Kết quả Khương Ninh đột nhiên kéo lại, “Chuyện thành lúc sau, tôi sẽ cho cô.”

“Cô đừng gạt tôi.”

“Tôi lừa cô làm cái gì? Rốt cuộc cô không phải thực có lỗi với tôi, thực có lỗi với tôi chính là Lý Đại Quải!”

Còn chuyện cô nợ tôi, sau này lại tính.

Vương Tình nhấp môi, “Đã biết! Tôi sẽ sửa miệng. Dù sao vào nơi này, cho dù không có tội, người ta cũng nói thành có tội.”

A, người phụ nữ này còn rất thông minh.

Buổi chiều.

Đặng Lan vẫn luôn ở cửa Cục Công An chờ đợi. Chờ đến mặt trời xuống núi, cũng không có thấy Lý Đại Quải ra.

Đặng Lan thật sự nhịn không được đi hỏi, kết quả được trả lời, “Lý Đại Quải phạm tội gian dâm, phải nộp tiền phạt, còn bị bắt mười lăm ngày. Mười lăm ngày sau, giao tiền phạt, lại đến đưa người về.”

Đặng Lan nghe lời này, thân thể mềm nhũn, trực tiếp nằm liệt trên mặt đất.

Mà Khương Ninh vừa cùng Kiều Du đi dạo phố về, vừa vào cửa liền thấy một màn như vậy.

Đặng Lan nằm liệt dưới đất, nhìn Khương Ninh cùng Kiều Du tay kéo tay, tức giận đến toàn thân phát run, “Cô! Là cô…… Nhất định là cô…… Cô là đồ đàn bà lòng dạ hiểm độc! Cô chính là muốn huỷ hoại con tôi a, hại con tôi……”

Bà nói xong liền từ trên mặt đất bò dậy, nhào lên muốn đánh Khương Ninh.

Kiều Du lập tức chắn trước mặt Khương Ninh, dùng tay đẩy Đặng Lan ra, “Bác gái, đừng ở chỗ này la lối khóc lóc lăn lộn, đây là Cục Công An! Không phải nhà bác! Đi ra ngoài!”

Đặng Lan muốn lấy tay Kiều Du ra, kết quả bà chưa kịp động thủ, đã bị hai đồng chí công an kéo ra ngoài.

Kiều Du bĩu môi, “Khi dễ Ninh Ninh tôi, chính là khi dễ tôi! Hơn nữa do mình làm chuyện xấu, chính mình tới phụ trách.”

Đặng Lan ghé vào cổng lớn Cục Công An nằm trên mặt đất lại khóc, lại gào, dẫm chân đấm đất, “Muốn chết a…… Muốn chết a…… thật muốn cái mạng già này!”

Khương Ninh hờ hững nhìn, trong mắt không có một tia đồng tình.

Đời trước các ngươi hại tôi như thế nào, tôi sẽ trả lại toàn bộ.

Kiều Du nhẹ kéo kéo góc áo cô, “Ninh Ninh, cậu đừng mềm lòng. Cục Dân Chính bên kia tớ sẽ đi thúc giục, cậu cùng Lý Đại Quải ly hôn sự tình, ngày mai là có thể làm xong.”

Khương Ninh cảm kích nhìn Kiều Du trước mắt, “Tiểu Du, cảm ơn cậu.”

“Muốn cảm tạ tớ sao, vậy thì buổi tối đến nhà tớ ăn cơm!”

Khương Ninh ách một tiếng, “Không được, tớ muốn trở về thăm mẹ tớ.”

“Được thôi, cậu gả cho người, còn chưa có trở về đi, hơn nữa hai ngày này còn xảy ra chuyện lớn như vậy. Lý Đại Quải là vận khí tốt, anh ba đi công tác, bằng không a…… Anh ta không chết, cũng mất một tầng da.



Người nhà cậu còn không biết chuyện này, cậu tính toán như thế nào cùng trong nhà nói?”

Khương Ninh rũ đầu, “Tớ trước mắt cũng không biết, nhưng bọn họ tóm lại cũng nên biết chuyện này”

Cô hiện tại tâm tình ngũ vị tạp trần, hoàn toàn không biết như thế nào đối mặt với người nhà, bọn họ đều là người thân nhiều năm không gặp của cô. Bây giờ tâm tình của cô có chút kích động, cũng có chút nho nhỏ thấp thỏm.

Luận về khóc lóc lăn lộn, Đặng Lan nhận thứ hai, sợ là không ai dám nhận thứ nhất. Bà không chấp nhận kết quả này, liền vẫn luôn ở cửa Cục Công An nháo.

Khương Ninh thời điểm chuẩn bị đi, Đặng Lan hận thù liếc xéo mắt nhìn cô, hận không thể đem cô kéo xuống hai tầng da.

“Thím Lý, bà nếu còn tiếp tục nháo, có lẽ toàn bộ Đại Thành đều biết chuyện kỹ thuật viên Lý Đại Quải xưởng sắt thép phạm tội gian dâm!” Nói xong, Khương Ninh liền cưỡi 28 Đại Giang của Kiều Du đi về nhà.

Đặng Lan như cá chép lộn mình, đột nhiên từ trên mặt đất nhảy dựng lên, vỗ vỗ trên người tro bụi, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, “Cô vừa mới kêu tôi cái gì?”

“Thím Lý……”

“Cô cái đồ bất hiếu! Tôi là mẹ chồng cô!”

“Ô chủ nhiệm đã cho chúng tôi đánh đơn xin ly hôn, lãnh đạo chấp nhận, đại khái ngày mai liền ký xuống tới.”

Đặng Lan trợn trắng mắt, suýt nữa lại ngất xỉu, chỉ là bà thực mau phản ứng lại, “Cô…… Cô không sợ mất mặt a! Lúc này mới kết hôn bao lâu, lúc này lập tức liền ly hôn!

Khương Ninh, liền cô điều kiện này? So với heo mập, so với heo xấu, cô có thể gả cho ai? Cô còn dám cùng Đại Quải của chúng tôi ly hôn. Nam nhân nào mà không có cái yêu thích, Đại Quải là nhất thời bị tiểu yêu tinh mê tâm hồn, cô cư nhiên nhao nhao muốn ly hôn…… Cô cũng quá không hiểu chuyện……”

Khương Ninh nghe lời này, châm biếm, “Tôi Khương Ninh liền tính gả heo gả chó, cũng không muốn cùng Lý Đại Quải nhà bà tiếp tục sống chung, biết vì cái gì sao? Bởi vì anh ta heo chó cũng không bằng!”

Đặng Lan tức giận đến giơ tay muốn đánh cô, mấy ngày nay bị cô sai sử tới, sai sử lui, trong lòng đã sớm một chứa một bụng hỏa.

Hiện tại cũng không màng có phải hay không ở bên ngoài, liền muốn ra khẩu ác khí này!

Khương Ninh cũng không muốn tránh.

Đời trước, lúc Khương Ninh tuổi già, hạng nhất giải trí của cô đó chính là đánh Thái Cực.

Đánh Thái Cực không những có thể giảm béo, mà có thể làm thân thể của cô càng linh hoạt. Cho nên dù kéo thân thể nặng 160 cân, Khương Ninh không có một tia vụng về.

Đặng Lan bàn tay đánh qua, Khương Ninh liền xảo diệu né tránh……

Đại khái do bà quá khinh người, hoặc do mấy ngay này lăn lộn chuyện của Đại Quải nên bà đánh Khương Ninh nhưng không có đánh tới, kết quả chính mình dẫm trúng hòn đá nhỏ tự mình quăng ngã!

Rốt cuộc tuổi lớn, ngã một cú đau như vậy làm bà ta cố gắng nhiều lần nhưng không thể đứng dậy, cuối cùng đỡ eo, lại bắt đầu la lối khóc lóc, “Ai u, muốn mệnh a…… Người đàn bà này muốn đánh chết tôi a……”

Chuyện vừa rồi xảy ra có nhiều người vây xem.

Bà ta như vậy thét to lên, liền có người bất bình, “Rõ ràng là chính bà tự mình ngã xuống, vừa rồi còn muốn động thủ trước, ngươi cái bà già này, như thế nào không nói lý, đúng là……”

Khương Ninh lạnh nhạt xem Đặng Lan đang nằm trên đất, mới mặc kệ bà ta chết sống, đẩy xe đạp hướng nhà mình đi tới.

Nhưng cô không nghĩ tới chính là……



Trong đám người ngoài kia, ở góc đường có một người phụ nữ mặc áo xanh. Bà đứng ở dưới ánh mặt trời, khóe mắt bị năm tháng lưu lại dấu vết.

Người ấy nhìn cô……

Trong mắt tất cả đều là nghiêm khắc.

Người này không phải ai khác, mà chính là mẹ của Khương Ninh —— Tiền Nguyệt Hoa.

Mới qua bao nhiêu năm mà mẹ cô đã già nua vô cùng, bóng dáng của mẹ cô tuy rằng trong đầu sớm mơ hồ, nhưng cô như cũ liếc mắt một cái liền nhận ra mẹ cô.

Nghĩ đến mẹ cô qua đời, cô đều không có đi đưa mẹ đoạn đường cuối cùng.

Lúc này cô yết hầu đè ép cực kỳ khó chịu, “Mẹ……”

Một chữ này, như nặng ngàn cân.

Tiền Nguyệt Hoa lau lau khóe mắt, nghiêng đầu lạnh giọng chất vấn, “Con cùng Lý Đại Quải là chuyện như thế nào?”

Khương Ninh biết giấu giếm không nổi nữa, liền thành thật công đạo.

Tiền Nguyệt Hoa nghe xong, tuy bên ngoài nhìn đặc biệt bình tĩnh, nhưng trong mắt lại áp lực ngàn vạn loại cảm xúc, tay bà hung hăng mà đánh lên bàn tay cô, “Lúc trước mẹ nói với con như thế nào, nhưng con vẫn không nghe lời mẹ! Hiện tại ăn mệt, mắc mưu, hối hận sao?”

Đúng vậy.

Thời điểm cô muốn gả cho Lý Đại Quải, mẹ cô là người thứ nhất phản đối. Nhưng cô tính cố chấp như thế. Mẹ cũng không lay chuyển được cô.

Đặc biệt là lão cha cùng ba anh trai dần dần chấp nhận chuyện này .

Bà còn có thể không đồng ý sao.

Hiện tại xem cô bên đường cùng mẹ chồng của mình đánh nhau, bà vừa đau lòng, vừa tức giận.

Khương Ninh tính rất cứng đầu, đời trước cùng Tiền Nguyệt Hoa cũng không thân mật, cô tổng cảm thấy mẹ không yêu cô, chỉ yêu con gái của chú hai, cho nên cô cùng mẹ cũng không có chuyện gì để nói.

Đại khái là mất mà tìm lại được, hơn nữa cô đã sống quá một đời, năm tháng đem sự cứng đầu, sắc bén mài giũa bóng loáng.

Mẹ mắng cô, cô cũng không lên tiếng, chỉ là trong mắt mờ mịt sương mù, nhìn mẹ cô ngây ngốc cười.

Nhìn mẹ ở trước mắt, sống sờ sờ mắng cô, chỉ trích cô.

Cô cảm thấy đây là chuyện thực hạnh phúc……

Vì trải qua bao sóng gió của cuộc đời, sống lại một lần, cô mới phát hiện mẹ rất yêu cô.

Đặc biệt là bây giờ nhìn ánh mắt mẹ chứa đầy nước mắt. Làm Khương Ninh hoàn toàn thấy được tình yêu thương của bà, chỉ là mẹ cô không giỏi biểu đạt, chỉ biết yêu thương cô theo cách của bà ấy.

Trước kia không hiểu, bây giờ cô đã hiểu.......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương