Cô gái kéo Thẩm Ngưng đứng dậy, rối rít xin lỗi, đấy là do chó của cô ấy ị.
“Trời lạnh như vậy mà sáng sớm còn dắt chó đi dạo à!” Thẩm Ngưng ngạc nhiên.
Vừa lau quần áo cho Thẩm Ngưng, cô gái vừa giải thích, Tiểu Bạch Bạch của cô ấy là người mẫu, cô đưa nó đi làm việc.
Buổi sáng đi gấp quá, không ngờ Tiểu Bạch Bạch đột nhiên đi ị, vừa rồi cô ấy đang đi mua khăn giấy.
Kết quả kẻ xui xẻo là Thẩm Ngưng đã xuất hiện!
Thẩm Ngưng cười khổ một tiếng, vậy thì cô đúng là gặp phải “vận cứt chó” thật rồi!
Cô gái lau đi lau lại mà mãi vẫn không lau sạch được.
Bộ quần áo màu xám nhạt, trông vẫn rất dễ thấy.
Cô gái lo lắng đến độ mắt đỏ lên, muốn bồi thường tiền cho Thẩm Ngưng.
Một cô gái trạc tuổi cô, đã xin lỗi thành khẩn như vậy rồi, Thẩm Ngưng nghĩ cũng nên bỏ qua: "Không sao, không sao đâu, giặt cái là ra ấy mà, tôi về thay quần áo là được."
Cô chỉ vào Tiểu Bạch Bạch: “Tôi có thể sờ nó được không?”
Được sự đồng ý của cô gái, Thẩm Ngưng dùng sức xoa cái đầu mềm mại của con chó như muốn trả thù! Hừ…
Cũng may là chỉ vừa rời khu nhà.
Trên đường về Thẩm Ngưng còn rảnh rỗi nghĩ lung tung.
Không ngờ sáng sớm chó còn phải đi làm, thật là, làm chó cũng không dễ dàng!
Không ngừng đẩy nhanh tốc độ.
Khoảnh khắc Thẩm Ngưng vừa bước vào tàu điện ngầm thì đã biết hôm nay nhất định mình sẽ đến muộn!
Cô chỉ có thể cầu nguyện hôm nay bà chủ của cô cũng vắng...
“Đã 9h02 rồi, cô đến muộn rồi!” Một giọng nữ trong trẻo sâu thẳm đột nhiên vang lên.
Giọng nói thật dễ nghe, đợi chút! Đây không phải là trọng điểm.
Ngón tay Thẩm Ngưng vẫn còn đặt lên máy chấm công, quay đầu lại nhìn, là bà chủ!
Cô vội vàng giải thích, thái độ cực kỳ chân thành: “Trên đường xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn…”
Đối phương lại xua tay, nhẹ nhàng cười: "Không sao cả, tôi sẽ không trừ tiền thưởng của cô, thỉnh thoảng đến muộn cũng có thể hiểu được!"
Sau đó thong thả ung dung bước đi, đúng vậy, đi rồi!
Trong đầu Thẩm Ngưng tràn ngập dấu chấm hỏi.
Hôm nay người phụ nữ này có gì đó không đúng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook