Khương Ninh không có dũng khí nhìn thẳng Cố Thiêm Hành, cầm lấy lan can máy kéo, phí hết sức lực lúc này mới bò lên xe được.

Cô nhìn một vòng, trừ bỏ Cố Thiêm Hành bên người còn chỗ trống, địa phương khác đã không có chỗ.

Cố Thiêm Hành có bệnh, hơn nữa nghe nói còn bệnh về phổi, cho nên mọi người đều cách anh rất xa, còn cô thì vừa xấu, vừa béo, mọi người cũng là cách cô rất xa, sợ cô chạm trúng.

Khương Ninh đành phải ngồi bên người Cố Thiêm Hành.

Cố Thiêm Hành cho dù bệnh, cũng bảo trì dáng ngồi của quân nhân.

Hai chân tách ra, hai tay đặt ở trên đùi, lưng thẳng tắp.

Cho dù đường xóc nảy không ngừng, anh phảng phất cũng có thể sừng sững không ngã. Chỉ là gió thổi lạnh, anh sẽ ngẫu nhiên kịch liệt ho khan vài tiếng.

Khương Ninh nỗ lực muốn tìm tòi một ít tin tức về anh ấy, kết quả ít lại càng ít.

Chỉ nhớ anh lúc trước bị bệnh nặng sau đó lại tốt . Lúc đó, cô cùng Lý Đại Quải ở Đại Thành sinh ý làm tốt, cần tài xế lái xe, thế là anh ấy đến.

Bọn họ sinh mệnh giống như không có gì giao thoa.

Nhưng anh lại yên lặng bảo vệ cô, yêu cô.

Khương Ninh rũ đầu, lặng lẽ đánh giá anh.

Cho dù lúc này là vải thô áo vá, anh như cũ không chút cẩu thả, mụn vá may đến chỉnh tề, quần áo sạch sẽ, một chút nếp gấp đều không có.

Ánh mắt dừng ở bàn tay anh, liền nhớ đến trước khi chết, tay anh vuốt ve gương mặt cô.

Trước đây vô số chuyện xảy ra, anh đều lấy thân mình che chở trước mặt cô, không cho cô chịu một tia thương tổn, yên lặng ở bên cạnh cô.

Ầm.

Máy kéo đi trên đường núi gập ghềnh.

Thân xe lung lay.

Bỗng nhiên một cái phanh gấp.

Khương Ninh cả người trực tiếp bổ nhào về phía Cố Thiêm Hành.

Cố Thiêm Hành lông mày nhíu chặt, hương thơm đặc biệt của riêng cô thâm nhập vào khoang mũi anh.

Khoảnh khắc thân thể cô mềm mại nhào vào lòng ngực anh……

Toàn thân anh không khỏi cứng đờ, trong đầu hiện lên cảnh trong mơ mỗi đêm.

Theo bản năng hầu kết lên xuống hai cái, anh ngồi thẳng thân thể, xê dịch về phía trước cùng cô bảo trì khoảng cách nhất định.

Khương Ninh cũng phản ứng lại, nắm chặt lan can, xê dịch về phía sau.

Mới vừa rồi cô cách anh rất gần.

Cô rõ ràng thấy được anh hầu kết lăn lộn, thậm chí toàn thân cứng đờ.

Hơn nữa mặt anh rất đỏ.

Anh đây là thẹn thùng đi?

Khương Ninh rốt cuộc sống đến 60 tuổi, tâm lý là cái lão thái bà, dù tiếp xúc tay chân cũng không cảm thấy có gì.



Nhưng mà……

Hiện tại Cố Thiêm Hành tuổi trẻ, huyết khí dương cương. Cô gái ôn hương trong ngực, anh sao có thể một chút cảm giác cũng không có.

Đoạn đường lúc sau, Cố Thiêm Hành là toàn thân cảnh giác, cho dù lại có vài lần xóc nảy. Còn Khương Ninh cũng nắm chặt lan can, không có lại ngã trong lòng ngực anh.

Không bị ngã ở trong lòng ngực anh cũng tốt, hiện tại cô muốn cùng Lý Đại Quải ly hôn, không thể lại phát sinh chuyện gì. Chỉ là may mắn giai đoạn này không kéo dài lâu.

Đại khái sau nửa giờ, máy kéo rốt cuộc vào thành.

Cố Thiêm Hành không biết đi nơi nào, xuống xe liền không thấy bóng dáng.

Cô cũng không tìm, trực tiếp đi Cục Công An.

Cô hoàn toàn không có phát hiện trong góc một nơi không xa có một thân ảnh.

Cố Thiêm Hành dựa tường, tay có chút bực bội đè đè giữa mày, vì cái gì cô gái này luôn xuất hiện trong mộng của anh, thậm chí tâm anh không giấu được bị cô hấp dẫn……

Nhìn cô đi xa.

Chân anh không kìm lòng được đuổi theo.

Mãi cho đến thấy cô vào Cục Công An, anh lúc này mới an tâm rời đi.

Khương Ninh ở Cục Công An nghỉ ngơi, chờ trong chốc lát. Bạn học cũ của cô xuất hiện.

Cô ấy tên là Kiều Du.

Kiều Du là cô gái có tính tình hấp tấp, vừa lại đây, liền trực tiếp nhào về phía cô, còn ở trên người cô cọ cọ, “Đã lâu không gặp tiểu Ninh Ninh của tớ, tớ nhớ cậu muốn chết, cậu có hay không cũng nhớ tớ muốn chết!”

Khương Ninh nhìn khuôn mặt trong trí nhớ Kiều Du, kí ức lúc trước ào ào xông lên, cổ họng không ngăn được có chút nghẹn ngào: “Cậu nói tớ có hay không nhớ cậu!”

“Khẳng định có! Cậu tới đây gặp Lý Đại Quải sao?”

Kiều Du nhắc tới Lý Đại Quải, trong mắt tất cả đều là ghét bỏ, “Loại người này, anh ta không xứng với cậu, anh ta cho dù chết ở bên trong này, cậu cũng đừng đi nhặt xác.”

Này đại khái chính là tốt nhất khuê mật đi.

Là người sẽ thay mình sinh khí, sẽ thay mình bênh vực kẻ yếu.

Đời trước, cô vì Lý Đại Quải, cùng Kiều Du tranh cãi suốt, mãi cho đến sau này đường ai nấy đi, không bao giờ gặp mặt nhau nữa…

Hiện tại có thể lại nhìn thấy cô, tình bạn của bọn họ vẫn chưa bị ngăn cách. Trong lòng cô trào ra ngũ vị tạp trần, cảm giác mất đi mà tìm lại được thật quá hạnh phúc.

Kiều Du thấy cô dùng ánh mắt kì quái nhìn mình, buồn bực nhéo mặt cô, “Tiểu Ninh Ninh, cậu nhìn tớ như thế nào giống bộ dáng muốn khóc vậy, chỉ là một tên hỗn đản mà thôi, đừng như vậy.”

Khương Ninh lau khóe mắt, “Tớ không phải khổ sở vì anh ta, mà là được nhìn thấy cậu nên cao hứng.”

“Vậy chờ về sau cậu trở về trong thành, chúng ta mỗi ngày gặp mặt a.”

Khương Ninh gật đầu, lại nói chính sự, “Hiện tại tình huống như thế nào?”

“Giống như không tính định tội nên buổi chiều liền phải thả người. Tuy rằng không định tội nhưng mà cậu đem chuyện này truyền đến phụ nữ chủ nhiệm, xưởng trưởng xưởng sắt thép cũng biết chuyện này…… Cho nên công việc của anh ta tám phần là không còn.”

Khương Ninh nhìn Kiều Du, bỗng nhiên tiến đến bên tai cô ấy nói vài câu.

Kiều Du sửng sốt một chút, ngay sau đó dậm chân, “Thành a! Làm người kia thân bại danh liệt! tiểu Ninh Ninh của tớ a, cậu xem như hoàn toàn tỉnh ngộ, cũng may không tính muộn!”

Khương Ninh cười, “Cho tớ gặp cô ta đi.”

Kiều Du nhìn nhìn thời gian, “cậu đây là tính tốt thời gian sao?”



“Xem là vậy đi.”

“Được, tớ an bài giúp cậu.”

Lúc này hệ thống trong cục Công An vẫn chưa hoàn thiện nên muốn làm chuyện gì cũng rất đơn giản.

Nhờ sự giúp đỡ của Kiều Du, Khương Ninh gặp được tiểu tam của Lý Đại Quải.

Cô ta nhìn thấy cô, ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ, “Xấu thành như vậy, khó trách Đại Quải không muốn ở bên cạnh cô, cô phải tự mình hiểu lấy, liền chạy nhanh ly hôn đi, để anh ấy đối với tôi phụ trách.”

Khương Ninh nhìn Vương Tình trước mặt. Ngày hôm qua trường hợp hỗn loạn, cô không nhìn rõ nữ nhân kia là ai, trăm triệu không nghĩ tới là cô ta!

Hai mắt nhíu lại, ngăn lửa giận đang bùng nổ.

Lý Đại Quải thật đúng chung tình.

Dù mười năm sau đều cùng cô ta dây dưa không thôi.

Sau đó, công ty bọn họ làm ăn phát đạt, cô ta vừa làm kế toán vừa làm bí thư.

Chỉ có cô đầu ốc ngu xuẩn, hoàn toàn không có phát hiện, cô cực cực khổ khổ kiếm tiền, đều bị cô ta nắm trong tay.

Thời điểm cô ở bên ngoài bôn ba, nữ nhân này cùng chồng cô trong văn phòng yêu đương vụng trộm.

Tay chậm rãi tạo thành nắm đấm, “Công tác không còn, cô cảm thấy anh ta còn sẽ đối với cô phụ trách sao?”

Vương Tình ở công ty bọn họ nhiều năm như vậy làm kế toán cùng bí thư, tính cách cô ta như thế nào sao cô lại không biết.

Huống chi con người vốn dĩ là ích kỷ.

Vương Tình trên mặt rõ ràng xuất hiện qua một tia không tự tin, “Liền tính anh ấy không đối với tôi phụ trách, kia cũng không tới phiên cô!”

Khương Ninh đem tiền đẩy đến trước mặt cô ta, "Một trăm khối.”

Vương tình sửng sốt một chút, “Ý gì?”

“Gian dâm cũng không phải vấn đề lớn, đặc biệt đối với cô, nhưng đối với người khác thì sẽ làm anh ta tiền đồ không còn, thân bại danh liệt, cô hiểu ý tứ của tôi đi”

Khương Ninh từng câu từng chữ, nói rõ ràng súc tích.

Vương Tình nhìn vào túi xách của cô, môi run run một chút.

Một trăm khối a.

Lý Đại Quải là quỷ bủn xỉn, đến bây giờ cũng chưa cho cô một phân tiền.

Mệt cô lén lút cùng anh ta lâu như vậy.

Tội gian dâm nhiều lắm bị bắt mấy ngày, cô ta vốn dĩ cũng không phải phụ nữ sạch sẽ gì.

Nói nhiều thêm mấy câu liền có một trăm khối.

Cô ta sao có thể không động tâm.

Mà Khương Ninh cũng là biết bản tính của Vương Tình, cho nên lúc này mới sẽ đi bước cờ này.

Sẽ không có người phụ nữ nào đứng đắn mà lại bí mật dây dưa cùng đàn ông lâu như vậy, đặc biệt là rõ ràng biết anh ta mới cưới vợ.

Vương Tình duỗi tay muốn lấy tiền thời điểm……

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương