The Firebird - Chim Lửa
-
4: Galileo
Bright cảm nhận được thứ đó đang mở mắt ra, và xung quanh rực cháy trở lại.
Xung quanh – ý nó là cái kén đang bao bọc họ lại.
Chính là đôi cánh của thứ đó, đã vươn rộng ra và phủ quanh lấy nó, như một cái kén bảo vệ khỏi mọi thứ bên ngoài.Hai mắt màu đen láy của nó chớp chớp trước mắt Bright.
Bright mở to mắt ra, nhìn thẳng vào nó cứ như không thể tin vào mắt mình được.
Cái kén này chính là một bộ lông chim rực cháy.Phải, là nó, một con chim rất to.Bright im lặng và nín thở, không biết mình nên làm gì, không biết mình nên cảm thấy sợ hãi hay vui mừng hay bất kỳ cảm xúc nào khác.
Và nó cũng không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, bởi nó chẳng nghe được bất kỳ âm thanh nào cả.Con chim vẫn kêu ư ử.
Và rồi dường như Bright cảm nhận được con chim cũng đang cảm thấy hệt như mình, rằng nó không biết mình phải nên làm gì đây, cứ như thể con chim đang đợi chỉ thị.
Bright nuốt nước bọt cái ực và rồi đôi mắt con chim chuyển hướng xuống cổ nó, rồi giây sau lại trở về trên gương mặt nó."Chào..." – nó lên tiếng, khẽ thở ra, giơ một tay lên xoa tóc – "Tao là Bright."Con chim lập tức nhìn vào mấy vết bỏng trên cánh tay Bright, kêu lên ư ử.Bright phì cười, thấy mọi thứ vẫn ổn thế nên nó đánh bạo nói tiếp, "Không sao, vết bỏng sẽ tự lành thôi.
Vậy ra Chim Lửa không phải là một biệt hiệu.
Chim Lửa chính là mày.
Và đây không phải là năng lực của tao, đó chính là mày.""Ư ử.""Tao biết ngay mà! Tao cảm nhận được đó!" nó cười nhăn răng và rồi bộ lông rực lửa bỗng bùng cháy lên dữ dội, hai mắt con chim nheo lại, một vài cánh lông rung rinh lên như thể vui mừng.Bright đưa tay lên sờ vào cổ con chim, như muốn chắc chắn rằng chuyện này không phải là mơ, bộ lông mềm nóng ran khiến nó thấy thật khác lạ."Chà, tao nên gọi mày là gì đây? Galileo ổn chứ?" – Bright khẽ cười, vẻ mặt nó phấn chấn lên hẳn như thể đã giải ra được câu đố bấy lâu nay – "Lần này hãy giúp tao nhé, Galileo?"Galileo – con chim – kêu lên ư ử, rồi đưa cái mỏ cứng cáp của loài chim chạm vào bên má Bright.
Sau đó là một làn gió mát rượi cuồn cuộn từ bên ngoài thổi vào trong, tiếng ồn từ bên ngoài bắt đầu đập vào tai nó, ánh sáng trắng cũng dần hiện ra xung quanh.Tất cả mọi người, những người trên khán đài, những người đang bay cao trên đầu bọn nó để kiểm tra xem chuyện gì đang diễn ra, cả tên Egan chết tiệt và gã đàn ông trông có vẻ quyền lực ngồi trên cao đó, tất cả đều im lặng và trố mắt nhìn về phía nó, như thể có một điều gì đó thật không thể tin được, một điều mà chưa từng xảy ra, giờ đang xảy ra trước mắt họ.Bright vẫn ngồi đó, trên sàn đấu, nhưng một bên vai của nó là một bộ móng vuốt của loài chim đang bấu vào.
Con chim rực lửa có kích cỡ như con đại bàng, thế nên Bright phải vươn cả cánh tay ra một chút để nó có thể đứng vững như thể đứng trên một cành cây."Này! Nó có Hỗ Trợ! Không được phép sử dụng Hỗ Trợ trong đấu trường mà!"Egan hét toáng lên và ngay lập tức Galileo – con chim – không cần đợi lệnh mà bay đến nhanh như cắt, cùng đôi cánh rực lửa sải rộng cả đấu trường.
Nó lao đến khiến Egan sợ hãi vì không biết làm gì, hắn ngã bệt xuống đất, hai mắt trợn to.
Galileo vẫy cánh và dừng lại, đáp lên hai đầu gối của Egan.Bright chầm chậm đứng dậy một cách điềm tĩnh, vì nó biết Galileo sẽ không hại bất kỳ ai khi chưa có chỉ thị của Bright.
Con chim chỉ đang làm một điều mà nó cần làm thôi, Bright có thể biết được, vì bọn nó là một.Toàn thân Galileo rực cháy như thể đang hấp thụ một cái gì đó, và đồng thời chiếc cánh trên lưng của Egan cũng dần mờ đi và biến mất.
Phải, nó đã biến mất hoàn toàn.
Egan không còn là một Chim Lửa nữa.Bright ngước mắt nhìn lên cao, người đàn ông quyền lực nọ đã rời đi từ lúc nào.Galileo nhảy lên và vẫy cánh khiến gió bụi và tàn lửa bay lên tứ tung xung quanh Egan, nó nhìn vào mắt Egan một lần nữa sau đó nó bay lên cao tới tận trần của đấu trường và lộn ngược xuống, đâm thẳng vào lưng Bright một cách nhanh chóng và đầy bất ngờ.
Bright ngã nhào về phía trước, hai tay chống xuống đất, hai mắt nó mở to như thể bị sốc khi chưa kịp hiểu được chuyện gì xảy ra, lồng ngực nó bỗng dưng trở nên khó thở, và rồi đôi cánh rực lửa đó lại hiện ra trên lưng nó, còn Galileo thì ở bên trong.
Bên trong đúng nghĩa đen luôn.Nó thở hắt ra, và rồi bật cười thích thú.
Thử tập trung giữ suy nghĩ của mình trong đầu.
Thế là nó bay lên, bằng đôi cánh lửa của Galileo.Đám đông ồn ào hơn hẳn, như thể họ không dám tin vào mắt mình.
Egan thì chỉ ngồi đó bần thần, không thể thốt lên lời nào.
Delphina - Rồng Nước ở đâu đó đã chứng kiến được sự việc, kinh ngạc tròn mắt nhìn vào nó, và rồi cô nàng nhanh chóng rời đi khỏi Trường Thách Đấu một cách hối hả."Vậy là chúng ta có một Chim Lửa mới à?"Ai đó lên tiếng, và rồi đám đông hò hét nhìn nó đầy ngưỡng mộ."Một Chim Lửa tiến hóa!"Bỗng dưng cánh cổng Trường Thách Đấu mở ra một tiếng rầm khiến tất cả trở nên im lặng, một phụ nữ tiến đến trong bộ váy trắng dài điểm xuyến những đường ren rất tinh xảo và mái tóc màu xanh lá được búi gọn sau đầu trông thật cao quý.
Nó có nghe về người phụ nữ này.
Cô ta là Valdemar, người nắm giữ mọi trật tự ở Elentisa, còn gọi là Nữ Hầu Tước.
Delphina từng kể, để mà phải gặp một phụ nữ với mái tóc xanh lá đó thì hẳn là có chuyện rất nghiêm trọng."Đưa Egan Aidan đến Leighton chữa trị." – Valdemar quay sang nói với thuộc hạ của mình, sau đó cô ta ngước lên nhìn Bright – "Cả tên nhóc đó nữa."Nó giật mình và đập cánh đáp ngay xuống mặt đất, đôi cánh cũng tự động mà thu về bên trong.
"Xin lỗi vì đã thất lễ, nhưng tôi không sao, mọi vết thương sẽ tự lành...""Tôi không quan tâm cậu có bị thương hay không.
Cậu còn chẳng phải là người của Elentisa." – Valdemar nói bằng ngữ điệu thật lạnh nhạt, sau đó cô ta quay sang thuộc hạ của mình – "Đưa nó tới Leighton để xét nghiệm đi.""Khoan đã, xét nghiệm gì chứ?" nó hốt hoảng, bất giác lùi lại.Và rồi bên cạnh nó, Egan bước đến cùng với thuộc hạ của Valdemar, hắn nhìn nó với ánh mắt đầy căm ghét:"Để xem mày có phải là người của dòng họ Aidan hay không, nếu không thì mày không thể là Chim Lửa được đâu.
Chỉ có dòng họ của tao mới có thể trở thành Chim Lửa thôi.".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook