quan sát bóng người đang đến gần.
Mặc dù tôi có thể nhìn thấy cô ấy bằng mắt mình nhưng sự hiện diện của cô ấy hoàn toàn không thể nhận ra.
Đó là một kỹ thuật tàng hình cực kỳ kín đáo, gần như khó nắm bắt đến mức khó tin.
Hình bóng mờ ảo nhanh chóng trở nên sắc nét như thể nó sắp được tôi nắm lấy.
"Là em à."
Những đám mây che khuất mặt trăng tan biến theo một cơn gió kịp thời.
Dưới ánh trăng nhợt nhạt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái lộ ra.
Các đường nét, bị che khuất sâu, giống như một con búp bê bằng sáp.
▼
Bạn có muốn lấy thông tin về nhân vật được ghi lại, ‘Nyhill’ không?
▲
…Nyhill.
Một học sinh đặc biệt.
Trong cuộc phỏng vấn, một cô gái bình dân đã nhận được đánh giá tích cực từ Hoa diên vĩ của Laplace.
Vũ khí chính của em ấy là một thanh kiếm dài và một chiếc khiên.
Nhiều thông tin khác nhau về em ấy tràn ngập tâm trí tôi cùng một lúc.
Tôi đứng cách đó một khoảng, cụp mắt xuống nhìn cô ấy.
‘Điều này thật đáng kinh ngạc.’
Lần đầu tiên nhìn thấy em ấy, tôi có cảm giác lạ lùng.
Hầu hết những người bình thường vào Học viện Rosenstark đều đến từ các học viện bậc trung hoặc các tổ chức giáo dục khác, những cá nhân đã thể hiện tài năng của mình.
“Nhưng Nyhill không thuộc bất kỳ loại nào trong số đó.”
Trong khi những người tài năng ở vùng ngoại ô thỉnh thoảng mới có thể được gia nhập vào Rosenstark, thì lúc đó tôi không nghĩ nhiều về điều đó và bỏ qua em ấy.
‘Lúc đó, em ấy có vẻ quá bình thường, không có nét gì nổi bật.’
Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác.
‘Quá bình thường, không có đặc điểm nổi bật nào.’
Nhưng bây giờ, nhìn kẻ đột nhập này đang nhìn tôi bằng ánh mắt vô cảm, có bao nhiêu người có thể nhớ lại cô gái bình thường ngày ấy?
Khuôn mặt giống nhau nhưng khí chất toát ra lại hoàn toàn khác.
…Có lẽ đây chính là con người thật của em ấy.
“Nyhill.”
"Vâng ạ."
Nyhill trả lời, đứng trước mặt tôi.
Bộ trang phục màu đen bao bọc lấy thân hình nhỏ nhắn của em ấy dường như đã được mặc từ ngày Nyhill mới sinh ra.
‘Tôi dự định cử thêm người hỗ trợ cho ngài, nhưng vì họ cần xâm nhập một cách hoàn hảo nên có thể sẽ mất một chút thời gian.’
Nhớ lại cuộc trò chuyện với Nữ Hoàng vào đầu học kỳ, tôi nói.
“Vậy ra em là đặc vụ Hoàng gia à.”
Như để khẳng định, Nyhill từ từ cúi đầu.
Mái tóc đen tuyền của em ấy xõa xuống đôi má nhợt nhạt và khô khốc như thể nó đã ở đó từ khi mới sinh ra.
“Chào ngài. Tôi là bóng ma thứ ba của Sở Mật vụ.”
Bóng ma.
Tôi đã từng nghe thuật ngữ đó trước đây.
Những mật dụ với biệt danh ‘bóng ma’ trung thành đã góp phần to lớn vào việc lên ngôi của Nữ hoàng cũng như duy trì quyền lực của Nữ hoàng trong hiện tại, Euphemia Cecilia.
‘Những việc họ đã làm vô nhân đạo đến mức đáng sợ.’
Đôi mắt đen của Nyhill lại hướng về phía tôi.
“Sau đó, theo hướng dẫn, trước tiên tôi sẽ giải thích khả năng của mình.”
Giống như một người thợ rèn đang giải thích về vũ khí trên bệ, cô gái bắt đầu mô tả ‘khả năng’ của mình.
Lén lút, ngụy trang, ném, kiếm thuật và thậm chí cả phép thuật cơ bản.
Nyhill tuyên bố sở hữu hầu hết những thứ này ở cấp độ cao cấp.
Đó là một phần được mong đợi vì đây là những khả năng thường được yêu cầu của các đặc vụ.
Tuy nhiên, những lời cuối cùng của cô ấy khiến tôi nghi ngờ đôi tai của mình.
“Và tôi có một khả năng đặc biệt gọi là “Con rối”.
“Một khả năng đặc biệt? Em có năng lực siêu nhiên à?”
"Vâng đúng rồi."
Nyhill thận trọng đề nghị, “Tôi hiện đang vận hành một số con rối. Ngài có muốn xem chúng không?”
—
Con rối, một siêu năng lực rất hiếm gặp, có khi trong hàng nghìn người mới chỉ có một người sở hữu được nó.
Những người có khả năng này có được sức mạnh phi thường mà không thể có được thông qua luyện tập.
Người ta biết rất ít về Con rối, ngoại trừ suy đoán rằng khả năng của nó có liên quan đến mong muốn của chủ nhân.
Theo một cách nào đó, nó giống như một loại thần hộ mệnh có đặc điểm tương tự.
Ví dụ, Nữ hoàng hiện tại sống sót sau một cuộc chiến khủng khiếp nhờ Con rối mang tên 'Vóc dáng tối thượng'.
‘Nghĩ rằng một đặc vụ đơn thuần lại sở hữu sức mạnh như vậy….’
Nyhill giải thích ngắn gọn về trò múa rối của mình và nó có thể được tóm tắt như sau:
Đầu tiên, thoạt nhìn nó không thể phân biệt được với con người.
Thứ hai, nó tự chủ phán đoán và hành động theo những quy tắc do chủ sở hữu đặt ra.
Thứ ba, nó truyền tải trung thực mọi thông tin nhìn thấy và nghe thấy đến chủ nhân.
Đó là một khả năng cực kỳ tiện lợi, gần như quá tốt để có thể tin được, nhưng thuật ngữ 'Con rối' khiến nó có phần đáng tin cậy.
“Mình đã gặp ba người có năng lực này rồi, tính cả lần này nữa.”
Theo sau Euphemia, khuôn mặt của một người đàn ông hiện lên trong tâm trí tôi.
Tôi lắc đầu ngay lập tức.
May mắn thay, tôi sẽ không có việc gì với cá nhân cụ thể đó trong một thời gian.
Cạch, cạch!
Chiếc xe đi ngang qua trạm trước khu nhà của giáo sư.
Dù đã muộn nhưng vẫn có rất ít người xung quanh.
Các lính canh đang tuần tra, và những người giúp việc đang bận rộn làm nhiều việc vặt khác nhau.
Giữa lúc đó, có một người không ngờ tới lại có mặt.
‘…Kasim?’
Không thể nhầm lẫn được.
Một dáng người cao lớn với mái tóc vàng rực rỡ, ngay cả trong bóng tối.
Giọng nói hòa đồng xuyên qua cửa sổ xe ngựa không phải loại bình thường.
‘Cuối tuần này cô có bận không?’
Anh ta đang nói chuyện với một cô hầu.
‘…Tôi hiểu rồi, làm việc chăm chỉ.’
Theo phép lịch sự, tôi đang định quay đầu lại thì điều bất ngờ đã xảy ra.
"Đấy chính là con rối của tôi đấy.”
"Cái gì?"
“Cô hầu gái trước mặt Giáo sư Kasim Pierre.”
Đó là những gì Nyhill đã nói.
Ngạc nhiên, tôi quay nhìn ra ngoài cửa sổ.
‘Hmm, có vẻ như mình cần kiểm tra lịch trình của mình.’
Mái tóc đen được chăm sóc tốt.
Đôi mi cong thanh lịch và đôi môi lấp lánh.
Một giọng nói được chăm chút kỹ lưỡng.
Một người, và một người đặc biệt xinh đẹp.
“Cô hầu gái đó có phải là một con rối không?”
Tôi nghi ngờ hỏi, và Nyhill búng ngón tay mà không nói một lời.
Sau đó, cô hầu gái đã làm một việc mà một cô hầu gái điềm tĩnh sẽ không bao giờ làm trước mặt một giáo sư.
Thịch!
Một tiếng hét ngắn vang lên từ bên ngoài.
Đó là của Kasim.
‘T-tại sao cô lại tỏ tình đột ngột thế?’
'Tôi xin lỗi! Trán của ngài trông đẹp đến mức tôi không thể cưỡng lại được. Ồ, tôi nên làm gì để bù đắp điều này?’
‘Haha, mình sẽ chấp nhận bữa tối cuối tuần của Senetta như một sự đền bù.’
Đó thực sự là một cuộc trò chuyện thảm hại.
Sau khi nhìn tôi một lúc, Nyhill nói.
‘Con rối số 1, Senetta, cô hầu gái mới trong tòa nhà của giáo sư.’
Cỗ xe tăng tốc, tạo khoảng cách với Senetta và Kasim.
Tiếng cười của họ vang vọng, ồn ào và vui vẻ.
Tôi nhận ra tại sao Nyhill lại cho xem những con rối mà không có lời giải thích chi tiết.
Cho dù cô ấy có mô tả chúng tốt đến đâu thì việc truyền tải độ thực tế đáng kinh ngạc của chúng cũng sẽ là một thách thức.
‘Đây là khả năng mình cần ngay bây giờ.’
Một mảnh ghép lâu dài có thể thâm nhập vào xã hội loài người mà không gây khó chịu.
Đối với tôi, một người tay ngắn, đó là nước đi tốt nhất mà tôi có thể thực hiện.
“Chúng ta đi xem con rối tiếp theo nhé?”
Tôi gật đầu.
——————
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook