Thập Niên 70 Tiểu Phú Bà
-
Chương 25: Đói Đến Mức Quỳ Xuống Đất Xin Tha Thứ Mới Thôi 1
Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai tắm xong thì cùng nhau bê thùng tắm đổ nước ra ngoài.
Đổ hết nước thì lại đem cái thùng vào trong, Tô Từ đổ thêm nước vào rồi vào tắm rửa.
Sau khi Diệp Lão Nhị rời đi, Diệp An Quốc và Diệp An Quân quay sang nhìn nhau, ngơ ngác đứng trong sân một hồi rồi trở vào trong nhà.
Tô Hoa Vinh bê ổ gà, cẩn thận nhặt trứng xếp vào trong giỏ trúc.
Mái tóc của Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai vẫn ướt sũng. Hai người đến trước mặt Diệp Tô Hồng, nhỏ giọng hỏi xem chuyện gì mới xảy ra.
Hai người ở trong phòng tắm nghe thấy tiếng cãi nhau nhưng không nhìn tận mắt nên không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Tô Hồng đi tới gốc cây táo rồi ngồi xuống, Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai cũng đi theo qua đó.
Diệp Tô Phương và Diệp An Gia là hai cái đuôi nhỏ, chị gái đi đâu là hai đứa đi tới đó, vậy nên cũng đi theo sau.
Diệp Tô Hồng nhỏ giọng thì thầm, kể lại tất cả những chuyện vừa xảy ra cho Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai.
Sau khi kể xong, giọng của cô ta trở nên bé hơn, nhìn Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai rồi nói: "Chị cả, chị hai, hai người nói xem, có phải Tô Từ điên rồi không?"
Sáng nay vừa mới hạ sốt tỉnh lại thôi mà đã hết lần này đến lần khác khiến người ta phải kinh ngạc đến mức rơi cả tròng mắt?
Diệp Tô Mai lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Điên mà có thể nói ra những lời đó à? Đây là lần đầu tiên chị thấy có người khiến bà nội tức giận như vậy. Cái miệng của bà ghê gớm như thế thỉnh thoảng mới phải chịu thiệt trước người ta, nhưng có bao giờ bà yếu thế khi đối mặt với nhà ta đâu? Còn có cha nữa. Bình thường ai dám già mồm đều bị cha đánh cho gần chết, thế mà hôm nay Tô Từ lại khiến cha tức giận phải ra ngoài!"
Diệp Tô Anh nghe xong câu này thì hướng ánh mắt về phía cổng, trong lòng âm thầm cảm thấy hả giận.
Trong nhà có tám đứa con, nếu hỏi ai là người bị Diệp Lão Nhị đánh nhiều nhất và nặng nhất chắc chắn câu trả lời là Diệp Tô Anh.
Diệp Lão Nhị là người trọng nam khinh nữ, vậy nên số lần anh cả và anh hai bị đánh không nhiều.
Em hai Diệp Tô Mai vừa đoan trang vừa xinh đẹp, tính tình lại dịu dàng thích cười, cười lên một cái là khiến cho người ta yêu thích, vậy nên không hay bị đánh.
Em ba Diệp Tô Hồng vừa khôn khéo vừa láu cá, phát hiện ra chọc giận Diệp Lão Nhị là nhanh chân bỏ chạy luôn.
Còn lại Diệp Tô Từ, Diệp Tô Phương và Diệp An Gia, vì những nguyên nhân như tính cách, diện mạo, tuổi tác... nên cũng ít bị đánh.
Tất nhiên ai trong số bọn họ cũng từng bị đánh đập.
Sống cùng với Diệp Lão Nhị, làm gì có đứa con nào không bị đánh.
Bởi vì diện mạo không được ưa nhìn cho lắm, cũng không thích cười đùa, nói chuyện lại thẳng thắn nên khiến người ta không thoải mái, vậy nên Diệp Lão Nhị không thích Diệp Tô Anh. Chị cũng là đứa con bị đánh nhiều nhất từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành.
Chuyện lớn thì mang theo mấy đứa em đi trộm khoai lang hay táo của đội sản xuất, chuyện nhỏ là cứng miệng cãi lại mấy câu, chuyện nào cũng bị đánh một trận ra trò.
Chỉ cần Diệp Lão Nhị trở nên cáu kỉnh, chị lại đụng phải ngòi thuốc nổ, thể nào ông cũng trút giận lên người chị.
Nhưng không còn cách nào khác mới phải ăn trộm đồ của đội sản xuất.
Khoảng thời gian về trước, trong nhà nghèo đến mức không có cả khoai lang phơi khô để ăn, mấy đứa trẻ đói đến mức cồn cào ruột gan, cả tối trằn trọc không ngủ được, vậy nên nửa đêm đành phải chạy đi ăn trộm. Những người đi ăn trộm không chỉ có nhà bọn họ mà những đứa trẻ ở nhà khác cũng vậy.
Không ăn trộm chỉ có chờ mà chết đói thôi
Nói ra thì bị đánh còn hơn là bị đói chết.
Nhưng điều không công bằng là mỗi lần Diệp Tô Anh đều bị đánh nhiều và nặng tay nhất.
Cho dù phần lớn đều là anh cả và anh hai sai chị dẫn mấy đứa em đi ăn trộm
Trong trí nhớ của Diệp Tô Anh, số lần bị đánh thậm tệ thật sự rất nhiều.
Đổ hết nước thì lại đem cái thùng vào trong, Tô Từ đổ thêm nước vào rồi vào tắm rửa.
Sau khi Diệp Lão Nhị rời đi, Diệp An Quốc và Diệp An Quân quay sang nhìn nhau, ngơ ngác đứng trong sân một hồi rồi trở vào trong nhà.
Tô Hoa Vinh bê ổ gà, cẩn thận nhặt trứng xếp vào trong giỏ trúc.
Mái tóc của Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai vẫn ướt sũng. Hai người đến trước mặt Diệp Tô Hồng, nhỏ giọng hỏi xem chuyện gì mới xảy ra.
Hai người ở trong phòng tắm nghe thấy tiếng cãi nhau nhưng không nhìn tận mắt nên không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Tô Hồng đi tới gốc cây táo rồi ngồi xuống, Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai cũng đi theo qua đó.
Diệp Tô Phương và Diệp An Gia là hai cái đuôi nhỏ, chị gái đi đâu là hai đứa đi tới đó, vậy nên cũng đi theo sau.
Diệp Tô Hồng nhỏ giọng thì thầm, kể lại tất cả những chuyện vừa xảy ra cho Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai.
Sau khi kể xong, giọng của cô ta trở nên bé hơn, nhìn Diệp Tô Anh và Diệp Tô Mai rồi nói: "Chị cả, chị hai, hai người nói xem, có phải Tô Từ điên rồi không?"
Sáng nay vừa mới hạ sốt tỉnh lại thôi mà đã hết lần này đến lần khác khiến người ta phải kinh ngạc đến mức rơi cả tròng mắt?
Diệp Tô Mai lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Điên mà có thể nói ra những lời đó à? Đây là lần đầu tiên chị thấy có người khiến bà nội tức giận như vậy. Cái miệng của bà ghê gớm như thế thỉnh thoảng mới phải chịu thiệt trước người ta, nhưng có bao giờ bà yếu thế khi đối mặt với nhà ta đâu? Còn có cha nữa. Bình thường ai dám già mồm đều bị cha đánh cho gần chết, thế mà hôm nay Tô Từ lại khiến cha tức giận phải ra ngoài!"
Diệp Tô Anh nghe xong câu này thì hướng ánh mắt về phía cổng, trong lòng âm thầm cảm thấy hả giận.
Trong nhà có tám đứa con, nếu hỏi ai là người bị Diệp Lão Nhị đánh nhiều nhất và nặng nhất chắc chắn câu trả lời là Diệp Tô Anh.
Diệp Lão Nhị là người trọng nam khinh nữ, vậy nên số lần anh cả và anh hai bị đánh không nhiều.
Em hai Diệp Tô Mai vừa đoan trang vừa xinh đẹp, tính tình lại dịu dàng thích cười, cười lên một cái là khiến cho người ta yêu thích, vậy nên không hay bị đánh.
Em ba Diệp Tô Hồng vừa khôn khéo vừa láu cá, phát hiện ra chọc giận Diệp Lão Nhị là nhanh chân bỏ chạy luôn.
Còn lại Diệp Tô Từ, Diệp Tô Phương và Diệp An Gia, vì những nguyên nhân như tính cách, diện mạo, tuổi tác... nên cũng ít bị đánh.
Tất nhiên ai trong số bọn họ cũng từng bị đánh đập.
Sống cùng với Diệp Lão Nhị, làm gì có đứa con nào không bị đánh.
Bởi vì diện mạo không được ưa nhìn cho lắm, cũng không thích cười đùa, nói chuyện lại thẳng thắn nên khiến người ta không thoải mái, vậy nên Diệp Lão Nhị không thích Diệp Tô Anh. Chị cũng là đứa con bị đánh nhiều nhất từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành.
Chuyện lớn thì mang theo mấy đứa em đi trộm khoai lang hay táo của đội sản xuất, chuyện nhỏ là cứng miệng cãi lại mấy câu, chuyện nào cũng bị đánh một trận ra trò.
Chỉ cần Diệp Lão Nhị trở nên cáu kỉnh, chị lại đụng phải ngòi thuốc nổ, thể nào ông cũng trút giận lên người chị.
Nhưng không còn cách nào khác mới phải ăn trộm đồ của đội sản xuất.
Khoảng thời gian về trước, trong nhà nghèo đến mức không có cả khoai lang phơi khô để ăn, mấy đứa trẻ đói đến mức cồn cào ruột gan, cả tối trằn trọc không ngủ được, vậy nên nửa đêm đành phải chạy đi ăn trộm. Những người đi ăn trộm không chỉ có nhà bọn họ mà những đứa trẻ ở nhà khác cũng vậy.
Không ăn trộm chỉ có chờ mà chết đói thôi
Nói ra thì bị đánh còn hơn là bị đói chết.
Nhưng điều không công bằng là mỗi lần Diệp Tô Anh đều bị đánh nhiều và nặng tay nhất.
Cho dù phần lớn đều là anh cả và anh hai sai chị dẫn mấy đứa em đi ăn trộm
Trong trí nhớ của Diệp Tô Anh, số lần bị đánh thậm tệ thật sự rất nhiều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook